✨Concerto

Concerto

nhỏ|Một buổi biểu diễn hòa tấu dương cầm của Josef Hofmann tại Nhà hát ôpera Metropolitan ở New York ngày 28 tháng 11 năm 1937. Concerto (tiếng Việt: /công-xec-tô/, tiếng Anh: /kənˈtʃɛərtoʊ/) là một thể loại hòa tấu âm nhạc. Một bản concerto trong nhạc cổ điển thường gồm 3 chương (movement): khoan thai, chậm, nhanh. Trong đó nhạc cụ độc tấu (solo) có thể là piano, violin, cello hay sáo được bè đệm bởi một dàn nhạc giao hưởng hoặc một ban hòa nhạc.

Một bản concerto bao giờ cũng phải soạn riêng cho một loại nhạc cụ, nên tên của nhạc phẩm đó bao giờ cũng phải ghi kèm với nhạc cụ đó. Ví dụ như "piano concerto" (hòa tấu dương cầm) là nhạc phẩm do dương cầm biểu diễn cùng dàn nhạc giao hưởng hiện đại, khác với "piano solo" (độc tấu dương cầm không có nhạc cụ đệm) hoặc khác với "piano duo" (song tấu dương cầm) hay "piano duet" (piano bốn tay). Tương tự như thế với "guitar concerto" thì phần chính là đoạn độc tấu được soạn riêng cho ghi-ta, còn violin concerto cũng vậy.

Lịch sử

Thời Baroque, từ concerto có khi dùng để chỉ các cantata trong đó có xen kẽ các đoạn hợp xướng và lĩnh xướng hoặc hợp ca 2, 3 giọng, trong đó phần hợp xướng lặp đi lặp lại một điệp khúc, hay là ritornello, giống như trong dân ca Việt Nam, các bài hò dô, tất cả "dô dô khoan dô hầy' rồi tới một người lĩnh xướng, rồi lại "dô dô khoan dô hầy'.

Hình thức này phát triển qua khí nhạc thành một dạng concerto thời Baroque gọi là concerto grosso, bao gồm các đoạn tutti (cả dàn nhạc cùng chơi) xen kẽ với các đoạn concertino (một nhóm nhạc chừng 3 người - trong một bài đôi khi có nhiều nhóm concertino khác nhau, thay phiên nhau chơi). Các chương bắt đầu bằng đoạn ritornello chơi tutti, rồi tới một đoạn concertino chơi, rồi lặp lại đoạn ritornello... cứ thế xen kẽ, cuối cùng là đoạn ritornello chấm dứt chương.

Dần dần, dạng concerto độc tấu và ripieno trở thành dạng phổ biến, trong đó nhạc công độc tấu có dịp biểu diễn kỹ thuật diễn tấu điêu luyện của mình, còn dàn nhạc có vai trò đối đáp với độc tấu, không chỉ chơi các đoạn ritornello mà còn có dịp phát triển thành các đoạn có hòa âm phong phú theo kiểu giao hưởng. Sự đối đáp có tính kịch tính hơn. Ở các đoạn tutti, cái khó nhất là bè độc tấu không lẫn vào dàn nhạc nhưng dàn nhạc cũng không lép vế khi chỉ làm nhiệm vụ "đệm" cho bè độc tấu.

Bố cục

phải|nhỏ|Wolfgang Amadeus Mozart Một bản concerto thường có 3 phần: *Chương 1* là nơi tác giả giới thiệu chủ đề của bản nhạc. Người nghe có thể đoán được chủ đề chính của bản nhạc: có thể là niềm vui vô bờ, là cảm xúc ngọt ngào, cũng có thể là hùng tráng, phấn chấn hay bi thương. Giống như một câu chuyện có vui, có buồn, concerto cũng có thể có những biến chuyển nhất định, nhưng thông thường phong thái (tiếng Anh: style) chính của bản nhạc được biểu hiện trong cả bài diễn. Chương 2** thông thường là lời tự sự của nhạc cụ độc tấu. Thính giả nghe thấy cái miên man của một tâm hồn, những nỗi niềm thầm kín hay ưu uất được nhạc sĩ giãi bày một cách kín đáo, không phải bằng lời. Đôi khi, dàn nhạc sẽ lên tiếng để đáp lời tự sự của độc tấu, để người nghe thấy bớt đi nỗi cô đơn của cuộc đời. Đây là phần sâu xa, lắng đọng của bản nhạc. *Chương 3 của bản concerto là lúc nhạc cụ độc tấu và dàn nhạc đã tìm được tiếng nói chung. Thông thường người nghe được thưởng thức niềm vui rộn rã của hai tâm hồn nay đã trở thành đồng điệu. Bản nhạc thường kết thúc trong các giai điệu sôi nổi, sảng khoái, vui vẻ.

Xét về mặt ý tưởng, concerto thường không nặng tính triết lý như nhạc giao hưởng. Nhà soạn nhạc Mozart có công lớn trong việc xây dựng thể loại nhạc concerto này. Một đặc điểm khác của concerto đó là các cơ hội để nghệ sĩ độc tấu thể hiện tài năng diễn tấu của mình. Concerto thường có những trường đoạn yêu cầu kỹ thuật cao để nghệ sĩ độc tấu biểu diễn (và thường cũng là trường đoạn cao trào của bản nhạc). Hiện nay, concerto được biểu diễn và ưa thích trên toàn thế giới.

👁️ 1 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
nhỏ|David Oistrakh đang biểu diễn một bản concerto cho vĩ cầm năm 1960 **Concerto cho vĩ cầm** là một bản hòa tấu dành cho vĩ cầm độc tấu (đôi khi là hai hoặc nhiều hơn)
**Concerto cho violin giọng Mi thứ, Op. 64, MWO 14** của Felix Mendelssohn là tác phẩm lớn cuối cùng của ông viết cho dàn nhạc giao hưởng. Tác phẩm này là một phần quan trọng
nhỏ|Một buổi biểu diễn hòa tấu dương cầm của Josef Hofmann tại Nhà hát ôpera Metropolitan ở New York ngày 28 tháng 11 năm 1937. **Concerto** (tiếng Việt: /_công-xec-tô/_, tiếng Anh: /kənˈtʃɛərtoʊ/) là một thể
nhỏ|Chân dung Mendelssohn, 1839 **Piano Concerto số 1 giọng Son thứ**, op.25 của Mendelssohn được viết trong năm 1830-1831, cùng khoảng thời gian với bản giao hưởng thứ tư "Italy" và được ra mắt trong
**Concerto cho vĩ cầm số 1** của Max Bruch cung Sol thứ, Op. 26, là một trong những bản concerto phổ biến nhất trong các tiết mục vĩ cầm độc tấu. Tác phẩm này cùng
**Concerto cho violin cung Rê trưởng, Op. 77** là bản concerto duy nhất dành cho violin của nhà soạn nhạc vĩ đại người Đức Johannes Brahms. Ông viết tác phẩm này vào năm 1878 để
nhỏ|240x240px|Shostakovich, tác giả của tác phẩm. Ảnh năm 1925 Bản **Concerto cung Đô thứ** **cho Piano**, **Trumpet, và dàn nhạc dây**, Op. 35, được viết bởi Dmitri Shostakovich vào năm 1933. Bản concerto là một
thumb|right|Robert Schumann **Piano concerto giọng La thứ, **Op. 54** **là một concerto Lãng mạn của nhà soạn nhạc người Đức Robert Schumann, hoàn thành vào năm 1845. Tác phẩm được ra mắt vào ngày 1
**Concerto cho 2 kèn trumpet** cung Đô trưởng, RV 537 là một concerto cho hai kèn trumpet, dàn nhạc dây và basso continuo có cấu trúc ba chương của Antonio Vivaldi. Bản concerto này được
**Concerto số 2 cho piano cung Đô thứ, Op.18** là bản concerto nổi tiếng của nhà soạn nhạc người Nga Sergei Vasilievich Rachmaninoff . Đây là concerto có 3 chương. Chương đầu tiên là chương
**Concerto thành Brandenburg** là tập hợp sáu bản concerto grossi của nhà soạn nhạc người Đức Johann Sebastian Bach, gồm những sự phối hợp các nhạc cụ khác loại với nhau. sáu bản concerto được
**Concerto cho vĩ cầm** là một sáng tác của Mieczysław Weinberg viết ở cung Sol thứ, Op . 67 vào năm 1959. Bản concerto cho vĩ cầm này được nghệ sĩ độc tấu Leonid Borisovich
**Concerto cho piano số 14, cung Mi giáng trưởng, K. 499** là tác phẩm của nhà soạn nhạc thiên tài người Áo Wolfgang Amadeus Mozart. Tác phẩm này được Mozart viết vào năm 1784. Đây
**Piano Concerto số 16, cung Rê trưởng, K. 451** là bản concerto dành cho piano của nhà soạn nhạc người Áo Wolfgang Amadeus Mozart. Tác phẩm được viết từ ngày 26 tháng 2 đến ngày
**Concerto cho vĩ cầm** cung Rê thứ, Op. 47, được viết bởi nhà soạn nhạc Jean Sibelius vào năm 1904, và được hiệu đính vào năm 1905. Đây là bản concerto duy nhất mà ông
**Concerto cho violin cung Rê trưởng, Op. 35** là bản concerto duy nhất mà nhà soạn nhạc đại tài người Nga Pyotr Ilyich Tchaikovsky viết vào năm 1878. Dù là bản concerto duy nhất Tchaikovsky
**Concerto cho hai vĩ cầm** cung Rê thứ, BWV 1043, còn được gọi là **Double Violin Concerto**, là một bản concerto cho vĩ cầm được sáng tác vào thời kỳ hậu Baroque bởi Johann Sebastian Bach
**Concerto cho flute, hạc cầm và dàn nhạc giao hưởng cung Đô trưởng, K. 299/297c** là bản concerto dành cho bộ đôi flute-hạc cầm của nhà soạn nhạc thiên tài người Áo Wolfgang Amadeus Mozart.
**Concerto cho piano cung La trưởng, K. 488** là bản concerto của nhà soạn nhạc người Áo Wolfgang Amadeus Mozart. Theo danh sách tác phẩm mà Mozart lập ra cho chính các phẩm của mình,
**Concerto cho piano số 22, cung Mi giáng trưởng, K. 482** là tác phẩm của nhà soạn nhạc vĩ đại người Áo Wolfgang Amadeus Mozart. Bản concerto này được Mozart sáng tác vào tháng 12
**Bản concerto cho vĩ cầm số 4** cung Rê trưởng, K. 218, là một sáng tác của Wolfgang Amadeus Mozart năm 1775 ở Salzburg. Chữ ký của bản nhạc hiện đang được lưu giữ tại
**Bản concerto cho vĩ cầm số 1** cung Si giáng trưởng, K. 207, là một sáng tác bởi Wolfgang Amadeus Mozart, từng được cho là đã được sáng tác vào năm 1775 (khi Mozart 19 tuổi),
Bản **concerto viết cho violon Lương Sơn Bá – Chúc Anh Đài** (Trung văn: 梁祝小提琴协奏曲; _Lương – Chúc tiểu đề cầm hiệp tấu khúc_) là một trong số các tác phẩm concerto kinh điển của
**Concerto số 1 cung Rê thứ, Op. 15** là bản concerto đầu tiên của nhà soạn nhạc người Đức Johannes Brahms. Ông sáng tác bản concerto này vào năm 1858. Bản concerto này có một
**Concerto số 3 cho violin, cung Si thứ , Op. 61** là bản một tác phẩm dành cho violin và dàn nhạc giao hưởng, cũng là concerto cho violin cuối cùng của nhà soạn nhạc
nhỏ|Chân dung Chopin do [[Ambroży Mieroszewski vẽ năm 1829.]] **Concerto số 1 cung Mi thứ, Op. 11** là bản nhạc cho dương cầm hòa tấu với dàn nhạc do **Frédéric Chopin** biên soạn năm 1830,
**Concerto cho vĩ cầm** cung Mi trưởng, BWV 1042, được sáng tác bởi nhà soạn nhạc Johann Sebastian Bach là một bản concerto dựa trên mô hình concerto ba chương theo phong cách người Venice,
Bản **Concerto số 21 cung Đô trưởng dành cho dương cầm** (K. 467) đã được hoàn thành vào ngày 9 tháng 3 năm 1785 bởi Wolfgang Amadeus Mozart, 4 tuần sau khi hoàn thành bản
**Concerto cho piano số 1 cung Si giáng thứ, Op. 23** là bản concerto đầu tiên mà nhà soạn nhạc người Nga Pyotr Ilyich Tchaikovsky viết cho piano. Ông bắt đầu viết tác phẩm này
**Concerto cho vĩ cầm số 4 cung Sol trưởng** (Hob. VIIa/4) của Joseph Haydn là một trong ba bản concerto vĩ cầm còn sót lại của nhà soạn nhạc. ## Bối cảnh sáng tác Có
**Concerto cho vĩ cầm số 2** cung Rê thứ, Op. 22, là một sáng tác của nghệ sĩ vĩ cầm người Ba Lan Henryk Wieniawski, được cho là sáng tác vào năm 1856, nhưng tới
**Concerto cho Piano và tứ tấu đàn dây** cung Rê thứ, Op . 17, BV 80 là một sáng tác của Ferruccio Busoni viết năm 1878 khi ông mới 12 tuổi. Tên ban đầu là
nhỏ|296x296px| **Concerto cho piano số 2, cung Fa trưởng, Op. 102** là bản concerto của nhà soạn nhạc người Nga Dmitri Shostakovich. Tác phẩm này được ông sáng tác vào năm 1957 và chính ông
**Concerto cho violin số 5, cung La trưởng, K. 219**, đôi khi được gọi là **Thổ Nhĩ Kỳ** là bản concerto dành cho violin của nhà soạn nhạc người Áo Wolfgang Amadeus Mozart. Tác phẩm
**Concerto cho piano số 21 cung Đô trưởng, K. 467** là bản concerto của nhà soạn nhạc người Áo Wolfgang Amadeus Mozart. Tác phẩm được hoàn thành vào ngày 9 tháng 3 năm 1785, bốn
**Concerto cho vĩ cầm và Dàn nhạc "Anne-Sophie"** là một bản concerto cho vĩ cầm của André Previn. Tác phẩm này được sáng tác vào năm 2001 theo yêu cầu của Dàn nhạc Giao hưởng
nhỏ|Piano Concerto No **Concerto cho piano số 10, cung Mi giáng trưởng, K. 365** là bản concerto dành cho hai piano của nhà soạn nhạc người Áo Wolfgang Amadeus Mozart. Người ta không biết ông
**Concerto cho piano số 19, cung Fa trưởng, K. 459** là bản concerto dành cho piano và dàn nhạc giao hưởng của nhà soạn nhạc thiên tài người Áo Wolfgang Amadeus Mozart. Danh mục tác
**Concerto cho piano số 13 cung Đô trưởng, K. 415 (387b)** là bản concerto của nhà soạn nhạc người Áo Wolfgang Amadeus Mozart. Ông viết tác phẩm này tại thành phố Viên trong các năm
**Bản concerto cho vĩ cầm số 2**, cung Rê trưởng, K. 211 là một sáng tác bởi Wolfgang Amadeus Mozart năm 1775. Concerto có cấu trúc nhanh-chậm-nhanh theo thông thường. Các chương của tác phẩm có
**Hoàng Hà hiệp tấu khúc** là bản concerto dành cho piano được Ân Thừa Tông (殷承宗) và Trữ Vọng Hoa (储望华) cải biên vào những năm 1968-1969 từ bản "Hoàng Hà đại hợp xướng" do
**Concerto cho violin, cung Rê trưởng, Op. 61** là bản concerto duy nhất viết cho đàn violin của nhà soạn nhạc thiên tài người Đức Ludwig van Beethoven. Tác phẩm được viết vào năm 1806.
**Concerto cho piano số 26, cung Rê trưởng, K. 537** là bản concerto dành cho piano và dàn nhạc giao hưởng của nhà soạn nhạc người Áo Wolfgang Amadeus Mozart. Tác phẩm được hoàn thành
**Concerto cho piano số 18, cung Si giáng trưởng, K. 456** là bản concerto dành cho piano và dàn nhạc giao hưởng của nhà soạn nhạc thiên tài người Áo Wolfgang Amadeus Mozart. Theo như
**Concerto cho piano số 17, cung Sol trưởng, K. 453** là tác phẩm của nhà soạn nhạc người Áo Wolfgang Amadeus Mozart. Tác phẩm này được ông viết vào năm 1784. Theo như thời gian
thumb|Score with the beginnings of the 3 movements; basset clarinet on the right **Concerto cho clarinet, giọng La trưởng, K. 622** là bản concerto duy nhất dành cho clarinet của nhà soạn nhạc người Áo
**Piano Concerto số 20, cung Rê thứ, K. 466** là bản concerto cho piano của nhà soạn nhạc người Áo Wolfgang Amadeus Mozart. Tác phẩm được hoàn thành và trình diễn lần đầu tiên vào
nhỏ|Một xuất bản phẩm của Paganini từ thế kỉ trước. **Bản hòa tấu vĩ cầm số 2 cung Si thứ** của Nicôlô Paganini có tên trong tiếng Anh là "Concerto for violin No. 2". Tên
**Concerto số 2 cho piano cung Fa thứ , Op. 21** là bản concerto của nhà soạn nhạc người Ba Lan Frédéric Chopin. Ông viết tác phẩm này vào năm 1830. Nó được chính Chopin
**Concerto cho piano, cung Fa thăng thứ , Op. 20** là bản concerto dành cho piano của nhà soạn nhạc người Nga Alexander Scriabin. Tác phẩm được Scriabin hoàn thành vào năm 1896. Tác phẩm