✨NME

NME

New Musical Express (NME) là một tổ chức báo chí, tạp chí và website phê bình âm nhạc của Anh được xuất bản từ năm 1952. Đây là tờ báo Anh đầu tiên ghi lại một bảng xếp hạng đĩa đơn, cụ thể là ở số báo ngày 14 tháng 11 năm 1952. Ở thập niên 1970, NME trở thành ấn phẩm nhạc bán chạy nhất tại Anh. Từ năm 1972 đến 1976, tờ báo này đặc biệt gắn liền với lối viết mang phong cách Gonzo, rồi trở nên gắn bó mật thiết với punk rock thông qua những cây bút nổi danh lúc bấy giờ như Julie Burchill, Paul Morley và Tony Parsons. Dù xuất thân là một tờ báo âm nhạc, NME dần chuyển đổi hình thái từ báo in giấy sang tạp chí ở các thập niên 1980 và 1990.

Website của tạp chí có tên miền là NME.com, ra đời vào năm 1996 và trở thành trang web nhạc độc lập lớn nhất thế giới với hơn 16 triệu người dùng mỗi tháng. Trong bối cảnh doanh số của toàn bộ ngành báo chí Anh sụt giảm, số bản in trả phí của tạp chí ở nửa đầu năm 2014 chỉ đạt con số 15.830 bản. Năm 2013, NME cho ấn hành danh sách "500 album xuất sắc nhất mọi thời đại", nhưng giới truyền thông không ngừng phê phán danh sách bởi cách mà NME xây dựng nó.

Tháng 9 năm 2015, hình thái tạp chí NME được tái khởi động nhằm phân phối trên toàn quốc dưới dạng ấn phẩm miễn phí. Doanh số tiêu thụ trung bình của NME trong lần xuất bản đầu tiên vào tháng 2 năm 2016 là 307.217 bản/tuần – con số cao nhất trong lịch sử tổ chức này, phá kỷ lục 306.881 bản thiết lập được vào năm 1964 – thời kì hưng thịnh nhờ danh tiếng của The Beatles. Tính đến tháng 12 năm 2017, theo số liệu của tổ chức thống kê Audit Bureau of Circulations, lượng báo phân phối trung bình của NME đã tụt xuống còn 289.432 bản/tuần, dù cho đơn vị chịu trách nhiệm xuất bản tạp chí, Time Inc. UK cho biết có hơn 13 triệu người dùng toàn cầu mỗi tháng, trong đó có 3 triệu người dùng tại Anh. Tháng 3 năm 2018, đơn vị xuất bản ra thông báo rằng NME sẽ ngừng lưu hành báo in sau 66 năm hoạt động và sẽ chỉ phát hành dưới dạng ấn phẩm trực tuyến. Trụ sở chính của NME đặt tại Southwark, Luân Đôn, Anh. Tổng biên tập của tổ chức hiện tại là Charlotte Gunn – người được bổ nhiệm thay Mike Williams đã từ chức vào tháng 2 năm 2018.

Lịch sử

New Musical Express ra đời vào năm 1952. Tiền thân của NME, Accordion Times and Musical Express được mua lại bởi một nhà tài trợ âm nhạc ở Luân Đôn là Maurice Kinn với giá 1.000 bảng, chỉ 15 phút trước khi nó chính thức đóng cửa. Tờ báo được tái khởi động với tên gọi mới là New Musical Express và được xuất bản dưới dạng báo khổ nhỏ in trên giấy báo tiêu chuẩn. Ngày 14 tháng 11 năm 1952, dựa theo tạp chí Billboard của Mỹ, NME đã cho ấn hành bảng xếp hạng UK Singles Chart đầu tiên – ở thời điểm đó là một danh sách ghi lại Top 12 đĩa đơn bán chạy nhất năm. Một điểm đáng lưu ý là trái ngược với những bảng xếp hạng thời nay, danh sách top 12 đĩa đơn kia được chính ấn phẩm tổng hợp dựa theo doanh số bán hàng từ các cửa hàng địa phương trên khắp nước Anh. Ca khúc quán quân đầu tiên là "Here in My Heart" của Al Martino.

Thập niên 1960

Ở thập kỷ 1960, tổ chức đã chọn ra những ban nhạc Anh mới nổi đình đám lúc bấy giờ làm đối tượng viết bài. Số báo phát hành của NME đạt đỉnh dưới thời Andy Gray (tổng biên tập 1957–1972) với con số tới 306.881 bản in trong quãng thời gian từ tháng 1 đến tháng 6 năm 1994. The Beatles và The Rolling Stones là hai gương mặt thường xuyên xuất hiện trên trang nhất. Hai nhóm nhạc này cùng với các nghệ sĩ khác còn tham gia một sự kiện tên là NME Poll Winners' Concert – một buổi hòa nhạc và lễ trao giải dành cho các nghệ sĩ được giới độc giả của tờ báo bầu chọn là nổi tiếng nhất. NME Poll Winners' Concerts diễn ra từ năm 1959 đến 1972. Kể từ năm 1964 trở đi, tất cả những buổi diễn được ghi hình, biên tập và phát sóng trên truyền hình Anh, vài tuần sau khi sự kiện khép lại.

Thập niên 1970

thumb|left|Bìa in hình [[Patti Smith trong tuần báo vào ngày 21 tháng 2 năm 1976.]] Đầu thập kỷ 1970, NME đã đánh mất thị phần của mình vào tay đối thủ Melody Maker; nguyên do là bởi khả năng thu thập tin tức của tờ báo đã không theo kịp tiến độ phát triển của nhạc rock, đặc biệt là trong những năm đầu tiên của kỷ nguyên psychedelia và progressive rock. Đầu năm 1972, tổ chức đứng trước nguy cơ phá sản bởi chủ sở hữu tờ báo thời điểm đó, IPC làm ăn thua lỗ (IPC đã mua lại ấn phẩm từ tay Kinn vào năm 1963). Alan Smith được bổ nhiệm là tổng biên tập vào năm 1972. IPC đã hối thúc Smith phải nhanh chóng xoay chuyển tình thế hoặc tổ chức sẽ buộc phải ngừng hoạt động. Để đáp ứng yêu cầu đó, ông cùng cộng sự của mình – trợ lý tổng biên tập Nick Logan đã săn tìm những cây viết báo ngầm như Charles Shaar Murray và Nick Kent, đồng thời tuyển dụng những cây bút tiềm năng khác là Tony Tyler, Ian MacDonald và Danny Holloway. Theo nhận định của tuần báo The Economist, New Musical Express "bắt đầu tấn công vào thị trường nhạc mới nổi hoặc underground... NME bỗng trở thành cánh cổng dẫn đến một thế giới nổi loạn hơn. Đầu tiên là glam rock và các ban nhạc như T. Rex, tiếp đó là punk... đến năm 1977, ấn phẩm trở thành nơi gắn bó với một cuộc cách mạng văn hóa đang làm cho giới trẻ lãnh đạm của đất nước chết mê chết mệt. Những ban nhạc như Sex Pistols, X-Ray Spex và Generation X là những ngôi sao thường xuyên có mặt trên trang bìa và được ngợi ca bởi những cây bút như Julie Burchill và Tony Parsons; những cây bút này còn thuật lại trọn vẹn những năm nguyên thủy của punk với lối viết hư vô." còn kình địch Melody Maker đã sốt sắng theo đuổi grunge từ rất sớm nhờ công lớn thuộc về Everett True – cựu cây bút của chính NME với bút danh "The Legend!". Về sau, NME chỉ thật sự quan tâm đến grunge sau khi Nevermind trở nên nổi tiếng. Mặc dù đôi khi vẫn đưa tin về các ban nhạc Anh mới nổi, tạp chí NME nói riêng và nền âm nhạc địa phương nói chung đã bị 'phủ sóng' hoàn toàn bởi các ban nhạc Mỹ.

Dù giai đoạn 1991-93 là thời kì thống trị của các ban nhạc Mỹ như Nirvana, nhưng các ban nhạc Anh lại không hề bị thờ ơ. Bằng chứng là NME vẫn đưa tin dày đặc về nhạc indie và tham gia vào một cuộc khẩu chiến với một ban nhạc mới tên là Manic Street Preachers (hay The Manics), xuất phát từ việc nhóm này phê phán NME, cho rằng NME có quan điểm "thượng đẳng". Vụ việc lên đến cao trào vào năm 1991, khi trong một buổi phỏng vấn với Steve Lamacq, Richey Edwards đã khẳng định vị thế của ban thông qua việc khắc chữ "4real" vào cánh tay bằng lưỡi dao cạo.

Đến năm 1992, làn sóng nhạc Madchester đã chết yểu, một số ban nhạc người Anh mới cùng với The Manics bắt đầu xuất hiện nhiều hơn. Suede nhanh chóng được NME tôn xưng làm đại diện cho nhạc alternative nhằm đối trọng với thứ âm thanh nặng đô của grunge, cũng như được xem là lá cờ đầu cho một trào lưu nhạc mới của người Anh. Mặc dù vậy, grunge vẫn thể hiện sự thống trị, nhưng sự trỗi dậy của các ban nhạc Anh sẽ là đề tài mà báo giới sẽ xoáy sâu vào khai thác nhiều hơn nữa.

Tháng 4 năm 1994, hung tin giọng ca chính của Nirvana, Kurt Cobain bị phát hiện đã tự vẫn không chỉ ảnh hưởng đến lượng người hâm mộ hùng hậu của anh cũng như giới độc giả của NME, mà còn là manh nha cho sự chuyển mình lớn của nền âm nhạc Anh. Grunge có nguy cơ bị soán ngôi thống trị bởi Britpop – một thể loại mới ảnh hưởng từ nền âm nhạc và trào lưu văn hóa Anh ở thập kỷ 1960. Thuật ngữ này được NME sử dụng sau khi ban nhạc Blur phát hành album Parklife vào đúng tháng mà Cobain từ trần. Britpop bắt đầu san lấp khoảng trống về văn hóa và âm nhạc sau khi Cobain qua đời, nổi bật là thành công của Blur và sự nổi lên của một nhóm nhạc đến từ Manchester tên là Oasis, làm tiền đề cho Britpop tiếp tục thịnh hành cho đến hết năm 1994. Cuối năm đó, Blur và Oasis là hai ban nhạc đình đám nhất tại Anh và doanh số của NME tăng vọt nhờ hiệu ứng của Britpop. Năm 1995, NME đã giới thiệu những ban nhạc mới thuộc trào lưu này, nhiều cái tên trong số đó cũng biểu diễn tại sân khấu riêng của NME tại Nhạc hội Glastonbury.

Tháng 8 năm 1995, Blur và Oasis dự định phát hành đĩa đơn trong cùng ngày nhằm tạo cú hích lớn trước giới truyền thông. Steve Sutherland đã đưa tin này lên trang nhất của NME và bị chỉ trích dữ dội vì bày ra cuộc "đấu tay đôi" giữa hai ban nhạc. Blur là người giành chiến thắng trong "cuộc đua" lên ngôi quán quân của bảng xếp hạng, từ đó giúp NME được hưởng lợi về mặt doanh số trong thập kỷ 1990, khi mà Britpop trở thành dòng nhạc thống trị. Sau thời kì cực thịnh trên, ấn phẩm dần mất đà tăng trưởng và tụt dốc không phanh, bởi Britpop đã tự thoái trào khá nhanh trong vài năm kế tiếp. Hệ quả là tổ chức lại rơi vào tình trạng mất phương hướng, và những nỗ lực theo đuổi làn sóng văn hóa DJ nổi lên vào cuối thập kỷ 1990 chỉ làm cho NME hứng chịu thêm chỉ trích vì không ủng hộ nhạc rock hay indie nữa.

Thập niên 2000

Năm 2000, Steve Sutherland rời khỏi cương vị tổng biên tập của NME và người được bổ nhiệm vào vị trí này là cựu biên tập 26 tuổi của Melody Maker Ben Knowles. Cùng năm đó, Melody Maker chính thức sáp nhập với NME, nhiều người suy đoán rằng NME sắp đóng cửa vì thị trường dành tạp chí âm nhạc hàng tuần đang ngày càng bó hẹp dần đi. Ví dụ tiêu biểu là tạp chí hàng tháng Select – ấn phẩm vốn phát triển mạnh trong kỷ nguyên Britpop – cũng phải đóng cửa sau khi hết trào lưu này. Đầu thập niên 2000, NME cũng nổ lực để mở rộng thị phần thêm lần nữa với các bài viết chuyên về mảng hip hop như Jay-Z và Missy Elliott, nhạc sĩ nhạc điện tử Aphex Twin, quán quân cuộc thi Popstars Hear'say và những nhóm nhạc r&b như Destiny's Child. Tuy nhiên giống như thập niên 1980, xu hướng này không được lòng nhiều độc giả trung thành tạp chí và dần bị gạt đi. Năm 2001, NME tái khẳng định tầm ảnh hưởng của ấn phẩm trong việc đưa tin về nhạc mới, đồng thời hỗ trợ giới thiệu về các ban nhạc The Strokes, The Vines và The White Stripes.

Năm 2002, Conor McNicholas được bổ nhiệm làm tổng biên tập, bên cạnh đội ngũ săn ảnh mới gồm Dean Chalkley, Andrew Kendall, James Looker và Pieter Van Hattem cũng như hàng loạt cây viết trẻ thay thế. Từ đó, NME tập trung viết về những ban nhạc Anh mới như The Libertines, Franz Ferdinand, Bloc Party và Kaiser Chiefs – những cái tên nổi lên từ nhạc indie và có tiềm năng tiếp tục phát triển về mặt thương mại. Về sau, Arctic Monkeys trở thành cái tên sinh lời lớn trong những ban nhạc indie thời hậu Libertines, vừa được NME tôn vinh ở vị trí quán quân, vừa nhận được không ngớt lời khen từ giới chuyên môn và gặt hái thành công về mặt thương mại.

Thập niên 2010

Krissi Murison được bổ nhiệm làm tổng biên tập vào tháng 6 năm 2009, kế đó NME cho ra đời một mẫu thiết kế mới vào tháng 4 năm 2010. Ấn phẩm có 10 trang bìa khác nhau nhằm giúp cho tạp chí đưa tin về nhạc với phạm vi rộng hơn, với sự xuất hiện trên trang bìa của Jack White, Florence and the Machine, LCD Soundsystem, Rihanna, Kasabian, Laura Marling, Foals, M.I.A., Biffy Clyro và Magnetic Man. Đến tháng 7 năm 2012, Mike Williams – cựu phó tổng biên tập của tổ chức đã lên thay thế Murison để điều hành tạp chí. Ông chịu trách nhiệm hoàn toàn ở mảng phát hành trên đa nền tảng. Dưới thời Williams, NME đã cho ra mắt ứng dụng NME Daily với cách thức hoạt động mới là life hack, từ đó tái khởi động thành công cả hình thái tạp chí lẫn miền website của NME.

Năm 2013, danh sách 500 album xuất sắc nhất mọi thời đại do NME xuất bản đã giới phê bình phê phán dữ dội. Nhật báo The Guardian chỉ ra rằng tác giả của danh sách, bà Laura Snapes đã cho vào top 5 "album xuất sắc nhất mọi thời đại" tới 4 album của cùng một ban nhạc tên là The National. Tin này được chính thức xác nhận vào tháng 7 năm 2015. Số báo NME miễn phí ra mắt vào ngày 18 tháng 9 năm 2015 với hình Rihanna trên trang bìa. Ấn phẩm được phân phối trên toàn quốc thông qua mạng lưới các trường đại học, cửa hàng bán lẻ và mạng giao thông. Doanh số bán ra đợt đầu tiên vào tháng 2 năm 2016 là 307.217 bản/tuần – con số cao nhất trong lịch sử tổ chức. Kể từ khi được tái khởi động, tạp chí có sự góp mặt của nhiều ngôi sao nhạc pop quốc tế đình đám như Coldplay, Taylor Swift, Lana Del Rey, Kanye West và Green Day bên cạnh những tài năng mới nổi như Zara Larsson, Years & Years, Lady Leshurr và Christine and the Queens.

Vào tháng 3 năm 2018, tờ Guardian đưa tin rằng MNE sẽ ngưng bản in giấy sau 66 năm hoạt động. Phiên bản trực tuyến vẫn tiếp tục hoạt động.

NME.com

Năm 1996, NME đã cho ra đời miền website riêng của tổ chức mang tên NME.com dưới sự điều hành của tổng biên tập lúc bấy giờ là Steve Sutherland và nhà xuất bản Robert Tame. Biên tập viên đầu tiên của trang web là Brendan Fitzgerald, kế đó Anthony Thornton đã tái thiết kế website và tập trung đưa tin về âm nhạc. Tháng 11 năm 1999, trang web tổ chức webcast đầu tiên tại Anh nói về liveshow "Live in Japan" của Suede. Năm 2001, trang web phát hành miễn phí đĩa đơn "Last Nite" của The Strokes dưới định dạng MP3 một tuần trước khi ca khúc được chính thức phát hành. Trang web đã được trao giải Tạp chí trực tuyến của năm vào các năm 1999 và 2001; riêng cá nhân Anthony Thornton được vinh danh là Biên tập viên website của năm tới 3 lần – 2001 và 2002 (bởi Hiệp hội biên tập tạp chí Anh) và 2002 (bởi Hiệp hội xuất bản định kỳ).

Tháng 5 năm 2011, NME.com cho ra đời miền web con mang tên NMEVideo.com dành riêng cho mảng video và phát hành ứng dụng NME Festivals dành cho điện thoại thông minh. Với sự tài trợ của BlackBerry, ứng dụng này có tính năng đưa tin về đội hình của các nhóm nhạc, thời gian họ biểu diễn, thư viện ảnh và video về phỏng vấn hậu trường, giúp nó nhận được 30.000 lượt tải xuống. Ở tháng tiếp theo, NME cho ra mắt ứng dụng đầu tiên trên iPad nhằm tri ân Jack White. Tháng 9 năm 2011, NME.com đã tổ chức và đăng diễn đàn blogger trực tiếp trên Twitter, đó là một bữa tiệc thưởng thức nhạc phẩm Nevermind năm 1991 của Nirvana nhân kỉ niệm 20 năm ra đời album. Trang web cũng cho ra mắt một loạt các bộ phim tài liệu mà ban nhạc tự sản xuất mang tên The Ultimate Guide. Tháng 10 năm 2011, trang web kỷ niệm sinh nhật 15 tuổi của mình bằng cách xuất bản danh sách 150 bài hát hay nhất trong suốt thời gian hoạt động của NME.com. Ca khúc giành ngôi quán quân là "Paranoid Android" của Radiohead.

NME Awards

NME Awards là một giải thưởng âm nhạc thường niên do NME tổ chức nhằm tôn vinh những tác phẩm nhạc mới hay nhất trong cả năm qua. Các đề cử và người chiến thắng cuối cùng được bầu chọn bởi độc giả của tạp chí.

NME Originals

Tháng 4 năm 2002, NME đã bắt đầu xuất bản hàng loạt các tạp chí theo chủ đề mang tên NME Originals, nhằm in lại các bài báo, buổi phỏng vấn hoặc bài đánh giá cũ từ kho lưu trữ của tổ chức. NME Original có sự xuất hiện của nhiều bài viết từ các tựa báo âm nhạc mà IPC sở hữu như Melody Maker, RaveUncut. Những số báo đáng chú ý nhất có sự xuất hiện của Arctic Monkeys, Radiohead, The Beatles, punk rock, gothic rock, Britpop, The Rolling Stones, mod, Nirvana và những năm hoạt động solo của các Beatle. Số ra gần nhất của NME Originals đã được xuất bản từ năm 2005.

👁️ 1 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
**_New Musical Express (NME)_** là một tổ chức báo chí, tạp chí và website phê bình âm nhạc của Anh được xuất bản từ năm 1952. Đây là tờ báo Anh đầu tiên ghi lại
thế=Logo for NME. The capitals letters N, M and E are spelled out close together in a large, red font. **Danh sách nhạc sĩ ngầu nhất của _NME**_ (tiếng Anh: _**NME_'s Cool List**) là một
right Tháng 12 hàng năm, tạp chí âm nhạc của Anh Quốc _NME_ biên tập một danh sách về những album hay nhất trong năm, bắt đầu từ năm 1974. Danh sách thường được xuất
**Dylan Kwabena Mills** (sinh ngày 18 tháng 9 năm 1984), nổi bật hơn với nghệ danh **Dizzee Rascal**, là một MC và rapper người Anh. Anh là nhân vật tiên phong trong thể loại nhạc
**The Stone Roses** là một ban nhạc rock người Anh thành lập tại Manchester vào năm 1983. The Stone Roses là một trong những nhóm nhạc đi đầu của trào lưu Madchester vào những năm
CHẤM DỨT BIẾNG ĂN CHỈ SAU HAI TUẦNMẸ ĐANG PHẢI ĐAU ĐẦU VÌ:Đánh vật với con mỗi lần cho con ăn. Xúc từng muỗng, năn nỉ con nuốt con cứ ngậm, thậm chí bịt miệng
CHẤM DỨT BIẾNG ĂN CHỈ SAU HAI TUẦNMẸ ĐANG PHẢI ĐAU ĐẦU VÌ:Đánh vật với con mỗi lần cho con ăn. Xúc từng muỗng, năn nỉ con nuốt con cứ ngậm, thậm chí bịt miệng
SỮA RỮA MẶT TRÀ XANH ATISO❣ ALMONDS là loại sữa rữa mặt mà bạnđáng bỏ tiền để tin dùng . #Làm sạch sâu các lớp bụi bẩn vàphấn trang điểm sâu trong lỗ chân lông.
CHẤM DỨT BIẾNG ĂN CHỈ SAU HAI TUẦNMẸ ĐANG PHẢI ĐAU ĐẦU VÌ:Đánh vật với con mỗi lần cho con ăn. Xúc từng muỗng, năn nỉ con nuốt con cứ ngậm, thậm chí bịt miệng
MÔ TẢ SẢN PHẨMomade tạo kiểu tóc X-Men For Boss Medium Hold - Vuốt ngược sành điệu 60g- Pomade là dòng sản phẩm tạo kiểu tóc cao cấp: Vừa giữ nếp lâu và linh hoạt
Quần baggy bầu jeans xanh cổ điểnMềm như jeans hãng. Mỏng. Phần vải bụng đàn hồi - êm.Đường kim mũi chỉ chuẩn xác, đều tăm tắp.Màu xanh cổ điển cực đẹp và dễ mặc.
**Muse** là ban nhạc rock của Anh, được thành lập năm 1994 tại Teignmouth, Devon. Ban nhạc gồm 3 người bạn học: Matthew Bellamy (hát chính, lead guitar, piano, keyboard), Christopher Wolstenholme (bass, hát nền,
**_Definitely Maybe_** là album phòng thu đầu tay của ban nhạc rock người Anh Oasis do hãng đĩa Creation Records phát hành vào ngày 29 tháng 8 năm 1994. Album có sự tham gia của
**_Hoa Kỳ – Tôm Việt Nam II_** (tiếng Anh: _United States — Anti-dumping Measures on Certain Shrimp from Viet Nam II_, viết tắt: US – Shrimp II (Viet Nam), **DS429**) là vụ giải quyết tranh
**"Smells Like Teen Spirit"** là một bài hát của ban nhạc rock người Mỹ Nirvana. Đây là ca khúc mở đầu và cũng là đĩa đơn chính trích từ album phòng thu thứ hai của
**Matthew James Bellamy** (sinh ngày 9 tháng 6 năm 1978) là một ca sĩ, nhạc công kiêm nhạc sĩ người Anh. Anh nổi tiếng nhất nhờ vai trò giọng ca chính, cây guitar, dương cầm
**Arctic Monkeys** là một ban nhạc rock người Anh thành lập vào năm 2002 tại High Green, vùng ngoại ô của Sheffield. Các thành viên trong ban nhạc gồm có Alex Turner (hát chính, guitar,
**_Whatever People Say I Am, That's What I'm Not_** là album phòng thu đầu tay của ban nhạc rock người Anh Arctic Monkeys, do hãng Domino Recording Company phát hành vào ngày 23 tháng 1
**Sex Pistols** là một ban nhạc punk rock của Anh thành lập tại Luân Đôn vào năm 1975. Họ là người khởi xướng phong trào punk tại Vương quốc Anh và truyền cảm hứng cho
**The Strokes** là một ban nhạc rock của Mỹ đến từ thành phố New York. Được thành lập vào năm 1998, ban nhạc bao gồm ca sĩ Julian Casablancas, tay guitar chính Nick Valensi, tay
**Mary Beth Patterson** (sinh ngày 19 tháng 2 năm 1981, nổi bật với nghệ danh **Beth Ditto**) là một ca sĩ và nhạc sĩ sáng tác người Mỹ, nổi bật nhờ những tác phẩm với
"**Shake It Off**" là một bài hát của nữ ca sĩ kiêm nhạc sĩ sáng tác bài hát người Mỹ Taylor Swift và cũng là đĩa đơn mở đường cho album phòng thu thứ năm
|- bgcolor=#D9E8FF |align="center" colspan="3"| ;**Tổng lượng giải thưởng và đề cử** |- bgcolor=#ddddff | | | |- bgcolor=#D9E8FF | colspan="3" style="font-size: smaller; text-align:center;" | Tham khảo |} Amy Winehouse là một nữ ca sĩ kiêm
Linkin Park là một ban nhạc rock người Mỹ đến từ Agoura Hills, California. Ban đầu ban nhạc bao gồm 3 người bạn cao học, nền tảng của Linkin Park do Mike Shinoda và Brad
thumb|Pink Floyd (1973) **Pink Floyd** là một ban nhạc progressive rock của Anh đã tạo nên được sự công nhận rộng lớn với phong cách psychedelic rock (còn gọi là space rock), đã được họ
Dưới đây là danh sách các giải thưởng và đề cử mà nữ ca sĩ người Anh Lily Allen đã được nhận trong sự nghiệp của mình. ## The Best Of Music in 2009 &
**_OK Computer_** là album phòng thu thứ ba của ban nhạc rock người Anh Radiohead, do hai hãng đĩa con của EMI là Parlophone và Capitol Records phát hành vào năm 1997. Đây là album
**_London Calling_** là album phòng thu thứ ba của ban nhạc punk rock người Anh, The Clash, được phát hành ngày 14 tháng 12 năm 1979 tại Anh bởi CBS Records, sau đó vào tháng
**Manic Street Preachers** là một ban nhạc rock người xứ Wales thành lập tại Blackwood vào năm 1986. Đội hình của ban nhạc gồm có hai người anh em họ James Dean Bradfield (hát chính,
Green Day là một ban nhạc Rock của Mỹ được thành lập vào năm 1987 tại East Bay, California. Ban nhạc bao gồm các thành viên Billie Joe Armstrong (hát chính, chơi guitar), Mike Drint
Dưới đây là toàn bộ danh sách đề cử và giải thưởng của Foo Fighters, một ban nhạc Alternative rock của Mỹ. Foo Fighters được thành lập năm 1994 bởi ca sĩ hát chính của
"**Forever**" (tiếng Hàn: 약속; RR: Yaksok; Dịch: Lời hứa) là một bài hát được thu âm bởi nhóm nhạc nữ Hàn Quốc Aespa, được SM Entertainment phát hành dưới dạng đĩa đơn kỹ thuật số
**Madonna Louise Ciccone** (; ; sinh ngày 16 tháng 8 năm 1958) là một nữ ca sĩ kiêm sáng tác nhạc và diễn viên người Mỹ. Được gọi là "Nữ hoàng nhạc pop", Madonna gây
**My Chemical Romance** (thường được gọi là **MCR** hoặc **My Chem**) là một ban nhạc rock của Mỹ từng được đề cử cho Giải thưởng Âm nhạc Mỹ và Giải Grammy. My Chemical Romance thành
**_Loud_** là album phòng thu thứ năm của nữ ca sĩ người Barbados Rihanna, được hãng đĩa Def Jam Recordings và SRP Records phát hành lần đầu vào ngày 12 tháng 11 năm 2010. Ý
Nữ ca sĩ-nhạc sĩ người Anh **Adele** đã nhận 86 giải thưởng từ 168 đề cử, trong đó có 4 giải Brit, một giải Oscar, một giải Quả cầu vàng, 15 giải Grammy, 13 giải
**Nhạc thế giới** hay **nhạc toàn cầu**, **nhạc quốc tế** (tiếng Anh: _world music_, _global music_ hay _international music_) là một thuật ngữ có nhiều định nghĩa đa dạng khác nhau, nhưng thường chủ yếu
The **Official Charts Company** (**OCC**), trước đây là **Chart Information Network** (**CIN**) và sau đó **The Official UK Charts Company**, biên soạn các bảng xếp hạng âm nhạc chính thức tại Vương quốc Liên hiệp
**"State of Grace"** là một bài hát của nữ ca sĩ kiêm nhạc sĩ sáng tác người Mỹ Taylor Swift nằm trong album phòng thu thứ tư của cô, _Red_ (2012). Hãng thu âm Big
"**California King Bed**" là một bài hát của nữ ca sĩ người Barbados Rihanna nằm trong album phòng thu thứ năm của cô, _Loud_ (2010). Bài hát do Andrew Harr, Jermaine Jackson, Priscilla Renea, Alex
**The 2nd Law** là album thứ sáu của band Alternative Rock Muse. Được lên kế hoạch phát hành vào ngày 17 tháng 9 năm 2012, album cuối cùng được dời ngày phát hành vào ngày
**_AM_** là album phòng thu thứ năm của ban nhạc indie rock Anh Arctic Monkeys. Nó được sản xuất bởi James Ford, đồng sản xuất bởi Ross Orton tại Sage và ghi âm ở Los
**_Back in Black_** là album phòng thu thứ 7 của ban nhạc rock người Úc AC/DC, được phát hành vào ngày 25 tháng 7 năm 1980 bởi hai hãng đĩa Albert Productions và Atlantic Records.
**_Generation Terrorists_** là album phòng thu đầu tay của ban nhạc alternative rock người xứ Wales Manic Street Preachers, do hãng thu âm Columbia Records phát hành vào ngày 10 tháng 2 năm 1992. Sau
**Suicide Is Painless** là một bài hát do Johnny Mandel (nhạc) và Michael Altman (lời) sáng tác. Đây là bài chủ đề cho cả bộ phim điện ảnh và loạt phim truyền hình _M*A*S*H_. Mike
**Nguyễn Thảo Linh** (sinh ngày 7 tháng 10 năm 2000), thường được biết đến với nghệ danh **Tlinh** (viết cách điệu là **tlinh**), là một nữ rapper, ca sĩ kiêm nhạc sĩ sáng tác bài
"**Basket Case**" là một bài hát của ban nhạc rock người Mỹ Green Day, được Reprise Records chọn làm đĩa đơn thứ hai trích từ album phòng thu thứ ba của ban nhạc là _Dookie_
"**Stop Crying Your Heart Out**" là một bài hát của ban nhạc rock người Anh Oasis. Bài hát do Noel Gallagher sáng tác và Oasis sản xuất. Ngày 17 tháng 6 năm 2002, ca khúc
|- | | colspan="2" width=50 |- | | colspan="2" width=50 |- | | colspan="2" width=50 |} Rapper và ca sĩ kiêm sáng tác bài hát người Việt Nam **Tlinh** đã nhận được nhiều giải thưởng
**_Mirrored_** là album phòng thu đầu tay của ban nhạc experimental rock Battles, được phát hành ngày 14 tháng 5 năm 2007 tại Vương quốc Anh, và ngày 22 tháng 5 năm 2007 ở Hoa