Ngô Văn Thành (sinh ngày 24 tháng 4 năm 1951 tại Hà Nội) là một Giáo sư, tiến sĩ, nghệ sĩ nhân dân và là nghệ sĩ violon người Việt Nam. Ông từng là cựu Giám đốc Học viện âm nhạc Quốc gia Việt Nam.
Ông là một trong số ít những nghệ sĩ được phong tặng danh hiệu Giáo sư, tiến sĩ và nghệ sĩ nhân dân với lĩnh vực âm nhạc cổ điển, đặc biệt là trong Violon, cùng với nghệ sĩ Tạ Bôn, Nguyễn Châu Sơn.
Tiểu sử và sự nghiệp
Ông sinh ra và lớn lên tại phố Lý Quốc Sư, nay thuộc quận Hoàn Kiếm, Hà Nội nhưng quê gốc ở làng Bần, thuộc phường Bần Yên Nhân, thị xã Mỹ Hào, tỉnh Hưng Yên. Ông được sinh ra trong gia đình có 6 người con, trong đó có chị gái là nghệ sĩ ưu tú, nhà giáo ưu tú đàn tranh Ngô Bích Vượng. Cha ông là chủ hiệu nhuộm vải. Lên 7 tuổi, ông được bố gửi vào học violon hệ trung cấp trong Trường Âm nhạc Việt Nam (nay là học viện âm nhạc quốc gia Việt Nam).
Vốn có niềm đam mê mãnh liệt với cây đàn, kèm theo những người thầy dạy tốt và có tiếng thời đó luân phiên giáo dục, trình độ violon của ông nhanh chóng được phát triển và nâng cao. Năm 1968, cả nhà ông chuyển ra gần sông Hồng, thuộc khu vực phường Bạch Đằng, quận Hai Bà Trưng.
Khi Ngô Văn Thành học tiếp lên đại học, nghệ sĩ ưu tú Bích Ngọc (phu quân của nghệ sĩ nhân dân Trà Giang) đã nhận thấy ông có triển vọng nên trực tiếp đào tạo. Những ngày sang Liên Xô chuẩn bị cho cuộc thi, Ngô Văn Thành còn được Giáo sư, Nghệ sĩ công huân Liên Xô Igor Bezrodny trực tiếp huấn luyện. Ở Cuộc thi Âm nhạc Quốc tế Tchaikovsky tổ chức tháng 6 năm 1974, Việt Nam cử hai nghệ sĩ trẻ tham dự, Ngô Văn Thành biểu diễn violon và Tôn Nữ Nguyệt Minh ở đàn piano. Ngô Văn Thành cùng Tôn Nữ Nguyệt Minh giành Bằng khen vòng II.
Năm 1996 ông giữ cương vị Phó giám đốc Nhạc viện và giai đoạn 2006 - 2011 ông đảm trách vị trí Giám đốc Nhạc viện Hà Nội, hiện giờ là Học viện Âm nhạc quốc gia Việt Nam. Ông đã bảo vệ thành công luận án Tiến sĩ tại Viện Văn hóa Nghệ thuật Việt Nam với đề tài: "Sự hình thành và phát triển của nghệ thuật Violon ở Việt Nam".
Nghệ sĩ Ngô Văn Thành đào tạo nhiều học trò giỏi như Nghệ sĩ Ưu tú Nguyễn Công Thắng, Đỗ Xuân Thắng, Trần Quang Duy,...
Ông về hưu năm 2016 nhưng ông vẫn luôn tiếp tục cống hiến cho nền âm nhạc.
Thành tựu
- Bằng khen Bộ Văn hóa Thông tin năm (1993, 1997, 2000, 2006, 2010)
- Chiến sĩ thi đua toàn quốc năm (2000)
- Huy chương vì Sự nghiệp Văn hóa thông tin (2000)
- Huy chương vì Sự nghiệp giáo dục năm (2000)
- Huân chương lao động hạng ba (2000)
- Huân chương lao động hạng hai (2011)
- Huân chương lao động hạng hai của Chủ tịch nước Cộng hòa dân chủ nhân dân Lào (2011)
- Bằng khen của Thủ tướng chính phủ (2000, 2011)
- Danh hiệu Nghệ sĩ nhân dân (2012)
Đời tư
Ngô Văn Thành kết hôn và có 2 người con gái. Hiện ông sống tại Hà Nội.
Nguồn
Thể loại:Sinh năm 1951
Thể loại:Nghệ sĩ nhân dân Việt Nam
Thể loại:Người Hưng Yên
Thể loại:Người Hà Nội
Thể loại:Nghệ sĩ vĩ cầm Việt Nam
Thể loại:Giảng viên đại học tại Việt Nam
Thể loại:Giáo sư Việt Nam
Thể loại:Tiến sĩ Việt Nam tốt nghiệp tại Nga
Thể loại:Tiến sĩ Âm nhạc Việt Nam
Thể loại:Nhạc trưởng Việt Nam
Thể loại:Giảng viên âm nhạc Việt Nam
Thể loại:Nghệ sĩ vĩ cầm cổ điển
Thể loại:Nghệ sĩ vĩ cầm thế kỷ 21
Thể loại:Nghệ sĩ vĩ cầm thế kỷ 20
Thể loại:Giảng viên vĩ cầm
👁️
0 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
**Ngô Văn Thành** (sinh ngày 24 tháng 4 năm 1951 tại Hà Nội) là một Giáo sư, tiến sĩ, nghệ sĩ nhân dân và là nghệ sĩ violon người Việt Nam. Ông từng là cựu
**Ngô Văn thi** (chữ Hán: 吳文楚, ?– 1795), còn có tên là **Ngô Văn**, **Ngô Văn Thi**, là một danh tướng của nhà Tây Sơn trong lịch sử Việt Nam. ## Thân thế và sự
**Ngô Văn** **Xuyết** (1913 - 1 tháng 1 năm 2005), bí danh là **Ngô Văn**, là một nhà cách mạng Việt Nam. Trước năm 1948 ông là theo trường phái chủ nghĩa Trotsky, tham gia
**Ngô Văn Phú** (1937–2022) là nhà thơ, nhà văn Việt Nam, được tặng Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật vào năm 2012. Bài thơ “Mây và bông” với chỉ bốn câu thơ,
**Ngô Văn Doanh** là một nhà khảo cổ học, nhà nghiên cứu văn hóa Việt Nam, đã có nhiều công trình về văn hóa Việt Nam, đặc biệt là các tác phẩm về văn hóa
**Ngô Văn** (chữ Hán: 吴雯, 1644 – 1704), tự Thiên Chương, tịch quán là phủ Bồ Châu , tổ tịch là châu Liêu Dương, phủ Phụng Thiên , nhà thơ đầu đời Thanh. Ông được
**Phạm Thị Thanh Vân** (1931–2004), hay còn gọi là bà **Ngô Bá Thành** (Ngô Bá Thành là tên người chồng quá cố của bà) nguyên là Chủ nhiệm Ủy ban pháp luật Quốc hội các
**Ngô Thị Thanh Hằng** (sinh ngày 27 tháng 4 năm 1960) là một chính khách Việt Nam. Bà nguyên Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam khóa XII, nguyên Phó
|header1 = || |labelstyle = padding-right:0.3em; |rowclass2 = mergedrow |label2 = Phân cấp |data2 = Di tích cấp quốc gia |rowclass3 = mergedrow |label3 = Vị trí |data3 = Phường 4, thành phố Vĩnh
**Lê Văn Thành** (20 tháng 10 năm 1962 – 22 tháng 8 năm 2023) là một chính trị gia Việt Nam. Ông nguyên là Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XIII, Phó
**Ngô** (chữ Hán phồn thể: 吳; chữ Hán giản thể: 吴; Hangul: 오; Latin: "Ng", "Wu", "O", "Oh") là một họ người phổ biến tại Trung Quốc, Việt Nam, và Triều Tiên. Tại Việt Nam
nhỏ|phải|Tượng Chưởng Trung Quân Nguyễn Văn Thành được tôn trí thờ sau 1868 tại một ngôi miếu cận Đại Nội Huế**Nguyễn Văn Thành** (chữ Hán: 阮文誠; 1758–1817) thiếu thời đã theo cha chinh chiến, về
**Ngô Văn Trí ** (sinh ngày 28 tháng 2 năm 1969 tại Đà Nẵng) là một nhà bò sát học. Các nghiên cứu của ông tập trung vào thằn lằn (đặc biệt là tắc kè)
**Ngô Văn Chính** (1905–1947), bí danh **Tám Đồng**, là nhà cách mạng Việt Nam, Bí thư Tỉnh ủy Vĩnh Long đầu tiên của Đảng Cộng sản Việt Nam. ## Cuộc đời Ngô Văn Chính sinh
**Lê Văn Thanh** (黎文清) là tướng lĩnh của phong trào Tây Sơn. ## Hành trạng Lê Văn Thanh tham gia phong trào Tây Sơn khi nào không rõ, nhưng ông là tướng lĩnh cao cấp
**Ngô Hán Thánh** (tiếng Trung giản thể: 吴汉圣, bính âm Hán ngữ: _Wú Hàn Shèng_, sinh tháng 4 năm 1963, người Hán) là chính trị gia nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Ông là
**Văn Thành Cao** (1924 - 2022) nguyên là một tướng lĩnh của Quân lực Việt Nam Cộng hòa, cấp bậc Thiếu tướng. Ông xuất thân là một Sĩ quan của quân đội Cao Đài, về
**Ngô Thị Thanh Lịch** (sinh 6 tháng 8 năm 1938) là đại biểu Quốc hội Việt Nam khóa IV. ## Tiểu sử Ngô Thị Thanh Lịch quê ở thôn Lộc Hà, xã Mai Lâm, huyện
**Ngô Văn Ny** (10 tháng 10 năm 1936 – 28 tháng 2 năm 2017) là một sĩ quan cao cấp của Quân đội nhân dân Việt Nam, hàm Thiếu tướng, nguyên Phó tư lệnh kiêm
**Văn Minh Phùng Hoàng hậu** (chữ Hán: 文明馮皇后, 441 - 17 tháng 10, 490), thường gọi là **Văn Minh Thái hậu** (文明太后) hoặc **Bắc Ngụy Phùng Thái hậu** (北魏冯太后), là Hoàng hậu của Bắc Ngụy
**Văn Thánh Vương** (mất 857, trị vì 839–857) là quốc vương thứ 46 của Tân La. Ông là con trai cả của Thần Vũ Vương và Định Tông thái hậu Jeonggye. Ông có tên húy
**Ngô Văn Minh** (5 tháng 9 năm 1959 – 16 tháng 12 năm 2016) là một chính khách người Việt Nam, đại biểu Quốc hội Việt Nam khóa XII, XIII, XIV thuộc đoàn đại biểu
Thành Nguyễn là một salon cung cấp dịch vụ làm tóc và đào tạo nghề tóc, giáo dục hướng nghiệp, đặc biệt với tất cả nhân viên đều là người Điếc, do một người Điếc
**Ngô Văn Giao** (sinh 1962) là một sĩ quan cấp cao trong Quân đội nhân dân Việt Nam, hàm Thiếu tướng, hiện đang giữ chức Cục trưởng Cục Khoa học Quân sự, nguyên Phó Chủ
**Giuse Ngô Quang Kiệt** (sinh ngày 4 tháng 9 năm 1952) là một giám mục Công giáo Rôma người Việt Nam, từng đảm trách nhiều vai trò quan trọng đối với cộng đồng Công giáo
**_Thanh sử cảo_** (清史稿) là bản thảo một bộ tư liệu lịch sử về thời nhà Thanh, bắt đầu từ khi Nỗ Nhĩ Cáp Xích (hay Thanh Thái Tổ) lập ra nhà Thanh vào năm
**Ngô Đình Nhu** (7 tháng 10 năm 19102 tháng 11 năm 1963) là một nhà lưu trữ và chính trị gia người Việt Nam. Ông nổi tiếng vì danh nghĩa là vị cố vấn chính
**Ngô Thì Nhậm** hay **Ngô Thời Nhiệm** (chữ Hán: ; 25 tháng 10 năm 1746 – 1803) là một tu sĩ Phật giáo, danh sĩ, nhà văn đời Hậu Lê và Tây Sơn, có công
**Trường Trung học Phổ thông Ngô Quyền** hay **Trường Bonnal**, trường **Bình Chuẩn** là một ngôi trường nằm trong hệ thống các trường Trung học Phổ thông công lập của Việt Nam được thành lập
nhỏ|_Zea mays "fraise"_ nhỏ|_Zea mays "Oaxacan Green"_ thumb|_Zea mays "Ottofile giallo Tortonese"_ **Ngô**, **bắp** hay **bẹ** (danh pháp hai phần: _Zea mays_ L. ssp. _mays_), là một loại cây lương thực được thuần canh tại
**Tết Đoan Ngọ** hoặc **Tết Đoan Dương** (Hán Việt: 端午節 - Đoan Ngọ Tiết, 端陽節 - Đoan Dương Tiết) (ngày mùng 5 tháng 5 theo âm lịch) là một ngày Tết truyền thống tại một
**Ngô Xương Xí** (chữ Hán: 吳昌熾), còn gọi là **Ngô Sứ quân** (吳使君), được chính sử ghi nhận là một trong những thủ lĩnh thời 12 sứ quân thế kỷ X. Nhiều tài liệu cho
**Ngô Tất Tố** (, 1893 – 20 tháng 4 năm 1954) là một nhà văn, nhà báo, nhà Nho học, dịch giả và nhà nghiên cứu có ảnh hưởng lớn ở Việt Nam giai đoạn
**Thành ủy Đà Nẵng**, hay còn được gọi là **Ban Chấp hành Đảng bộ Thành phố Đà Nẵng**, hay **Đảng ủy Thành phố Đà Nẵng**, là cơ quan lãnh đạo cao nhất của Đảng bộ
**Văn Cao** (tên khai sinh là **Nguyễn Văn Cao**, 15 tháng 11 năm 1923 – 10 tháng 7 năm 1995) là một nhạc sĩ, họa sĩ, nhà thơ, chiến sĩ biệt động ái quốc người
**Nhà Ngô** (chữ Nôm: 茹吳, chữ Hán: 吳朝, Hán Việt: _Ngô triều_) là một triều đại quân chủ trong lịch sử Việt Nam, truyền được hai đời nhưng có tới ba vị vua, kéo dài
**Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận** (17 tháng 4 năm 1928 – 16 tháng 9 năm 2002) là một hồng y người Việt Nam thuộc Giáo hội Công giáo Rôma. Ông từng đảm trách cương vị
**Ngô** (吳) (229 - 1 tháng 5, 280) sử gọi là **Tôn Ngô** (孫吳) hay **Đông Ngô** (東吳) là một trong 3 quốc gia thời Tam Quốc (220-280) trong lịch sử Trung Quốc. Trước đó,
**Ngô Phù Sai** (; ? - 473 TCN) hay **Ngô vương Phù Sai** (吳王夫差), tên thật là **Cơ Phù Sai** (姬夫差), là vị vua thứ 25 của nước Ngô thời Đông Chu trong lịch sử
**Ngô** (Phồn thể: 吳國; giản thể: 吴国), còn gọi là **Câu Ngô** (句吴) hay **Công Ngô** (工吴; 攻吾), là các tên gọi của một nước chư hầu của nhà Chu từ khi triều đại này
**Ngu Doãn Văn** (chữ Hán: 虞允文; ngày 14 tháng 12, 1110 – ngày 18 tháng 7, 1174), tự Bân Phủ (彬父), người Nhân Thọ, Long Châu , nhà văn hóa, nhà chính trị, tể tướng,
**Thành Cát Tư Hãn** (; tên thật: **Temüjin**; phiên âm Hán-Việt: **Thiết Mộc Chân**; tháng 8 năm 1227) là người sáng lập và khả hãn đầu tiên của Đế quốc Mông Cổ. Sau khi dành
**Ngô Quốc Trinh** (chữ Hán: 吳國楨; bính âm: Wú Gúozhēn; Wade–Giles: Wu Kuo-Chen) (21 tháng 10 năm 1903 – 6 tháng 6 năm 1984) là một chính gia và sử gia Trung Hoa. ## Thời
**Vũng Tàu** là một thành phố cũ thuộc tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu, vùng Đông Nam Bộ, Việt Nam. Đây là trung tâm kinh tế, tài chính, văn hóa, du lịch, và là một
Thời [[nhà Hậu Lương (907-923) ]] **Ngô** (tiếng Trung: 吳), còn gọi là **Hoài Nam** (淮南) hay **Dương Ngô** (杨吴) hoặc **Nam Ngô** (南吴), là một trong mười nước tại miền Trung Nam Trung Quốc,
**Thanh Châu** (1912-2007), tên thật là **Ngô Hoan**, là nhà văn Việt Nam thời tiền chiến. Ông là tác giả truyện ngắn "Hoa ti gôn" (in trên _Tiểu thuyết thứ bảy_, tháng 7 năm 1937),
## Danh sách theo niên đại ### Tây chu xuân thu * Khương Tử Nha (tk 12 tcn) * Chu Công (tk 12 tcn) * Khổng Tử (551 - 479 tcn) ### Thời Chiến Quốc,
nhỏ|Hạt ngô nhỏ|Hạt trên lõi ngô **Hạt ngô** là quả của ngô. Ngô là một loại ngũ cốc, và hạt ngô được sử dụng trong nấu ăn như một loại rau hoặc một nguồn cung
nhỏ|Râu ngô trên hoa ngô nhỏ|Râu ngô trên quả ngô đang phát triển **Râu ngô (râu bắp)** là tên gọi chung của các sợi mỏng, sáng như tơ, phát triển như một phần của quả
**Lê Văn Ngọ**, thường được biết đến với tên gọi **Hoàng Vân** (24 tháng 7 năm 19304 tháng 2 năm 2018), là một nhạc sĩ người Việt Nam. Ông có một sự nghiệp sáng tác