✨Tu viện vương quyền Corvey
Tu viện vương quyền của Corvey () là một tu viện dòng Biển Đức cũ và là lãnh địa giám mục vương quyền nằm ở bang Nordrhein-Westfalen, Đức ngày nay. Đây là một trong những tu viện hoàng gia tự trị của Đế quốc La Mã thần thánh từ cuối thời Trung cổ cho đến năm 1792 khi Corvey được nâng lên thành giám mục vương quyền. Corvey có lãnh thổ trên một khu vực rộng lớn và nó được thế tục hoá vào năm 1803 trong quá trình sáp nhập các nhà nước tại Đức, tu viện trở thành một phần của Thân vương quốc Nassau-Orange-Fulda mới được thành lập vào năm 1803. Năm 2014, nhà thờ cũ của tu viện mang kiến trúc thời Carolus và di tích khảo cổ học gần đó được UNESCO công nhận là Di sản thế giới.
Lịch sử
Thành lập những năm đầu
thumb|Tu viện ngày nay. Trong các cuộc chiến tranh Sachsen kéo dài hơn ba mươi năm sau năm 772, hoàng đế của người Frank là Charlemagne cuối cùng đã giành thắng lợi và sáp nhập lãnh thổ Sachsen vào đế chế của mình. Ông bắt đầu thiên chúa giáo những người Saxon. Để đạt được mục đích đó, các giám mục đã được thành lập tại Hildesheim và Halberstadt. Ngoài ra, ý tưởng thiết lập một tu viện ở Sachsen lần đầu tiên được đưa ra dưới thời trị vì của Charlemagne. Tuy nhiên, kế hoạch chỉ được thực hiện dưới thời con trai ông là Louis Mộ đạo, người đã tuyên bố thành lập một tu viện ở phía đông sông Weser tại một công nghị diễn ra ở Paderborn vào năm 815. Tu viện này được đặt tại một địa điểm tên là Hethis, mặc dù vị trí chính xác không chắc chắn, được cho là nằm gần Neuhaus im Solling ngày nay. Các tu sĩ đầu tiên đến tu viện dòng Biển Đức này là từ tu viên Corbie vào năm 816. Do lựa chọn địa điểm không phù hợp các tu sĩ đã chuyển địa điểm vào năm 822, đến địa điểm hiện tại được gọi là Villa Huxori. Ngôi nhà mới được gọi là Nova Corbeia (tiếng Latinh có nghĩa là "Corbie mới", tiếng Đức cổ là Corvey ).
Tu viện trưởng đầu tiên của Corvey là em họ của Charlemagne là Adalard. Ansgar, người sau này trở thành "Tông đồ của Scandinavia" là người đã thành lập trường học trong tu viện vào năm 823. Thư viện tu viện được thành lập với các tác phẩm gửi tới từ Corbie, được bổ sung bởi các tác phẩm viết tại tu viện địa phương. Năm 826, Corvey trở thành một tu viện độc lập, dành riêng cho Thánh Stêphanô. Năm 833, nó được cấp quyền đúc tiền trong lãnh thổ Franken và là địa điểm đầu tiên có quyền này ở bờ đông sông Rhein. Vào năm 873–885, công trình nhà thờ cũ phía Tây được thấy ngày nay được xây dựng. Corvey do đó đã trở thành một trong những nơi thiêng liêng thuộc tu viện Carolus nhận được nhiều đặc ân nhất trong công quốc Sachsen từ thế kỷ thứ 9. Nó nhanh chóng trở nên nổi tiếng với trường học, nơi đã sản sinh ra nhiều học giả nổi tiếng. Trong số đó có nhà sử học người Sachsen thế kỷ thứ 10, Widukind, tác giả của biên niên sử The Deeds of the Saxons (Các công việc của người Sachsen). Từ những nhà truyền giáo của tu viện, một dòng người truyền giáo đã truyền bá Phúc Âm khắp Bắc Âu.
Địa điểm của tu viện, nơi tuyến đường hướng đông tây được gọi là Hellweg băng qua sông Weser có tầm quan trọng chiến lược cả về kinh tế và văn hóa. Nhà sử học H. H. Kaminsky ước tính rằng đoàn tùy tùng hoàng gia đã đến thăm Corvey ít nhất 110 lần trước năm 1073 trong nhứng dịp ban hành điều lệ.
Một chứng nhận chính thức được Otto I cấp vào năm 940 để thành lập cha trưởng tu viện trong một bối cảnh mới. Cha trưởng sẽ có quyền thực thi - tức là những người nông dân tìm kiếm nơi ở trong pháo đài được xây dựng trong vùng đất của tu viện, đổi lại họ phải duy trì trật tự dưới sự giám sát của cha trưởng tu viện.
Trong tranh cãi việc bổ nhiệm giáo sĩ, cha trưởng của Corvey đã đứng về phía các quý tộc Sachsen chống lại Heinrich IV của Thánh chế La Mã. Cha trưởng Markward von Annweiler (cha trưởng từ năm 1081–1107) được Kaminsky đánh giá một trong những vị cha trưởng quan trọng nhất trong lịch sử của tu viện và người kế nhiệm ông Erkenbert (cha trưởng từ năm 1107–1128) đã chứng kiến những sự kiện quan trọng của tu viện. Tu viện cũng tham gia vào các nỗ lực cải cách Giáo hội Công giáo trong thế kỷ 11, và nó trở thành trung tâm thần học trong khu vực với việc thành lập thêm nhiều tu viện phụ thuộc khác. Nhà thơ người Đức August Heinrich Hoffmann von Fallersleben, tác giả của Lied der Deutschen (Quốc ca Đức từ năm 1922) đã từng làm việc tại thư viện với tư cách là thủ thư từ năm 1860 cho đến khi ông qua đời vào năm 1874. Ông được chôn cất trong nghĩa trang của nhà thờ Corvey.
Tháng 6 năm 2014, quần thể tu viện được UNESCO công nhận là Di sản thế giới. Nó bao gồm giới hạn của tu viện Carolus ban đầu, trong đó chỉ còn nhà thờ cũ phía Tây là còn tồn tại cho đến ngày nay. Cùng với đó là di tích khảo cổ học (Civitas) của thị trấn Corvey cũ được khai quật vào năm 1990 cũng nằm trong khu vực được công nhận.
Ngày nay, nhờ thờ cũ phía Tây của tu viện với hai tòa tháp của nó là phần duy nhất còn sống sót theo thời gian. Nó là cấu trúc Trung cổ sớm nhất tại Westphalia nhưng hầu hết phần còn lại của nhà thờ tu viện mang kiến trúc Baroque. Thư viện và nhà thờ hiện mở cửa cho công chúng tham quan.