Nhóm Carme là một nhóm các vệ tinh tự nhiên dị hình chuyển động nghịch hành của Sao Mộc mà có quỹ đạo tương tự với vệ tinh Carme và được cho là có một nguồn gốc chung.
Bán trục lớn (khoảng cách tới Sao Mộc) của chúng nằm trong khoảng từ 22.9 đến 24.1 Gm, độ nghiêng quỹ đạo trong khoảng từ 164.9° đến 165.5°, và độ lệch tâm quỹ đạo trong khoảng từ 0.23 đến 0.27 (với một ngoại lệ).
nhỏ|375x375px|Biểu đồ này biểu thị những vệ tinh dị hình lớn nhất của Sao Mộc. Vị trí của nhóm Carme được hiển thị bởi sự hiện diện của vệ tinh Carme ở giữa bên dưới. Vị trí của một vật thể ở trục hoành thể hiện khoảng cách của nó tới Sao Mộc. Trục tung thể hiện [[độ nghiêng quỹ đạo. Độ lệch tâm quỹ đạo được thể hiện bằng cách đường màu vàng cho thấy khoảng cách tối đa và tối thiểu tới Sao Mộc. Các vòng tròn cho thấy kích cỡ của một vật thể khi so sánh với nhau.]]
Các thành viên chủ chốt bao gồm (từ lớn nhất tới nhỏ nhất):
phải|nhỏ|300x300px|Biểu đồ này so sánh các yếu tố quỹ đạo và kích cỡ tương đối của các thành viên cốt lõi của nhóm Carme. Trục hoành biểu thị khoảng cách trung bình của chúng tới Sao Mộc, trục tung biểu thị độ nghiêng quỹ đạo, và các vòng tròn thể hiện kích cỡ tương đối của chúng.
- Carme (vệ tinh lớn nhất, được lấy để đặt tên cho nhóm)
- Taygete
- Eukelade
- Jupiter LVII Thiên thể gốc có khả năng có kích cỡ khoảng của vệ tinh Carme, đường kính 46 km; 99% khối lượng của nhóm vẫn nằm trong vệ tinh Carme.
Màu sắc đã biết cũng hỗ trợ thêm cho giả thiết nguồn gốc chung: tất cả2 vệ tinh có màu đỏ nhạt, với chỉ mục màu B-V= 0.76 và V-R= 0.47 và phổ hồng ngoại, tương tự với tiểu hành tinh loại D. Những dữ liệu này là thống nhất với một tổ tiên từ gia đình Hilda family hoặc một vệ tinh Trojan của Sao Mộc.
1Các tham số quỹ đạo mật tiếp của các vệ tinh dị hình của Sao Mộc thay đổi rất rộng trong những khoảng thời gian ngắn vì bị nhiễu loạn nhiều bởi Sao Mộc. Ví dụ, những sự thay đổi nhiều tới 1 Gm đối với bán trục lớn trong 2 năm, 0,3 đối với độ lệch tâm trong 12 năm, và nhiều tới 5° trong 24 năm đã được báo cáo. Các yếu tố quỹ đạo trung bình là những con số bình quân được tính toán bằng numerical integration của các yếu tố hiện tại qua một thời gian dài, được sử dụng để quyết định các nhóm động học.
2Với một ngoại lệ là vệ tinh Kalyke, có màu đỏ hơn một cách đáng kể.
phải|nhỏ|200x200px|Biểu đồ này cho thấy nhóm Ananke cùng một thang đo với biểu đồ còn lại, mô tả độ phân tán rộng của nó khi so sánh với nhóm Carme rất cô đọng (xem biểu đồ liên quan).
phải|nhỏ|200x200px|Biểu đồ này cho thấy sự cô đọng của nhóm Carme.
👁️
1 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
**Nhóm Carme** là một nhóm các vệ tinh tự nhiên dị hình chuyển động nghịch hành của Sao Mộc mà có quỹ đạo tương tự với vệ tinh Carme và được cho là có một
**Carme** () là một vệ tinh tự nhiên dị hình chuyển động nghịch hành của Sao Mộc. Nó được khám phá ra bởi Seth Barnes Nicholson tại Đài thiên văn Núi Wilson tại California vào
nhỏ|375x375px|Biểu đồ cho thấy những vệ tinh dị hình lớn nhất của Sao Mộc. Trong nhóm Pasiphae, bản thân Sinope và Pasiphae được gắn tên. Vị trí của một vật thể trên trục hoành thể
**Taygete** , còn được gọi là **_' là một vệ tinh dị hình chuyển động nghịch của sao Mộc. Nó được phát hiện bởi một nhóm các nhà thiên văn học từ Đại học Hawaii
**Isonoe** , còn được gọi là **_', là một vệ tinh dị hình của Sao Mộc chuyển động nghịch hành. Nó được phát hiện bởi một nhóm các nhà thiên văn học từ Đại học
**Pasithee** (tiếng Hy Lạp: _Πασιθέα_), còn được biết đến là **_', là một vệ tinh tự nhiên dị hình chuyển động nghịch hành của Sao Mộc. Nó được khám phá ra vào năm 2001 bởi
**Herse** ( **_HUR**-see_; tiếng Hy Lạp: _Ἕρση_), hay **Jupiter L_', trước đó được biết tới với ký hiệu là _**', là một vệ tinh tự nhiên của Sao Mộc. Nó được khám
**** là một vệ tinh dị hình của Sao Mộc. Nó được phát hiện bởi một nhóm nhà thiên văn học đến từ Đại học Hawaii do Scott S. Sheppard dẫn đầu vào năm 2003.
**Eukelade** , còn được gọi là **_' là một vệ tinh dị hình chuyển động ngược của sao Mộc. Nó được phát hiện bởi một nhóm các nhà thiên văn học từ Đại học Hawaii
**Kallichore** , còn được gọi là **Jupiter XLIV** là một vệ tinh tự nhiên của Sao Mộc. Nó được một nhóm các nhà thiên văn học từ Đại học Hawaii do Scott S. Sheppard dẫn
**Chaldene** , còn được gọi là **_' là một vệ tinh dị hình chuyển động ngược của sao Mộc. Nó được phát hiện bởi một nhóm các nhà thiên văn học từ Đại học Hawaii
**Jupiter LXI**, tạm thời được gọi là ****, là một vệ tinh tự nhiên của Sao Mộc. Nó được phát hiện bởi một nhóm các nhà thiên văn học do Brett J. Gladman dẫn đầu
**Jupiter LXIX**, ban đầu được gọi là **S/2017 J 8**, là một vệ tinh tự nhiên bên ngoài của Sao Mộc. Nó được phát hiện bởi Scott S. Sheppard và cộng sự của anh ấy
**Jupiter LXVI**, ban đầu được gọi là **S/2017 J 5**, là một vệ tinh tự nhiên bên ngoài của Sao Mộc. Nó được phát hiện bởi Scott S. Sheppard và cộng sự của anh ấy
**Kale** (tiếng Hy Lạp: _Καλή_), còn được biết đến là **_', là một vệ tinh dị hình chuyển động nghịch hành của Sao Mộc. Nó được khám phá ra vào năm 2001 bởi các nhà
**Jupiter LXXII**, ban đầu được gọi là ****, là một vệ tinh tự nhiên của Sao Mộc. Nó được khám phá bởi Scott Sheppard vào năm 2011. Nó thuộc về nhóm Carme. Vệ tinh này
**Sinope** ( ; ) là một vệ tinh dị hình của Sao Mộc được Seth Barnes Nicholson phát hiện tại Đài thiên văn Lick vào năm 1914, và được đặt theo tên của vị thần
**Kore** , còn được gọi là **Jupiter XLIX** là một vệ tinh tự nhiên của Sao Mộc. Nó được một nhóm các nhà thiên văn học từ Đại học Hawaii do Scott S. Sheppard dẫn
**Erinome** (phát âm: ; ), hay còn được biết tới cái tên ****, là một vệ tinh dị hình của Sao Mộc. Nó được khám phá vào năm 2000. Khám phá này được thực hiện
**Aitne** , hay còn được gọi là **_' là một vệ tinh dị hình chuyển động nghịch hành của Sao Mộc. Nó được phát hiện bởi một nhóm các nhà thiên văn học đến từ
phải|Sao Mộc và bốn vệ tinh lớn nhất của nó Đến tháng 2 năm 2023 đã có 95 vệ tinh của Sao Mộc được khám phá và được chia ra làm 7 nhóm (dù quỹ
phải|[[Sao Hải Vương (trên cùng) và Triton (ở giữa), 3 ngày sau khi _Voyager 2_ bay qua]] Tính đến tháng 2 năm 2024, Sao Hải Vương có 16 vệ tinh, được đặt tên theo các
nhỏ|299x299px| Một số vệ tinh tự nhiên (với quy mô [[Trái Đất). 19 vệ tinh đủ lớn để có hình cầu và chỉ Titan mới có bầu khí quyển riêng. ]] Các vệ tinh tự
phải|nhỏ|345x345px| [[Don Quijote|Don Quixote của Cervantes được coi là tác phẩm tiêu biểu nhất trong các kinh điển của văn học Tây Ban Nha và một tác phẩm cổ điển của văn học phương Tây.]]