✨Thư thứ hai gửi tín hữu Côrintô

Thư thứ hai gửi tín hữu Côrintô

Thư thứ hai gởi cho các tín hữu tại Côrintô (Cô-rinh-tô) là một sách trong Tân Ước do Sứ đồ Phao-lô viết.

Trước đó, Sứ đồ Phao-lô đã viết Thư thứ nhất gửi tín hữu Côrintô.

Những vấn đề trong văn bản

Các học giả không chút nghi ngờ Phao-lô là tác giả thư tín này; tuy nhiên, có tranh luận không rõ thư này nguyên thủy chỉ là một hay là kết hợp vài lá thư của Phao-lô.

Mặc dù Tân Ước chỉ có hai bức thư gởi cho người Cô-rin-tô (Korinthos), tuy nhiên bằng chứng trong những thư này cho thấy Phao-lô đã viết ít nhất bốn bức thư:

I Cô-rin-tô 5:9 viết "Trong thư tôi đã viết cho anh em có dặn đừng liên hệ với những người gian dâm", NIV) nhắc đến một bức thư sớm hơn, thường được gọi là "thư cảnh cáo".

I Cô-rin-tô

Trong II Cô-rin-tô 2:3-4 và 7:8, Phao-lô nhắc đến một "bức thư nước mắt" được viết trước đó. Thư I Cô-rin-tô không phù hợp với lời mô tả này; do đó "bức thư nước mắt" phải được viết giữa I Cô-rin-tô và II Cô-rin-tô.

II Cô-rin-tô

Sự thay đổi đột ngột về giọng văn từ trước đó thật hài hòa đến cay cú trong II Cô-rin-tô chương 10-13 khiến nhiều người cho rằng chương 10-13 là một phần của "bức thư nước mắt", không biết thế nào đã đính kèm vào bức thư chính của Phao-lô. Tuy nhiên những người bất đồng với quan điểm này cho rằng "bức thư nước mắt" không tồn tại.

Một số học giả cũng tìm thấy những phần của "thư cảnh cáo", hoặc thuộc những thư khác, trong chương 1-9, ví dụ của "thư cảnh cáo" được giữ trong II Cô-rin-tô 6:14-7:1.

Bối cảnh

Những liên hệ của Phao-lô với Hội thánh Côrintô có thể hình thành như sau:.

Phao-lô có thể đã đi thăm lần thứ ba sau khi viết II Cô-rin-tô, vì Công Vụ 20:2-3 cho biết ông sống 3 tháng tại Hy Lạp. Trong thư Rô-ma, viết vào lúc này, ông gởi lời chào từ một số nhân vật quan trọng trong hội thánh cho người La Mã.

Bố cục

Sách thường được chia như sau:

  • 1:1-11 - Lời chào
  • 1:12 - 7:16 - Phao-lô biện hộ về những hành động và chức sứ đồ của ông, bày tỏ lòng yêu mến dành cho người Cô-rin-tô.
  • 8:1 - 9:15 - Những hướng dẫn về việc lạc quyên cho những người nghèo tại Hội thánh Jerusalem.
  • 10:1 - 13:10 - Luận bút bảo vệ quyền sứ đồ.
  • 13:11-14 - Lời chào kết thúc

Nội dung

Trong bức thư thứ hai của Phao-lô gởi cho người Cô-rin-tô, một lần nữa ông gọi mình là Sứ đồ của Chúa Jesus, theo ý định của Đức Chúa Trời. Ông khích lệ người Côrintô bằng cách cho họ biết sẽ không có một cuộc viếng thăm đau buồn nữa, nhưng khích lệ họ với tình yêu ông dành cho họ. Bức thư khá ngắn so với thư đầu tiên và có thể làm độc giả khó hiểu nếu không biết về bối cảnh kinh tế, tôn giáo và xã hội của cộng đồng này. Phao-lô cảm thấy tình hình tại Côrintô vẫn còn phức tạp và cảm thấy bị tấn công. Một số người thách thức thẩm quyền chức vụ sứ đồ của ông. Phao-lô so sánh sự khó khăn tại đây với những thành phố mà ông đã thăm viếng, nơi người ta chấp nhận khó khăn như trường hợp của người Galatia. Phao-lô bị phê bình vì cách ông viết và nói. Phao-lô tìm cách bênh vực chính mình với những điều quan trọng ông giảng dạy. Phao-lô nhấn mạnh đến việc tha thứ những người khác và giao ước mới với Đức Chúa Trời đến từ Thánh linh của Đức Chúa Trời Hằng sống (II Cô-rin-tô 3:3), ông cũng nhấn mạnh đến tầm quan trọng trở thành một Cơ-đốc nhân và việc dâng hiến rộng rãi cho dân Chúa tại Jerusalem. Ông kết thúc bằng cách chia sẻ lại kinh nghiệm thế nào Đức Chúa Trời đã thay đổi cuộc đời ông (Sandmel, 1979).

Tính độc đáo

Nhận xét về Thư Cô-rin-tô thứ nhì, Thánh Kinh Từ điển Easton đã viết,

Thư tín này được viết rất khéo, thể hiện cá tính của Sứ đồ hơn những sách khác. "Sự yếu đuối của con người, sức mạnh thuộc linh, tình cảm sâu đậm dịu dàng, sự thương tổn, tính nghiêm nghị, sự châm biếm, quở trách, tự bào chữa, sự khiêm nhường, lòng tự trọng, lòng sốt sắng vì lợi ích của những người yếu nghèo, khổ đau, cũng như nhiệt huyết cho sư phát triển của Hội Thánh Đấng Christ và cho sự tăng trưởng thuộc linh của các tín hữu, tất cả được thể hiện thích hợp và thuyết phục trong bức thư của ông."--Lias, Second Corinthians.

Học giả

*George H. Guthrie - giáo sư tại Đại học Union, Jackson, Tennessee

👁️ 0 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
**Thư thứ hai gởi cho các tín hữu tại Côrintô** (Cô-rinh-tô) là một sách trong Tân Ước do Sứ đồ Phao-lô viết. Trước đó, Sứ đồ Phao-lô đã viết Thư thứ nhất gửi tín hữu
**Thư thứ nhất gởi cho các tín hữu tại Côrintô** (Cô-rinh-tô) là một sách trong Tân Ước. Thư Côrintô thứ nhất là bức thư mà Sứ đồ Phao-lô và Sosthenes gởi cho các Cơ-đốc nhân
**_Thư thứ nhất gửi tín hữu Thêxalônica_** là bức thư do Sứ đồ Phaolô viết và đã được xếp vào danh sách các quyển của Tân Ước của Kitô giáo. ## Thời gian và bối
**Korinthos** (Tiếng Hy-lạp: Κόρινθος) còn được viết là **Corinth** hoặc **Cô-rin-tô**, là một khu tự quản ở vùng Peloponnesos, Hy Lạp. Khu tự quản Korinthos có diện tích 611 km², dân số theo điều tra
thumb|”Chúa Giêsu chữa lành bà mẹ vợ ông Phêrô'', tranh của John Bridges vào năm 1839. **Đức Giêsu chữa lành bà mẹ vợ ông Phêrô** là một phép lạ của Đức Giêsu được mô tả
**Thư gởi các tín hữu tại Rô-ma** là một thư tín trong Tân Ước của Cơ-đốc giáo. Sách thường được gọi cách đơn giản là **Rô-ma**. Đây là một trong bảy bức thư được công
**Lịch sử của chế độ Giáo hoàng** là một lịch sử lâu dài kéo dài trong suốt 2000 năm với rất nhiều sự kiện và biến động. Giáo hội Công giáo nhìn nhận Giáo hoàng
**Phaolô thành Tarsus** (còn gọi là **Sao-lơ hoặc Saolê** theo chữ **Saul**, **Paulus**, **Thánh Phaolô Tông đồ**, **Thánh Phaolô** hoặc **Sứ đồ Phaolô**, **Thánh Bảo-lộc** hay **Sao-lộc** (; ; ; khoảng 5 CN – khoảng
**Sự cải đạo của Phaolô** (hoặc **Phaolô trở lại**) là một sự kiện được nhắc đến trong Tân Ước, nói về việc Phaolô chấm dứt đàn áp các Kitô hữu tiên khởi, ông trở thành
**Thánh Phêrô** hay **Thánh Peter** (Tiếng Hy Lạp: _Πέτρος_, _Pétros_ "Đá", **Kêpha** (**Cephas**), **Phi-e-rơ**, hoặc thỉnh thoảng là **Simôn con ông Giôna**; Tiếng Anh: **Saint Peter**) là tông đồ trưởng trong số mười hai Tông
**Tân Ước**, còn gọi là **Tân Ước Hi văn** hoặc **Kinh Thánh Hi văn** (Tiếng Anh: _New Testament_) là phần cuối của Kinh Thánh Kitô giáo, được viết bằng tiếng Hy Lạp bởi nhiều tác
**Clêmentê I** (Latinh: _Clemens I_) cũng được gọi là **Clement thành Roma** hay **Clement thuộc Roma** (Latinh: _Clemens Romanus_), để phân biệt với Alessandrinus (?-97). Ông được nhắc đến từ rất sớm là Giám mục
phải|[[Tiệc Ly, tranh của Leonardo da Vinci (1498).]] **Bí tích Thánh Thể** là một loạt các hành động cử hành bởi các Kitô hữu và theo lời dạy của Giê-su được ký thuật trong Tân
**Sôtêrô** (Tiếng Latinh:_Soterus_) là vị Giáo hoàng thứ 11 kế vị Thánh Phêrô và là vị Giáo hoàng thứ 12 của giáo hội Công giáo. Ông được biết đến như là "giáo hoàng của tình
**Bí tích Hòa Giải** (còn gọi là **Bí tích Hoán Cải** hay **Sám Hối**, **Xưng Tội**, **Tha Tội**, **Giải Tội**, **Bí tích của sự hối cải**, **Bí tích Thống Hối**, **Bí tích Xưng tội**, **Bí
**Giáo hội Công giáo**, gọi đầy đủ là **Giáo hội Công giáo Rôma**, là giáo hội Kitô giáo được hiệp thông hoàn toàn với vị giám mục giáo phận Rôma, hiện tại là Giáo hoàng
**Ephesus** (; Đền này có thể đã được xây dựng lại hoặc sửa chữa, nhưng điều này không chắc chắn, vì lịch sử sau đó của nó không được rõ ràng. Hoàng đế Constantinus Đại
nhỏ|Thiếu nữ mặc đồ trắng thường được xem là biểu hiện cho trinh tiết **Trinh tiết** theo là một khái niệm chỉ một người chưa từng quan hệ tình dục. **Trinh nữ** là từ để
**Thánh Linô** (Tiếng Latinh: _Linus_) là người đầu tiên kế vị Thánh Phêrô, là Giám mục của Rôma và là vị Giáo hoàng thứ hai của Giáo hội Công giáo. Niên giám 2003 ấn định