✨Otto I của Bayern

Otto I của Bayern

Otto I của Bayern (; 27 tháng 4 năm 1848 – 11 tháng 10 năm 1916) là Vua của Bayern từ năm 1886 đến năm 1913. Tuy nhiên, ông không bao giờ chủ động cai trị vì bị bệnh tâm thần nặng. Chú của ông, Thân vương Luitpold, và em họ của ông, Ludwig, làm nhiếp chính.

Ludwig phế truất ông năm 1913, một ngày sau khi cơ quan lập pháp thông qua luật cho phép làm như vậy, và trở thành vua theo quyền riêng của mình.

Otto là con trai của Maximilian II và vợ, Marie của Phổ, và em trai Ludwig II. Ông sinh ra và lớn lên với trí tuệ cũng như tinh thần rất bình thương, nhưng chính các cuộc chiến trong Chiến tranh Pháp-Phổ đã ảnh hưởng mạnh mẽ đến tinh thần của ông, khiến ông trở nên trầm cảm và mất ngủ kéo dài, cũng có suy đoán rằng bệnh tâm thần của ông đến từ biến chứng của bệnh giang mai.

Cuộc sống đầu đời

left|thumb|Otto (phải) cùng anh trai [[Ludwig II của Bayern|Thái tử Ludwig (trái) và mẹ Vương hậu Marie (giữa) vào năm 1860. Ảnh gia đình riêng tư chưa được công bố vào thời điểm đó.]] thumb|Otto I khi còn trẻ

Vương tử Otto sinh ngày 27 tháng 4 năm 1848, sớm hơn hai tháng theo ngày dự sinh, tại Cung điện München. Cha mẹ ông là Vua Maximilian II của Bayern và mẹ là Vương nữ Marie của Phổ. Chú ruột của ông là Vua Othon I của Hy Lạp, trở thành cha đỡ đầu của ông.

Otto có một người anh trai, Thái tử Ludwig. Họ dành phần lớn thời thơ ấu của mình với những người hầu và giáo viên tại Lâu đài Hohenschwangau. Cha mẹ của 2 vị hoàng tử xa cách và trang trọng, họ không biết phải nói gì với Otto và Ludwig nên thường phớt lờ và thậm chí tránh mặt con cái mình. Mẹ của họ quan tâm đến việc hai anh em mặc gì: bà ra lệnh cho Ludwig luôn mặc đồ màu xanh lam và Otto luôn mặc đồ màu đỏ. Cha của họ rất nghiêm khắc với các anh em, đặc biệt là Ludwig, người thừa kế ngai vàng Vương quốc Bayern trong tương lai. Từ năm 1853 đến năm 1863, hai anh em trải qua kỳ nghỉ hè tại Biệt thự Hoàng gia ở Berchtesgaden, nơi được xây dựng đặc biệt dành cho cha họ.

Otto phục vụ trong quân đội Bayern từ năm 1863. Ông được bổ nhiệm làm thiếu úy vào ngày 27 tháng 4 năm 1863 và được nhận vào Quân đoàn thiếu sinh quân vào ngày 1 tháng 3 năm 1864. Ngày 26 tháng 5 năm 1864, ông được thăng cấp trung úy.

Vào ngày 10 tháng 3 năm 1864, Vua Maximilian qua đời và anh trai của Otto, Ludwig, kế vị làm Vua của Bayern với vương hiệu Ludwig II. Từ ngày 18 tháng 6 đến ngày 15 tháng 7 năm 1864, hai anh em đã được các hoàng đế Áo và Nga đến thăm ở cấp nhà nước.

Otto được thăng cấp Đại úy vào ngày 27 tháng 4 năm 1866 và tham gia nghĩa vụ quân sự tại ngũ trong Lực lượng Vệ binh Bộ binh Hoàng gia Bayern. Ông tham gia Chiến tranh Áo-Phổ năm 1866 và là đại tá trong Chiến tranh Pháp-Phổ năm 1870–1871. Những trải nghiệm trên chiến trường đã khiến ông bị tổn thương, dẫn đến bệnh trầm cảm và mất ngủ. Khi Vua Wilhelm I của Phổ được tuyên bố là Hoàng đế của Đế chế Đức vào ngày 18 tháng 1 năm 1871 tại Cung điện Versailles, Vương tử Otto và chú của ông, Thân vương Luitpold, đại diện cho Vua Ludwig II, người đã từ chối tham gia (mặc dù đã đề nghị tước hiệu Hoàng đế cho Wilhelm trong một lá thư). Otto sau đó đã chỉ trích lễ kỷ niệm là phô trương và vô tâm trong một bức thư gửi cho anh trai mình. Otto coi thường những người họ hàng Phổ đầy tham vọng của mình và thực sự không ưa người mẹ Phổ của mình và vì vậy họ kinh hoàng trước sự thành lập của Đế quốc Đức mới. Sự thù địch của ông không có gì là bí mật đối với chính phủ Phổ.

Otto và Ludwig thường được nhìn thấy cùng nhau trong những năm đầu trị vì của Ludwig II, nhưng họ trở nên ghẻ lạnh theo thời gian. Ludwig nhút nhát, sống nội tâm và cuối cùng trở thành một người sống ẩn dật. Otto vui vẻ, hướng ngoại cho đến Chiến tranh Pháp-Phổ. Năm 1868, Otto nhận được Huân chương Hoàng gia của Thánh George vì Bảo vệ Đức Mẹ Vô nhiễm Nguyên tội, Huân chương của Vương tộc Wittelsbach. Năm 1869, ông nhận Huân chương Mộ Thánh, theo sáng lời đề nghị của Hồng y Karl-August von Reisach.

Bệnh tâm thần

Sau Chiến tranh Pháp-Phổ, Otto trở nên trầm cảm và lo lắng, khiến gia đình hoàng gia ông lo lắng. Otto có những khoảng thời gian ngủ không ngon giấc trong nhiều ngày và hành động không bình thường, sau đó là những khoảng thời gian ông hoàn toàn bình thường và minh mẫn. Bệnh tình của ông dần trở nên trầm trọng hơn. Vua Ludwig II trở nên lo lắng cực độ vì đã mong Vương tử Otto kết hôn và có một đứa con trai để có thể thừa kế ngai vàng Bayern. Otto được giám sát y tế và các báo cáo về tình trạng của ông được gửi bởi các điệp viên làm việc cho Thủ tướng Phổ, Otto von Bismarck. Các bác sĩ báo cáo rằng Otto bị bệnh tâm thần vào tháng 1 năm 1872. Từ năm 1873, ông bị biệt giam trong gian phía Nam của Cung điện Nymphenburg. Bác sĩ điều trị của ông là Tiến sĩ Bernhard von Gudden, người sau này chẩn đoán anh trai của Otto, là vua Ludwig II, bị bệnh tâm thần mà không thèm khám và không hỏi anh ta một câu nào, điều này đặt ra câu hỏi về năng lực và động cơ của ông ấy. Cả Ludwig và Otto đều coi thường Phổ, còn chú của họ, Thân vương Luitpold và Gudden đều ủng hộ việc Phổ vươn lên thống trị. Một số người đương thời tin rằng những chẩn đoán của Gudden về Otto và Ludwig được thúc đẩy bởi những cân nhắc chính trị và rằng có thể và lẽ ra phải làm nhiều hơn nữa để giúp đỡ và điều trị cho Otto. Một số người cùng thời cũng tin rằng Bismarck không muốn Ludwig và Otto tiếp tục nắm quyền và quyết định thay thế hai anh em bằng người chú dễ uốn nắn của họ, Luitpold.

Trong Lễ Mình và Máu Thánh Chúa Kitô năm 1875 tại Nhà thờ Đức Bà München, Vương tử Otto, người không tham dự buổi lễ tại nhà thờ, đã lao vào nhà thờ trong trang phục đi săn và quỳ gối trước người chủ tế, Đức Tổng Giám mục Gregor von Scherr, để cầu xin sự tha thứ cho tội lỗi của mình. Thánh lễ trọng thể bị gián đoạn, vương tử không chống cự khi bị hai mục sư dẫn đi. Otto sau đó được chuyển đến Cung điện Schleissheim và bị giam giữ ở đó, khiến ông rất thất vọng. Gudden không hề cố gắng chữa trị cho Otto; có thể Otto đã bị đánh thuốc mê nặng. Lần xuất hiện cuối cùng trước công chúng của Otto là sự hiện diện của ông bên cạnh anh trai mình trong cuộc diễu hành của Nhà vua vào ngày 22 tháng 8 năm 1875, tại Marsfeld ở Munich. Từ ngày 1 tháng 6 năm 1876, ông ở lại lâu đài ở Ludwigsthal trong Rừng Bayern vài tuần. Vào mùa xuân năm 1880, tình trạng của ông trở nên tồi tệ hơn. Năm 1883, ông bị giam dưới sự giám sát y tế tại Cung điện Fürstenried gần Munich, nơi ông sẽ ở đó đến hết cuộc đời. Cung điện đã được cải tạo đặc biệt để giam giữ ông. Ludwig thỉnh thoảng đến thăm em trai vào ban đêm và ra lệnh không được sử dụng bạo lực đối với ông.

Năm 1886, quan chức y tế cấp cao của hoàng gia viết một tuyên bố rằng Otto bị bệnh tâm thần nặng. Otto có thể đã mắc bệnh tâm thần phân liệt. Người ta cũng lập luận rằng căn bệnh của ông là kết quả của bệnh giang mai, điều này cũng có thể là nguyên nhân khiến ông bị liệt trong những năm sau đó.

Năm 1894, Otto đã có dấu hiệu hồi phục và được phép tham dự Lễ hội rượu sâm panh ở Bamberg, nơi ông đã đập vỡ 65 chai 'sâm panh cao cấp'.

Vua Bayern

thumb|Chân dung vua Otto I trên [[xu bạc 5 Mark của Vương quốc Bayern]] Khi Vua Ludwig II bị các bộ trưởng phế truất vào ngày 10 tháng 6 năm 1886, chú của ông là Thân vương Luitpold đã nắm quyền cai trị Vương quốc Bayern và lãnh đạo công việc nhà nước với vai trò nhiếp chính vương. Chỉ 3 ngày sau, Ludwig II qua đời mà không rõ nguyên nhân, và Vương tử Otto kế vị ông làm Vua của Bayern vào ngày 13 tháng 6 năm 1886 theo luật kế vị Wittelsbach.

Vì Otto mắc bệnh tâm thần nên không thể trị vì đất nước (tên gọi chính thức: "Nhà vua u sầu") nên Thân vương Luitpold trở thành Nhiếp chính. Ông không hiểu lời tuyên bố lên ngôi của mình, điều này đã được giải thích cho Vua Otto tại Cung điện Fürstenried vào ngày hôm sau, sau khi ông lên ngôi. Ông nghĩ chú Luitpold của mình là vị vua hợp pháp. Ngay sau đó, Quân đội Bayern đã tuyên thệ trung thành với Vua Otto I và tiền xu được đúc có hình chân dung của ông.

Sự kết thúc của triều đại và cái chết

right|thumb|Quan tài của Vua Otto I tại Nhà thờ Thánh Michael ở Munich

Vương tử Luitpold giữ vai trò nhiếp chính vương cho đến khi ông qua đời vào năm 1912 và được kế vị bởi con trai ông là Vương tử Ludwig, em họ đời đầu của Otto. Vào thời điểm đó, rõ ràng là Otto sẽ không bao giờ thoát khỏi tình trạng ẩn dật hoặc có đủ năng lực về mặt tinh thần để chủ động trị vì. Hầu như ngay sau khi Ludwig trở thành nhiếp chính, giới truyền thông và các giai cấp xã hội đã kêu gọi Ludwig tiếp nhận ngai vàng và chính thức trở thành vua của Bayern.

Theo đó, hiến pháp của Bayern đã được sửa đổi vào ngày 4 tháng 11 năm 1913 để thêm vào một điều khoản quy định rằng nếu chế độ nhiếp chính được thực hiện vì lý do nhà vua mất năng lực kéo dài trong mười năm và không có kỳ vọng rằng Nhà vua sẽ có thể quay lại tiếp nhận quyền lực, thì Nhiếp chính vương có thể chấm dứt chế độ nhiếp chính, phế truất Nhà vua và tự mình lên ngôi với sự đồng ý của cơ quan lập pháp. Ngày hôm sau, Thân vương Nhiếp chính Ludwig chấm dứt quyền nhiếp chính, phế truất người anh họ của mình và tuyên bố lên ngôi vua với vương hiệu Ludwig III. Quốc hội đã phê chuẩn vào ngày 6 tháng 11 và Ludwig III tuyên thệ lập hiến vào ngày 8 tháng 11. Vua Otto được phép giữ lại tước hiệu của mình suốt đời.

Otto đột ngột qua đời vào ngày 11 tháng 10 năm 1916 do chứng xoắn ruột (tắc ruột). Hài cốt của ông được an táng trong hầm mộ Nhà thờ Thánh Michael, München. Theo truyền thống hoàng gia Bayern, trái tim của nhà vua được đặt trong một chiếc bình bạc và gửi đến Gnadenkapelle (Đền thờ Đức Mẹ Altötting) ở Altötting, bên cạnh trái tim của anh trai, cha và ông nội của ông.

Vinh dự

thumb|Huy hiệu Hoàng gia lớn hơn của Vua Otto xứ Bavaria Otto đã nhận được những vinh dự và huân chương:

Tổ tiên

👁️ 0 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
**Otto I của Bayern** (; 27 tháng 4 năm 1848 – 11 tháng 10 năm 1916) là Vua của Bayern từ năm 1886 đến năm 1913. Tuy nhiên, ông không bao giờ chủ động cai
thumb|Ludwig I của Bayern khi còn là thái tử, được vẽ năm 1807 bởi [[Angelika Kauffmann]] **Ludwig I của Bayern,** (tiếng Đức: _Ludwig I. von Bayern_; 25 tháng 8 năm 1786 tại Straßburg; 29 tháng
**Otto I Đại đế** (23 tháng 11 năm 912 – 7 tháng 5 năm 973), thuộc dòng dõi Liudolfinger, con trai của Heinrich Người săn chim và Mathilde của Ringelheim, là Công tước Sachsen, vua
**Luitpold Karl Joseph Wilhelm của Bayern** (12 tháng 3 năm 1821 tại Würzburg – 12 tháng 12 năm 1912 tại München) là Nhiếp chính vương của Bayern từ năm 1886 cho tới khi ông qua
**Otto I Wittelsbach** (1117 – 11 tháng 7 1183), còn gọi là **Otto Đầu đỏ** (**'), Công tước xứ Bayern từ 1180 cho tới khi mất. Ông cũng được gọi là **Otto VI_' nếu tính
**Ludwig II** (_Ludwig Otto Friedrich Wilhelm_; 25 tháng 8 năm 1845 – 13 tháng 6 năm 1886), còn được gọi là **Vua Thiên nga** hoặc **Vua truyện cổ tích** (der Märchenkönig), là Vua của Bayern
**Maximilian II của Bayern** (28 tháng 11 năm 1811 – 10 tháng 3 năm 1864) có dòng dõi nhà Wittelsbach, là vua của Bayern từ năm 1848 đến năm 1864. Ông là con trai của
**Ludwig III** (Ludwig Luitpold Josef Maria Aloys Alfried; 7 tháng 1 năm 1845 – 18 tháng 10 năm 1921) là Vua của Bayern cuối cùng, trị vì từ năm 1913 đến năm 1918. Ông là
**Otto III** (tháng 6/7 980 - 23 tháng 1 1002) là Hoàng đế La Mã Thần thánh từ 996 cho tới khi ông mất sớm vào năm 1002. Là một thành viên hoàng tộc Liudolfinger,
**Marie của Phổ** (15 tháng 10 năm 1825 – 17 tháng 5 năm 1889) là Vương hậu Bayern thông qua cuộc hôn nhân với Maximilian II của Bayern, và là mẹ của Ludwig II và
**Othon I của Hy Lạp** , _Óthon, Vasiléfs tis Elládos hay **Otto**_ (1 tháng 6 năm 1815 – 26 tháng 7 năm 1867) là một vị hoàng tử xứ Bavaria trở thành vua hiện đại
**Công quốc Bayern** (tiếng Đức: _Herzogtum Bayern_; tiếng Latinh: _Ducatus Bavariae_) là một công quốc Đức trong Đế chế La Mã thần thánh. Hình thành từ vùng lãnh thổ định cư của các bộ tộc
**Lịch sử Bayern** với những dẫn chứng, đã có từ dòng họ gia tộc Agilolfing với trung tâm ở Freising vào năm 555. Sau đó nó là một phần của đế quốc La Mã Thần
**Rudolf của Áo** (_Rudolf Franz Karl Josef_; 21 tháng 8 năm 1858 – 30 tháng 1 năm 1889) là người con thứ ba và là con trai duy nhất của Hoàng đế Franz Joseph I
**Heinrich I** (919/921 – 1 tháng 11 năm 955) là Công tước xứ Bayern từ năm 948 cho đến khi qua đời. Ông là thành viên trong Vương triều Otto. ## Gia đình Heinrich kết
nhỏ|Quân thập tự chinh bao vây Damascus năm 1148 **Friedrich I Barbarossa** (1122 – 10 tháng 6 năm 1190) là Hoàng đế của Đế quốc La Mã Thần thánh từ năm 1155 cho đến khi băng
**Léopold I của Bỉ** (16 tháng 12 năm 1790 - 10 tháng 12 năm 1865) là Quốc vương đầu tiên của Vương quốc Bỉ, sau khi Bỉ tuyên bố tách khỏi Hà Lan vào ngày
**Ludwig IV** còn gọi là **Ludwig der Bayer** (5 tháng 4 1282 ở München - 11 tháng 10, 1347 tại Puch gần Fürstenfeldbruck), xuất thân từ nhà Wittelsbach, là Vua La Mã Đức từ năm
**María de la Paz của Tây Ban Nha** (; 23 tháng 6 năm 1862 – 4 tháng 12 năm 1946) là một Vương nữ Tây Ban Nha, con gái của Isabel II của Tây Ban
**Gisela của Áo** (tiếng Đức: _Gisela von Österreich_; 12 tháng 7 năm 1856 – 27 tháng 7 năm 1932) là con gái của Franz Joseph I của Áo và Elisabeth xứ Bayern và là Vương
nhỏ|Lâu đài Hohenschwangau nhỏ thumb|Lâu đài Hohenschwangau về đêm nhỏ|Cổng vào **Lâu đài Hohenschwangau** được xây vào thế kỷ 19 ở làng Hohenschwangau, xã Schwangau gần thành phố Füssen, Bayern, Đức, không xa biên giới
nhỏ|Von Heinleth ở cấp bậc [[Thượng tướng.]] **Adolf** (hay**Adolph**) **Ritter** **von Heinleth** (24 tháng 10 năm 1823 – 26 tháng 2 năm 1895) là một Thượng tướng Bộ binh của Bayern và giữ chức vụ
**István I**, còn được gọi là **Vua thánh** **Stêphanô** ( ; ; hay ; – 15 tháng 8 năm 1038), là đại vương công cuối cùng của người Magyar từ năm 997 đến năm 1000/1001
**Otto Eduard Leopold von Bismarck-Schönhausen** (1 tháng 4 năm 1815 – 30 tháng 7 năm 1898) là một chính trị gia người Đức, ông là người lãnh đạo nước Đức và châu Âu từ năm
**Heinrich IV** (11 tháng 11 năm 1050 – 7 tháng 8 năm 1106) là con trai đầu của hoàng đế Heinrich III và nữ hoàng Agnes. Ông là Vua La Mã Đức từ năm 1056,
**Therese xứ Sachsen-Hildburghausen hay Therese xứ Sachsen-Altenburg** (8 tháng 7 năm 1792 – 26 tháng 10 năm 1854) là Vương hậu Bayern thông qua hôn nhân với Ludwig I của Bayern. ## Thân thế trái|nhỏ|Therese
phải|nhỏ|Tượng Karl IV ở [[Praha, Cộng hòa Séc]] **Karl IV** (; ; ; 14 tháng 5 năm 1316 - 29 tháng 11 năm 1378) của Praha, tên lúc sinh ra là **Wenzel** (Václav), là vua
**Phiên quốc Đông** (, ), còn được gọi là **Phiên quốc Áo** (), **Phiên bá quốc Áo** (), **Phiên bá quốc Đông Bayern** (), hoặc ngắn gọi là **Ostarrichi** hay **Osterland**, là một bá quốc
**Adelheid của Áo** (3 tháng 1 năm 1914 – 2 tháng 10 năm 1971) là một Nữ Đại vương công Áo, con gái của Karl I của Áo và Zita của Borboné-Parma. ## Tiểu sử
**Trận chiến Lechfeld** là một loạt các cuộc giao tranh quân sự trong suốt ba ngày kể từ ngày 10 tháng 12 năm 955, trong đó, quân Đức của vua Otto I Đại đế đã
**Nhà Wittelsbach** là một trong những hoàng tộc châu Âu lâu đời nhất và là một triều đại Đức ở Bayern. Xuất phát từ nhà này là các bá tước, công tước, tuyển hầu tước
**Chiến tranh Pháp – Phổ** (19 tháng 7 năm 1870 – 28 tháng 1 năm 1871), thời hậu chiến còn gọi là **chiến tranh Pháp – Đức** (do sự kiện thống nhất nước Đức ở
nhỏ|Lãnh thổ Đế chế La Mã Thần thánh, khoảng thế kỷ XI. **Công quốc bộ tộc** hay **công quốc gốc** () là các lãnh thổ của các bộ tộc Đức, gồm các tộc người Frank,
**Adolf Hitler** (20 tháng 4 năm 188930 tháng 4 năm 1945) là một chính khách người Đức, nhà độc tài của nước Đức từ năm 1933 cho đến khi tự sát vào năm 1945. Tiến
**Innsbruck** (, /ˈɪnʃprʊk/) là thủ phủ của bang Tirol miền tây nước Áo và là thành phố lớn thứ năm ở Áo. Thành phố này nằm ở vùng sông Inn giao với thung lũng Wipptal
**Công quốc Áo** () là một công quốc thời Trung cổ của Đế chế La Mã Thần thánh, được thành lập vào năm 1156 bởi _Privilegium Minus_, khi Phiên hầu quốc Áo (Ostarrîchi) tách khỏi
**Áo**, quốc hiệu là **Cộng hòa Áo**, là một quốc gia không giáp biển nằm tại Trung Âu. Quốc gia này tiếp giáp với Cộng hòa Séc và Đức về phía bắc, Hungary và Slovakia
**Ludwig I, Công tước xứ Bayern** hay **Ludwig der Kelheimer** (* 23 tháng 12 1173 ở Kelheim; † 15 tháng 9 1231 cũng ở đó) là công tước của công quốc Bayern từ 1183 và
**Hugues Capet** (khoảng 940 – 24 tháng 10 năm 996) là Vua Pháp đầu tiên của vương triều Capet từ khi được bầu làm vua kế vị cho Louis V nhà Caroling năm 987 cho
Tòa nhà chính của Đại học Ludwig Maximilian München **Đại học Ludwig Maximilian München** (tiếng Đức: _Ludwig-Maximilians-Universität München_), thường được gọi là **Đại học München** hoặc **LMU**, là một trường đại học ở München, Đức.
**Karl Wolfgang Georg Eberhard von Hartmann** (6 tháng 5 năm 1824 tại Berlin – 14 tháng 11 năm 1891 cũng tại Berlin) là một sĩ quan quân đội Phổ-Đức, đã được thăng đến cấp Thượng
**Dòng thời gian sơ khai** của **chủ nghĩa Quốc xã** bắt đầu từ lúc thành lập cho đến khi Adolf Hitler lên nắm quyền (tháng 8 năm 1934). ## Ảnh hưởng từ thế kỷ 19
**Chế độ quân chủ Habsburg** () hoặc **đế quốc Habsburg** là một tên gọi không chính thức giữa các nhà sử học của các quốc gia và tỉnh được cai trị bởi các chi nhánh
**Sông Lech** (, _Licca_) là một con sông ở Áo và Bayern (Đức). Nó là một phụ lưu phía bên phải của sông Donau, dài . Nguồn của nó nằm ở Vorarlberg, Áo, nơi mà
**Max Friedrich Ernst von Bock und Polach** (5 tháng 9 năm 1842 tại Trier – 4 tháng 3 năm 1915 tại Hannover) là một sĩ quan quân đội Phổ, về sau được phong quân hàm
**Moritz Ferdinand Freiherr von Bissing** (30 tháng 1 năm 1844 tại Thượng Bellmannsdorf, hạt Lauban, tỉnh Schlesien – 18 tháng 4 năm 1917 tại Trois Fontaines ở Bỉ), được phong hàm Nam tước Phổ vào
**Ernst Wilhelm Karl Maria Freiherr von Hoiningen, genannt Huene** (23 tháng 9 năm 1849 tại Unkel, tỉnh Rhein của Phổ – 11 tháng 3 năm 1924 tại Darmstadt) là một sĩ quan quân đội Phổ,
**Otto Bernhard von Schkopp** (5 tháng 2 năm 1817 tại Polßen – 8 tháng 10 năm 1904 tại Wiesbaden) là sĩ quan quân đội Phổ, đã được thăng đến cấp Thượng tướng Bộ binh và
**Strasbourg** (tiếng Đức: _Straßburg_) là thủ phủ của vùng Grand Est trong miền đông bắc của nước Pháp, tỉnh lỵ của tỉnh Bas-Rhin, đồng thời cũng là trụ sở quản lý hành chính của hai
**Lịch sử Áo** là lịch sử của nước Áo ngày nay và các quốc gia tiền thân của nó từ đầu thời kỳ đồ đá cho đến nay. Tên _Ostarrîchi_ (Áo) đã được sử dụng