✨Trận Incheon

Trận Incheon

Trận Incheon ( phiên âm Triều Tiên: Incheon sangryuk jakjeon; Hán-Việt: Nhân Xuyên thượng lục tác chiến; ; mật danh: Chiến dịch Chromite) là một trận đánh đổ bộ vào Incheon với ý nghĩa quyết định nhằm diệt quân Bắc Triều Tiên trong Chiến tranh Triều Tiên.

Trận đánh đã bắt đầu vào ngày 15 tháng 9 năm 1950 và kết thúc khoảng 28 tháng 9. Trong chiến dịch đổ bộ, các lực lượng Liên Hợp Quốc (UN) đã chiếm giữ được Incheon và phá được vòng vây ra khỏi vùng Vành đai Pusan qua một loạt những lần đổ bộ trong lãnh thổ bị phe quân Cộng sản tức quân CHDCND Triều Tiên chiếm đóng. Đa số những lực lượng bộ binh của Liên Hợp Quốc tham gia trong trận công phá này là Thủy quân lục chiến Hoa Kỳ dưới quyền tư lệnh lớn tối cao của Thống tướng Douglas MacArthur của Mỹ

Trận Incheon đã kết thúc một loạt các chiến thắng liên tiếp của Quân đội Nhân dân Triều Tiên và cũng đã bắt đầu một cuộc phản công của các lực lượng Liên Hợp Quốc dẫn đến việc tái chiếm Seoul. Cuộc tiến công vào Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên kết thúc gần sông Áp Lục, trước tình thế đó, Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa cảm thấy bị đe dọa bởi trong tương lai, liên quân do Mỹ đứng đầu có thể dùng Triều Tiên như một bàn đạp để xâm lược. Vì thế, Trung Quốc đã nhảy vào cuộc chiến bằng việc khai triển gần 100 000 quân để hỗ trợ CHDCND Triều Tiên. Quân Trung Hoa tấn công tràn ngập vào các vị trí của lực lượng Liên Hợp Quốc dọc sông Thanh Xuyên và buộc lực lượng Liên Hợp Quốc phải tháo lui về về Đại Hàn Dân quốc (còn gọi là Hàn Quốc, Đại Hàn hoặc Nam Hàn) sau Trận đánh hồ Trường Tân nhưng sau đó, liên quân đẩy lui lại tiến công của quân Trung Quốc về phía Bắc.

Bối cảnh

Kế hoạch

Tướng [[Douglas MacArthur (giữa) nắm vai Tham mưu trưởng Lục quân J. Lawton Collins (trái) và Đô đốc Forrest P. Sherman (phải). MacArthur dùng cuộc họp của họ để thuyết phục các lãnh đạo quân sự khác rằng cuộc tiến công vào Inchon là cần thiết.]] Ý tưởng đổ bộ các lực lượng Liên Hợp Quốc tại Incheon đã được Tướng Douglas MacArthur đề xuất sau khi ông viếng thăm Triều Tiên vào ngày 29 tháng 6 năm 1950, bốn ngày sau khi chiến tranh bắt đầu. MacArthur nghĩ rằng Quân đội Nhân dân Triều Tiên sẽ đẩy Quân đội Đại Hàn Dân quốc ngược xa về phía sau khỏi Seoul. Ông quả quyết rằng Quân đội Đại Hàn Dân quốc thiếu trang bị, không có tinh thần chiến đấu và sẽ bị đánh tan tác, không thể nào kiềm chân được sự tiến công của Quân đội Nhân dân Triều Tiên kể cả việc có viện quân từ Hoa Kỳ. MacArthur cảm thấy rằng ông có thể xoay được tình thế nếu như ông di chuyển quân đội một cách dứt khoát về phía sau chiến tuyến của quân Triều Tiên. Ông hy vọng rằng một cuộc đổ bộ vào Incheon sẽ cho phép ông cắt đứt sự liên kết của quân đội Triều Tiên và tiêu diệt để nó không còn là một lực lượng chiến đấu tinh nhuệ nữa, như thế sẽ giúp liên quân chiến thắng cuộc chiến.

Để hoàn thành một chiến dịch đổ bộ từ biển vào bờ lớn như vậy, MacArthur yêu cầu được sử dụng các lực lượng viễn chinh của Thủy quân lục chiến Hoa Kỳ là các lực lượng đã quen với các khả năng tiến hành các chiến dịch đổ bộ từ biển vào bờ trong Chiến tranh Thái Bình Dương thời Chiến tranh thế giới thứ hai. Tuy nhiên, Thủy quân lục chiến vào thời điểm đó vẫn đang trong tình trạng phục hồi sau việc cắt giảm hàng loạt các chương trình huấn luyện trầm trọng khởi xướng bởi chính phủ của Tổng thống Harry S. Truman và Bộ trưởng quốc phòng Hoa Kỳ Louis A. Johnson. Johnson đã cố dẹp bỏ Thủy quân lục chiến hoàn toàn và đã cắt giảm các lực lượng viễn chinh Thủy quân lục chiến từ con số đỉnh trong Chiến tranh thế giới thứ hai là 300.000 người xuống chỉ còn trên 27.000. Nhiều quân vận đỉnh (landing craft) và quân vận xa đổ bộ (amphibious carriers) bị bán, bị tháo rời lấy sắt vụn, hoặc được đặc chuyển cho Quân đội Hoa Kỳ sử dụng. Sau khi tái trang bị vội vã lực lượng Thủy quân lục chiến với các quân vận đỉnh lỗi thời từ Chiến tranh thế giới thứ hai, rút các đơn vị Thủy quân lục chiến khỏi Vành đai Pusan, và lấy hết người của các trung tâm tuyển mộ, các tư lệnh Thủy quân lục chiến mới có thể xây lại một lực lượng có thể đảm đương các chiến dịch chủ động tiến công.

Kế hoạch ban đầu gặp phải sự nghi ngờ từ những tướng lãnh khác vì phòng tuyến nhân tạo và tự nhiên đều ghê gớm. Đường áp sát vào Inchon là hai lối rất giới hạn, đó là Eo biển Phi Ngư (Flying Fish Channel) và Eo biển Đông (Eastern Channel) dễ vướn phải bãi mìn. Thủy triều của hai eo biển này nhanh và rất nguy hiểm. Cuối cùng, khu neo tàu nhỏ và bến cảng bị bao quanh với đê biển. Trung tá hải quân Arlie G. Capps ghi nhận "Chúng tôi đã thảo một danh sách gồm các trở ngại địa lý và tự nhiên - và Incheon có tất cả mọi thứ."

Các vấn đề này cùng với vấn đề quân đội Triều Tiên đang tiến công bắt buộc MacArthur bỏ kế hoạch đầu tiên của ông là Chiến dịch Bluehearts mà trong đó dự định một cuộc đổ bộ lên Inchon tháng 7 năm 1950.

Vào tháng 9, dù các chướng ngại như thế, MacArthur đưa ra một kế hoạch đã được chỉnh lại cho một cuộc tấn công vào Inchon: Kế hoạch 100-B, mã danh là Chiến dịch Chromite. Một cuộc họp ngắn do Đô đốc James Doyle tổ chức kết luận rằng "điều tốt nhất mà tôi có thể nói là Inchon không phải là không thể." Các sĩ quan tại buổi họp ngắn này đã dành nhiều thời gian của họ để hỏi về những nơi đổ bộ khác chẳng hạn như Kunsan. MacArthur dành 45 phút sau khi họp giải thích các lý do ông chọn Inchon. Ông nói vì nó được phòng thủ chặt chẽ, quân Triều Tiên sẽ không ngờ một cuộc tấn công nơi đó, rằng chiến thắng tại Inchon sẽ tránh một chiến dịch mùa đông ác nghiệt, và rằng, bằng cách xâm nhập một điểm mạnh của miền bắc, các lực lượng Liên Hợp Quốc có thể cắt đứt các đường thông tin liên lạc và vận chuyển tiếp liệu của Triều Tiên. Inchon được chọn cũng vì nó nằm gần Seoul. Đô đốc Forrest P. Sherman và Tướng J. Lawton Collins trở về Washington, D.C. để trình kế hoạch đổ bộ và xin lệnh chấp thuận.

Cuộc đổ bộ tại Incheon không phải là một chiến dịch đổ bộ từ biển vào bờ quy mô lớn đầu tiên kể từ Chiến tranh thế giới thứ hai. Cuộc đổ bộ khác là cuộc đổ bộ tại ngày 18 tháng 7 năm 1950 tại Pohang. Tuy nhiên, chiến dịch đó không phải thực hiện trong lãnh thổ quân Triều Tiên chiếm giữ và cũng không có đụng trận.

Trước khi đổ bộ

Xe tăng [[M26 Pershing có lợi thế hơn xe tăng T-34 của Trung Hoa và Triều Tiên tại Inchon.]] Bãy ngày trước cuộc tấn công chính tại Inchon, một cuộc thám thính hỗn hợp Cục Tình báo Trung ương–tình báo quân đội có mật danh Trudy Jackson đã đưa một toán du kích quân vào Inchon. Toán này được Đại úy hải quân Eugene Clark chỉ huy và đổ bộ tại Yonghung, một hòn đảo trước mặt bến cảng. Từ đó, họ tiếp vận tin tình báo trở về các lực lượng Hoa Kỳ.

Với sự giúp đỡ của dân địa phương, các du kích quân thu lợm thông tin về thủy triều, bãi lầy, đê biển và các vị trí cố thủ của quân Triều Tiên. Sự góp phần quan trọng nhất vào sứ mệnh này là việc khởi động lại một hải đăng trên Palmi-do. Khi quân Triều Tiên phát giác ra rằng các đặc viên đồng minh đã vào bán đảo, họ phái một thuyền vũ trang tấn công cùng 16 binh sĩ. Eugene Clark đặt súng máy trên một chiếc xuồng nhỏ và đánh chìm chiếc thuyền tấn công. Để trả đũa, Triều Tiên giết chết trên 50 thường dân vì họ đã giúp cho Clark.

Một loạt các cuộc tập trận và thử nghiệm được tiến hành khắp nơi trên duyên hải Triều Tiên nơi có các điều kiện tương tự với Inchon trước khi có một cuộc đổ bộ thực sự. Các cuộc tập trận được sử dụng để tính toán thời gian và hiệu suất của các quân vận đỉnh (landing craft). Ông được tặng Huân chương Danh dự sau khi chết.]] Hải đoàn tàu đổ bộ trong trận đánh này do Arthur Dewey Struble chỉ huy. Ông là một người chuyên trách về chiến tranh đổ bộ. Struble đã tham gia vào các chiến dịch đổ bộ từ biển vào bờ trong Chiến tranh thế giới thứ hai, bao gồm Trận đánh Leyte và Trận đánh Normandy.

Bãi Xanh lá

Lúc 06:30 sáng ngày 15 tháng 9 năm 1950, các phần tử đi đầu của Quân đoàn X Lục quân Hoa Kỳ tới "Bãi Xanh lá" (Green Beach) thuộc phần phía bắc của Đảo Wolmi. Lực lượng đổ bộ gồm có Tiểu đoàn 3, Trung đoàn 5, Thủy quân Lục chiến và 9 xe tăng M26 Pershing từ Tiểu đoàn 1 Xe tăng. Một xe tăng có trang bị một súng phun lửa (xe tăng phun lửa) và 2 chiếc khác có lưỡi xe ủi đất (bulldozer). Toán chiếu đấu đổ bộ bằng Dương vận hạm (Landing ship, tank) được thiết kế và đóng trong Chiến tranh thế giới thứ hai (1939 - 1945). Toàn bộ đảo bị chiếm vào trưa với giá phải trả là 14 thương vong. Thương vong của Triều Tiên gồm có trên 200 chết và 136 bị bắt, đa số là thuộc Trung đoàn 918 Pháo binh và Trung đoàn 226 Hải quân đánh bộ. Các lực lượng trên Bãi Xanh Lá phải chờ thủy triều lên để toán quân khác có thể đổ bộ cho đến 19:50. Trong thời gian này, các đợt oanh tạc và pháo kích dữ dội cùng với mìn chống tăng tuôn vào cây cầu duy nhất để giữ không cho quân Triều Tiên mở một cuộc phản công đáng kể. Đợt hai tiến vào bờ ở Bãi Đỏ (Red Beach) và Bãi Xanh Dương (Blue Beach).

Quân đội Nhân dân Triều Tiên đã không ngờ một cuộc đổ bộ lên Inchon. Sau cuộc tấn công tràn ngập Bãi Xanh Lá, Quân đội Nhân dân Triều Tiên tưởng rằng (có lẽ vì cố tình ngụy tạo thông tin của lực lượng chống tình báo Mỹ) cuộc tấn công đổ bộ chính sẽ xảy ra tại Kunsan. Kết quả là, chỉ có một lực lượng nhỏ được điều động đến Inchon. Thậm chí những lực lượng đó còn tới đó trễ nữa, và họ đến đó sau khi các lực lượng Liên Hợp Quốc đã chiếm được Bãi Xanh Dương và Bãi Đỏ. Các binh sĩ đóng tại Incheon trước đây đã bị nhóm du kích của Clark làm suy yếu, và các vụ oanh tạc bằng bom napalm đã thiêu hủy các kho đạn dược chính. Tổng cộng có 261 tàu tham chiến.

Bãi Đỏ

Các lực lượng Bãi Đỏ gồm có Đội chiến đấu 5 thuộc Trung đoàn 5 Thủy quân lục chiến sử dụng thang để leo lên các đê biển. Sau khi vô hiệu hóa hàng phòng thủ của Triều Tiên, họ mở thông đường đê đến Wolmi, cho phép các xe tăng từ Bờ Xanh Lá nhập trận. Các lực lượng trên Bãi Đỏ thiệt hại 8 người và 28 bị thương.

Bãi Xanh Dương

Dưới quyền tư lệnh của Đại tá Lewis "Chesty" Puller, Trung đoàn 1 Thủy quân lục chiến Hoa Kỳ đổ bộ tại Bãi Xanh Dương hơi xa về phía nam của hai bãi kia vào đến bờ biển cuối cùng. Khi họ đến bờ biển, các hỏa lực phối hợp của các ụ súng của Triều Tiên đã đánh chìm một Dương vận hạm (Landing Ship, Tank). Hỏa lực của các Tuần dương hạm và các đợt oanh tạc đã tiêu diệt quân phòng thủ Triều Tiên. Cuối cùng khi họ đến thì các lực lượng Triều Tiên tại Inchon đã đầu hàng, vì vậy lực lượng tại Bãi Xanh Dương thiệt hại một vài thương vong và gặp ít phản kháng. Trung đoàn 1 Thủy quân lục chiến dành nhiều thời gian củng cố bãi đổ bộ (beachhead) và chuẩn bị cho một cuộc tiến công sâu vào đất liền.

Đột phá

Phi trường Kimpo

Sân bay Kimpo là phi trường lớn và quan trọng nhất trên bán đảo Triều Tiên. Ngày 17 tháng 9, thống tướng MacArthur ra lệnh phải chiếm lại sân bay Kimpo nhanh nhất có thể. Một khi kiểm soát được sân bay Kimpo, Không lực Năm và USMC( Không lực Thủy quân lục chiến Hoa Kỳ) có thể dễ dàng triển khai các tiêm kích và máy bay ném bom từ Nhật Bản nhằm chống lại quân Bắc Triều Tiên. Nhiệm vụ tấn công sân bay được giao cho tiểu đoàn 2, trung đoàn 5 thủy quân lục chiến. Những nỗ lực chiếm lại sân bay trong đêm 17-18 của quân đội Bắc Triều Tiên với những lực lượng còn lại chưa rút khỏi sông Hàn được chỉ huy bởi đại tá Wan Yong đã bị đẩy lùi bởi bộ binh và pháo binh được tổ chức tốt của Thủy quân lục chiến Hoa Kỳ.

Khi toàn bộ lực lượng Bắc Triều Tiên rút hết vào sáng hôm sau, sân bay vẫn còn khá nguyên vẹn vì phía Bắc Triều Tiên không có đủ thời gian để thực hiện đợt phá hủy quy mô lớn, và, thực tế là còn một vài chiến đấu cơ của Bắc Triều Tiên bị bỏ lại. Sân bay Kimpo giờ đây đã trở thành trung tâm cho những chiến dịch không kích của liên quân Liên Hiệp Quốc.

Trận Seoul lần thứ II

Kết cục

Bãi đổ bộ

Ngay sau khi sự chống trả của Bắc Triều Tiên bị dập tắt tại Inchon, việc tiến hành tiếp liệu và viện quân bắt đầu. Các tiểu đoàn xây dựng của Hải quân (Seabee) và các Toán Phá mìn Dưới nước (Underwater Demolition Team) đến cùng với Thủy quân lục chiến Hoa Kỳ xây một bến nổi trên Bãi Xanh Lá và thu dọn chướng ngại vật dưới nước. Bến nổi sau đó được dùng để dở hàng còn lại trên các dương vận hạm.

Các tài liệu được Kim Nhật Thành viết và bị quân Liên Hợp Quốc thu được ngay sau khi cuộc đổ bộ nói rằng, "Kế hoạch ban đầu là kết thúc cuộc chiến trong một tháng, chúng ta đã không thể dẫm nát bốn sư đoàn của Mỹ...Chúng ta bị bất ngờ khi quân đội Liên Hợp Quốc và các lực lượng Hải quân và Không quân Mỹ tiến vào."

Ngày 16 tháng 9, quân Triều Tiên, nhận thấy điều sai lầm của mình, đã đưa sáu hàng xe tăng T-34 đến bãi đổ bộ. Để đối phó, hai phi đội F4U Corsair thuộc phi đoàn VMF-214 dội bom đoàn xe tăng tấn công. Đợt không kích gây thiệt hại hoặc phá hủy phân nửa số xe tăng và mất một phi cơ. Một đợt phản công nhanh của các xe tăng M26 Pershing phá hủy phần còn lại của sư đoàn cơ giới Bắc Triều Tiên và thông đường cho việc chiếm Incheon.

Ngày 19 tháng 9, Đoàn Kỹ sư Công binh Hoa Kỳ sửa chữa đường xe lửa địa phương một đoạn dài 8 dặm Anh (13 km) vào đất liền. Phi trường Gimpo bị chiếm và các vận tải cơ bắt đầu chở nhiên liệu và bom đạn cho các phi cơ đóng tại Inchon. Thủy quân lục chiến tiếp tục dở hàng tiếp liệu và nhận thêm tiếp viện quân số. Khoảng 22 tháng 9, họ đưa lên 6.629 xe và 53.882 binh sĩ cùng với 23.000 tấn tiếp liệu.

Đột phá Vành đai Pusan

Các đơn vị cuối cùng của Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên tại Đại Hàn Dân quốc còn chiến đấu bị đánh bại khi Quân đoàn 8 Hoa Kỳ của Tướng Walker đột phá khỏi Vành đai Pusan, cùng với Binh đoàn X Lục quân mở một cuộc tấn công phối hợp vào các lực lượng của Quân đội Nhân dân Triều Tiên. Trong số 70.000 quân Triều Tiên quanh Pusan, hơn phân nửa bị tiêu diệt hay bị bắt. Tuy nhiên, vì các lực lượng Liên Hợp Quốc đang tập trung để chiếm Seoul hơn là cắt đường tháo lui về phía bắc của quân Triều Tiên cho nên có khoảng 30.000 quân Triều Tiên còn lại vượt thoát về phía bắc qua sông Áp Lục nơi chẳng bao lâu họ được tái xây dựng như một chủ bài cho việc thành lập các sư đoàn mới của Triều Tiên được Liên Xô tái vũ trang bị một cách vội vã. Cuộc tấn công của Liên Hợp Quốc tiếp tục về phía bắc đến sông Áp Lục cho đến khi Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa can thiệp vào cuộc chiến.

👁️ 1 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
**Trận Incheon** ( phiên âm Triều Tiên: _Incheon sangryuk jakjeon_; Hán-Việt: _Nhân Xuyên thượng lục tác chiến_; ; mật danh: **Chiến dịch Chromite**) là một trận đánh đổ bộ vào Incheon với ý nghĩa quyết
**Incheon** (Hangeul: 인천, Hanja: 仁川, Hán-Việt: **_Nhân Xuyên_**), tên chính thức **Thành phố quảng vực Incheon** (Hangeul: 인천 광역시, Hanja 仁川廣域市, Hán Việt: Nhân Xuyên Quảng vực thị), là một thành phố nằm ở phía
**Danh sách các trận chiến** này được liệt kê mang **tính địa lý, theo từng quốc gia với lãnh thổ hiện tại**. ## Áo * Trận đồng Marchfeld (**Trận Dürnkrut và Jedenspeigen**) - 1278 *
**Sân vận động Incheon Munhak** (còn được gọi là **Sân vận động World Cup Incheon** hoặc **Sân vận động Munhak**) là một khu liên hợp thể thao ở Incheon, Hàn Quốc. Khu liên hợp bao
**Sân vận động bóng đá Incheon** (), còn được gọi là **Sungui Arena Park**, là một sân vận động dành riêng cho bóng đá ở Incheon, Hàn Quốc. Sân hiện được sử dụng chủ yếu
**Incheon Namdong Asiad Rugby Field** () là một sân vận động đa năng nằm ở Incheon, Hàn Quốc. Sân được sử dụng cho các trận đấu bóng bầu dục và bóng đá. Đây là sân
**_Trận chiến hồ Trường Tân_** (tiếng Trung: _长津湖,_ tiếng Anh: _The Battle at Lake Changjin_, Hán-Việt: _Trường Tân hồ_) là một bộ phim điện ảnh thuộc thể loại chiến tranh - lịch sử - chính
thumb|right|upright=1.35|[[Trận Little Bighorn được biết đến với cái tên Cuộc tử thủ của Custer]] Thảm họa quân sự là một bên thất bại trong trận chiến hoặc chiến tranh dẫn đến việc bên thua cuộc
**Trận Seoul lần thứ ba**, hay còn gọi là **Cuộc tổng tấn công đầu năm mới của Trung Quốc**, **Cuộc triệt thoái 4 tháng 1** () hay **Chiến dịch phía Tây lần thứ ba** ()
**Trận Vành đai Pusan** xảy ra vào tháng 8 và tháng 9 năm 1950 giữa các lực lượng Liên Hợp Quốc kết hợp với các lực lượng Đại Hàn Dân quốc (còn gọi Hàn Quốc
**Lương Xuân Trường** (sinh ngày 28 tháng 4 năm 1995) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Việt Nam đang chơi ở vị trí tiền vệ phòng ngự cho câu lạc bộ Hồng
**Kim Yong-hwan** (sinh ngày 25 tháng 5 năm 1993) là một hậu vệ bóng đá Hàn Quốc thi đấu cho Incheon United và Đội tuyển bóng đá U-23 quốc gia Hàn Quốc. Ngày 10 tháng
**Yoo Jun-Soo** (sinh ngày 8 tháng 5 năm 1988) là một cầu thủ bóng đá người Hàn Quốc thi đấu cho Buriram United ở Giải bóng đá Ngoại hạng Thái Lan. Trước đó anh thi
**Ga Geomdan Sageori** (Tiếng Hàn: 검단사거리역, Hanja: 黔丹四거리驛) là ga tàu điện ngầm của Tàu điện ngầm Incheon tuyến 2 nằm ở Wanggil-dong, Seo-gu, Incheon. Tên phụ của nhà ga là **Bệnh viện Đông y
**Nguyễn Công Phượng** (sinh ngày 21 tháng 1 năm 1995) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Việt Nam hiện đang thi đấu ở vị trí tiền đạo hoặc tiền vệ tấn công
**Lee Jae-kwon** (sinh ngày 30 tháng 7 năm 1987) là một tiền vệ bóng đá Hàn Quốc thi đấu cho Busan IPark. ## Sự nghiệp câu lạc bộ Lee, trải qua sự nghiệp trẻ tại
**Kim Chi-Woo** (Hangul: 김치우; sinh ngày 11 tháng 11 năm 1983) là một cầu thủ bóng đá Hàn Quốc hiện tại thi đấu cho Busan IPark ở K League Challenge. ## Sự nghiệp câu lạc
**Kim Jae-woong** (; sinh ngày 1 tháng 1 năm 1988) là một tiền vệ bóng đá Hàn Quốc thi đấu cho Seoul E-Land. ## Sự nghiệp câu lạc bộ Kim, trải qua sự nghiệp trẻ
**Ga Jakjeon** là ga tàu điện ngầm trên Tuyến 1 của Tàu điện ngầm Incheon nằm ở Jakjeon-dong, Gyeyang-gu, Incheon. ## Tổng quan Jakjeon là một khu dân cư dày đặc với rất nhiều toà
**Han Kyo-Won** (; sinh ngày 15 tháng 6 năm 1990) là một tiền đạo bóng đá Hàn Quốc, thi đấu cho Jeonbuk Hyundai Motors. ## Sự nghiệp câu lạc bộ Han gia nhập Incheon United
**USS _Collett_ (DD-730)** là một tàu khu trục lớp _Allen M. Sumner_ được Hải quân Hoa Kỳ chế tạo trong Chiến tranh Thế giới thứ hai. Nó là chiếc tàu chiến duy nhất của Hải
**Ganghwa** (Hán Việt: _Giang Hoa_) là một huyện tại thành phố Incheon của Hàn Quốc. Huyện bao gồm đảo Ganghwa, cũng như một số đảo nhỏ xung quanh. Khoảng 70% cư dân của huyện tham
**Park Jun-Tae** (; sinh ngày 2 tháng 12 năm 1989) là một tiền đạo bóng đá Hàn Quốc, thi đấu cho Busan IPark. Trước đó anh thi đấu cho Ulsan Hyundai, Incheon United và Jeonnam
**Jo Soo-chul** (; sinh ngày 30 tháng 10 năm 1990) là một cầu thủ bóng đá Hàn Quốc thi đấu ở vị trí tiền vệ trung tâm cho Bucheon FC ở K League Challenge. ##
**Lee Jong-Hyun** (; sinh ngày 8 tháng 1 năm 1987) là một tiền vệ bóng đá Hàn Quốc hiện tại thi đấu cho Gimhae City FC. Trước đó anh thi đấu cho câu lạc bộ
**Jung Ji-hun** (; sinh ngày 3 tháng 3 năm 2001), tên sử dụng thi đấu là **Chovy** (), là một tuyển thủ Liên Minh Huyền Thoại chuyên nghiệp đang thi đấu ở vị trí đường
**Lee Hyo-kyun** (; sinh ngày 12 tháng 3 năm 1988) là một tiền đạo trung tâm bóng đá Hàn Quốc thi đấu cho Incheon United. ## Sự nghiệp câu lạc bộ Lee là một trong
Chuyên trang tư vấn thông tin về các dự án bât động sản do nhóm chuyên viên giàu kinh nghiệm tư vấn chịu trách nhiệm và thực hiện.SRE đơn vị hoạt động trong lĩnh vực
Chuyên trang tư vấn thông tin về các dự án bât động sản do nhóm chuyên viên giàu kinh nghiệm tư vấn chịu trách nhiệm và thực hiện.SRE đơn vị hoạt động trong lĩnh vực
**Park Ji-soo** (; Hán-Việt: Phác Trí Tú; sinh ngày 13 tháng 6 năm 1994) là một cầu thủ bóng đá Hàn Quốc thi đấu ở vị trí trung vệ cho Quảng Châu Hằng Đại. ##
**Jin Seong-uk** (; Hanja: 陳成昱; sinh ngày 16 tháng 12 năm 1993) là một tiền đạo bóng đá Hàn Quốc thi đấu cho Jeju United ở K League 1. ## Sự nghiệp câu lạc bộ
[[Tập tin:Map of Korean maritime border.svg|nhỏ|phải|Đường ranh giới biển tranh chấp giữa hai miền Triều Tiên tại Hoàng Hải:
**A:** Đường giới hạn phương Bắc do liên quân Liên Hợp Quốc thiết
**Kim Hyo-jung**, (sinh ngày 11 tháng 12 năm 1990; Hangul: 김효정), thường được biết đến với nghệ danh **Hyorin** hay **Hyolin**, là một nữ ca sĩ người Hàn Quốc, cựu thành viên của nhóm nhạc
**Diogo da Silva Farias** hay **Diogo Acosta** (sinh ngày 13 tháng 6 năm 1990) là một cầu thủ bóng đá người Brasil thi đấu ở vị trí tiền đạo. ## Sự nghiệp Incheon United ký
**Choi Hyo-Jin** (, sinh ngày 18 tháng 8 năm 1983) là một hậu vệ chạy cánh phải bóng đá Hàn Quốc, thi đấu cho Jeonnam Dragons. ## Thống kê sự nghiệp câu lạc bộ ##
**Lim Ha-ram** (; sinh ngày 18 tháng 11 năm 1990) là một cầu thủ bóng đá Hàn Quốc thi đấu ở vị trí trung vệ cho Suwon FC ở giải bóng đá hàng đầu Hàn
**Kim Hyung-Il** (; sinh ngày 27 tháng 4 năm 1984) là một cầu thủ bóng đá người Hàn Quốc hiện tại thi đấu ở vị trí hậu vệ cho Navy. ## Sự nghiệp Vào tháng
---- **Kim Kun-Hoan** (sinh ngày 12 tháng 8 năm 1986) là một cầu thủ bóng đá Hàn Quốc hiện tại thi đấu cho Gyeongnam FC. ## Sự nghiệp câu lạc bộ Ngày 6 tháng 1
**Cho Yoon-Hwan** (sinh ngày 24 tháng 5 năm 1961) là huấn luyện viên và cựu cầu thủ bóng đá người Hàn Quốc. Ông từng thi đấu tại giải K-League cho câu lạc bộ Hallelujah FC
**Fehmi Alpay Özalan** (sinh ngày 29 tháng 5 năm 1973) là một cựu cầu thủ bóng đá, huấn luyện viên bóng đá và chính khách người Thổ Nhĩ Kỳ. Anh từng là huấn luyện viên
**Lee Kyu-ro** (; sinh ngày 20 tháng 8 năm 1988) là một cầu thủ bóng đá Hàn Quốc hiện tại thi đấu cho FC Pocheon. ## Sự nghiệp ### Sự nghiệp quốc tế Ngày 9
**Ahn Ji-ho** (sinh ngày 24 tháng 4 năm 1987) là một cầu thủ bóng đá Hàn Quốc thi đấu cho Seoul E-Land. Trong đợt tuyển quân K League 2008, Daejeon Citizen lựa chọn anh, và
**Giao thông vận tải ở Hàn Quốc** được cung cấp bởi mạng lưới đường sắt, đường cao tốc, tuyến xe buýt, dịch vụ phà và đường hàng không rộng khắp đất nước. Hàn Quốc là
**_Cuộc đua kỳ thú - Người nổi tiếng: The Amazing Race Vietnam 2014 _** là chương trình thứ ba của loạt chương trình gameshow được phát sóng tại Việt Nam, dựa trên chương trình truyền
**Đại hội Thể thao châu Á 2014** (), tên chính thức là **Đại hội Thể thao châu Á lần thứ 17** () còn được gọi là **Incheon 2014** (), là một sự kiện thể thao
**Tàu điện ngầm Seoul tuyến số 7** (Tiếng Hàn: 서울 지하철 7호선 _Seoul Jihacheol Chilhoseon_, Hanja: 서울 地下鐵 7號線) là tuyến đường sắt đô thị dài 61,3 km của Tổng công ty Vận tải Seoul và
**Giải vô địch thế giới _Liên Minh Huyền Thoại_ 2018** () là Giải vô địch thế giới lần thứ 8 của _Liên Minh Huyền Thoại_. Giải đấu diễn ra từ ngày 1 tháng 10 cho
**Bóng đá** tại **Đại hội Thể thao châu Á 2014** là một sự kiện liên tục được tổ chức tại Incheon, Hàn Quốc từ ngày 14 tháng 9 - 3 tháng 10 năm 2014. Trận
**Đường cao tốc vành đai 1 vùng thủ đô** (Tiếng Hàn: 수도권제1순환고속도로, _Sudogwon Je1sunhwan Gosokdoro;_ Hanja_:_ 首都圈第一循環高速道路) hay **Đường cao tốc số 100** (Tiếng Hàn: 고속국도 제100호선) là một đường cao tốc, đường vành đai
**K League All-Star Game** là một trận đấu giao hữu thường niên được tổ chức bởi Giải bóng đá chuyên nghiệp Hàn Quốc (K League). Trận đấu đầu tiên diễn ra năm 1991. ## Xanh