✨Hội đồng Bộ trưởng Liên Xô

Hội đồng Bộ trưởng Liên Xô

Hội đồng Bộ trưởng Liên Xô (), đôi khi được viết tắt là Sovmin và cũng được gọi là Xô viết Bộ trưởng, là chính phủ về pháp lý của Liên Xô từ năm 1946 đến năm 1991.

Năm 1946, Hội đồng Dân ủy Liên Xô được cải tổ thành Hội đồng Bộ trưởng và các bộ dân ủy được đổi tên thành các bộ. Hội đồng Bộ trưởng ban hành văn bản căn cứ vào pháp luật có hiệu lực tại các nước cộng hòa của Liên Xô. Tuy nhiên, những quyết định quan trọng nhất được đưa ra thông qua tuyên bố chung với Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Liên Xô, là cơ quan có quyền lực thực tế lớn hơn Hội đồng Bộ trưởng. Năm 1991, Hội đồng Bộ trưởng bị giải thể và được thay thế bằng Nội các Bộ trưởng nhưng bản thân Nội các Bộ trưởng cũng bị giải thể khi Liên Xô tan rã.

Từ năm 1946 đến năm 1991, bảy người giữ chức vụ chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng. Sau khi Nikita Khrushchyov bị cách chức Bí thư thứ nhất Đảng Cộng sản Liên Xô và chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng, Ban Chấp hành Trung ương ban hành quy định cấm một người kiêm nhiệm chức vụ bí thư thứ nhất và chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng. Đoàn Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng là cơ quan quyết định tập thể của chính phủ. Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng, phó chủ tịch thứ nhất, các phó chủ tịch, bộ trưởng, chủ tịch Ủy ban nhà nước và chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng các nước cộng hòa của Liên Xô đều là thành viên Đoàn Chủ tịch Xô viết Tối cao Liên Xô.

Lịch sử

Tháng 3 năm 1946, Hội đồng Dân ủy được cải tổ thành Hội đồng Bộ trưởng và các bộ dân ủy được đổi tên thành các bộ. Khi Iosif Stalin qua đời vào năm 1953, một cuộc tranh giành quyền lực nổ ra giữa phe Chính phủ của chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Georgy Malenkov và phe Đảng của Bí thư thứ nhất Đảng Cộng sản Liên Xô Nikita Khrushchyov. Malenkov thua cuộc và bị cách chức chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng vào năm 1955. Nikolai Bulganin kế nhiệm Malenkov nhưng cũng bị cách chức vì đã tham gia Tập đoàn phản Đảng nhằm lật đổ Khrushchyov vào năm 1957. Khrushchyov kế nhiệm Bulganin và kiêm nhiệm cả hai chức vụ bí thư thứ nhất và chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng.

Sau khi Khrushchyov bị hạ bệ, Ban Chấp hành Trung ương ban hành quy định cấm một người kiêm nhiệm hai chức vụ bí thư thứ nhất và chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng. Aleksey Nikolayevich Kosygin giữ chức chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng và phụ trách quản lý kinh tế trong khi Leonid Ilyich Brezhnev giữ chức bí thư thứ nhất và phụ trách những vấn đề đối nội khác. Vào cuối thời kỳ Brezhnev, chức vụ chủ tịch Đoàn Chủ tịch Xô viết Tối cao trở thành chức vụ quyền lực thứ hai của Liên Xô thay thế chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng. Sau khi Nikolai Podgorny bị cách chức chủ tịch Đoàn Chủ tịch Xô viết Tối cao vào năm 1977, vai trò của Kosygin suy giảm trong khi Brezhnev tăng cường quyền kiểm soát đối với bộ máy nhà nước.

Năm 1980, Kosygin từ chức và được Phó Chủ tịch thứ nhất Nikolay Aleksandrovich Tikhonov kế nhiệm. Tikhonov bị Mikhail Gorbachyov buộc phải nghỉ hưu vào ngày 27 tháng 9 năm 1985 theo các quy định do Leonid Brezhnev, Yuri Andropov và Konstantin Chernenko đặt ra. Nikolai Ryzhkov, một nhà cải cách nửa vời, kế nhiệm Tikhonov. Ryzhkov không tin vào việc phi quốc hữu hóa và cải cách tiền tệ năm 1989 nhưng ủng hộ thành lập một nền kinh tế "thị trường có sự điều tiết". Năm 1991, Valentin Pavlov kế nhiệm Ryzhkov. Trong cùng năm, Hội đồng Bộ trưởng bị giải thể và được thay thế bằng Nội các Bộ trưởng.

Chức năng, nhiệm vụ và quyền hạn

Hội đồng Bộ trưởng là cơ quan hành chính nhà nước cao nhất của Liên Xô. Hội đồng Bộ trưởng gồm chủ tịch, phó chủ tịch thứ nhất, các phó chủ tịch, bộ trưởng, chủ tịch ủy ban nhà nước và chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng của các nước cộng hòa của Liên Xô. Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng cũng có quyền đề nghị Xô viết Tối cao Liên Xô bầu những thành viên khác của Hội đồng Bộ trưởng. Hội đồng Bộ trưởng được bầu ra trong một phiên họp liên tịch của Xô viết Liên bang và Xô viết Quốc gia. Nhiệm kỳ của Hội đồng Bộ trưởng theo nhiệm kỳ của Xô viết Tối cao.

Hội đồng Bộ trưởng chịu trách nhiệm trước Xô viết Tối cao hoặc Đoàn Chủ tịch Xô viết Tối cao giữa hai kỳ họp Xô viết Tối cao và thường xuyên báo cáo công tác trước Xô viết Tối cao. Hội đồng Bộ trưởng có nhiệm vụ quản lý nhà nước về những lĩnh vực không thuộc thẩm quyền của Xô viết Tối cao hoặc Đoàn Chủ tịch Xô viết Tối cao, bao gồm:

  • Quản lý về kinh tế quốc dân, văn hóa, xã hội.
  • Đề xuất, xây dựng kế hoạch 5 năm về phát triển kinh tế xã hội và dự toán ngân sách nhà nước trình Xô viết Tối cao.
  • Bảo vệ quyền và lợi ích của nhà nước, tài sản xã hội chủ nghĩa, trật tự công cộng và quyền công dân.
  • Bảo vệ an ninh quốc gia.
  • Chỉ đạo hoạt động của Lực lượng Vũ trang Liên Xô và quyết định chỉ tiêu tuyển nghĩa vụ quân sự.
  • Quyết định chính sách đối ngoại và hợp tác thương mại, kinh tế, khoa học kỹ thuật, văn hóa với nước ngoài; quyết định phê duyệt hoặc hoặc chấm dứt hiệu lực của điều ước quốc tế mà Liên Xô là thành viên.
  • Thành lập tổ chức kinh tế, phát triển văn hóa xã hội, quốc phòng trực thuộc Hội đồng Bộ trưởng khi cần thiết.

Hội đồng Bộ trưởng ban hành nghị định, nghị quyết và kiểm tra việc chấp hành nghị định, nghị quyết. Mọi cơ quan, tổ chức đều phải chấp hành các nghị định, nghị quyết của Hội đồng Bộ trưởng. Hội đồng Bộ trưởng có quyền đình chỉ việc thi hành văn bản của Hội đồng Bộ trưởng hoặc các cơ quan, tổ chức trực thuộc Hội đồng Bộ trưởng. Hội đồng Bộ trưởng chỉ đạo, phối hợp hoạt động của các bộ các nước cộng hòa liên bang, các bộ liên bang, các ủy ban nhà nước và các cơ quan khác trực thuộc Hội đồng Bộ trưởng. Quyền hạn của Hội đồng Bộ trưởng, Đoàn Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng và quan hệ của Hội đồng Bộ trưởng với các cơ quan cấp dưới được quy định tại Luật Tổ chức Hội đồng Bộ trưởng.

Cơ cấu tổ chức

liên_kết=https://en.wikipedia.org/wiki/File:Ministers_of_the_USSR_-_Stalin.jpg|phải|nhỏ|200x200px|Thành phần Hội đồng Bộ trưởng vào năm 1950 với [[Iosif Vissarionovich Stalin|Iosif Stalin là chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng]]

Bộ

Năm 1946, Hội đồng Dân ủy Liên Xô được cải tổ thành Hội đồng Bộ trưởng và dân ủy, bộ dân ủy được đổi tên thành bộ trưởng, bộ. Các bộ trưởng đóng vai trò quan trọng trong việc ra quyết định Hội đồng Bộ trưởng và 73% bộ trưởng được bầu làm ủy viên chính thức Ban Chấp hành Trung ương tại Đại hội Đảng Cộng sản Liên Xô lần thứ 25.

Cuối thập niên 1950, Nikita Khrushchyov tiến hành cải tổ cơ cấu tổ chức Hội đồng Bộ trưởng nhằm phân cấp việc quản lý các ngành công nghiệp, doanh nghiệp địa phương bằng cách giải thể bỏ nhiều bộ và thành lập các xô viết kinh tế khu vực trực thuộc Xô viết kinh tế quốc dân tối cao. Tuy nhiên, cải cách của Khrushchyov thất bại vì cắt đứt quan hệ kinh tế giữa các khu vực và bị bãi bỏ sau khi Khrushchyov bị hạ bệ vào năm 1964. Các bộ đã bị giải thể được tái lập vào năm 1965. Trong cùng năm, Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Aleksey Kosygin tiến hành một cuộc cải cách kinh tế mới nhằm phân cấp nền kinh tế Liên Xô, phân quyền tự chủ cho các doanh nghiệp nhà nước và tạo động lực lợi nhuận cho các doanh nghiệp.

Một số bộ có ảnh hưởng lớn hơn đến chính sách đối nội và đối ngoại của Liên Xô và bộ trưởng của những bộ đó thường là ủy viên Bộ Chính trị. Trong số đó có những nhân vật đáng chú ý như bộ trưởng Bộ Ngoại giao Lev Trotsky, Vyacheslav Molotov và Andrei Gromyko và bộ trưởng Bộ Quốc phòng Andrey Grechko và Dmitriy Ustinov.

Ủy ban nhà nước

liênkết=https://en.wikipedia.org/wiki/File:%D0%A1%D0%BE%D0%B2%D0%BC%D0%B8%D0%BD%D1%83%D0%B4%D0%BE%D1%81%D1%82%D0%BE%D0%B2%D0%B5%D1%80%D0%B5%D0%BD%D0%B8%D0%B5.jpg|phải|nhỏ|200x200px|Thẻ cán bộ Hội đồng Bộ trưởng vào thập niên 1950 Ủy ban nhà nước phụ trách về nhiều lĩnh vực nhà nước, trái với một bộ chỉ phụ trách một lĩnh vực chính. Nhiều ủy ban nhà nước có thẩm quyền đối với một số hoạt động chung do các bộ thực hiện như nghiên cứu và phát triển, tiêu chuẩn hóa, quy hoạch, xây dựng, an ninh quốc gia, xuất bản, lưu trữ, v.v. Trong một số trường hợp như Ủy ban An ninh Nhà nước, không có sự khác biệt rõ ràng giữa một bộ và một ủy ban nhà nước.

Đoàn chủ tịch

Đoàn Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng được thành lập vào tháng 3 năm 1953 trên cơ sở cải tổ một cơ quan đặc biệt được thành lập vào năm 1944 nhằm mục đích giám sát, phối hợp hoạt động của các ủy ban và những cơ quan nhà nước khác trực thuộc Hội đồng Dân ủy.

Trong suốt thời gian tồn tại, hoạt động của Đoàn Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng là một bí ẩn, thậm chí số lượng phiên họp cũng không được xác định. Sách giáo khoa Liên Xô và các quan chức mô tả Đoàn Chủ tịch là một cơ quan nội bộ của chính phủ. Churchward lưu ý rằng không thể xác định được vai trò của Đoàn Chủ tịch so với các cơ quan khác của Hội đồng Bộ trưởng. Nhà sử học người Anh Leonard Schapiro nhận xét rằng Đoàn Chủ tịch hoạt động giống như một "nội các" để hoạch định chính sách. Các nhà sử học Hough và Fainsod cho rằng có một "sự chồng chéo lớn" giữa trách nhiệm và chức năng của Ban Chấp hành Trung ương, Ban Bí thư Trung ương và Đoàn Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng. Tuy nhiên, Schapiro cũng không xác định được thành phần hoặc số lượng phiên họp của Đoàn Chủ tịch.

Trong thập niên 1970, chính quyền Liên Xô chính thức quy định trách nhiệm và thành phần của Đoàn Chủ tịch. Hiến pháp Liên Xô 1977 quy định Đoàn Chủ tịch là cơ quan "thường trực" của Hội đồng Bộ trưởng, có nhiệm vụ thực hiện quản lý về kinh tế và các nhiệm vụ hành chính khác. Theo một số ít tài liệu được công bố, Đoàn Chủ tịch phụ trách kinh tế kế hoạch và những quyết định quan trọng ít hơn so với Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Liên Xô. Đoàn Chủ tịch gồm chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng, phó chủ tịch thứ nhất, các phó chủ tịch và các thành viên khác của Hội đồng Bộ trưởng. Tuy nhiên, danh tính của các thành viên (ngoại trừ chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng) không được công khai.

👁️ 0 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
**Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Liên Xô** (chữ Nga: Председатель Совета Министров СССР) là cách xưng hô chính thức của người đứng đầu chính phủ Liên Xô, tương đương với thủ tướng nội các,
**Hội đồng Bộ trưởng Liên Xô giai đoạn 1946-1950** hay còn được gọi **Hội đồng Bộ trưởng Xô Viết Tối cao Liên Xô khóa II**. Hội đồng Bộ trưởng Liên Xô được Xô Viết Tối
**Hội đồng Bộ trưởng Liên Xô giai đoạn 1950-1954** hay còn được gọi **Hội đồng Bộ trưởng Xô Viết Tối cao Liên Xô khóa III**. Hội đồng Bộ trưởng Xô Viết Tối cao Liên Xô
**Hội đồng Bộ trưởng Liên Xô giai đoạn 1954-1958** hay còn được gọi **Hội đồng Bộ trưởng Xô Viết Tối cao Liên Xô khóa IV**. Hội đồng được Xô Viết Tối cao Liên Xô phê
**Hội đồng Bộ trưởng Liên Xô giai đoạn 1958-1962** hay còn được gọi **Hội đồng Bộ trưởng Xô Viết Tối cao Liên Xô khóa V**. Hội đồng được Xô Viết Tối cao Liên Xô phê
**Hội đồng Bộ trưởng Liên Xô giai đoạn 1974-1979** hay còn được gọi **Hội đồng Bộ trưởng Xô Viết Tối cao Liên Xô khóa IX**. Hội đồng được Xô Viết Tối cao Liên Xô phê
**Hội đồng Bộ trưởng Liên Xô** (), đôi khi được viết tắt là **Sovmin** và cũng được gọi là **Xô viết Bộ trưởng**, là chính phủ về pháp lý của Liên Xô từ năm 1946
**Hội đồng Bộ trưởng Liên Xô giai đoạn 1966-1970** hay còn được gọi **Hội đồng Bộ trưởng Xô Viết Tối cao Liên Xô khóa VII**. Hội đồng được Xô Viết Tối cao Liên Xô phê
**Hội đồng Bộ trưởng Liên Xô giai đoạn 1970-1974** hay còn được gọi **Hội đồng Bộ trưởng Xô Viết Tối cao Liên Xô khóa VII**. Hội đồng được Xô Viết Tối cao Liên Xô phê
**Hội đồng Bộ trưởng Liên Xô giai đoạn 1962-1966** hay còn được gọi **Hội đồng Bộ trưởng Xô Viết Tối cao Liên Xô khóa VI**. Hội đồng được Xô Viết Tối cao Liên Xô phê
**Hội đồng Dân ủy Liên Xô** (, latin _Soviet narodnykh kommissarov_ hoặc _Sovnarkom_, hay được viết tắt là SNK) là cơ quan hành pháp tối cao của Liên Xô trong thời gian từ 1923-1946. Hội
**Bộ Quốc phòng Liên Xô (МО)** - () - là cơ quan cấp bộ của Liên Xô. Là cơ quan quản lý nhà nước của các lực lượng vũ trang Liên Xô, ngoại trừ các
**Hội đồng Quốc phòng Liên Xô** () là cơ quan tham mưu thường trực cao nhất về các vấn đề quản lý quốc phòng, xây dựng quân đội, chính sách quốc phòng của Liên Xô
**Phó Thủ tướng thứ nhất Liên Xô** là phó lãnh đạo chính phủ của Liên bang Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Xô viết (Liên Xô); mặc dù có chức danh, chức vụ và không
**Hội đồng Bộ trưởng Cộng hòa Dân chủ Đức** () hay còn được gọi **Hội đồng Bộ trưởng Đông Đức**, là cơ quan nội các và hành pháp của Cộng hòa Dân chủ Đức từ
**Hội đồng Dân ủy Liên xô 1938-1946** hay còn được gọi **Hội đồng Dân ủy Xô Viết Tối cao Liên Xô khóa I**. Hội đồng Dân ủy Liên Xô được Xô Viết Tối cao Liên
**Hội đồng Dân ủy Nga Xô** () là cơ quan hành pháp của nước Nga Xô viết từ năm 1917-1946. Được thành lập năm 1917 là cơ quan "chính quyền của liên minh công nông",
**Đại hội Đảng lần thứ 24 Đảng Cộng sản Liên Xô** được triệu tập tại Moscow từ ngày 30/3 đến ngày 9/4/1971. Đại hội đã quy tụ 4,963 đại biểu, với 102 phái đoàn nước
**Lực lượng vũ trang Liên bang Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Xô viết**(tiếng Nga: _Вооружённые Силы Союза Советских Социалистических Республик_) là lực lượng vũ trang của Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Xô viết
**Bộ Nội vụ Liên Xô (MVD)** - () - là cơ quan cấp bộ của Liên Xô. Nhiệm vụ chính là chống tội phạm và duy trì trật tự công cộng trong giai đoạn năm
**Iosif Vissarionovich Stalin**, hay **Joseph Stalin** (tên khai sinh: **Ioseb Besarionis dze Jughashvili**; – 5 tháng 3 năm 1953), là một nhà cách mạng, nhà chính trị và lý luận chính trị người Gruzia. Ông
**Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Liên Xô** (), hay Ủy ban Trung ương Đảng Cộng sản Liên Xô, gọi tắt **Trung ương Đảng Liên Xô** () là cơ quan quyền lực cao
**Đoàn cố vấn quân sự Liên Xô tại Việt Nam** () là một đội hình quân sự tổng hợp của Lực lượng Vũ trang Liên Xô được đưa đến Việt Nam Dân chủ Cộng hòa
**Tổng cục Trại giam** (, _Glavnoe upravlenie lagerei_) còn được gọi tắt là **Gulag** (ГУЛаг) là hệ thống trại cải tạo bằng lao động, lần lượt chịu sự quản lý của Bộ Dân ủy Nội
nhỏ|Thủ tướng Anh [[Winston Churchill, Tổng thống Hoa Kỳ Franklin D. Roosevelt, và Lãnh tụ Xô viết Joseph Stalin ở Yalta, Krym, Liên Xô vào tháng 2 năm 1945]] **Quan hệ giữa Hợp chúng quốc
**Ủy ban Thanh tra Xô viết Liên Xô** (, viết tắt **KSK**) là cơ quan thanh tra nhà nước ở Liên Xô. Nó được thành lập vào ngày 11 tháng 2 năm 1934 thay cho
**Hội đồng Trung ương Công đoàn toàn Liên bang** (, _vsesoyuzny centrálnyj sovét professionálnyh sojúzov_, viết tắt **VTsSPS**, **TWCDLX**) là cơ quan trung ương của các tổ chức công đoàn, cơ quan chỉ đạo hoạt
**Nikolai Ivanovich Ryzhkov** (; 28 tháng 9 năm 1929 – 28 tháng 2 năm 2024), hay **Mikola Ivanovich Rizhkov** (), là một chính khách Liên Xô gốc Ukraina, sau phục vụ Liên bang Nga sau
**Hải quân Liên Xô** () là nhánh hải quân của Lực lượng vũ trang Liên Xô. Thường được gọi là **Hạm đội Đỏ**, Hải quân Liên Xô là lực lượng có số lượng tàu chiến
**Xô viết Tối cao Liên Xô** () là cơ quan lập pháp tối cao của Liên bang Xô viết và là cơ quan có quyền lực sửa đổi Hiến pháp trong thời gian từ 1938-1991.
**Đoàn Chủ tịch Xô viết Tối cao Liên Xô** () là cơ quan thường trực của Xô viết Tối cao Liên Xô (Quốc hội). Đoàn Chủ tịch là cơ quan thuộc cấp toàn Liên bang,
thumb|right|Quốc huy Liên Xô (1923-1991) **Chính phủ Liên Xô** là tên gọi tổng quát các cơ quan hành pháp của Liên Xô. Trong thời kỳ Xô viết, thuật ngữ "chính phủ Liên Xô" được sử
**Đại hội Đại biểu Nhân dân Liên Xô** () là cơ quan tối cao của Nhà nước Liên Xô từ năm 1989 đến năm 1991. ## Bối cảnh Đại hội Đại biểu Nhân dân Liên
**Ủy ban Kế hoạch Nhà nước Liên Xô**, còn được gọi là **Gosplan** (, ), là cơ quan chịu trách nhiệm về việc lập kế hoạch kinh tế trung ương trong Liên Xô. Được thành
**Đô đốc Hải quân Liên Xô** (tiếng Nga: _Адмирал Флота Советского Союза_), còn được dịch là **Đô đốc Hạm đội Liên bang Xô viết**, là quân hàm cao nhất của Hải quân Liên Xô, đặt
**Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng** là chức danh của người đứng đầu cơ quan hành chính Nhà nước cao nhất của một số nước thuộc khối xã hội chủ nghĩa là Hội đồng Bộ
thumb|Người tị nạn Rumani sau khi Xô viết chiếm đóng Bessarabia và Bắc Bukovina thumb|Kỷ niệm 70 năm từ khi người Bessarabia bị đi đày tập thể đầu tiên, 1941–2011. Bưu điện Moldova 2011. thumb|Đài
**Nghị quyết 82** được Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc (HĐBA) thông qua vào ngày 25 tháng 6 năm 1950. Nghị quyết này lên án "cuộc tấn công vũ trang vào Hàn Quốc của
**Ban Kiểm tra Trung ương Đảng Cộng sản Liên Xô** (, _Komitet Partiynogo Kontrolya_) là cơ quan kỷ luật tối cao của Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Liên Xô. Các thành viên
**Hội đồng Nghị viện Liên Hợp Quốc** (tiếng Anh: **United Nations Parliamentary Assembly** - **UNPA**) là một cơ quan được đề xuất để bổ sung cho Hệ thống Liên Hợp Quốc cho phép sự tham
right|thumb|Thành viên thường trực của Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc.|226x226px **Thành viên thường trực của Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc** (tiếng Anh còn gọi là: **Permanent Five**, **Big Five**, hay **P5**)
**Hội đồng Bộ trưởng** là tên gọi được dùng để chỉ nội các hay chính phủ ở một số quốc gia. Danh xưng này cũng từng được sử dụng phổ biến ở các nước xã
**Hội đồng Bộ trưởng Võ Văn Kiệt**, hay còn được gọi là **Chính phủ Quốc hội khóa VIII hậu Liên Xô** là chính phủ thứ 33 của Việt Nam, và được Quốc hội khóa VIII
**Hội đồng Bộ trưởng Phạm Văn Đồng**, hay còn được gọi là **Chính phủ đầu Quốc hội khóa VII** là chính phủ thứ 30 của Việt Nam, và được Quốc hội khóa VII phê chuẩn
**Đại hội Đảng Cộng sản Liên Xô** () tên đầy đủ **Đại hội Đại biểu Toàn quốc Đảng Cộng sản Liên Xô** là cơ quan quyền lực tối cao lãnh đạo Đảng. Theo Điều lệ
phải|nhỏ|Một hình ảnh trên báo có nội dung tuyên truyền cho cải cách kinh tế năm 1965. Dòng chữ dưới cùng ghi "Chúng ta đang tạo nên chiếc chìa khóa đi tới hạnh phúc." **Cải
**Sự giải thể của Liên bang Xô viết** hay **Liên Xô tan rã** ( hoặc распад Советского Союза) là quá trình tan rã nội bộ của Liên bang Xô viết bắt đầu trong những năm
**Cộng hòa xô viết** (), còn gọi là **cộng hòa hội đồng**, là nền cộng hòa trong đó chính phủ được thành lập từ các xô viết (hội đồng công nhân) và hệ chính trị
**Thanh trừng Hồng quân Liên Xô (1937-1938)** () - thanh trừng chính trị quy mô lớn ("đàn áp") chống lại sĩ quan và nhân viên cấp cao của Hồng quân Công Nông (РККА) và Hải
**Trục xuất người Triều Tiên ở Liên Xô** (, ) là việc cưỡng bức di cư gần 172.000 người Triều Tiên từ Viễn Đông Nga sang Trung Á vào năm 1937 theo chỉ thị của