✨Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc

Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc

Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc (), viết tắt Chính Hiệp Toàn quốc () hoặc Ủy ban Toàn quốc Chính Hiệp (), là tổ chức cấp quốc gia của Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc. Chính Hiệp Toàn quốc khóa I tổ chức năm 1949, và Chính Hiệp Toàn quốc hiện tại là khóa XIII tổ chức từ tháng 3/2018.

Hiện tại các Hội nghị Ủy ban Toàn quốc Chính Hiệp thường được tổ chức vào tháng 3 hàng năm. Khi Hội nghị kết thúc, Ủy ban Thường vụ Chính Hiệp Toàn quốc thực hiện chức năng và nhiệm vụ trong thời kỳ giữa 2 hội nghị. Ủy ban Toàn quốc Chính Hiệp và Ủy ban Thường vụ Chính Hiệp Toàn quốc là cơ quan đứng sau Ủy ban Trung ương Đảng, Ủy ban Thường vụ Nhân Đại Toàn quốc, Quốc vụ viện. Ngoài đối ngoại, Ủy ban Chính Hiệp Toàn quốc còn giữ vai trò lãnh đạo nhà nước và các đảng chính trị, liên hệ các tầng lớp xã hội để trao đổi thông tin liên lạc toàn quốc. Đồng thời các phiên họp của Ủy ban Thường vụ Nhân Đại và Hội nghị Ủy ban Toàn quốc Chính Hiệp tổ chức hàng năm cùng thời gian được gọi là "Lưỡng hội toàn quốc".

Ủy ban Toàn quốc Chính Hiệp thông qua hiệp thương dân chủ và tập trung dân chủ. Ủy ban Toàn quốc Chính Hiệp do Chính Hiệp các tỉnh lựa chọn, ngoài ra còn Đảng Cộng sản, các đảng phái chính trị và liên công thương toàn quốc, các đoàn thể nhân dân được tổ chức để hiệp thương lựa chọn. Ủy ban Thường vụ Chính Hiệp Toàn quốc được bầu vào trong phiên họp toàn thể Chính Hiệp Toàn quốc, với nhiệm kỳ 5 năm. Hội nghị Chính Hiệp Toàn quốc, Ủy ban Thường vụ Chính Hiệp Toàn quốc được tổ chức tại Đại lễ đường Nhân dân và Lễ đường Chính Hiệp Toàn quốc.

Lịch sử

Từ tháng 8 đến tháng 10/1945, tổ chức đàm phán Trùng Khánh Quốc Cộng, đại biểu Đảng Cộng sản Chu Ân Lai nghĩ rằng đàm phán nên tập trung vào việc tổ chức một cuộc hội nghị chính trị để thảo luận về chương trình xây dựng đất nước, đề nghị triệu tập một cuộc họp các đảng phái thỏa thuận dự thảo. Đại diện Quốc Dân Đảng Vương Thế Kiệt không đồng ý với tên của "Hội nghị Đảng phái". Hách Nhĩ Lợi đề xuất "Hội nghị Chính trị" và được các bên chấp thuận. Trong cuộc họp ngày 10/9, Trương Trị Trung hội đàm tôn trọng ý nguyện các bên và đề xuất thêm từ "hiệp thương" vào "hội nghị Chính trị". Mặc định, Đảng Cộng sản Trung Quốc đã chấp nhận đề nghị này. Trong các cuộc đàm phán của Mao Trạch Đông và Tưởng Giới Thạch vào tháng 10, tên của hội nghị hiệp thương chính trị và nhiệm vụ của nó đã được chính thức hóa, và thông qua "biên bản hội đàm giữa Chính phủ và đại biểu Trung Cộng" (tức "hiệp định song thập"), quyết định "của chính phủ quốc gia đã tổ chức một cuộc hội nghị hiệp thương chính trị, mời đại diện của tất cả các đảng chính trị và lãnh đạo cộng đồng thảo luận các vấn đề quốc gia".

Từ ngày 10 đến ngày 31/10/1946, Quốc Dân Đảng (8 người), Đảng Thanh niên Trung Quốc (5 người), Đồng minh dân chủ Trung Quốc (9 người), Đảng Cộng sản Trung Quốc (7 người) và nhân sĩ không đảng phái (9 người). Tổng cộng có 38 đại biểu đã tổ chức hội nghị hiệp thương chính trị ở Trùng Khánh, một lần nữa thành lập nguyên tắc cơ bản việc thành lập một quốc gia hòa bình và đề xuất sửa đổi dự thảo Hiến pháp của Trung Quốc.

Từ ngày 15 đến ngày 19/6/1949, Phiên họp trù bị toàn thể lần thứ nhất của Hội nghị hiệp thương chính trị mới được tổ chức tại Bắc Bình. Tham dự phiên họp có Đảng Cộng sản Trung Quốc, tất cả các đảng dân chủ, tổ chức nhân dân, của tất cả các tầng lớp xã hội dân chủ, dân tộc thiểu số, đơn vị Hoa kiều hải ngoại thứ 23, tổng 134 người. Hội nghị bầu ra Ủy ban trù bị gồm 22 người, Mao Trạch Đông được bầu làm Chủ tịch Ủy ban Thường vụ Hội nghị trù bị. Ủy ban Thường vụ gồm Đàm Bình Sơn, Chu Ân Lai, Chương Bá Quân, Hoàng Viêm Bồi, Lâm Bá Cừ, Chu Đức, Mã Dần Sơ, Thái Sướng, Mao Trạch Đông, Trương Hề Nhược, Trần Thúc Thông, Trầm Quân Nho, Mã Tự Luân, Quách Mạt Nhược, Lý Tế Thâm, Lý Lập Tam, Thái Đình Khải, Trần Gia Canh, Ô Lan Phu, Trầm Nhạn Băng. Đảng Cộng sản Trung Quốc triệu tập đại diện các đảng để thảo luận các vấn đề liên quan đến việc thành lập hiệp thương, thông qua "Hội trù bị Hội nghị Hiệp thương Chính trị mới", sau đổi tên "Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc". Kể từ đó, các đảng dân chủ khác nhau đã được tổ chức lại và cuối cùng hình thành tám đảng dân chủ tiếp tục cho đến ngày nay, trong số đó là Đồng minh Dân chủ Trung Quốc, đảng lớn thứ ba ở Trung Quốc sau Quốc Dân Đảng và Đảng Cộng sản Trung Quốc, cũng như bảy đảng dân chủ có ảnh hưởng khác như Ủy ban cách mạng Quốc dân đảng Trung Quốc, Hội kiến quốc dân chủ Trung Quốc, Hội xúc tiến dân chủ Trung Quốc, Đảng dân chủ nông công Trung Quốc, Đảng trí công Trung Quốc, Học xã Cửu Tam, Đồng minh tự trị dân chủ Đài Loan. Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc đã loại trừ Quốc Dân đảng Trung Quốc và các đảng vệ tinh theo sau việc Quốc Dân đảng chuyển sang Đài Loan, như Đảng Thanh niên Trung Quốc, Đảng Xã hội Dân chủ Trung Quốc. Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc không có mối quan hệ trực tiếp với Hội nghị Hiệp thương Chính trị năm 1946. Một số nhà bình luận chỉ ra rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc và tám đảng phái dân chủ khác cùng nhau xây dựng một "xã hội dân chủ mới" dân chủ hơn so với chế độ độc tài độc đảng của Quốc Dân Đảng Trung Quốc và tham gia nhiều hơn vào không gian chính trị và thảo luận cho các đảng dân chủ vào Hội nghị Hiệp thương.

Năm 1954, thành lập Đại hội Đại biểu Nhân dân Trung Quốc và Đại hội đại biểu nhân dân địa phương theo quy định của Hiến pháp, phiên họp đầu tiên của Đại hội Đại biểu Nhân dân Trung Quốc toàn quốc lần thứ nhất được tổ chức cùng năm, và các chức năng lập pháp của Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc đã được thông qua do Nhân Đại Toàn quốc. Kể từ đó, Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc đã trở thành một tổ chức dân chủ thống nhất của nhân dân.

Tuy nhiên, sau khi hoàn thành ba cuộc cải cách lớn ("tam đại cải tạo") vào năm 1956, Đảng Cộng Sản Trung Quốc tiến hành phong trào phản dân chủ vào năm 1957. Phong trào này đã hạn chế sự tham gia của các đảng dân chủ vào các vấn đề chính trị và thảo luận ở một mức độ nào đó sau này.

Ngày 30/8/1966, các cơ quan và Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc bị dừng hoạt động. Vào ngày 28/2/1973, với sự chấp thuận của Chu Ân Lai, Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc đã tổ chức cuộc hội thảo về "Kỷ niệm 26 năm của cuộc nổi dậy ngày 28 tháng 2" dành cho nhân dân Đài Loan. Điều này đánh dấu sự khởi đầu của Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc tiếp tục các hoạt động.

Trong năm 2013, tất cả các chủ tịch Hiệp Chính tại 31 địa phương cấp tỉnh ở Trung Quốc đã từ bỏ tất cả các ủy ban thường vụ của các ủy ban tỉnh. Các phương tiện truyền thông cho rằng đây là một biện pháp nâng cao tính độc lập của Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc trong chính sách và chính phủ.

Chức năng nhiệm vụ

Lời mở đầu Hiến pháp Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa:

Theo Điều lệ Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc, tại Hội nghị Toàn thể Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc có chức năng nhiệm vụ như sau:

Sửa đổi Điều lệ Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc và giám sát việc thực hiện điều lệ;

Bầu Chủ tịch, Phó Chủ tịch, Tổng thư ký và Ủy ban Thường vụ Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc;

Nghe và xem xét báo cáo công việc của Ủy ban Thường vụ;

Thảo luận hướng dẫn công việc, nhiệm vụ chính và ra nghị quyết;

Tham gia các cuộc thảo luận về các chính sách chủ yếu của quốc gia, đề xuất và phản bác.

Các phiên họp toàn thể của Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc được tổ chức tại Đại lễ đường Nhân dân Bắc Kinh với phiên họp Đại hội Đại biểu Nhân dân Trung Quốc mỗi năm về cơ bản trong cùng thời gian, Chương trình nghị sự bao gồm:

Các thành viên Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc tham dự Đại hội Đại biểu Nhân dân Trung Quốc để nghe và thảo luận về "Báo cáo công việc nhà nước" của Thủ tướng thay mặt cho Quốc vụ viện Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa;

Thảo luận, thông qua báo cáo Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc;

Thảo luận và thông qua báo cáo về đề nghị của Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc;

Thảo luận, thông qua các Nghị quyết liên quan.

Ủy viên

Điều kiện

Theo thông lệ thông thường, để trở thành ủy viên của Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc đầu tiên phải là công dân từ 18 tuổi trở lên và phải là công dân của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa không mang quốc tịch nước ngoài.

Các thành viên Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc do Ủy ban cấp tỉnh Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc lựa chọn, ngoài ra còn bởi Đảng Cộng sản Trung Quốc, các đảng dân chủ và Liên đoàn công thương nghiệp toàn Trung Quốc, các thành viên không đảng phái, các tổ chức nhân dân theo cách được hiệp thương. Như Mao Tân Vũ được Tổng Bí thư Ủy ban Trung ương Đảng Cộng sản Hồ Cẩm Đào tuyên bố là thành viên Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc.

Đãi ngộ

Các thành viên của Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc thường được đối xử đặc biệt theo một tiêu chuẩn nhất định, chẳng hạn như thành viên Ủy ban Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc từ Hồng Kông và Ma Cao có thể được hưởng quyền tự do đi lại.

Miễn truy tố

Trước khi cảnh sát và các cơ quan kiểm sát bắt giữ hoặc sử dụng các biện pháp cưỡng chế thành viên của Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc theo luật pháp, họ phải thông báo cho Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc, trong tình huống bắt tại thời điểm vi phạm pháp luật, họ phải thông báo ngay vào cùng một thời điểm hoặc sau đó cho Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc.

Hoạt động

Theo Điều lệ Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc quy định Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc tổ chức Hội nghị toàn thể mỗi năm 1 lần, và được ủy ban thường vụ Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc tổ chức tại các cấp và thường trùng với phiên họp Đại hội Đại biểu Nhân dân Toàn quốc Trung Quốc.

Là tổ chức hiệp thương quan trọng, ngoài Hội nghị Hiệp thương Chính trị, còn có hiệp thương chuyên đề, hiệp thương giới biệt, hiệp thương đối khẩu, hiệp thương đề án và 4 loại hiệp thương khác.

Cơ cấu tổ chức

Chức năng chính của Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc là hiệp thương chính trị. Các Ủy ban Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc các cấp họp toàn thể, họp thường trực, họp chủ tịch và các tổ chức khác. Các tổ chức Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc chủ yếu bao gồm Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc và các ủy ban địa phương các cấp. Trong số đó, Ủy ban Thường vụ Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc (sau đây gọi tắt là "Ủy ban Thường vụ Chính Hiệp Toàn quốc"), Ủy ban gồm Chủ tịch, Phó Chủ tịch, Tổng Thư ký và Ủy ban Thường vụ. Chủ tịch Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc hiện đang nắm giữ bởi Du Chính Thanh, ủy viên thường vụ Bộ Chính trị Ủy ban Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc.

Chủ tịch, Phó Chủ tịch, Tổng thư ký Chính Hiệp Toàn quốc và Hội nghị Chủ tịch

Theo "Điều lệ Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc", Chủ tịch, Phó Chủ tịch, Tổng thư ký Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc thành lập Hội nghị Chủ tịch và Ủy ban Thường vụ để giải quyết công việc hàng ngày quan trọng. Chủ tịch, phó chủ tịch và tổng thư ký được bầu bởi Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc.

Hội nghị chủ tịch là bộ phận "xử lý những công việc hàng ngày quan trọng của Ủy ban Thường vụ" và bao gồm Chủ tịch, Phó Chủ tịch và Tổng Thư ký với các điều khoản tham chiếu cụ thể:

Số lượng thành viên Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc, các thành viên, ứng cử viên và các đơn vị bầu cử của Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc do Ủy ban Thường vụ quyết định sau khi thảo luận và thông qua bởi Hội nghị Chủ tịch Ủy ban Toàn quốc trước đó.

Trong nhiệm kỳ, nếu thấy cần thiết phải tăng hoặc thay đổi số đơn vị tham gia, các thành viên và quyết định ứng viên Ủy ban Toàn quốc Hiệp Chính thì ủy ban thường vụ, sau khi thảo luận và chấp thuận của Chủ tịch kỳ họp, quyết định thông qua việc hiệp thương.

Được Ủy ban Thường vụ ủy nhiệm, chủ trì cuộc họp trù bị cho phiên toàn thể đầu tiên của phiên họp tiếp theo.

Xử lý các nhiệm vụ hàng ngày quan trọng khác của Ủy ban Thường vụ.

Ủy ban trực thuộc

Theo "Điều lệ Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc", có một số ủy ban đặc biệt thuộc Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc. Hiện có các ủy ban sau:

  • Ủy ban đề án
  • Ủy ban Kinh tế
  • Ủy ban Dân số, Tài nguyên và Môi trường
  • Ủy ban Y tế và Phục vụ Nhân sinh của UNESCO
  • Ủy ban Xã hội và Pháp luật
  • Hội đồng dân tộc và tôn giáo
  • Ủy ban Hồng Kông, Ma Cao và Đài Loan
  • Ủy ban Ngoại giao
  • Ủy ban Lịch sử và Học tập

Cơ cấu thành viên

Ủy ban toàn quốc khóa XII

Ủy ban toàn quốc khóa XIII

👁️ 3 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
**Trương Khánh Lê** (; sinh tháng 1 năm 1951) là chính khách nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Ông từng là Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc khóa
**Hoắc Anh Đông** (, 1923-2006) là tiến sĩ danh dự, tỷ phú Hồng Kông nhận Huân chương Grand Bauhinia Medal, nguyên Phó Chủ tịch Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân
**Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc** (), viết tắt **Chính Hiệp Toàn quốc** () hoặc **Ủy ban Toàn quốc Chính Hiệp** (), là tổ chức cấp quốc
** Chủ tịch Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc** () gọi tắt **Chủ tịch Chính Hiệp Toàn Quốc** () là chức vụ quan trọng nhất cấu thành
**Vương Diệu Vũ** (tiếng Hoa: 王耀武; bính âm: Wáng Yàowŭ, 1904–1968) là một vị tướng Quốc dân đảng và Chủ tịch tỉnh Sơn Đông, từng thắng lợi trước cả Lục quân Đế quốc Nhật Bản
Ngày **27 tháng 9** là ngày thứ 270 (271 trong năm nhuận) trong lịch Gregory. Còn 95 ngày trong năm. ## Sự kiện *548 – Hầu Cảnh phát binh làm phản triều Lương tại Thọ
**Duma Quốc gia** hay **Duma Nhà nước** ( (Gosudarstvennaya duma), là hạ viện của Quốc hội Liên bang Nga. Duma có 450 nghị sĩ, nghị sĩ của Duma được bầu phải là công dân Nga,
**Đội tuyển bóng đá nữ quốc gia Đức** () là đội tuyển bóng đá nữ đại diện cho Đức trên bình diện quốc tế trong các trận thi đấu giao hữu cũng như trong Giải
**Quốc hội Liên bang Thuỵ Sĩ** (; ; ) là cơ quan quyền lực nhà nước cao nhất của Thụy Sĩ, thực hiện quyền lập pháp. Quốc hội Liên bang gồm hai viện ngang quyền:
**Vương Triệu Quốc** (; sinh tháng 7 năm 1941) là một chính khách nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Ông từng giữ chức vụ Bí thư thứ nhất Ban Bí thư Trung ương Đoàn
thumb|Cổng vào trường Đại học Nhân dân **Đại học Nhân dân Trung Quốc** (**RUC**; ) là một trường đại học công lập trọng điểm quốc gia tại Bắc Kinh, Trung Quốc. Trường có liên kết
**Đế quốc Brasil** là một nhà nước tồn tại vào thế kỷ 19, có chủ quyền đối với các lãnh thổ tạo thành Brasil và Uruguay (cho đến năm 1828). Đế quốc Brasil là một
Khu vực eo biển Đài Loan Sự tranh cãi về **vị thế chính trị Đài Loan** xoay quanh tại việc Đài Loan, gồm cả quần đảo Bành Hồ (_Pescadores_ hoặc _Penghu_), có nên tiếp tục
**Thị trưởng Chính phủ Nhân dân thành phố Bắc Kinh** (Tiếng Trung Quốc: **北京市人民政府市长**, Bính âm Hán ngữ: _Běijīng shì Rénmín Zhèngfǔ Shì zhǎng_, Từ Hán - Việt: _Bắc Kinh thị Nhân dân Chính phủ
**Chủ tịch Chính phủ Nhân dân Khu tự trị dân tộc Hồi Ninh Hạ** (Tiếng Trung Quốc: **宁夏回族自治区人民政府主席**, Bính âm Hán ngữ: _Níng Xià Huízú Zìzhìqū Rénmín Zhèngfǔ Zhǔxí_, _Ninh Hạ Hồi tộc tự trị
**Tổ chức Thương mại Thế giới** là một tổ chức quốc tế có trụ sở chính tại Genève, Thụy Sĩ, có chức năng điều chỉnh và tạo điều kiện thuận lợi cho thương mại quốc
**Hội nghị lần thứ nhất Đại hội Đại biểu Nhân dân Toàn quốc khóa XIII nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa** (giản thể: 中华人民共和国第十三届全国人民代表大会第一次会议 hoặc 十三届全国人大一次会议; phiên âm Hán-Việt: _Đệ thập tam Giới Toàn
phải|nhỏ|Quốc kỳ Đế quốc Anh Một **lãnh thổ tự trị** () là bất kỳ quốc gia nào trong số nhiều quốc gia tự quản của Đế quốc Anh, trước đây được gọi chung là **Khối
**Tỉnh trưởng Chính phủ Nhân dân tỉnh Quảng Đông** (Tiếng Trung Quốc: 广东省人民政府省长, Bính âm Hán ngữ: _Guǎng Dōng shěng rénmín zhèngfǔ shěng zhǎng_, _Quảng Đông tỉnh Nhân dân Chính phủ Tỉnh trưởng_) được bầu
**Thị trưởng Chính phủ Nhân dân thành phố Thiên Tân** (Tiếng Trung Quốc: **天津市人民政府市长**, Bính âm Hán ngữ: _Tiān Jīn shì Rénmín Zhèngfǔ Shì zhǎng_, Từ Hán – Việt: _Thiên Tân thị Nhân dân Chính
**Chủ tịch Chính phủ Nhân dân Khu tự trị Duy Ngô Nhĩ Tân Cương** (Tiếng Trung Quốc: **新疆维吾尔自治区人民政府主席**, Bính âm Hán ngữ: _Xīn Jiāng Wéiwú'ěr Zìzhìqū Rénmín Zhèngfǔ Zhǔxí_, _Tân Cương Duy Ngô Nhĩ tự
thumb|Huy hiệu của Thụy Điển (với lỗi [[Tincture (huy hiệu)|tinctures) trên một bức tường của Tòa thị chính tại Lützen ở Đức]] Thuật ngữ **Đế quốc Thụy Điển** dùng để chỉ tới **Vương quốc Thụy
**Chủ tịch Chính phủ Nhân dân Khu tự trị Tây Tạng** (Tiếng Trung Quốc: **西藏自治区人民政府主席**, Bính âm Hán ngữ: _Xī Zàng Zìzhìqū Rénmín Zhèngfǔ Zhǔxí_, Từ Hán - Việt: _Tây Tạng tự trị Khu Nhân
**Tỉnh trưởng Chính phủ Nhân dân tỉnh Phúc Kiến** (tiếng Trung: 福建省人民政府省长, bính âm: _Fú Jiàn_ _xǐng rénmín zhèngfǔ shěng zhǎng_, _Phúc Kiến tỉnh Nhân dân Chính phủ Tỉnh trưởng_) được bầu cử bởi Đại
**Thượng viện Hoa Kỳ** (tiếng Anh: _United States Senate_) là một trong hai viện của Quốc hội Hoa Kỳ. Thượng viện Hoa Kỳ, cùng với Hạ viện Hoa Kỳ, tạo thành cơ quan lập pháp
**Tuyên bố chung Trung-Anh** là hiệp ước về quyền làm chủ Hồng Kông của Trung Quốc ký ở Bắc Kinh ngày 19 tháng 12 năm 1984. Bản Tuyên bố đặt ra kế hoạch về Hồng
**Đại công quốc Phần Lan**, tên chính thức và cũng được gọi là **Đại Thân vương quốc Phần Lan**, là tiền thân của Phần Lan hiện đại. Nó tồn tại từ năm 1809 đến năm
**Chủ tịch Chính phủ Nhân dân Khu tự trị Nội Mông Cổ** (Tiếng Trung Quốc: **内蒙古自治区人民政府主席**, Bính âm Hán ngữ: _Nèi Méng Gǔ Zìzhìqū Rénmín Zhèngfǔ Zhǔxí_, _Nội Mông Cổ tự trị Khu Nhân dân
**Chủ quyền nghị viện**, hoặc gọi **tối thượng nghị viện**, là một hạng mục nguyên tắc của chế độ dân chủ, trong đó nghị viện chiếm lấy quyền lực nhà nước tối cao, địa vị
nhỏ|[[Ze'ev Jabotinsky]] **Chủ nghĩa phục quốc Do Thái xét lại** (tiếng Hebrew: ציונות רוויזיוניסטית) hay **Chủ nghĩa Zion xét lại** là một phong trào trong Chủ nghĩa phục quốc Do Thái do Ze'ev Jabotinsky khởi
**Chính phủ Việt Nam** (tên chính thức **Chính phủ nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam**) là nhánh hành pháp của Việt Nam. Chính phủ thực hiện quyền hành pháp, là cơ quan
**Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc** (giản thể: 中国人民解放军, phồn thể: 中國人民解放軍, phiên âm Hán Việt: Trung Quốc Nhân dân Giải phóng Quân), gọi tắt là **Giải phóng quân**, cũng được gọi là **Quân
**Chủ tịch Chính phủ Nhân dân Khu tự trị dân tộc Choang Quảng Tây** (Tiếng Trung Quốc: 广西壮族自治区人民政府主席, Bính âm Hán ngữ: _Guǎng Xī Zhuàngzú Zìzhìqū Rénmín Zhèngfǔ Zhǔxí_, _Quảng Tây Choang tộc tự trị
**Tây Ban Nha** ( ), tên gọi chính thức là **Vương quốc Tây Ban Nha** (), là một quốc gia có chủ quyền với lãnh thổ chủ yếu nằm trên bán đảo Iberia tại phía
**Quốc vụ viện nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa** (**Quốc vụ viện**; Trung Văn giản thể: 中华人民共和国国务院, Hán-Việt: Trung hoa Nhân dân Cộng hòa quốc Quốc vụ viện) hay **Chính phủ Nhân dân Trung
**Thành ủy Đà Nẵng**, hay còn được gọi là **Ban Chấp hành Đảng bộ Thành phố Đà Nẵng**, hay **Đảng ủy Thành phố Đà Nẵng**, là cơ quan lãnh đạo cao nhất của Đảng bộ
**Tỉnh trưởng Chính phủ Nhân dân tỉnh Sơn Đông** (tiếng Trung: 山东省人民政府省长, bính âm: _Shān Dōng_ _shěng rénmín zhèngfǔ shěng zhǎng_, _Sơn Đông tỉnh Nhân dân Chính phủ Tỉnh trưởng_) được bầu cử bởi Đại
**Trường Trung học Phổ thông Nguyễn Thị Minh Khai** (Tên cũ: **Trường nữ Gia Long**, **Trường nữ sinh Áo Tím**; tên khác: **Miki**) là một trường trung học phổ thông công lập ở Thành phố
**Thế vận hội dành cho người khuyết tật** còn gọi là **Paralympic** (tiếng Anh: _Paralympic Games_) là một sự kiện thể thao quốc tế quan trọng, là nơi các vận động viên khuyết tật thể
**Tỉnh trưởng Chính phủ Nhân dân tỉnh Giang Tô** (tiếng Trung: 江苏省人民政府省长, bính âm: Jiāng Sū xǐng rénmín zhèngfǔ shěng zhǎng, _Giang Tô tỉnh Nhân dân Chính phủ Tỉnh trưởng_) được bầu cử bởi Đại
**Tỉnh trưởng Chính phủ Nhân dân tỉnh Hồ Bắc** (tiếng Trung: 湖北省人民政府省长, bính âm: _Hú Běi shěng rénmín zhèngfǔ shěng zhǎng_, _Hồ Bắc tỉnh Nhân dân Chính phủ Tỉnh trưởng_) được bầu cử bởi Đại
**Tỉnh trưởng Chính phủ Nhân dân tỉnh Thiểm Tây** (Tiếng Trung Quốc: 陕西省人民政府省长, Bính âm Hán ngữ: _Shǎn Xī shěng rénmín zhèngfǔ shěng zhǎng_, _Thiểm Tây tỉnh Nhân dân Chính phủ Tỉnh trưởng_) được bầu
Sáng 18/12/2024, phiên trọng thể Đại hội đại biểu toàn quốc Hội Liên hiệp Thanh niên Việt Nam khóa IX, nhiệm kỳ 2024-2029 đã diễn ra tại Trung tâm Hội nghị quốc gia (Hà Nội).Tổng
Sáng 18/12/2024, phiên trọng thể Đại hội đại biểu toàn quốc Hội Liên hiệp Thanh niên Việt Nam khóa IX, nhiệm kỳ 2024-2029 đã diễn ra tại Trung tâm Hội nghị quốc gia (Hà Nội).Tổng
nhỏ|300x300px|[[Cờ hoa mai là cờ hiệu của Ủy ban Olympic Trung Hoa (Đài Loan)]] **Đài Bắc Trung Hoa** () hay **Trung Hoa Đài Bắc** (, , mã IOC: TPE) là một danh xưng đại diện
**Quốc hội Chính quyền Nhân dân** () là Quốc hội lập pháp của Cộng hòa Cuba và là cơ quan quyền lực tối cao của Nhà nước. Quốc hội bao gồm các đại biểu được
nhỏ|175|phải|Một nhóm người vượt biển trên một con thuyền nhỏ Bà mẹ và 3 đứa con được đưa lên tàu chở dầu Wabash **Thuyền nhân Việt Nam** là hiện tượng gần một triệu người, vượt
**Chiến tranh nhân dân** là chiến lược quân sự tại Việt Nam để chỉ chung các cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc và bảo vệ Tổ quốc do nhân dân Việt Nam tiến hành
**Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn** ( – **VNU-USSH**) là một trường đại học thành viên của Đại học Quốc gia Hà Nội. Trụ sở chính của Trường đặt tại số
**Thể chế đại nghị** hoặc **Đại nghị chế** với đặc điểm là nhánh hành pháp của chính quyền phụ thuộc vào sự cho phép trực tiếp hoặc gián tiếp của quốc hội, thường được biểu