✨Concerto cho violin (Mendelssohn)

Concerto cho violin (Mendelssohn)

Concerto cho violin giọng Mi thứ, Op. 64, MWO 14 của Felix Mendelssohn là tác phẩm lớn cuối cùng của ông viết cho dàn nhạc giao hưởng. Tác phẩm này là một phần quan trọng trong danh sách biểu diễn của những tác phẩm viết cho đàn vĩ cầm và là một trong những concerto cho violon được biểu diễn nhiều nhất từ xưa đến nay. Một lần biểu diễn trung bình kéo dài khoảng gần nửa tiếng đồng hồ.

Lúc đầu Mendelssohn ngỏ ý về chuyện viết một bản concerto cho vĩ cầm với Ferdinand David, một người bạn thân và là concertmaster của dàn nhạc Leipzig Gewandhaus. Mặc dù thai nghén từ năm 1838, nhưng sáu năm sau tác phẩm mới hoàn tất, và tới năm 1845 mới được công diễn lần đầu tiên. Trong suốt thời gian này, Mendelssohn giữ liên lạc thường xuyên với David, hỏi ý kiến của David về chuyện sáng tác bản concerto này. Đây là một trong những concerto cho violon lỗi lạc nhất của thời Lãng mạn và đã có ảnh hưởng nhiều lên các sáng tác của nhiều nhà soạn nhạc khác.

Mặc dù bản concerto này gồm có ba chương theo cấu trúc tiêu chuẩn nhanh-chậm-nhanh và mỗi chương được viết theo dạng truyền thống, nhưng đây là một tác phẩm đầy sáng tạo và có nhiều yếu tố mới lạ đi trước thời đại. Có thể kể những điểm đặc biệt của concerto này là violon độc tấu bắt đầu ngay ở đầu chương một (thay vì phải chờ dàn nhạc chơi phần giới thiệu chủ đề chính của chương một trước, giống như những violon concerto của thời Cổ Điển) và toàn bộ tác phẩm được tạo thành một tổng thể, ba chương được nối với nhau không chỉ về giai điệu, hòa âm mà còn được trình bày liên tục không nghỉ giữa các chương.

Tác phẩm được đón nhận nồng nhiệt ngay từ đầu và sau đó nhanh chóng trở thành một trong những violon concerto vĩ đại nhất của mọi thời đại. Cho tới ngày nay concerto này vẫn được nhiều người ái mộ và phát triển danh tiếng thành một violon concerto cốt yếu mà mọi nghệ sĩ độc tấu violon có tham vọng đều muốn tinh thông, và thường là tác phẩm đầu tiên mà họ học trong số những violon concerto của thời Lãng mạn. Rất nhiều nghệ sĩ violon chuyên nghiệp đã thu âm bản violon concerto này và nó được biểu diễn thường xuyên trong các buổi hòa nhạc hay các cuộc thi nhạc cổ điển.

Đôi khi tác phẩm cũng được gọi là Violon concerto số 2, để phân biệt với Violon concerto giọng Rê thứ (1821-1823) được "tái khám phá" bởi Yehudi Menuhin vào năm 1951.

Lịch sử

Sau khi được bổ nhiệm làm chỉ huy trưởng của dàn nhạc Leipzig Gewandhaus vào năm 1835, Mendelssohn đã cho người bạn thuở thơ ấu của mình là Ferdinand David làm concertmaster của dàn nhạc. Nguồn gốc của tác phẩm được hình thành từ sự hợp tác chuyên nghiệp này. Trong bức thư ngày 30 tháng 7 năm 1838, Mendelssohn đã viết cho David:

Concerto mất sáu năm để hoàn thành. Có nhiều nguyên nhân cho sự trì hoãn này, bao gồm sự tự nghi ngờ bản thân, và một thời kì không vui vẻ ở Berlin theo yêu cầu của vua Frederick William IV của Phổ. Tuy vậy, Mendelssohn và David vẫn giữ liên lạc thường xuyên trong thời kì này, Thực sự, đây là violon concerto đầu tiên sáng tác với sự tham gia của người được đề tặng và là một nghệ sĩ violon chuyên nghiệp, tạo tiền đề cho những sự hợp tác khác sau này. một nhạc sĩ được Mendelssohn bảo trợ. Mendelssohn chỉ huy tác phẩm lần đầu vào ngày 23 tháng 10 năm 1845, với David tiếp tục vai trò nghệ sĩ độc tấu. Sau đó là một đoạn âm nửa cung chuyển tiếp vội vã khi âm nhạc lắng xuống và chuyển điệu để sang chủ đề thứ hai yên bình ở cung Sol trưởng. Ban đầu giai điệu được chơi bởi kèn gỗ với nghệ sĩ độc tấu chơi một nốt pedal trên dây buông Sol. Bản nhạc được chơi bởi cây vĩ cầm độc tấu trước khi một đoạn codetta ngắn giúp khép lại phần trình bày của chương mở đầu. Hai chủ đề mở đầu sau đó được kết hợp trong phần phát triển, nơi âm nhạc xây dựng thành một khúc trổ ngón sáng tạo, mà Mendelssohn đã viết ra đầy đủ thay vì để nghệ sĩ độc tấu tự cải biên. Điều này đóng vai trò như một liên kết đến phần tóm tắt, nơi giai điệu mở đầu được chơi bởi dàn nhạc, được đệm bởi các hợp âm rải ricochet liên tục của nghệ sĩ độc tấu. Trong phần tóm tắt, các chủ đề mở đầu được lặp lại với chủ đề thứ hai được chơi ở cung Mi trưởng trước khi trở lại cung Mi thứ để kết thúc chương đầu tiên. Âm nhạc tăng tốc vào để vào phần coda, được đánh dấu "Presto", Đây đóng vai trò là một sự chuyển khóa từ Mi thứ của chuơng mở đầu sang chương chậm Đô trưởng trữ tình của chương chậm. Chương này có cấu trúc ba đoạn và gợi nhắc lại Những bài ca không lời của chính Mendelssohn. với một chủ đề mở đầu đòi hỏi sự nhanh nhẹn của người độc tấu. Phần trình bày mở đầu dẫn đến một chủ đề Si trưởng Trong concerto Cổ điển, khúc trổ ngón được ứng tác bởi các nghệ sĩ độc tấu và thường nằm trong phần kết thúc của chương nhạc, sau phần tóm tắt và chỉ ngay trước đoạn kết (coda) cuối cùng. Khúc trổ ngón được viết ra của Mendelssohn không được đưa vào ấn bản đầu tiên của bản concerto, mà thay vào đó là phiên bản "thu gọn" của Ferdinand David mà không có sự phức tạp trong đối âm của bản gốc. Đây là phiên bản được chơi nhiều nhất hiện nay, mặc dù một số nghệ sĩ, ví dụ như Arabella Steinbacher, chơi bản gốc của Mendelssohn., còn Joshua Bell biểu diễn tác phẩm với khúc trổ ngón của riêng mình.

Bản concerto này cũng nổi bật hơn so với các bản concerto trước đó bởi tính liên kết giữa các chương. Sự kết nối này nhằm loại bỏ việc vỗ tay giữa các chương. Đây có lẽ là một bất ngờ lớn cho khán giả của Mendelssohn; không như khán giả ngày nay, họ thường vỗ tay hoan hô giữa các chương nhạc. Điều này dẫn tới việc violon concerto của Mendelssohn là concerto được mượn ý tưởng nhiều nhất xưa nay. Thêm vào đó, từ concerto này trở đi, rất ít khi nhà soạn nhạc để ngỏ không viết phần trổ ngón và để cho nghệ sĩ độc tấu chơi theo ý họ, giống như thời của Mozart và Beethoven. Sự nối kết giữa ba chương cũng ảnh hưởng lên những concerto khác, ví dụ như Concerto cho dương cầm số 2 của Liszt.

Bản concerto này của Mendelssohn đạt thành công ngay lập tức, được hoan nghênh đón nhận trong những lần công diễn đầu tiên bởi khán giả và những nhà phê bình âm nhạc đương thời. Tới cuối thể kỷ XIX thì concerto này đã được công nhận là một trong những bản concerto cho vĩ cầm vĩ đại nhất. Nó trở thành một trong những tác phẩm được ưa chuộng nhất của Mendelssohn, và vẫn được thường xuyên biểu diễn cho tới nay kể cả khi sự quan tâm đến âm nhạc của ông giảm sút vào đầu thế kỷ XX. Năm 1906, một năm trước khi qua đời, nghệ sĩ violon nổi tiếng Joseph Joachim tuyên bố với khách tới dự tiệc sinh nhật 75 tuổi của ông: Điều đó khiến cho bản concerto này có mặt gần như trong mọi danh mục thu âm của các nghệ sĩ vĩ cầm, bao gồm cả những người chỉ hoạt động trong thời kỳ đầu của công nghệ thu âm và những người còn rất ít bản thu âm sót lại, như Eugène Ysaÿe. Dù vậy, bản concerto này vẫn là một thách thức về mặt kĩ thuật và được đánh giá rộng rãi là một tác phẩm có độ khó tương đương với nhiều bản concerto khác.

👁️ 0 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
**Concerto cho violin giọng Mi thứ, Op. 64, MWO 14** của Felix Mendelssohn là tác phẩm lớn cuối cùng của ông viết cho dàn nhạc giao hưởng. Tác phẩm này là một phần quan trọng
**Concerto cho vĩ cầm** cung Rê thứ, Op. 47, được viết bởi nhà soạn nhạc Jean Sibelius vào năm 1904, và được hiệu đính vào năm 1905. Đây là bản concerto duy nhất mà ông
nhỏ|David Oistrakh đang biểu diễn một bản concerto cho vĩ cầm năm 1960 **Concerto cho vĩ cầm** là một bản hòa tấu dành cho vĩ cầm độc tấu (đôi khi là hai hoặc nhiều hơn)
liên_kết=https://en.wikipedia.org/wiki/File:Mendelssohn_Bartholdy.jpg|thế=|nhỏ|301x301px|Chân dung Mendelssohn bởi họa sĩ [[James Warren Childe, vẽ năm 1839.]] **Jakob Ludwig Felix Mendelssohn Bartholdy **(3 tháng 2 năm 1809 - 4 tháng 11 năm 1847), sinh ra và được biết đến rộng
Dưới đây là các tác phẩm của nhà soạn nhạc người Đức gốc Do Thái Felix Mendelssohn. ## Ca kịch ### Opera * _Đám cưới của Camacho_ (1827) * _Lorelei_ (không hoàn thành) ### Operetta
**Julia Fischer** (sinh ngày 15 tháng 6 năm 1983) là một nghệ sĩ violin và piano người Đức. Cô giảng dạy tại Đại học Âm nhạc và Biểu diễn Nghệ thuật Munich và biểu diễn
**Ida Haendel**, (15 tháng 12 năm 19281 tháng 7 năm 2020) là một nghệ sĩ vĩ cầm người Canada gốc Ba Lan. Ngoài việc là một thần đồng, bà đã hoạt động sự nghiệp hơn
**Vilde Frang Bjærke** (sinh ngày 19 tháng 8 năm 1986) là một nghệ sĩ vĩ cầm cổ điển người Na Uy. ## Đầu đời và giáo dục Frang sinh ra ở Oslo, Na Uy. Cô
**Janine Jansen** (sinh ngày ) là một nghệ sĩ vĩ cầm và viola người Hà Lan. ## Cuộc sống đầu đời và giáo dục Jansen sinh ra ở Soest, Hà Lan và xuất thân trong
**Friedrich "Fritz" Kreisler** (sinh năm 1875 tại Viên, mất năm 1962 tại New York) là nhà soạn nhạc, nhà sư phạm người Áo, một trong những nghệ sĩ đàn violin vĩ đại nhất mọi thời
**Đỗ Phương Nhi** (sinh năm 1998) là một thần đồng, nghệ sĩ vĩ cầm người Việt Nam. ## Tiểu sử Đỗ Phương Nhi sinh ngày 16 tháng 11 năm 1998 tại Hà Nội, Việt Nam
**Sir Thomas Beecham, Tòng nam tước thứ hai**, CH (29 tháng 4 năm 1879 - 8 tháng 3 năm 1961), là nhạc trưởng nổi tiếng người Anh. Thomas Beecham không chỉ là một nhạc trưởng
**Joseph Joachim** (1831-1907) là nhà soạn nhạc, nghệ sĩ đàn violin, nhạc trưởng, nhà sư phạm người Hungary. Ông là một trong những nghệ sĩ violin nổi bật nhất giữa và cuối thời kỳ âm
**Frédéric François Chopin** (tên khai sinh là **Fryderyk Franciszek Szopen**; 1 tháng 3 năm 181017 tháng 10 năm 1849) là một nhà soạn nhạc và nghệ sĩ dương cầm người Ba Lan sống trong thời
**Rê trưởng** là một cung thể trưởng dựa trên nốt Rê (D), bao gồm các cao độ **Rê**, Mi (E), Fa thăng (F), Sol (G), La (A), Si (B), Đô thăng (C) và **Rê**. Hóa
**Johann Sebastian Bach** (; 21 tháng 3 năm 1685 - 28 tháng 7 năm 1750) là một nhà soạn nhạc, nghệ sĩ organ, vĩ cầm, đại hồ cầm, và đàn harpsichord người Đức thuộc thời
**Đô trưởng** (ký hiệu là **C**), hay **Si thăng trưởng** (ký hiệu là **B**), là một cung thể trưởng dựa trên nốt Đô (C), tức Si thăng (B), bao gồm các nốt sau: **Đô** (**C**),
**Igor Fyodorovich Stravinsky** (tiếng Nga: Игорь Фёдорович Стравинский _Igor Fjodorovič Stravinski_; 17 tháng 6 năm 1882 – 6 tháng 4 năm 1971) là một nhà soạn nhạc người Nga, sau này đổi quốc tịch sang
**Isaac Stern** (21 tháng 7 năm 1920 - 22 tháng 9 năm 2001) là một nghệ sĩ vĩ cầm người Mỹ. Stern sinh ra ở Ba Lan. Ông đến Mỹ khi mới 14 tháng tuổi.
nhỏ|302x302px|Ảnh Liszt của Nadal, năm 1886, 4 tháng trước khi ông mất **Franz Liszt** (; ; 22 tháng 10 năm 1811 - 31 tháng 7 năm 1886) là một nghệ sĩ piano và nhà soạn
**Tổ khúc** là một thể loại nhạc hòa tấu không lời, gồm nhiều bản nhạc khác nhau nhưng cùng thể hiện một chủ đề nhất định, được biểu diễn một cách nối tiếp liên tục
**Ray Chen** (sinh ngày 6 tháng 3 năm 1989) hay tên phiên âm Hán Việt là Trần Duệ là một nghệ sĩ vĩ cầm người Úc gốc Đài Loan. Anh là người giành giải nhất
**Richard Georg Strauss** (11 tháng 6 1864 - 8 tháng 9 1949) là một nhà soạn nhạc người Đức cuối thời kì lãng mạn và đầu thời kì hiện đại, ông nổi tiếng với các
[[Dàn nhạc giao hưởng Việt Nam trong buổi hòa nhạc tổ chức tại Nhà hát Lớn Hà Nội]] **Giao hưởng** là các tác phẩm lớn trong nền âm nhạc cổ điển phương Tây, thường được
**Johann Peter Fritz** là một trong những nhà chế tạo đàn piano nổi tiếng nhất ở Viên. ## Cuộc đời Những cây đàn piano của ông được đánh giá cao vì chất lượng tốt và
**Claudio Abbado** (1933 – 2014) là nhạc trưởng người Ý. Ông là một trong những vị nhạc trưởng Ý xuất sắc nhất thế kỷ XX. ## Tiểu sử ### Thời niên thiếu Claudio Abbado sinh
**Pinchas Zukerman** (, sinh ngày 16 tháng 7 năm 1948) là một nghệ sĩ vĩ cầm, vĩ cầm và nhạc trưởng người Mỹ gốc Israel. ## Cuộc sống và sự nghiệp nhỏ|Zukerman vào năm 1980
nhỏ|phải|[[Tango (vũ điệu)|Tango.]] Một **thể loại nhạc** hay còn gọi là **thể loại âm nhạc** hay **dòng nhạc**, là danh mục thông thường để nhận dạng một đoạn nhạc, cũng như là việc nó thuộc