✨Ivan VI của Nga

Ivan VI của Nga

nhỏ|Ivan VI của Nga với [[Julia von Mengden]] Ivan VI Antonovich của Nga (Ioann Antonovich; ; – ) là hoàng đế danh nghĩa của Nga năm 1740-41. Ông lên ngôi khi chỉ mới hai tháng tuổi và mẹ ông là người nhiếp chính. Hơn một năm sau, Elizaveta đảo chính cướp ngôi vua của Ivan và bắt ông giam vào ngục. Sau hơn hai mươi năm làm tù binh, Ivan đã bị giết bởi các vệ sĩ của ông khi một số sĩ quan quân đội (người thân tín của mẹ Ivan) cố gắng giải thoát ông. Những người em của ông và cả những đứa cháu của ông được sinh ra trong tù đã được vua Nga cho thả ra, được người em của mẹ (Anna Leopoldovna) là hoàng hậu Đan Mạch nuôi dưỡng, song không có ai sống được lâu sau khi bị giam giữ trong thời gian dài.

Vua của nước Nga

Ivan Antonovich sinh ngày 23 tháng 8 năm 1740 [12 tháng 8 theo lịch cũ], là con trai cả của Đại công tước Anthony Ulrich của Brunswick có với vợ là Công nương Anna Leopoldovna. Leopoldovna đã sống ở Nga từ năm 1733 và lấy chồng năm 1739, bà là cháu gái của Nữ hoàng Anna và gọi Nữ hoàng bằng dì ruột (lý do là mẹ bà, Công nương Ekaterina là chị gái của Nữ hoàng Anna). Thời gian chung sống cùng chồng ở nước Nga giúp bà tìm hiểu về nền chính trị Nga và tạo niềm hy vọng rằng bà, hoặc con cháu bà sẽ kế thừa ngôi vua Nga sau khi Nữ hoàng tạ thế.

Tháng 10/1740, cảm thấy sức khỏe không được tốt và muộn phiền vì không có con nối dõi, Nữ hoàng Anna biết tin cháu mình là Công nương Anna Leopoldovna vừa hạ sinh một hoàng nam. Bà liền đến thăm cháu gái và thấy tận mắt đứa bé trai còn nằm trên giường ngủ. Vui mừng khôn xiết, Nữ hoàng quyết định phong đứa bé làm Thái tử và là người kế thừa ngôi vị của ba trong tương lai. Đồng thời, bà cũng đề nghị viên quý tộc Đức Ernst Johann von Biron, công tước xứ Courland làm Nhiếp chính cho tân vương.

Anna băng hà ngày 28 tháng 10 năm 1740 [17 tháng 10 theo lịch cũ], Thái tử liền được tấn phong làm Sa hoàng Nga, hiệu là Ivan VI. Biron làm Nhiếp chính Nga, thấy nhà vua quản lý mọi việc. Tuy nhiên, cách cai trị của viên Nhiếp chính này và cả việc Biron thao túng quyền lực ở Nga khi cựu Nữ hoàng Anna còn sống, đã làm giới quý tộc bất mãn cực độ. Ba tuần sau khi Ivan VI vừa lên ngôi, các quý tộc đó Osterman cầm đầu đã truất quyền nhiếp chính của Biron và bắt ông ta đi đày. Thái hậu Anna Leopoldovna lên làm Nhiếp chính. Là một người ăn chơi xa xỉ, Thái hậu Anna Leopoldovna giao hết quyền quản lý nước Nga cho Andrei Osterman, Thủ tướng kiêm Ngoại trưởng Nga.

Thực vậy, Ivan VI không có quyền hành gì và mọi quyền quản lý, cai trị nước Nga rơi vào tay một quý tộc Đức là Andrei Osterman, Thủ tướng kiêm Ngoại trưởng Nga. Sự thao túng quyền lực của người Đức ở Nga khiến một viên đại sứ Pháp tại Nga là La Chétardie (1739-1743) trong báo cáo gửi về chính phủ Pháp đã nói rằng, "không phải là quá nhiều để nói rằng ông là Sa hoàng của toàn nước Nga". Báo cáo của viên đại sứ gửi về Pháp đã khiến Osterman "đánh hơi" thấy, ông quyết định sẽ tăng cường lực lượng bảo vệ nước Nga trước âm mưu xâm lược của nước ngoài (ám chỉ Pháp). Tuy nhiên, tin từ sứ quán Pháp báo về Pháp đã khiến vua Pháp Louis XV rất tức giận, quyết tâm loại bỏ Osterman bằng mọi giá. Trước tình hình này, Osterman lập quan hệ với Nữ hoàng Maria Theresia của Áo, nhằm mục đích củng cố vương quyền của Nga trên lãnh thổ mình, Nga giúp Áo tăng cường ảnh hưởng sang các nước xung quanh, nhất là Hungaria. Để củng cố chắc chắn mối quan hệ này, Osterman đề nghị Nữ hoàng Áo lập liên minh để cùng chống Thụy Điển, đối thủ lâu đời của Nga. Quốc vương Thụy Điển Frederik I (1720-1751) nghe tin này đã tức giận, xin viện trợ của Pháp để tiến hành chiến tranh với liên minh Nga - Áo. Vua Thụy Điển tuyên chiến với Nga và Áo vào tháng 8/1741, hai bên đánh nhau kịch liệt. Quân đội Nga được tổ chức tốt đã đánh tan nhiều cuộc tấn công của Thụy Điển, buộc nhà vua Thụy Điển phải đầu hàng sau trận vây hãm pháo đài Willmanstrand vào đầu tháng 9/1741.

Tin chiến thắng của Nga trước Thụy Điển lập tức lan truyền về nước, khiến vị nhiếp chính Nga phấn khởi. Bà đề nghị phải thưởng cho mỗi người lính Nga một bộ trang phục mới trong khi bộ quân phục cũ của họ bị sờn rách. Theo Dictionary of Russian History, bà đã ra lệnh cho một cuộc điều tra về ngành may mặc khi những người lính Nga nhận thấy rằng, đồng phục họ đang mặc ngày càng tệ hại. Khi điều tra tiết lộ tình trạng tham nhũng và y tế rất tồi tệ, bà đã ban hành các nghị định về mức lương tối thiểu và giờ làm việc tối đa trong ngành đó cũng như việc thành lập các cơ sở y tế tại tất cả các nhà máy may mặc. Tuy nhiên, ngựa quen đường cũ, nhiếp chính lại có mối quan hệ với nhiều nhân tình như nữ quý tộc Julia von Mengden, nhà ngoại giao Đức Moritz Karl Graf zu Lynar. Người chồng biết được thói trăng hoa của vợ, nhưng bất lực không làm được gì và phải cắm cúi làm việc để lãng quên. Con trai bà là Sa hoàng cũng phải bó tay và ông bị mẹ bắt phải ngủ ở phòng khác của lâu đài, nhường chỗ nghỉ cho nhân tình. Vị Sa hoàng nhỏ tuổi nhiều lần phàn nàn về hành động của mẹ mình, nhưng luôn bị bà mắng mỏ và đuổi đi. Mối quan hệ của bà với Mengden gây nhiều bất mãn ở Nga, thông qua nhà sử học người Pháp Henri Troyat đã viết rằng bà thuộc về "chủ nghĩa chiết trung tính dục". Hơn nữa, nhiều người trong giới tinh hoa Nga tin rằng ở tuổi hai mươi hai, nhiếp chính Anna còn quá trẻ và chưa đủ chính chắn để trở thành Nhiếp chính của Nga và mối quan hệ của cô với Lynar và Mengden đã làm nguy hại sự tồn vong của Đế quốc Nga.

Chán cảnh lộng quyền của người nước ngoài ở Nga, giới quý tộc Nga âm mưu tiến hành lật đổ Ivan VI và nhiếp chính. Đầu tháng 12/1741, công nương Elizaveta, con gái của Pyotr I của Nga kích động các lính canh nổi dậy. Cùng chung quan điểm với Elizaveta, cộng thêm việc căm phẫn chính sách thân Anh và ủng hộ Áo của Anna, Đại sứ Pháp La Chétardie tại Nga đã bí mật liên lạc với đại sứ Pháp tại Thụy Điển de L'Estocq chuẩn bị lực lượng, hối lộ cho các sĩ quan vệ binh Hoàng gia để ủng hộ cuộc đảo chính. Vào đêm 25 tháng 11 năm 1741, Elizaveta được sự trợ giúp của Trung đoàn Preobrazhensky đã dẫn đầu trung đoàn này tiến vào Cung điện mùa Đông. Đi một đoạn dài, bà dừng lại và kêu gọi binh lính: Bạn muốn phục vụ ai: tôi, chủ nhân hiện tại của bạn, hoặc những người đã đánh cắp di sản của tôi?" Trung đoàn diễu hành đến cung điện Mùa đông và bắt giữ Ivan VI, cha mẹ của ông và cả viên quý tộc von Munnich. Đó là một cuộc đảo chính táo bạo và, thật đáng kinh ngạc, đã thành công và không có đổ máu.  nhỏ|187x187px|Ivan VI với con mèo

Bị truất ngôi và giam cầm

Ivan và gia đình của ông bị giam giữ trong pháo đài Dünamünde. Vào tháng 6 năm 1744, sau vụ Lopukhina, Nữ hoàng Elizaveta của Nga chuyển Ivan tới Kholmogory trên Biển Trắng. Ông bị cô lập với gia đình và không được ra ngoài. Khi tin tức về sự giam giữ của ông ở Kholmogory lan truyền rộng rãi hơn, Nữ hoàng Nga bí mật chuyển Ivan sang pháo đài Shlisselburg (1756) và canh gác ông chặt chẽ, các tài liệu và ấn phẩm mang danh hiệu của Ivan đều bị tiêu hủy.

Khi Pyotr III của Nga lên ngôi, tình hình của cựu vương Ivan được cải thiện. Sa hoàng mới đã đến thăm và thông cảm với hoàn cảnh của ông, nhưng ít lâu sau thì Sa hoàng Nga bị vợ là Ekaterina truất phế và cướp ngôi, tình hình của Ivan ngày càng xấu hơn.

Cái chết

nhỏ|311x311px|Mirovich đứng bên thi thể Ivan VI ([[1884)]] Khi Ekaterina II của Nga vừa lên ngôi, bà ta tìm cách quản lý chặt chẽ nơi biệt giam của cựu vương Ivan. Nếu có nỗ lực nào từ phía bên ngoài để thả anh ta thì tù nhân sẽ bị xử tử. Không có lệnh ân xá của Nữ hoàng, Ivan vẫn nhận thức được vị trí của mình trong quá khứ và luôn đọc kinh cầu nguyện cho tâm hồn thanh thản. Kể từ khi có mặt tại pháo đài Shlisselburg, Ivan không thể che giấu mãi mãi sự khám phá cuối cùng của nó là nguyên nhân của sự ra đi của mình.

Một trung đội Nga do Vasily Mirovich chỉ huy, đã lập kế hoạch giải phóng Ivan và tuyên bố ông là Hoàng đế. Vào nửa đêm ngày 5 tháng 7 năm 1764 (lúc 2 giờ sáng), Trung đội đã xông thẳng vào nơi giam giữ của Ivan, nổ súng bắt giữ một số người lính và chỉ huy Berednikov, và yêu cầu thả Ivan. Những người lính và cai tù nghe thấy tiếng súng đã vội bắt giữ Ivan. Theo lệnh mật của chỉ huy, sĩ quan Chekin nổ súng bắn chết Ivan và vùi xác ông vào một góc pháo đài. Khi Vasily Mirovich xông thẳng vào nơi giam Ivan thì thấy cựu vương bị giết chết, Mirovich buông súng đầu hàng và bị hành hình ngay sau đó.

Những người anh em của Ivan hiện bị giam trong tù, đã được thả ra và được hoàng hậu Đan Mạch, Juliana Maria của Brunswick-Wolfenbüttel nuôi dưỡng. Họ định cư tại Horsens ở Jutland dưới sự giám hộ của Juliana và chi phí của Ekaterina II của Nga, sống dưới sự giám sát của 40-50 người Đan Mạch.

👁️ 0 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
nhỏ|Ivan VI của Nga với [[Julia von Mengden]] **Ivan VI Antonovich của Nga** (Ioann Antonovich; ; – ) là hoàng đế danh nghĩa của Nga năm 1740-41. Ông lên ngôi khi chỉ mới hai tháng
**Ivan V Alekseyevich** (tiếng Nga: Иван V Алексеевич, 6 tháng 9 [27 tháng 8 theo lịch cũ] năm 1666 – 8 tháng 2 [29 tháng Giêng theo lịch cũ] năm 1696) là Sa hoàng của
**Ivan III Vasilyevich** () (22 tháng 1 năm 1440, Mátxcơva – 27 tháng 10 năm 1505, Mátxcơva), cũng được gọi là **Ivan Đại đế**, là một Quận công Moskva và Hoàng tử của toàn Nga.
**Anna Ioannovna** (tiếng Nga: Анна Иоанновна; 7 tháng 2 [lịch cũ 28 tháng 1] năm 1693 – 28 tháng 10 [lịch cũ 17 tháng 10] năm 1740), cũng được Nga hóa là **Anna Ivanovna** và
**Mikhail Fyodorovich** (, tiếng Slav Đông cổ: _Міхаи́лъ Ѳео́доровичь_; 22 tháng 7 [12 tháng 7 theo lịch cũ] năm 1596 – 23 tháng 7 [13 tháng 7 theo lịch cũ] năm 1645), còn được gọi
**Vasili III Ivanovich** (tiếng Nga: Василий III Иванович, còn được gọi là Basil III; (25 tháng 3 năm 1479 – 3 tháng 12 năm 1533 tại Moskva) là một Đại công Nga từ năm 1505
**Ivan IV Vasilyevich** (25 tháng 8 năm 1530 – ), thường được biết tới với cái tên **Ivan Grozny**, là đại thân vương Moskva giai đoạn 1533–1547 và vị quân chủ đầu tiên chính thức xưng
**Nikolai II của Nga** cũng viết là **Nicholas II** ( , phiên âm tiếng Việt là **Nicôlai II Rômanốp** hay **Ni-cô-lai II**) (19 tháng 5 năm 1868 – 17 tháng 7 năm 1918) là vị
**Dmitriy III** (giả) (tiếng Nga: Лжедмитрий III, tr. Lzhedmitrii III, qua đời tháng 7 năm 1612), được biết đến với cái tên Pseudo-Demetrius III, là người cuối cùng trị vì nước Nga trong thời kỳ
**Pyotr I** (), có sách viết theo tiếng Anh là **Peter I** hay tiếng Pháp là **Pierre I** (sinh ngày: 10 tháng 6 năm 1672 tại Moskva – mất ngày: 8 tháng 2 năm 1725
**Fyodor I Ioannovich** hay Fyodor Ivannovich, Tiếng Nga: Фёдор Иванович. Các tư liệu Tiếng Anh gọi ông là Theodore I (31 tháng 5 năm 1557 – 16/17 tháng 1 năm 1598) là Nga hoàng cuối
**Aleksey Mikhailovich** ( ; ; 29 tháng 3  [19 tháng 3 theo lịch cũ] năm 1629 – ) là Sa hoàng của Nga trong những thập kỷ sôi động nhất của giữa thế kỷ 17.
**Elizaveta Petrovna** (; - ), cũng được gọi là **Yelisavet** hay **Elizabeth**, là Nữ hoàng nước Nga từ năm 1741 đến khi qua đời năm 1762, tổng cộng 20 năm. Bà vẫn là một trong
**Nikolas I** (6 tháng 7 [lịch cũ 25 tháng 6] 1796 – 2 tháng 3 [lịch cũ 18 tháng 2] 1855) là Hoàng đế Nga, Vua của Vương quốc Lập hiến Ba Lan và Đại
**Pavel I của Nga**, còn được chép là **Paul I** (; _Pavel Petrovich_) ( – ) là Hoàng đế Nga từ năm 1796 đến năm 1801. Trong triều đại mình, Pavel đã bãi bỏ nhiều
**Aleksandr III Aleksandrovich** ( – ) (, Aleksandr III Aleksandrovich) là vị Hoàng đế, hay Sa hoàng áp chót của đế quốc Nga từ ngày 13 tháng 3 năm 1881 tới khi qua đời năm
phải|Mở rộng lãnh thổ nước Nga (1300–1945) **Những thay đổi về lãnh thổ Nga** đã xảy ra bằng các phương thức chinh phục quân sự và bởi các liên minh chính trị và tư tưởng
**Quốc huy Liên bang Nga** có nguồn gốc từ hậu kì trung đại, với hình ảnh con đại bàng 2 đầu của Đế quốc Đông La Mã Byzantine và hình ảnh thánh George cưỡi ngựa
**Đế quốc Nga** () là một quốc gia tồn tại từ năm 1721 đến khi Chính phủ lâm thời lên nắm quyền sau cuộc Cách mạng Tháng Hai năm 1917. Là đế quốc lớn thứ
**Cuộc chinh Siberia** (tiếng Nga: Покорение Сибири) diễn ra trong gần 2 thế kỷ, bắt đầu từ năm 1580 đến năm 1778, khi Hãn quốc Sibir trở thành một cơ cấu chính trị lỏng lẻo
phải|nhỏ|[[Pyotr I của Nga|Pyotr Đại đế chính thức đổi tên thành Sa hoàng Nga Đế quốc Nga vào năm 1721, và trở thành hoàng đế đầu tiên của nó.]] **Chính sách đối ngoại Đế quốc
**Vasili IV Shuisky** hay Basil IV (, _Vasiliy Ivanovich Shuisky_, sinh 1552Mất ngày 12 tháng 9 năm 1612) là Sa Hoàng Nga trong khoảng thời gian từ năm 1606 đến năm 1610. Ông lên ngôi
**Văn học Nga** là thuật ngữ chỉ nền văn học của nước Nga và của người Nga di cư ra nước ngoài, đồng thời cũng chỉ nền văn học được viết bằng tiếng Nga. Gốc
Lịch sử của nước Nga, bắt đầu từ việc người Slav phương Đông tái định cư ở Đồng bằng Đông Âu vào thế kỷ thứ 6-7, những người sau đó được chia thành người Nga,
nhỏ|[[Nhà thờ chính tòa Thánh Vasily trên Quảng trường Đỏ, ở Moskva|thế=]] **Văn hóa Nga** có truyền thống lâu đời về nhiều mặt của nghệ thuật, đặc biệt khi nói đến văn học, múa dân
**Sa quốc Nga** ( hay **Nước Nga Sa hoàng**, ) hay nó có một tên gọi khác là **Sa quốc Muscovy** là giai đoạn trung ương tập quyền hóa trong lịch sử Nga, bắt đầu
Đây là danh sách tất cả các vị vua trị vì trong lịch sử nước Nga, bao gồm các danh hiệu Đại vương công Novgorod, Đại vương công Kiev, Đại vương công Vladimir, Đại vương
**Anna Leopoldovna** (tiếng Nga: _А́нна Леопо́льдовна_; 18 tháng 12, năm 1718 – 19 tháng 3, năm 1746), được biết đến với cái tên [**Anna Karlovna**; А́нна Ка́рловна], là một chính trị gia, giữ vai trò
thế=Saint Basil's Cathedral, with multicolored onion-shaped domes against a blue sky|nhỏ|354x354px|[[Nhà thờ chính tòa Thánh Vasily|Nhà thờ chính tòa Saint Basil (1482–95) là một ví dụ điển hình của kiến trúc Moskva Nga.]] **Kiến trúc
**Ivan Petrovich Pavlov**, phiên âm tiếng Việt là **Paplôp** (tiếng Nga: Иван Петрович Павлов; 14 tháng 9 năm 1849 – 27 tháng 2 năm 1936) là một nhà sinh lý học, tâm lý học và
**Ivan Sergeyevich Turgenev** (tiếng Nga: _Иван Сергеевич Тургенев, phiên âm tiếng Việt: **Tuốc-ghê-nhép**_) (9 tháng 11 năm 1818 - 3 tháng 9 năm 1883) là một nhà văn và nhà soạn kịch nổi tiếng của
**100 phim Nga hay nhất mọi thời đại** (tiếng Nga: _100 лучших российских фильмов всех времен_) là một cuộc bình chọn của website RosKino được công bố rộng rãi trên mạng toàn liên bang từ
Quân phục Thống chế Nga ([[1793)]] nhỏ|446x446px|Thống chế [[Aleksandr Vasilyevich Suvorov|A.B. Suvorov.]] **Thống chế** (, đôi khi được dịch là **Nguyên soái**) là cấp bậc quân sự cao nhất trong quân đội Nga từ đầu
**Ivan Khristoforovich Bagramyan** (tiếng Nga: _Иван Христофорович Баграмян_) hay **Hovhannes Khachatury Baghramyan** (tiếng Armenia: _Հովհաննես Խաչատուրի Բաղրամյան_) (sinh ngày 2 tháng 12, lịch cũ ngày 20 tháng 11, năm 1897, mất ngày 21 tháng 9
**Người Ukraina tại Nga** (, ) tạo thành nhóm người di cư lớn nhất của người Ukraina. Năm 2010, 1,9 triệu người Ukraina sống ở Nga, chiếm hơn 1,4% tổng dân số Liên bang Nga
**Hoàng đế của Toàn Nga** hoặc **Sa hoàng Nga** (tiếng Nga: (cải cách năm 1918) Императоръ Всероссійскій, Императрица Всероссійская, (chính tả hiện đại) Император Всероссийский, Императрица всероссийская, _Imperator Vserossiyskiy_, _Imperatritsa Vserossiyskaya_) là hoàng đế chuyên
nhỏ|259x259px|
Huy hiệu ve áo trao cho các cựu binh Tập đoàn Xe tăng cận vệ 1
**Tập đoàn quân xe tăng Cận vệ 1 Huân chương Cờ Đỏ** là một đơn vị quân
**Ivan Vasilyevich đổi nghề** (tiếng Nga: _Иван Васильевич меняет профессию_) là phần cuối cùng trong chuỗi bộ ba phim hài của đạo diễn Leonid Gaidai, trong câu chuyện về những chuyến phiêu lưu của anh
**Xung đột biên giới Nga – Thanh (1652 - 1689)** là một loạt các vụ đụng độ vũ trang giữa nhà Thanh, với sự trợ giúp từ nhà Triều Tiên, và Sa quốc Nga, tranh
**Bộ Tổng tham mưu các lực lượng vũ trang Liên bang Nga** (), viết tắt **Genshtab** (_Генштаб_), **GSh VS RF** (_ГШ ВС РФ_), là cơ quan Tổng tham mưu của Lực lượng Vũ trang Liên
**Tỉnh Kiev** (chính tả cũ ; ) là một đơn vị hành chính của Đế quốc Nga từ 1796 đến 1919 và của Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Xô viết Ukraina từ 1919 đến
**Điện ảnh Nga** (tiếng Nga: _Кинематограф России_) bắt đầu từ thời Đế quốc Nga, phát triển qua thời Liên Xô và sau khi Liên Xô sụp đổ, nền điện ảnh Nga đã nhận được sự
**Ivan Sergeyevich Oblyakov** (; sinh ngày 5 tháng 7 năm 1998) là một cầu thủ bóng đá người Nga thi đấu ở vị trí tiền vệ trung tâm cho CSKA Moskva. ## Sự nghiệp câu
nhỏ|phải **Cuộc đời vì Nga hoàng** (tiếng Nga: **Жизнь за царя**, Zhizn 'za tsarya, trong thời Xô viết được biết đến với cái tên Ivan Susanin (tiếng Nga: **Иван Сусанин**)) là vở opera 4 màn
**Học viện Nghệ thuật Nga** (, tên gọi không chính thức là **Học viện Nghệ thuật** **Sankt-Peterburg**), là một học viện nghệ thuật được thành lập bởi bá tước Ivan Shuvalov vào năm 1757 với
Trong lịch sử Nga, giai đoạn từ 1796 đến 1855 (bao gồm các triều đại của Pavel I, Aleksandr I và Nikolai) đã chứng kiến các cuộc chiến tranh của Napoléon, cải cách chính phủ,
Một phần của bộ bản đồ gồm "những bản đồ mới và chính xác về châu Âu được sưu tập từ những nguồn đáng tin cậy nhất" do [[Emanuel Bowen xuất bản năm 1747 trong
**Ivan Aleksandrovich Bukavshin** (; 3 tháng 5 năm 1995 – 12 tháng 1 năm 2016) là một đại kiện tướng cờ vua người Nga. ## Sự nghiệp Bukavshin là nhà vô địch trẻ châu Âu
nhỏ|phải|Lính thủy đánh bộ Nga đang cảnh giới trên xuồng quân sự nhỏ|phải|Lực lượng của Lữ đoàn Cận vệ 155 có nhiều thành viên là người gốc Á do đây là Lữ đoàn đóng chân
**Đảng Cộng sản Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Xô viết Liên bang Nga** (, __) là một đảng cấp cộng hòa của Đảng Cộng sản Liên Xô tại Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa