✨Danh sách nhạc sĩ ngầu nhất của NME

Danh sách nhạc sĩ ngầu nhất của NME

thế=Logo for NME. The capitals letters N, M and E are spelled out close together in a large, red font.

Danh sách nhạc sĩ ngầu nhất của _NME (tiếng Anh: NME_'s Cool List) là một danh sách thường niên tập hợp những nhạc sĩ nổi tiếng do tạp chí âm nhạc Anh NME biên soạn. Danh sách do các cây viết và nhà báo của tạp chí lập ra vào tháng 11 hàng năm, dựa trên 50 nhạc sĩ mà họ thấy là "ngầu nhất". NME lần đầu công bố danh sách từng năm qua cả ấn bản chuyên mục của tạp chí và website chính thức của họ mang tên NME.com. Ấn bản danh sách nhạc sĩ ngầu nhất thường có được lượng doanh số cao. Ngày 29 tháng 10 năm 2002, danh sách đầu tiên được đăng để ghi danh những nhân vật "xếp hàng đầu trong giới âm nhạc". Năm ấy Jack White (ca sĩ chính của ban nhạc rock người Mỹ The White Stripes) đã giành vị trí dẫn đầu cuộc bầu chọn đầu tiên. Kể từ đó, danh sách được đăng thêm tám lần nữa, kéo dài hàng năm từ năm 2003 đến 2011, ngoại trừ năm 2009. Những nhạc sĩ như Justin Timberlake, Pete Doherty và Laura Marling đã lần lượt dẫn đầu danh sách những năm tiếp theo. Nghệ sĩ cuối cùng đứng đầu "danh sách nhạc sĩ ngầu nhất" của NME là rapper người Mỹ Azealia Banks vào năm 2011.

Ngoài danh sách nhạc sĩ ngầu nhất (Cool List), NME còn thường xuyên xuất bản các danh sách khác, ví dụ như "Danh sách nhân vật trông đần nhất" (Fool List), "Danh sách nhân vật từng ngầu, nhưng giờ đã hết" (Had It, Lost It List), "Danh sách nhân vật ngầu nhất không theo nghề nhạc sĩ" (If Only They Rocked List) và "Danh sách địa điểm ngầu nhất" (Cool Places List). "Danh sách nhân vật trông đần nhất" gồm những cái tên như George W. Bush và Mark Ronson, "Danh sách nhân vật từng ngầu, nhưng giờ đã hết" có sự góp mặt của Bobby Gillespie và Richard Archer, còn "Danh sách nhân vật ngầu nhất không theo nghề nhạc sĩ" gồm các cái tên như Ferenc Gyurcsány và Charlie Brooker. Cùng với doanh số bán cao, danh sách nhạc sĩ ngầu nhất cũng thu hút sự chỉ trích dữ dội nhắm vào NME từ cả phía các nhà báo lẫn dư luận. Các danh sách của tạp chí đã vấp phải những lời phê bình từ nhiều nguồn khác nhau, gồm các nhà báo âm nhạc, ngôi sao nhạc pop và các tổ chức từ thiện về ma túy.

Lịch sử ra đời

Năm 2002, danh sách nhạc sĩ ngầu nhất lần đầu được biên soạn với người chiến thắng đầu tiên là Jack White – ca sĩ chính của The White Stripes. White đứng đầu danh sách vì "từ chối Gap, tái khám phá món nợ của rock đối với blues và là ngọn lửa đã thiêu đốt toàn bộ cuộc cách mạng nhạc rock mới". Phó biên tập Alex Needham nhận xét: "Trong một thế giới toàn những người nổi tiếng nhỏ bé hay than vãn, Justin biến việc trở thành siêu sao trở nên thú vị nhất có thể với bộ quần áo đã giảm một nửa giá của bạn". thế=Colour photograph of Jack and Meg White performing live in 2007|phải|nhỏ|[[Jack White (trái) là người đầu tiên đứng đầu danh sách nhạc sĩ ngầu nhất vào năm 2002. Đồng đội cùng ban nhạc Meg White (phải) được xếp ở vị trí thứ sau, một năm sau cô leo lên vị trí thứ ba.]] Carl Barât của nhóm The Libertines được xếp thứ năm trong danh sách nhạc sĩ ngầu nhất năm 2003. Một năm sau, anh leo lên vị trí đầu danh sách cùng đồng đội Pete Doherty, tính đến năm 2013 thì đây là lần duy nhất có tới hai người đứng đầu danh sách. Nhằm kỷ niệm danh sách năm 2004, bìa của ấn phẩm NME quảng bá danh sách dưới dạng hình ảnh 3D in dạng thấu kính (lenticular 3D image) hình Doherty – mà tạp chí tuyên bố đây là "trường hợp đầu tiên trên thế giới". Một năm sau, Alex Turner (ca sĩ chính của ban nhạc indie rock người Anh Arctic Monkeys) được ghi danh là nhạc sĩ ngầu nhất năm. NME cho biết "tính nguyên bản" của Turner là lý do họ chọn anh cho vị trí này. Sau đó Turner có mặt trong bốn danh sách nhạc sĩ ngầu nhất nữa, tính cả vị trí thứ sáu vào năm 2007 và vị trí thứ tư vào năm 2008.

Năm 2006, người phụ nữ đầu tiên đứng đầu danh sách nhạc sĩ ngầu nhất là Beth Ditto – ca sĩ chính của ban nhạc người Mỹ The Gossip. Danh sách năm 2006 được ghi nhận là danh sách phụ nữ chiếm áp đảo nhất tính đến nay, với năm phụ nữ trong top 10. NME miêu tả Ditto là "sản phẩm đích thực của giới underground", còn Needham khen "giọng cô nghe như Tina Turner súc miệng bằng vòng bi" và "sự hiện diện chói sáng megawatt [của Ditto] trên sân khấu". Trong bài viết của The Observer, nhà báo âm nhạc Kitty Empire nhận xét rằng "việc đặt Beth Ditto ở đầu danh sách nhạc sĩ ngầu nhất là động thái táo bạo cho thấy cuối cùng NME đang đặt ra nghi vấn về thẩm mỹ nam giới trong tổ chức của mình". Khi nhắc đến sự vươn lên thành công của The Gossip trong cuốn hồi ký Coal to Diamonds, Ditto xem việc đứng đầu danh sách nhạc sĩ ngầu nhất là khoảnh khắc "thật kỳ lạ".

Ditto xếp thứ chín trong danh sách nhạc sĩ ngầu nhất năm 2007 – cô được tôn vinh là "trường hợp lớn tuổi nhất" vì tổng số tuổi của những nhân vật có mặt trong danh sách là 1389 (tức mỗi người khoảng 28 tuổi). Một năm sau, Top 50 được xuất bản độc quyền trên NME.com và chỉ Top 10 mới có mặt trên tạp chí. Giống như năm trước, danh sách năm 2008 nhận được lời khen vì xuất hiện "những nghệ sĩ rock lớn tuổi" như Peter Gabriel, Robert Plant và Johnny Marr. Người đứng đầu danh sách là Alice Glass – giọng ca 20 tuổi của nhóm Crystal Castles.

Năm 2009, danh sách nhạc sĩ ngầu nhất được xuất bản. Một năm sau, danh sách trở lại khi mở rộng lên Top 75 và ca sĩ nhạc dân gian người Anh Laura Marling giành vị trí đầu bảng. Nghệ sĩ cuối cùng xếp đầu danh sách nhạc sĩ ngầu nhất là Azealia Banks – cô được ghi danh là nhân vật ngầu nhất năm 2011. NME ca ngợi Banks bởi "sự nổi loạn của tuổi trẻ" và "thái độ tự tin, bất cần" (can-do, fuck-you attitude). Khi nhận được vinh dự này, Banks phát biểu: "Tôi cực kỳ tài năng đấy."

Quán quân danh sách nhạc sĩ ngầu nhất

Danh sách khác

Cùng với danh sách nhạc sĩ ngầu nhất, NME còn thường xuất bản cùng lúc bốn danh sách khác để nhấn mạnh "thái cực khác": "Danh sách nhân vật trông đần nhất" (Fool List), "Danh sách nhân vật từng ngầu, nhưng giờ đã hết" (Had It, Lost It list), "Danh sách nhân vật ngầu nhất không theo nghề nhạc sĩ" (If Only They Rocked List) và "Danh sách địa điểm ngầu nhất" (Cool Places List).

Danh sách nhân vật trông đần nhất (Fool List) liệt kê "10 nhân vật trông đần nhất", Những đứng đầu danh sách nhân vật trông đần nhất ở những năm tiếp theo là Tổng thống Hoa Kỳ George W. Bush (2004) và phát thanh viên Richard Bacon (2005). Người xếp đầu danh sách nhân vật trông đần nhất năm 2007 là nhạc sĩ Mark Ronson. Sau khi phát hiện ra sự việc, Ronson nhận xét: "Cái danh sách này thật là tệ hại".

Danh sách nhân vật từng ngầu, nhưng giờ đã hết (Had It, Lost It list) xếp hạng những nhân vật "từng ngầu, nhưng giờ họ không còn ngầu nữa". Richard Archer (giọng ca của ban nhạc indie rock Hard-Fi) đứng đầu danh sách năm 2007 vì "[mặc đồ] trông như một đứa trẻ bỏ thi 11-plus". Những người cuối cùng đứng đầu danh sách là ban nhạc người Anh Gallows - họ xếp ở vị trí số một trong danh sách năm 2011. NME giải thích về lựa chọn này: "Nếu không có anh chàng tóc màu nâu đỏ mất trí hét lên và nhảy khỏi lan can, thì chúng tôi đã chẳng [xếp họ đầu danh sách]".

Danh sách nhân vật ngầu nhất không theo nghề nhạc sĩ (If Only They Rocked list) ghi chép "10 nhân vật ngầu nhất không làm nhạc sĩ", Kể từ đó, danh sách được xuất bản cùng với mọi danh sách nhạc sĩ ngầu nhất, trừ năm 2003. Những quán quân gồm có Thủ tướng Hungary Ferenc Gyurcsány, nhà phê bình truyền hình Charlie Brooker và một con chim bồ câu. Cầu thủ bóng đá người Ý Mario Balotelli xếp đầu danh sách năm 2011 vì tỏ ra "xấu tính, thất thường [và] thích bắn pháo hoa trong nhà".

Năm 2003, danh sách địa điểm ngầu nhất (Cool Places list) lần đầu được biên soạn, gồm hai bảng xếp hạng riêng: "Những địa điểm ngầu nhất ở Liên hiệp Anh" và "Những địa điểm ngầu nhất khắp thế giới", mà Leeds và Berlin lần lượt đứng đầu hai bảng này. Năm 2004, hai bảng xếp hạng được gộp thành danh sách "Địa điểm ngầu nhất", mà địa điểm đứng đầu là phần mở rộng của nơi chứa bộ sưu tập đĩa nhạc của DJ John Peel vừa mới mất. Danh sách địa điểm ngầu nhất được biên soạn thêm hai lần nữa, rồi ngừng biên soạn vào năm 2008.

Phê bình

thế=Close-up colour photograph of Lily Allen performing live in 2007|nhỏ|Ca sĩ nhạc pop người Anh [[Lily Allen nhận xét NME là những kẻ "phân biệt giới tính" và "coi thường khiếm nhã" vì chuyên mục về danh sách nhạc sĩ ngầu nhất năm 2006. Rebecca Cheshire của tổ chức từ thiện về ma túy Addaction giải thích rằng "những thiếu niên đang dễ bị tổn thương trước ma túy hạng nặng và và không phải ai cũng có thể tìm đến điều trị ở những chương trình cai nghiện tốn kém như các ngôi sao nhạc rock". Needham đáp lại rằng tạp chí không cổ xúy lạm dụng ma túy và "Pete Doherty trở thành người ngầu nhất không phải do nghiện heroin". Beth Ditto của nhóm The Gossip (từng xếp đầu danh sách) nhất trí khi bình phẩm các nhà báo của NME là "lũ gà" và cho rằng họ "hoàn toàn thoái thác" trên trang bìa.

Khi bàn luận về danh sách nhạc sĩ ngầu nhất năm 2010, nhà phê bình âm nhạc Neil McCormick phê bình danh sách thiếu tính đa dạng về chủng tộc. Trong bài viết cho The Daily Telegraph, McCormick lưu ý rằng "theo góc nhìn của NME, hiện giờ chỉ có bảy nhân vật da đen ngầu trong văn đại chúng", khi mà những rapper người Anh thành danh như Tinie Tempah và Dizzee Rascal không lọt vào được danh sách. Khi tóm tắt quan điểm của mình, McCormick bình luận rằng ông thấy danh sách "thật đáng quan ngại" và mỉa mai: "Liệu đây có phải lý do tôi tham gia vào những cuộc chiến punk không?" Album có 15 bài, bao gồm những ca khúc của các ban nhạc như Babyshambles, Goldie Lookin Chain, The Futureheads và Bloc Party. Album tổng hợp thứ hai (mang tên NME: The Cool List 2005) được lồng vào bìa trước của ấn phẩm NME số ngày 26 tháng 11 năm 2005. Đĩa CD gồm 16 bài – những bài hát của The Cribs, Test Icicles và Antony and the Johnsons. Khi bàn luận về đĩa tổng hợp, quản lý bộ phận marketing cấp cao Nick New nhận xét: "Đĩa CD danh sách nhạc sĩ ngầu nhất của NME là một cách tuyệt vời để NME trình bày những việc mà chúng tôi làm tốt nhất. NME mang đến những ban nhạc mới thú vị cho độc giả của chúng tôi!"

👁️ 0 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
thế=Logo for NME. The capitals letters N, M and E are spelled out close together in a large, red font. **Danh sách nhạc sĩ ngầu nhất của _NME**_ (tiếng Anh: _**NME_'s Cool List**) là một
**Mary Beth Patterson** (sinh ngày 19 tháng 2 năm 1981, nổi bật với nghệ danh **Beth Ditto**) là một ca sĩ và nhạc sĩ sáng tác người Mỹ, nổi bật nhờ những tác phẩm với
**Eric Patrick Clapton**, (sinh ngày 30 tháng 3 năm 1945) là một nam nghệ sĩ guitar, ca sĩ và nhạc sĩ người Anh. Ông là người duy nhất ba lần được vinh danh tại Đại
**Kim Tae-hyung** (; sinh ngày 30 tháng 12 năm 1995), thường được biết đến với nghệ danh **V** (), là một nam ca sĩ và nhạc sĩ người Hàn Quốc. Anh là thành viên của
**_Definitely Maybe_** là album phòng thu đầu tay của ban nhạc rock người Anh Oasis do hãng đĩa Creation Records phát hành vào ngày 29 tháng 8 năm 1994. Album có sự tham gia của
"**Shake It Off**" là một bài hát của nữ ca sĩ kiêm nhạc sĩ sáng tác bài hát người Mỹ Taylor Swift và cũng là đĩa đơn mở đường cho album phòng thu thứ năm
**_Femme Fatale_** là album phòng thu thứ bảy của ca sĩ người Mỹ Britney Spears, phát hành ngày 25 tháng 3 năm 2011 bởi Jive Records. Đây là album cuối cùng của cô hợp tác
**Harry Edward Styles** (/ˈharē ˈstɑɪ.əlz/) (sinh ngày 1 tháng 2, năm 1994) tại Worcestershire, Redditch, Anh, là một ca sĩ, nhạc sĩ, diễn viên người Anh, là cựu thành viên của nhóm nhạc nam One
**_The Dark Side of the Moon_** là album phòng thu thứ 8 của ban nhạc progressive rock người Anh, Pink Floyd, được phát hành vào ngày 1 tháng 3 năm 1973. Album chủ yếu hoàn
**_Homework_** là album phòng thu đầu tay của ban nhạc điện tử Pháp Daft Punk, phát hành vào ngày 20 tháng 1 năm 1997 bởi Virgin Records và Soma Quality Recordings. Bộ đôi đã sáng
**_OK Computer_** là album phòng thu thứ ba của ban nhạc rock người Anh Radiohead, do hai hãng đĩa con của EMI là Parlophone và Capitol Records phát hành vào năm 1997. Đây là album
**"Smells Like Teen Spirit"** là một bài hát của ban nhạc rock người Mỹ Nirvana. Đây là ca khúc mở đầu và cũng là đĩa đơn chính trích từ album phòng thu thứ hai của
**_Nevermind_** là album phòng thu thứ hai của ban nhạc rock người Mỹ Nirvana, được DGC Records phát hành vào ngày 24 tháng 9 năm 1991. Đây là album đầu tiên của Nirvana được phát
**Girls' Generation**, hay thường được gọi là **SNSD** (tiếng Hàn: 소녀시대, hanja: 少女時代), là một nhóm nhạc nữ Hàn Quốc do công ty SM Entertainment thành lập và quản lý vào năm 2007. Lúc đầu
thumb|Pink Floyd (1973) **Pink Floyd** là một ban nhạc progressive rock của Anh đã tạo nên được sự công nhận rộng lớn với phong cách psychedelic rock (còn gọi là space rock), đã được họ
**_In Utero_** là album phòng thu thứ ba và cuối cùng của ban nhạc rock người Mỹ Nirvana, được hãng đĩa DGC Records phát hành ngày 13 tháng 9 năm 1993. Ban nhạc muốn album
**The Velvet Underground** là một ban nhạc rock của Mỹ, hoạt động từ năm 1964 tới năm 1973. Ban nhạc được nhớ tới nhất vì từng là nơi khởi đầu của 2 trong số những
**_808s & Heartbreak_** là album phòng thu thứ tư của rapper người Mỹ Kanye West, ra mắt vào ngày 24 tháng 11 năm 2008 bởi hãng Roc-A-Fella Records. Các phiên thu âm cho album diễn
**Heavy metal** (hay viết tắt là **metal**) là thể loại nhạc rock phát triển vào cuối thập niên 1960 và đầu thập niên 1970, chủ yếu ở hai thị trường Vương quốc Liên hiệp Anh
"**Swish Swish**" là một bài hát của ca sĩ người Mỹ Katy Perry kết hợp với rapper người Mỹ Nicki Minaj cho album phòng thu thứ năm của Perry, _Witness_ (2017). Bài hát được viết
"**Lost in the Echo**" là một bài hát của ban nhạc rock người Mỹ Linkin Park, nằm trong album phòng thu thứ 5 của họ, _Living Things_. Bài hát đã xuất hiện trên các đài
**_Red Dead Redemption 2_** là một trò chơi phiêu lưu hành động năm 2018 do Rockstar Games phát triển và phát hành. Trò chơi là phần thứ ba trong loạt _Red Dead _và là tiền