Concerto cho piano số 1 cung Si giáng thứ, Op. 23 là bản concerto đầu tiên mà nhà soạn nhạc người Nga Pyotr Ilyich Tchaikovsky viết cho piano. Ông bắt đầu viết tác phẩm này vào mùa đông năm 1874, cụ thể là tháng 11. Đến tháng 2 năm 1875 thì Tchaikovsky cũng hoàn thành tác phẩm. Nó có thể làm người ta không nghĩ đến rằng Tchaikovsky có đến ba bản concerto cho piano. Nó đã làm lu mờ hai tác phẩm anh em kia.
Tiểu sử
Lúc đầu tác phẩm này được đưa cho Nikolay Rubinstein, một nghệ sĩ piano và bạn của nhà soạn nhạc vĩ đại. Rubinstein đã tỏ ra không hài lòng về tác phẩm và bảo với Tchaikovsky rằng ông chỉ biểu diễn nó nếu Tchaikovsky sửa chữa một vài chỗ. Tchaikovsky đã tỏ ra tức giận và đã đưa tác phẩm nổi tiếng đến tay của nghệ sĩ piano Hans von Bülow. Và Bülow đã không khỏi choáng ngợp trước những gì được thể hiện trong bản concerto cho piano số 1 này. Sau đó, nó được biểu diễn lần đầu tiên vào ngày 25 tháng 10 năm 1875 tại Boston, Mỹ với sự chỉ huy của Benjamin Johnson Lang và sự độc diễn của chính Bülow. Cuối cùng thì Rubinstein cũng nhận ra lỗi lầm của mình, thấy được giá trị của tác phẩm và biểu diễn nó khi lưu diễn khắp châu Âu.
Các chương nhạc
Concerto số 1 cho piano của Tchaikovsky đã thể hiện rõ chất Nga và con người trong nhà soạn nhạc vĩ đại, đồng thời còn thể hiện trào lưu lãng mạn phổ biến thời đó. Nói chung, tác phẩm rất đẹp, hay, có sức truyền cảm không hề nhỏ. Theo truyền thống của nhạc cổ điển châu Âu, tác phẩm này gồm 3 chương:
Chương 1: Allegro non troppo e molto maestoso – Allegro con spirito
Chương nhạc này được viết chuyển từ cung Si giáng thứ sang cung Si giáng trưởng. Đây là chương nhạc nổi tiếng nhất của tác phẩm, đặc biệt là phần đầu. Chương nhạc đã thể hiện rõ niềm tự hào về sức mạnh của con người trước số phận. Chương nhạc được mở đầu bằng tiếng kèn mang tính phát hiệu lệnh. Sau mỗi đoạn 4 tiếng kèn như thế, cả dàn nhạc giao hưởng đáp lại. Tiếp theo thì piano xuất hiện, tạo khúc đệm để các nhạc cụ bộ dây và bộ gỗ thể hiện một chủ đề. Piano thể hiện lại chủ đề đó và dạo thêm một đoạn nữa để rồi chủ đề được thể hiện lại một lần nữa bởi cả dàn nhạc (chủ đề này chính là chủ đề khiến người ta nhớ đến nó nhiều nhất). Chủ đề này không được thể hiện lại một lần nào nữa trong suốt chương nhạc mà thay vào đó là một chủ đề dựa trên một câu chuyện dân gian Ukraina kết hợp với chủ đề trữ tình. Ta có thể cảm nhận một dòng cảm xúc sâu lắng chợt bùng lên mạnh mẽ, lắng xuống rồi lại bùng lên và lắng lại. Phần sau của chương nhạc là một tràng cảm xúc như thế. Kết thúc chương nhạc, cả dàn nhạc thể hiện sự huy hoàng.
Chương 2: Andantino semplice – Allegro vivace assai/Prestissimo
Đây là chương nhạc chậm duy nhất của tác phẩm và đây cũng là chương duy nhất viết ở cung Rê giáng trưởng. Và đây có lẽ cũng là chương nhạc thể hiện rõ nhất chất Nga trong âm nhạc của Tchaikovsky. Nghe chương 2, ta có thể cảm nhận những giai điệu của dân ca Nga. Đồng thời ta cũng có thể thấy ngay phong cách của tác giả: đằm thắm, sâu lắng như chính con người thật của ông. Chương nhạc được mở đầu bởi các nhạc cụ bộ gỗ, rồi được tiếp bởi sự thể hiện là chủ đề của piano với phần đệm của dàn nhạc dây. Tuy nhiên, ở giữa tác phẩm, có hai lần piano dạo nhanh. Chương nhạc được kết thúc với những tiếng piano nhẹ nhàng trong sự kéo dài của tiếng các nhạc cụ bộ gỗ.
Chương 3: Allegro con fuoco
Chương 3 có nhiều điểm tương đồng với chương 1. Thứ nhất, chương 3 cũng là một chương nhanh. Thứ hai, chương 3 cũng là một chương được chuyển từ cung Si giáng thứ sang cung Si giáng trưởng. Thứ ba, chương 3 cũng được mở đầu bằng dàn nhạc và cũng có cái kết tương tự chương 1. Thứ tư, chương 3 có chủ đề khá giống với chương 1. Chương 3 chỉ có khác chương 1 ở chỗ chương này nhanh hơn. Chương 3 được mở đầu bằng mở đầu lần lượt bằng dàn nhạc dây, bộ gỗ, rồi piano độc diễn với phần đệm của bộ dây. Dàn nhạc nối tiếp một cách mãnh liệt. Chủ đề chính của tác phẩm được thể hiện lại ba lần.
Âm thanh
👁️
1 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
**Concerto cho piano số 1 cung Si giáng thứ, Op. 23** là bản concerto đầu tiên mà nhà soạn nhạc người Nga Pyotr Ilyich Tchaikovsky viết cho piano. Ông bắt đầu viết tác phẩm này
nhỏ| [[Maurice Ravel cùng Jacques Février chơi bản concerto cho piano dành cho tay trái ở Paris năm 1937]] **Concerto cho piano tay trái** cung Rê trưởng là một tác phẩm âm nhạc được sáng
nhỏ|David Oistrakh đang biểu diễn một bản concerto cho vĩ cầm năm 1960 **Concerto cho vĩ cầm** là một bản hòa tấu dành cho vĩ cầm độc tấu (đôi khi là hai hoặc nhiều hơn)
Dưới đây là danh sách các tác phẩm của nhà soạn nhạc nổi tiếng người Nga Pyotr Ilyich Tchaikovsky. ## Opera * Voyevoda (1869) * Undine (1869, đã bị hủy) * Oprichnik (1874) * Thợ
**Pyotr Ilyich Tchaikovsky** (tiếng Nga: Пётр Ильич Чайкoвский, Pjotr Il'ič Čajkovskij;; 7 tháng 5 năm 1840 (25 tháng 4 Lịch Julius) - 6 tháng 11 năm 1893) (25 tháng 10 Lịch Julius) là một nhà
**Si giáng thứ** là một âm giai thứ dựa trên nốt B♭, bao gồm các cao độ B ♭, C, D ♭, E ♭, F, G ♭ và A ♭. Hóa biểu chính của nó
**Mi thứ** (viết tắt là **Em**) là một cung thứ dựa trên nốt Mi, bao gồm các nốt nhạc **Mi** (**E**), Fa thăng (F), **Sol** (**G**), La (A), **Si** (**B**), Đô (C), Rê (D) và
nhỏ|phải|Sergei Vasilievich Rachmaninoff, khi ông 29 tuổi.|273x273px **Sergei Vasilievich Rachmaninoff** hoặc **Sergey Vasilyevich Rakhmaninov** (tiếng Nga: Сергей Васильевич Рахманинов; 1 tháng 4 năm 1873 tại Novgorod - 28 tháng 3 năm 1943 tại Beverly Hills)
**Igor Fyodorovich Stravinsky** (tiếng Nga: Игорь Фёдорович Стравинский _Igor Fjodorovič Stravinski_; 17 tháng 6 năm 1882 – 6 tháng 4 năm 1971) là một nhà soạn nhạc người Nga, sau này đổi quốc tịch sang
**Cuộc thi piano quốc tế Frédéric Chopin** (), gọi tắt là C**uộc thi Chopin**, là một trong những cuộc thi dương cầm cổ điển lâu đời nhất và uy tín nhất trên thế giới. Do
phải|frame|Bìa Bản Giao hưởng Số 5 của Beethoven. Có thể thấy lời đề tặng Thân vương [[Lobkowitz|J. F. M. Lobkowitz và Bá tước Rasumovsky.]] **Bản Giao hưởng Số 5 cung Đô thứ Op. 67 "Định
**Anton Stepanovich Arensky** (1861-1906) (tiếng Nga: **Антон Степанович Аренский**) là nhà soạn nhạc, nghệ sĩ piano và là giáo sư âm nhạc người Nga. ## Cuộc đời và sự nghiệp Ông sinh ở Novgorod, Nga.
**Julia Fischer** (sinh ngày 15 tháng 6 năm 1983) là một nghệ sĩ violin và piano người Đức. Cô giảng dạy tại Đại học Âm nhạc và Biểu diễn Nghệ thuật Munich và biểu diễn
**Olga Scheps** (tiếng Việt: /ôn-ga sep/, tiếng Mỹ: /ɒlgə sɛp/) là một nghệ sĩ dương cầm người Đức gốc Nga, hiện sống tại Cô-lô-nhơ thuộc Đức. Olga Scheps thường được nhắc đến vì là một
**Martha Maria Argerich** (phát âm tiếng Tây Ban Nha: [ˈmarta arxeˈɾitʃ]; sinh ngày 5 tháng 6 năm 1941) là một nghệ sĩ dương cầm cổ điển người Argentina. Bà được coi là một trong những
**Rê giáng trưởng** là một cung trưởng không mấy thông dụng với hóa biểu 5 dấu giáng. Thứ tự các nốt lần lượt là: Rê giáng, Fa, Sol giáng, La giáng, Si giáng và Đô.
**Halina Czerny-Stefańska** ([ˈxaˈlina t͡ʂɛrnɨ stɛˈfaj᷉ska] 31 tháng 12 năm 19221 tháng 7 năm 2001) là một nghệ sĩ dương cầm người Ba Lan. Bà học dương cầm từ bố của mình, Stanisław Szwarcenberg-Czerny, cũng như
nhỏ|phải|Wilhelm Friedemann Bach **Wilhelm Friedemann Bach** (sinh năm 1710 tại Weimar, mất năm 1784 tại Berlin) là nhà soạn nhạc, nghệ sĩ đàn organ người Đức. Ông là con trai trưởng của nhà soạn nhạc
[[Dàn nhạc giao hưởng Việt Nam trong buổi hòa nhạc tổ chức tại Nhà hát Lớn Hà Nội]] **Giao hưởng** là các tác phẩm lớn trong nền âm nhạc cổ điển phương Tây, thường được
**Harvey Lavan "Van" Cliburn Jr.** (/ ˈklaɪbɜːrn /; ngày 12 tháng 7 năm 1934 – 27 tháng 2 năm 2013) là một nghệ sĩ dương cầm người Mỹ. Khi ở tuổi 23, ông đã đạt
**Rê trưởng** là một cung thể trưởng dựa trên nốt Rê (D), bao gồm các cao độ **Rê**, Mi (E), Fa thăng (F), Sol (G), La (A), Si (B), Đô thăng (C) và **Rê**. Hóa
**Đặng Hữu Phúc** (sinh 4 tháng 6 năm 1953) là một nhà soạn nhạc, nhạc sĩ của Việt Nam. ## Tiểu sử Đặng Hữu Phúc sinh tại Phú Thọ, Việt Nam. Ông học nhạc tại
**Evgeny Igorevich Kissin** (tiếng Nga: Евге́ний И́горевич Ки́син, Yevgeniy Igorevich Kisin; sinh ngày 10 tháng 10 năm 1971) là một nghệ sĩ dương cầm cổ điển Nga. Anh trở thành công dân Anh từ năm
nhỏ|302x302px|Ảnh Liszt của Nadal, năm 1886, 4 tháng trước khi ông mất **Franz Liszt** (; ; 22 tháng 10 năm 1811 - 31 tháng 7 năm 1886) là một nghệ sĩ piano và nhà soạn
**_Jiro Dreams of Sushi_** (tạm dịch: _Giấc mơ sushi của Jiro_) là một phim tài liệu năm 2011 được đạo diễn bởi David Gelb. Bộ phim mô tả về , một bậc thầy 85 tuổi
**Sylvia Haydée Kersenbaum** (sinh 27 tháng 12 năm 1945) là một nghệ sĩ piano, nhà soạn nhạc và giáo viên người Argentina. Trong số những thứ khác, bà được công nhận đã thực hiện hoàn
**Fa thứ** (viết tắt là **Fm**) là một cung thứ dựa trên nốt Fa (F), bao gồm các nốt: **Fa** (**F**), Sol, **La giáng** (**A**), Si giáng (B), **Đô** (**C**), Rê giáng (**D**), Mi giáng
**Claudio Abbado** (1933 – 2014) là nhạc trưởng người Ý. Ông là một trong những vị nhạc trưởng Ý xuất sắc nhất thế kỷ XX. ## Tiểu sử ### Thời niên thiếu Claudio Abbado sinh
**Giải Grammy lần thứ 53** được tổ chức vào ngày 13 tháng 2 năm 2011 tại Trung tâm Staples ở Los Angeles, được truyền hình bởi kênh CBS. Barbra Streisand được vinh danh là nghệ
**Si thứ** (viết tắt là **Bm**), còn được gọi là **Đô giáng thứ** (viết tắt là **C♭m**) là một âm giai thứ dựa trên nốt **Si** (tức **Đô giáng**), bao gồm các nốt **Si** (**B**),
**Lê Phi Phi** (sinh năm 1967 hoặc 1968; tên khác là **Le Fifi**) là một nhạc trưởng người Việt Nam. Lê Phi Phi một trong những nghệ sĩ âm nhạc cổ điển Việt Nam thành
**Giải Grammy lần thứ 57** được tổ chức vào ngày 8 tháng 2 năm 2015, tại Trung tâm Staples ở Los Angeles, California. Chương trình được truyền hình trực tiếp trên đài CBS lúc 5:00
Dàn nhạc giao hưởng [[München, 2008]] **Dàn nhạc giao hưởng** là một tổng thể về biên chế các nhạc cụ được sử dụng theo những nguyên tắc nhất định nhằm phục vụ cho việc diễn