✨Phoenicia

Phoenicia

Phoenicia là một nhóm người nói tiếng Semit cổ đại sinh sống ở các thành bang Phoenicia dọc theo một dải bờ biển của vùng Levant ở phía Đông Địa Trung Hải, chủ yếu là Liban ngày nay. Họ đã hình thành nên một nền văn minh hàng hải có trung tâm văn hóa trải dài từ Arwad (Syria ngày nay) đến núi Carmel. Dựa trên hàng ngàn dòng chữ chạm khắc tiếng Phoenicia đã được tìm thấy, tầm ảnh hưởng văn hóa của người Phoenicia trải rộng trên khắp Địa Trung Hải, từ đảo Síp đến bán đảo Iberia, thông qua quá trình giao thương và thuộc địa hóa.

Người Phoenicia là hậu duệ trực tiếp của người Canaan thời đồ đồng và tiếp nối liền mạch các phong tục văn hóa của họ đến tận thời đồ sắt sau khi phần lớn các nền văn hóa thời đồ đồng ở lưu vực Địa Trung Hải đã suy tàn. Họ tự xưng là người Canaan và gọi nơi mình sinh sống là Canaan, mặc dù lãnh thổ của họ nhỏ hơn đáng kể so với lãnh thổ của người Canaan thời đồ đồng. Tên gọi Phoenicia được người Hy Lạp cổ đại đặt cho họ và không hoàn toàn tương ứng với một nền văn hóa hay xã hội thống nhất nào từ quan điểm của người bản địa lúc bấy giờ. Vì thế, việc đánh dấu sự chuyển giao từ người Canaan sang người Phoenicia vào năm 1200 TCN được xem là một quy ước của sử học hiện đại.

Người Phoenicia, với thế mạnh về giao thương và đi biển, đã trở thành bá chủ thương mại và phát triển một mạng lưới giao thương trên biển tồn tại hơn một thiên niên kỷ. Mạng lưới này tạo điều kiện cho việc trao đổi văn hóa giữa nhiều cái nôi nền văn minh lớn, chẳng hạn như Lưỡng Hà, Hy Lạp và Ai Cập. Người Phoenicia đã thành lập các thuộc địa và trạm mậu dịch trên khắp Địa Trung Hải. Carthage, một khu vực định cư của người Phoenicia ở Tây Bắc châu Phi, trở thành một nền văn minh riêng vào thế kỷ 7 TCN.

Tương tự như Hy Lạp cổ đại, Phoenicia được tổ chức thành các thành bang, trong đó nổi bật nhất là Týros, Sidon và Byblos. Các thành bang độc lập về mặt chính trị và không có bằng chứng nào cho thấy người Phoenicia xem bản thân là một dân tộc duy nhất. Mặc dù hầu hết các thành bang đều được cai trị bởi một hình thức quân chủ nào đó, các gia tộc thương nhân nhiều khả năng đã có sức ảnh hưởng lớn thông qua chế độ quyền lực tập trung. Sau khi đạt đỉnh cao phát triển vào thế kỷ 9 TCN, nền văn minh Phoenicia ở phía Đông Địa Trung Hải bắt đầu suy tàn do ảnh hưởng từ bên ngoài và các cuộc chinh phạt, chẳng hạn như bởi Đế quốc Tân Assyria và Đế quốc Achaemenes. Tuy vậy, người Phoenicia vẫn tiếp tục tồn tại ở trung tâm, phía Nam và phía Tây Địa Trung Hải cho đến khi Carthage bị phá hủy vào giữa thế kỷ 2 TCN.

Phoenicia từng được xem là một nền văn minh thất lạc trong một thời gian dài do không có các ghi chép của người bản địa. Các dòng chữ chạm khắc tiếng Phoenicia được các học giả hiện đại phát hiện lần đầu tiên vào thế kỷ 17 và 18. Chỉ đến giữa thế kỷ 20, các nhà sử học và khảo cổ học mới bắt đầu khám phá ra bề dày lịch sử và sức ảnh hưởng của nền văn minh này. Di sản nổi bật nhất mà họ để lại là bảng chữ cái cổ xưa nhất từng được xác nhận. Có nguồn gốc từ chữ Proto-Sinai, bảng chữ cái này đã lan truyền ra khắp Địa Trung Hải và được dùng làm cơ sở phát triển cho các bảng chữ cái Syriac, Ả Rập và Hy Lạp, và sau đó là các bảng chữ cái Latinh và Kirin. Người Phoenicia cũng được ghi nhận là mang lại nhiều đột phá cho các lĩnh vực đóng tàu, hàng hải, công nghiệp, nông nghiệp và chính phủ. Mạng lưới giao thương quốc tế của họ được cho là đã xây dựng nền tảng kinh tế, chính trị và văn hóa cho nền văn minh phương Tây cổ đại.

Nguồn gốc

Theo các ghi chép của Herodotos(bằng văn bản c. 440 BC) đề cập đến Io và huyền thoại Europa. (Lịch sử, I: 1).

Văn hóa xã hội

Rất ít tư liệu do chính người Phoenicia ghi chép còn tồn tại nên phần lớn hiểu biết về văn hóa và xã hội của họ bắt nguồn từ lời miêu tả của các nền văn minh đương thời hoặc được suy luận từ các phát hiện khảo cổ. Người Phoenicia và các nhóm người Canaan khác có nhiều điểm tương đồng, bao gồm ngôn ngữ, tôn giáo, tập quán xã hội và chế độ chính trị quân chủ tập trung ở các thành bang. Nền văn hóa, kinh tế và cuộc sống hàng ngày của họ chủ yếu xoay quanh hoạt động giao thương đường biển. Truyền thống đi biển giúp họ tiếp xúc với nhiều nền văn minh khác.

Chính trị

thumb|Mộ vua [[Hiram I|Hiram I của Týros ở Hanaouay, miền Nam Lebanon]] Các thành bang của Phoenicia rất độc lập với nhau và thường cạnh tranh lẫn nhau thay vì thành lập các mối liên minh chính thức. Tương quan giữa quyền lực và sức ảnh hưởng của các thành bang thay đổi theo thời gian. Sidon chiếm ưu thế từ thế kỷ 12 đến thế kỷ 11 TCN, nhưng đến thế kỷ 10 TCN, Týros đã nổi lên thành thành bang có quyền lực lớn nhất.

Ít nhất là trong thời kỳ đầu, xã hội Phoenicia có sự phân chia giai cấp rất rõ ràng và chủ yếu theo chế độ quân chủ. Các vị vua truyền ngôi cho con mình và thường nắm quyền cai trị tuyệt đối về mặt dân sự, kinh tế và tôn giáo. Họ thường dựa vào sự ủng hộ của các quan lại có xuất thân từ tầng lớp quý tộc và thương nhân. Tư tế là một giai cấp riêng, thường thuộc dòng dõi hoàng gia hoặc các gia tộc thương nhân. Nhà vua được xem là đại diện của các vị thần và mang nhiều trọng trách liên quan đến các nghi thức tôn giáo. Vì thế, các tư tế có sức ảnh hưởng lớn và thường có liên hệ mật thiết với hoàng tộc.

Các vị vua Phoenicia không ghi dấu triều đại của mình vào lịch sử bằng các công trình điêu khắc hay tượng đài. Sự giàu có, quyền lực và thành công của họ thường được khắc họa trên những chiếc quách được chạm khắc tinh xảo, chẳng hạn như chiếc quách Ahiram ở Byblos. Người Phoenicia ghi chép về các vị vua của mình thông qua các dòng chữ chạm khắc trong lăng mộ. Đây là một trong số ít những nguồn tư liệu sơ cấp còn tồn tại. Các nhà sử học đã xác định được danh sách những người trị vì suốt hàng thế kỷ của một số thành bang mà nổi bật nhất là Byblos và Týros.

Có thể là ngay từ thế kỷ 15 TCN, các quân chủ Phoenicia bắt đầu "được cố vấn bởi những hội đồng mà sau đó ngày càng nắm nhiều quyền lực hơn".

thumb|Tranh vẽ thế kỷ 19 khắc họa các thủy thủ và thương nhân người Phoenicia. Tầm quan trọng của giao thương đối với nền kinh tế Phoenicia dần dẫn đến sự chia sẻ quyền lực giữa nhà vua và hội đồng các gia tộc thương nhân. Vào thế kỷ 4 TCN, khi đội quân của Alexander Đại Đế tiếp cận Týros, họ không được tiếp đón bởi nhà vua mà bởi những người đại diện cho sự thịnh vượng chung của thành bang. Tương tự như vậy, các nhà sử học đương thời đã ghi lại việc "người dân" của hòa hảo với Alexander. Sự giàu có và thịnh vượng của tất cả các thành bang Phoenicia đều dựa vào hoạt động giao thương với nước ngoài, đòi hỏi họ phải duy trì quan hệ ngoại giao và một mức độ tin tưởng lẫn nhau nhất định. Lãnh thổ và nền nông nghiệp của Phoenicia cũng không thể tạo ra lượng dân số đủ lớn để huy động một đội quân chinh phạt. Thay vào đó, mỗi thành bang có một đơn vị đồn trú mang tính phòng thủ đứng đầu bởi một chỉ huy quân đội. Tuy nhiên, thông tin cụ thể về vị trí chỉ huy này hay về hệ thống phòng thủ của các thành bang không được biết đến.

Ngôn ngữ và bảng chữ cái

right|thumb|Dòng chữ chạm khắc tiếng Phoenicia cổ xưa nhất được tìm thấy trên chiếc [[quách Ahiram. Bảo tàng Quốc gia Beirut.]]

Tiếng Phoenicia là một ngôn ngữ thuộc nhánh Canaan của nhóm ngôn ngữ Semit Tây Bắc. Nó có một hậu duệ được sử dụng ở Đế quốc Carthage là tiếng Punic. Tiếng Punic tồn tại đến tận thế kỷ 5 CN và được Thánh Augustinô thành Hippo biết đến.

Vào khoảng năm 1050 TCN, Thông qua hoạt động giao thương trên biển của mình, người Phoenicia đã truyền bá bảng chữ cái này đến Anatolia, Bắc Phi và châu Âu. Theo thông lệ, chỉ những dòng chữ chạm khắc có niên đại sau năm 1050 TCN mới được xem là tiếng Phoenicia bởi trước đó, tiếng Phoenicia, tiếng Hebrew và các phương ngữ Canaan khác hầu như không khác gì nhau. rồi từ đó được truyền bá dần dần về phía Bắc.

Nghệ thuật

Nghệ thuật Phoenicia chủ yếu bao gồm các vật dụng trang trí, đặc biệt là trang sức, đồ gốm, đồ thủy tinh và các bức phù điêu. Tượng điêu khắc quy mô lớn Large sculptures were rare; và các pho tượng nhỏ phổ biến hơn. Hàng hóa của Phoenicia đã được tìm thấy ở Tây Ban Nha, Morocco, Nga và Iraq; phần lớn hiểu biết về nghệ thuật Phoenicia bắt nguồn từ các cuộc khai quật bên ngoài lãnh thổ của nền văn minh này. Nghệ thuật Phoenicia chịu nhiều ảnh hưởng của nhiều nền văn hóa, đặc biệt là Ai Cập, Hy Lạp và Assyria. Ảnh hưởng từ Hy Lạp được thể hiện rõ nhất trong các sản phẩm gốm, còn ảnh hưởng từ Ai Cập thì được thể hiện rõ nhất trong các sản phẩm đồng điếu và ngà voi.

Một điểm khác biệt giữa nghệ thuật Phoenicia với các nền nghệ thuật đương thời là sự tiếp nối các truyền thống từ thời kỳ đồ đồng đến thời kỳ đồ sắt, chẳng hạn như mặt nạ đất nung. Các nghệ nhân Phoenicia nổi tiếng là điêu luyện trong việc chế tác các chất liệu gỗ, ngà voi, đồng điếu và vải. Trong Kinh Cựu Ước, ngôi Đền Solomon huyền thoại ở Jerusalem được xây dựng và trang trí bởi một nghệ nhân từ Týros, "bằng chứng cho một nền công nghiệp chế tác phát triển và có danh tiếng ở Phoenicia vào giữa thế kỷ 10 TCN".

Nghệ thuật Phoenicia dường như có một mối liên hệ không thể tách rời với lợi ích kinh tế. Người Phoenicia đã sản xuất hàng hóa theo thị hiếu của từng đối tác giao thương không chỉ dựa trên văn hóa mà còn dựa trên tầng lớp và địa vị kinh tế xã hội.

File: Phoenician, Iraq, Nimrud, 9th-8th Century BC - Decorative Plaque- Man; and Griffin in Combat - 1968.45 - Cleveland Museum of Art.tif|Bia trang trí khắc họa một trận đấu giữa người và điểu sư; 900–800 TCN; ngà voi Nimrud; Bảo tàng Nghệ thuật Cleveland (Ohio, Mỹ) File:Oinochoe MET DP279075.jpg|Oinochoe; 800–700 TCN; đất nung; chiều cao: 24,1 cm; Viện bảo tàng Mỹ thuật Metropolitan (Thành phố New York, Mỹ) File: Glass face bead MET DP121044.jpg|Hạt cườm hình mặt người; giữa thế kỷ 4–thế kỷ 3 TCN; thủy tinh; chiều cao: 2,7 cm; Viện bảo tàng Mỹ thuật Metropolitan File: Pair of gold earrings with four relief faces MET sf19992896ab2.jpg|Hoa tai được chạm khắc hình mặt người; cuối thế kỷ 4–thế kỷ 3 TCN; vàng; kích thước: 3,5 x 0,6 cm; Viện bảo tàng Mỹ thuật Metropolitan

Vị thế của phụ nữ

thumb|Tượng điêu khắc phụ nữ từ Týros ( TCN). Bảo tàng Quốc gia Beirut. Các sự kiện cộng đồng và nghi thức tôn giáo của người Phoenicia có sự tham gia của phụ nữ. Hình ảnh khắc họa các buổi yến tiệc cho thấy phụ nữ ngồi cạnh nam giới một cách thoải mái, cũng như nhảy múa và chơi nhạc. Trong hầu hết mọi hoàn cảnh, phụ nữ ứng xử khiêm nhường và ăn mặc kín đáo hơn nam giới. Tượng điêu khắc phụ nữ gần như luôn có trang phục che kín từ đầu đến chân và đôi khi là cả hai cánh tay.

Mặc dù hiếm khi nắm giữ quyền lực chính trị, phụ nữ Phoenicia vẫn có mặt trong các sự vụ của cộng đồng, trong đó có các hội đồng mà sau này đã ra đời ở một số thành bang. Ít nhất một người phụ nữ, Unmiashtart, được ghi nhận là đã cai trị Sidon vào thế kỷ 5 TCN. Hai người phụ nữ Phoenicia nổi tiếng nhất đều là các nhân vật chính trị: Jezebel, được miêu tả trong Kinh Thánh là công chúa của Sidon, và Dido, nhà sáng lập và nữ hoàng đầu tiên của Carthage trong huyền thoại. Trong sử thi Aeneid của Virgil, Dido được miêu tả là đã đồng cai trị Týros. Bằng sự thông minh của mình, Dido đã thoát khỏi người em trai độc tài là Pygmalion và giành được một địa điểm lý tưởng để thành lập Carthage.

👁️ 2 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
**Phoenicia** là một nhóm người nói tiếng Semit cổ đại sinh sống ở các thành bang Phoenicia dọc theo một dải bờ biển của vùng Levant ở phía Đông Địa Trung Hải, chủ yếu là
**Bảng chữ cái Phoenicia**, gọi theo quy ước là **bảng chữ cái Canaan nguyên thủy** cho các văn bản Phoenicia xuất hiện trước năm 1050 TCN, là bảng chữ cái alphabet lâu đời nhất theo
**Tiếng Phoenicia** là một ngôn ngữ ban đầu hiện diện trên một vùng ven Địa Trung Hải gọi là "Canaan" (trong tiếng Phoenicia, tiếng Hebrew Kinh Thánh, tiếng Ả Rập cổ, tiếng Aram), "Phoenicia" (trong
**Thuộc địa của Phoenicia** là tập hợp những vùng đất định cư và buôn bán do di dân Phoenicia thành lập bên ngoài Phoenicia. Trong phần đầu của thiên niên kỷ trước Công nguyên, Phoenicia
**_Antocha phoenicia_** là một loài ruồi trong họ Limoniidae. Chúng phân bố ở miền Cổ bắc.
**_Dibolia phoenicia_** là một loài bọ cánh cứng trong họ Chrysomelidae. Loài này được Allard miêu tả khoa học năm 1866.
**_Pistosia phoenicia_** là một loài bọ cánh cứng trong họ Chrysomelidae. Loài này được Maulik miêu tả khoa học năm 1930.
**_Romulea phoenicia_** là một loài thực vật có hoa trong họ Diên vĩ. Loài này được Mouterde miêu tả khoa học đầu tiên năm 1953.
**_Cirrodes phoenicia_** là một loài bướm đêm trong họ Noctuidae.
**_Amata phoenicia_** là một loài bướm đêm thuộc phân họ Arctiinae, họ Erebidae.
**_Cyanopepla phoenicia_** là một loài bướm đêm thuộc phân họ Arctiinae, họ Erebidae.
**Carthage** (/ˈkɑːrθədʒ/; tiếng Phoenicia: 𐤒𐤓𐤕𐤟𐤇𐤃𐤔𐤕, _Qart-ḥadašt_, nghĩa là 'thành phố mới'; tiếng La-tinh: _Carthāgō_) là một thành bang Phoenicia cổ đại nằm ở phía bắc cộng hòa Hồi giáo Tunisia ngày nay. Carthage được thành
**Carthage** (tiếng Phoenicia: 𐤒𐤓𐤕𐤇𐤃𐤔𐤕, __, "Thành phố mới" ; , Karkhēdōn ; ; , _Qarṭāj_) là một trung tâm và thành phố thủ đô cổ của nền Văn minh Carthage, phía đông hồ Tunis, ngày
**Sevilla** là thành phố nằm ở phía nam Tây Ban Nha, là thành phố lớn nhất và thủ phủ của vùng Andalucía và tỉnh Sevilla, nằm ở hạ lưu sông Guadalquivir, nơi có cảng cho
thumb|Hình ảnh vệ tinh của Arwad, phía đông là bờ biển Tartus, [[Syria]] **Arwad**, tên trước đây là **Aradus**, là một thị trấn ở Syria trên một hòn đảo cùng tên nằm ở Địa Trung
**Gibraltar** ( , ) là một Lãnh thổ hải ngoại thuộc Anh và tồn tại như một thành bang nằm ở mũi phía nam của Bán đảo Iberia. Nó có diện tích 6,7 km2 (2,6
**Týros** (tiếng Ả Rập: , **'; tiếng Phoenicia:צור, **'; , _Tzor_; tiếng Hebrew Tiberia: , **'; tiếng Akkad: 𒋗𒊒 **_'; tiếng Hy Lạp: _**', _Týros_; ; ) - hoặc **Sour** hoặc **Tyre_' (tên trong
**Amrit** (), tên Marathus thời kỳ cổ đại (tiếng Hy Lạp: αραθ ς, Marathos), là một cảng Phoenicia ngày nay nằm gần Tartus ở Syria. Được thành lập vào thiên niên kỷ thứ III trước
**Tripoli** ( / ALA-LC: _Ṭarābulus_; tiếng Ả Rập Liban: _Ṭrāblos_; / _Tripolis_) là thành phố lớn nhất miền bắc Liban và là thành phố lớn thứ hai nước này, cách thủ đô Beirut 85 km về
**Hippo Regius** (còn gọi là **Hippo** hay **Hippone**) là tên cổ của thành phố Annaba ngày nay ở Algérie. Hippo Regius xưa là một phần của thành phố Phoenicia, Berber và La Mã, bây giờ
**Danh sách vua Týros**, một thành phố Phoenicia cổ xưa nay là Liban bắt nguồn từ Josephus, _Against Apion_ i. 18, 21 và bộ sách _Antiquities of the Jews_ viii. 5.3; 13.2. Danh sách của
**Haifa** (, _Hefa_; , _Ḥayfā_) là thành phố lớn nhất miền Bắc Israel, lớn thứ năm trên toàn quốc với dân số hơn 265.000 người và 300.000 người sống tại các tỉnh lân cận, trong
**Utica** là một thành phố cổ phía tây bắc của Carthage gần nơi sông Medjerda đổ vào Địa Trung Hải, theo truyền thống được coi là thuộc địa đầu tiên được thành lập bởi các
Bản đồ Leptis Magna nhỏ|Di tích Thánh đường Severan Basilica **Leptis Magna**, (tiếng Ả Rập: لبدة ]) còn được gọi là **Lectis Magna** (hoặc **Lepcis Magna** như đôi khi nó được phát âm), còn gọi
**Ashkelon** hoặc **Ashqelon** (; , ), cũng gọi là **Ascalon** (; , _Askálōn_; , __), là một thành phố ven biển ở Huyện Nam của Israel trên bờ Địa Trung Hải, 50 km (31 dặm) về
**Arab al-Mulk** (, cũng đánh vần là **Arab al-Milk**, **Beldi al-Melek**, **Balda al-Milk** hoặc **Beldeh**) là một ngôi làng ven biển ở phía tây bắc Syria, một phần hành chính của quận Jableh ở tỉnh
**Baniyas** ( __) là một thành phố ở tỉnh Tartous, tây bắc Syria, cách 55 km về phía nam Latakia (Laodicea cổ đại) và 35 km về phía bắc của Tartous (Tortosa cổ đại). Nó được biết
**Kerkouane** hoặc **Kerkuane** (, _Karkwān_) là địa điểm của một thành phố người Punic cổ ở phía đông bắc Tunisia, gần với mũi cực bắc Cape Bon (_Ras ed-Dar_). Thành phố Phoenicia này có lẽ
Thần [[Khorsabad. Hiện vật bảo tàng Louvre.]] Vùng **Cận Đông cổ đại** là quê hương của các nền văn minh sơ khai thời cổ đại trong khu vực gần tương ứng với vùng Trung Đông
thumb|Tấm tượng quái vật bảo vệ mình bò có cánh, đầu người tại cung điện của [[Sargon II.]] **Assyria** là một vương quốc của người Akkad, ban đầu tồn tại với tư cách nhà nước
**Alexandros III của Macedonia** (, ), thường được biết đến rộng rãi với cái tên **Alexander Đại đế** (tiếng Hy Lạp: _Megas Alexandros_, tiếng Latinh: _Alexander Magnus_), hay còn được một số tài liệu tiếng
**Tây Ban Nha** ( ), tên gọi chính thức là **Vương quốc Tây Ban Nha** (), là một quốc gia có chủ quyền với lãnh thổ chủ yếu nằm trên bán đảo Iberia tại phía
nhỏ|260 px|phải|Con đường [[xâm lược của Hannibal trong Chiến tranh Punic lần 2]] **Chiến tranh Punic** là 3 cuộc chiến tranh giữa La Mã và Carthage. Tên gọi này bắt nguồn từ việc theo tiếng
nhỏ|phải|Bên trong một cửa hàng bán lẻ thực phẩm **Bán lẻ** là quá trình bán hàng hóa hoặc dịch vụ tiêu dùng cho khách hàng thông qua nhiều kênh phân phối để kiếm lợi nhuận.
phải|thumb|[[Puerto Rico đôi khi được gọi là thuộc địa lâu đời nhất thế giới.]] Trong chính trị và lịch sử, **thuộc địa** là một vùng lãnh thổ chịu sự cai trị trực tiếp về chính
nhỏ|"[[Capitoline Brutus", một bức tượng chân dung có thể miêu tả Lucius Junius Brutus, người đã lãnh đạo cuộc nổi dậy chống lại vị vua cuối cùng của Rome và là người sáng lập ra
**Aphrodite** (Việt hóa: **Aphrôđit/Aphrôđitê/Aphrôđitơ**, , phát âm tiếng Hy Lạp Attica: , tiếng Hy Lạp Koine , ) là nữ thần Hy Lạp cổ đại gắn liền với tình yêu, tình dục, sắc đẹp, niềm
nhỏ|Một cậu bé phục vụ rượu vang tại một bữa tiệc rượu đêm Hy Lạp **Lịch sử rượu vang** kéo dài hàng nghìn năm và gắn bó chặt chẽ với lịch sử nông nghiệp, ẩm
Một hệ chữ cái **abjad** (phát âm tiếng Anh là hoặc ) là một loại hệ thống chữ viết trong đó mỗi ký hiệu hoặc biểu tượng (glyph) đại diện cho một phụ âm, và
**Nhóm ngôn ngữ Canaan** hay **nhóm phương ngữ Canaan**, là một trong ba nhóm con của nhóm ngôn ngữ Semit Tây Bắc, hai nhóm còn lại là Aram và Amorite. Chúng được nói bởi những
nhỏ|phải|Hình vẽ về thần Moloch **Moloch**, đôi khi cũng được đánh vần là **Molech** hay **Milcom** hoặc **Malcam** (tiếng Do Thái: מֹלֶךְ, mōlek - Tiếng Hy Lạp: Μολόχ - tiếng Ả rập: ملك - tiếng
**Bồ Đào Nha** (tiếng Bồ Đào Nha: _Portugal_, ), quốc hiệu là **Cộng hòa Bồ Đào Nha** (, ) là một quốc gia nằm ở phía Tây Nam của khu vực châu Âu, trên bán
**Syria** ( hoặc ), quốc hiệu là **Cộng hoà Ả Rập Syria** () là một quốc gia ở Tây Á, giáp với Liban và Địa Trung Hải ở phía tây, Thổ Nhĩ Kỳ ở phía
**Đế quốc Seleucid** (, _Basileía tōn Seleukidōn_) là một vương quốc thời Hy Lạp hóa được cai trị bởi gia tộc Seleukos từ năm 312 đến năm 63 TCN. Seleukos I Nikator đã thành lập
**Sicilia** ( , ) là một vùng hành chính tự trị của Ý. Vùng này gồm có đảo Sicilia lớn nhất Địa Trung Hải và lớn thứ 45 thế giới, cùng một số đảo nhỏ
**Nhóm ngôn ngữ Semit Tây Bắc** là một bộ phận của các ngôn ngữ Semit bao gồm các ngôn ngữ bản địa Levant. Nó xuất phát từ ngôn ngữ Semit nguyên thủy trong thời kỳ
thumb|[[Tượng Nhân sư lớn và Quần thể kim tự tháp Giza là những biểu tượng nổi bật nhất của nền văn minh Ai Cập cổ đại]] **Ai Cập cổ đại** là một nền văn minh
**Palestine** ( , hoặc ; tiếng Hebrew: פלשתינה _Palestina_) là một khu vực địa lý tại Tây Á, nằm giữa Địa Trung Hải và sông Jordan. Đôi khi nó được cho là bao gồm các
**Libya,** quốc hiệu là **Nhà nước Libya** là một quốc gia tại Bắc Phi và giáp với Địa Trung Hải ở phía bắc, Ai Cập ở phía đông, Sudan ở phía đông nam, Tchad và
**Văn minh cổ Babylon** hay **Babylonia** () là một quốc gia cổ đại nói tiếng Akkad và là một vùng văn hóa có trung tâm tại trung-nam Lưỡng Hà (nay là Iraq và Syria). Ban