✨Thư của Giacôbê

Thư của Giacôbê

Thư tín Gia-cơ là một sách trong Thánh Kinh Tân Ứớc.

Tác giả

Tác giả tự nhận mình là Gia-cơ (1:1). Trong Thánh Kinh Tân Ứớc, có bốn nhân vật mang tên Gia-cơ.

Người thứ nhất mang tên Gia-cơ là Sứ đồ Gia-cơ, con trai của Xê-bê-đê (Mác 1:19). Tuy nhiên, tác giả không thể là Sứ đồ Gia-cơ bởi vì Sứ đồ Gia-cơ đã chết quá sớm vào khoảng năm 44 S.C. Ông không thể là người viết bức thư này.

Người thứ hai mang tên Gia-cơ, chính là em trai của Jesus. Gia-cơ có lẽ là người em lớn nhất, vì ông đứng đầu trong danh sách được Sứ đồ Ma-thi-ơ ghi lại trong Ma-thi-ơ 13:55.

Lúc Jesus mới thi hành chức vụ, Gia-cơ đã không tin Jesus, có thể ông đã hiểu lầm chức vụ của Jesus (Giăng 7:2-5). Sau đó, Gia-cơ tin nhận Chúa. Ông là một người trong số rất ít người chọn lọc, đã được Jesus xuất hiện cho gặp sau khi Ngài sống lại (I Cô-rinh-tô 15:7).

Sau khi Jesus thăng thiên, cùng với Sứ đồ Phi-e-rơ, Gia-cơ trở thành một nhà lãnh đạo Hội Thánh. Khi Phi-e-rơ được cứu khỏi tù, ông đã bảo các môn đồ hãy báo tin ấy cho Gia-cơ (Công Vụ 12:17). Hành động của Phi-e-rơ xác nhận Gia-cơ là một lãnh đạo của Hội Thánh.

Sứ đồ Phao-lô thuật lại rằng sau khi ăn năn quy đạo, lần đầu tiên Phao-lô đến Giê-ru-sa-lem, Phao-lô đã gặp Gia-cơ, em của Jesus (Ga-la-ti 1:19). Sứ đồ Phao-lô đã gọi Gia-cơ là một "cột trụ" của Hội Thánh (Ga-la-ti 2:9).

Vai trò lãnh đạo Hội Thánh của Gia-cơ được khẳng định vì ông là người đã chủ tọa Giáo hội Nghị tại Giê-ru-sa-lem (Công Vụ 15:1-41). Gia-cơ cũng là người phát biểu sau cùng đưa ra quyết định tại Giáo hội Nghị này (Công Vụ 15:13-21).

Lần sau cùng đến Giê-ru-sa-lem, Sứ đồ Phao-lô cũng đã đến thăm "Gia-cơ và tất cả các vị trưởng lão" (Công Vụ 21:18).

Với vai trò lãnh đạo Hội Thánh, Gia-cơ được nhiều người biết đến. Giu-đe, tác giả thư Giu-đe, tự nhận rất đơn giản rằng ông là "em Gia-cơ" (Giu-đe 1:1); và các tín hữu trong Hội Thánh đầu tiên đã biết Giu-đe là ai.

Gia-cơ được Kinh Thánh xác định rõ là em của Đức Jesus; tuy nhiên, cả Gia-cơ lẫn Giu-đe, cả hai người chỉ tự nhận mình là "đầy tớ của Đức Jesus" (Gia-cơ 1:1; Giu-đe 1:1).

Có hai người khác nữa trong Tân Ước mang cũng mang tên Gia-cơ. Người thứ nhất là Gia-cơ, con trai A-phê (Ma-thi-ơ 10:3; Mác 3:18; Lu-ca 6:15; Công Vụ 1:13). Người thứ hai là Gia-cơ, được ghi lại trong Mác 15:40. Tuy nhiên, cả hai nhân vật này không có tác phong, hoặc ảnh hưởng, mà Gia-cơ, tác giả thư tín này đã có.

Bố cục

:I. Lời chào thăm (1:1) :II. Thử thách và cám dỗ (1:2-18) :#Đức tin trong thử thách (1:2-12) :#Nguồn gốc của sự cám dỗ (1:13-18) :III. Nghe và làm (1:19-27) :IV. Đừng thiên vị (2:1-13) :V. Đức tin và việc làm (2:14-16) :VI. Chế phục cái lưỡi (3:1-12) :VII. Hai thứ khôn ngoan (3:13-18) :VIII. Cảnh cáo nếp sống thế tục (4:1-17) :#Tranh cạnh bất hoà (4:1-3) :#Bất trung thuộc linh (4:4) :#Kiêu ngạo (4:5-10) :#Nói hành (4:11-12) :#Khoe khoang (4:13-17) :#Giàu có bạo quyền (5:1-6) :IX. Những lời răn bảo khác (5:7-20) :#Kiên trì nhẫn nhục lúc chịu khổ (5:7-11) :#Vấn đề thề thốt (5:12) :#Cầu nguyện bởi đức tin (5:13-18) :#Những người sai lạc chân lý (5:19-20)

👁️ 0 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
**Thư tín Gia-cơ** là một sách trong Thánh Kinh Tân Ứớc. ## Tác giả Tác giả tự nhận mình là Gia-cơ (1:1). Trong Thánh Kinh Tân Ứớc, có bốn nhân vật mang tên Gia-cơ. Người
**Phúc Âm theo Giacôbê** hay **Tin Mừng của Giacôbê** còn được gọi là **Tin Mừng Thời thơ ấu của Giacôbê** hoặc **Thủ quyển Phúc Âm thư của Giacôbê**, là một Phúc Âm ngoại điển có
Thánh **Gia-cô-bê** hay **Gia-cơ** (tiếng Anh: _James_, tiếng Pháp: _Jacques_, tiếng Tây Ban Nha: _Tiago_) có thể đề cập tới: *Giacôbê Công chính, anh em của Đức Giêsu, được cho là tác giả Thư của
_Người Samari nhân lành_, tranh Pelegrín Clavé y Roqué_ (1838)_**Người Samari nhân lành** hay **Người Samari nhân đức** là một dụ ngôn được Lu-ca ghi lại trong sách Phúc âm mang tên ông. Nhiều người
phải|[[Biểu tượng giáng sinh của Maria vẽ bởi thánh Savva vào thế kỷ 16,17 (Bảo tàng Kskov]] **Lễ sinh nhật của Đức Maria** là ngày lễ kỷ niệm sự ra đời của Mẹ Maria, đây
**Giacôbê, con của Zêbêđê** (tiếng Aramaic: Yaʕqov, tiếng Hy Lạp: Ιάκωβος, mất năm 44) là một trong Mười hai sứ đồ của Chúa Giêsu. Ông là con của Zêbêđê và Salômê, trong tiếng Anh là
**Giacôbê Nguyễn Ngọc Quang** (1909–1990) là một Giám mục người Việt Nam của Giáo hội Công giáo Rôma. Ông từng đảm nhận chức vụ giám mục phó, giám mục chính tòa giáo phận Cần Thơ
**Giacôbê Huỳnh Văn Của** (1915–1995) là một Giám mục của Giáo hội Công giáo tại Việt Nam Ông nguyên là Giám mục phó Giáo phận Phú Cường trong khoảng thời gian từ năm 1976 đến
**Giacôbê Nguyễn Văn Mầu** (1914–2013) là một giám mục của Giáo hội Công giáo Rôma tại Việt Nam. Ông nguyên là Giám mục chính tòa của Giáo phận Vĩnh Long trong hơn 30 năm, từ
**Giacôbê Lưu Đan Quế** (sinh 1953) là một giám mục người Đài Loan của Giáo hội Công giáo Rôma. Ông nguyên là Giám mục chính tòa Giáo phận Tân Trúc trước khi từ nhiệm vì
**Giacôbê Tô Triết Dân** (, _James Su Zhi-min_; sinh 1932), có tài liệu ghi là **Tô Chí Dân** (苏志民), là một giám mục người Trung Quốc của Giáo hội Công giáo Rôma. Theo Giáo luật,
** Giacôbê Lê Văn Mẫn** (1922 – 2001) là một linh mục được bí mật tấn phong Giám mục của Giáo hội Công giáo Rôma tại Việt Nam. Ông được Tổng Giám mục Philipphê Nguyễn
**Phanxicô An Thụ Tân** (, _Francis An Shu-xin_; sinh 1949) là một giám mục người Trung Quốc của Giáo hội Công giáo Rôma. Ông hiện đảm nhận chức vụ Giám mục Phó Giáo phận Bảo
**Tân Ước**, còn gọi là **Tân Ước Hi văn** hoặc **Kinh Thánh Hi văn** (Tiếng Anh: _New Testament_) là phần cuối của Kinh Thánh Kitô giáo, được viết bằng tiếng Hy Lạp bởi nhiều tác
**Micae Ngô Đình Khả** (chữ Hán: 吳廷可; 1856 – 1923) là một quan đại thần nhà Nguyễn. Ông được biết đến như một đại thần đã cộng tác với Pháp để đàn áp cuộc khởi
nhỏ|Minh họa thời trung cổ của các _giáo hội_ từ Hortus deliciarum của Herrad of Landsberg (thế kỷ 12) **Giáo hội Kitô giáo** là một thuật ngữ giáo hội thường được người theo Kháng Cách
**Giuse Maria Trịnh Văn Căn** (19 tháng 3 năm 1921 – 18 tháng 5 năm 1990) là một hồng y và dịch giả Công giáo người Việt Nam. Ông cũng là Tổng giám mục thứ
thumb|”Chúa Giêsu chữa lành bà mẹ vợ ông Phêrô'', tranh của John Bridges vào năm 1839. **Đức Giêsu chữa lành bà mẹ vợ ông Phêrô** là một phép lạ của Đức Giêsu được mô tả
**Giáo hội Công giáo**, gọi đầy đủ là **Giáo hội Công giáo Rôma**, là giáo hội Kitô giáo được hiệp thông hoàn toàn với vị giám mục giáo phận Rôma, hiện tại là Giáo hoàng
**Vũng Tàu** là một thành phố cũ thuộc tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu, vùng Đông Nam Bộ, Việt Nam. Đây là trung tâm kinh tế, tài chính, văn hóa, du lịch, và là một
**Phaolô Nguyễn Văn Bình** (1 tháng 9 năm 1910 – 1 tháng 7 năm 1995) là một giám mục Công giáo Rôma người Việt Nam. Ông nguyên là Tổng giám mục Tiên khởi của Tổng
**Lịch sử của chế độ Giáo hoàng** là một lịch sử lâu dài kéo dài trong suốt 2000 năm với rất nhiều sự kiện và biến động. Giáo hội Công giáo nhìn nhận Giáo hoàng
**Philipphê Nguyễn Kim Điền** (13 tháng 3 năm 1921 – 8 tháng 6 năm 1988) là một giám mục Công giáo Rôma người Việt Nam. Ông nguyên là Giám mục chính tòa Tiên khởi Giáo phận
[[Andes phủ tuyết phía trên trung tam Santiago]] **Santiago de Chile** (, "Santiago" là tên chỉ _Giacôbê, con của Zêbêđê_) hay gọi ngắn là **Santiago**, là thủ đô Chile và cũng là thành phố lớn
**Giáo hoàng Lêôn I** hay **Lêôn Cả** (Latinh: _Leo I_) là giáo hoàng thứ 45 của Giáo hội Công giáo Rôma, kế vị giáo hoàng Xíttô III. Ông là một trong những vị Giáo hoàng
**Thánh Phêrô** hay **Thánh Peter** (Tiếng Hy Lạp: _Πέτρος_, _Pétros_ "Đá", **Kêpha** (**Cephas**), **Phi-e-rơ**, hoặc thỉnh thoảng là **Simôn con ông Giôna**; Tiếng Anh: **Saint Peter**) là tông đồ trưởng trong số mười hai Tông
Dưới đây là sự kiện trong năm tại **Việt Nam 2001**. ## Đương nhiệm ## Sự kiện ### Diễn ra trong năm *Đại hội Đảng Cộng sản Việt Nam lần thứ IX *Liên hoan phim
**St. James** là một quận dân cư ở thành phố Westminster của thủ đô Luân Đôn, nước Anh. Vào thế kỷ 17 khu vực này phát triển như một nơi ở của tầng lớp quý
**Biển hồ Galilee**, cũng gọi là **Biển hồ Genneseret**, **Hồ Kinneret** hoặc **Hồ Tiberias** (tiếng Do Thái: ים כנרת), là một hồ nước ngọt lớn nhất ở Israel. Hồ có chu vi khoảng 53 km (33
nhỏ|"Trinh nữ Maria và Giê-Su", tranh cổ của [[Iran]] **Maria ** được ghi là một phụ nữ có vị trí đặc biệt và vinh dự trong Hồi giáo. Tên bà được nhắc đến 34 lần
nhỏ|_Đức Mẹ cùng năm thiên sứ_, [[Sandro Botticelli|Botticelli, khoảng 1485.]] **Tôn sùng Đức Maria** trong Kitô giáo là một hoạt động của một người hoặc nhóm người với Maria qua những lời cầu nguyện, việc
nhỏ|"Xức dầu sau hết", trích từ bức tranh trang trí [[Bảy Bí Tích (bức tranh)|Bảy Bí Tích (1445–1450) của Rogier van der Weyden.]] **Bí tích Xức Dầu Bệnh Nhân** (còn gọi là **Bí tích Xức
nhỏ|Dâng Đức Maria vào Đền Thờ, Willem Vrelant **Lễ dâng Đức Maria** vào đền thánh là một ngày lễ trong lịch phụng vụ của Giáo hội Công giáo Rôma, Giáo hội Công giáo phương Đông
**Mátthêu** hoặc **Mátthêô** (מתי / מתתיהו, Mattay hoặc Mattithyahu; tiếng Hy Lạp: Ματθαίος, Matthaios, Hy Lạp hiện đại: Ματθαίος, Matthaíos) là một trong mười hai sứ đồ của Chúa Giêsu. Theo truyền thống Kitô giáo,
nhỏ|phải|Ơn mời gọi **Ơn gọi** (, ) là thuật ngữ này bắt nguồn từ Cơ đốc giáo chỉ về một công việc mà một người đặc biệt bị thu hút hoặc được lựa chọn phù
thumb|[[Bữa ăn tối cuối cùng (Leonardo da Vinci)|_Bữa ăn tối cuối cùng_, tranh vẽ cuối những năm 1490 của họa sĩ Leonardo da Vinci, miêu tả cảnh bữa tối Chúa Giê-su và 12 tông đồ]] **Mười
**Phaolô thành Tarsus** (còn gọi là **Sao-lơ hoặc Saolê** theo chữ **Saul**, **Paulus**, **Thánh Phaolô Tông đồ**, **Thánh Phaolô** hoặc **Sứ đồ Phaolô**, **Thánh Bảo-lộc** hay **Sao-lộc** (; ; ; khoảng 5 CN – khoảng
**Lịch sử của Giáo hội Công giáo Việt Nam từ năm 1975 đến năm 1990** có nhiều điểm đặc thù riêng. Đây là giai đoạn 15 năm thứ hai kể từ khi thiết lập hàng
**Tôma Nguyễn Văn Tân** (1940 – 2013) là một Giám mục người Việt Nam của Giáo hội Công giáo Rôma. Ông từng đảm trách vai trò Giám mục chính tòa Giáo phận Vĩnh Long từ
**Antôn Nguyễn Văn Thiện** (1906–2012) là một Giám mục Công giáo người Việt, từng đảm nhận vai trò Giám mục Tiên khởi Giáo phận Vĩnh Long trong thời gian từ năm 1960 đến năm 1968.
Bốn sách Phúc âm trong Tân Ước là nguồn tư liệu chính cho câu chuyện kể của tín hữu Cơ Đốc về cuộc đời Chúa Giê-su. ## Gia phả và Gia đình Có hai ký
**Thánh Gioan** hay **Gioan Tông đồ** (tiếng Aramaic: ܝܘܚܢܢ ܫܠܝܚܐ _Yohanan Shliha_; tiếng Hebrew: יוחנן בן זבדי _Yohanan ben Zavdi_; tiếng Hy Lạp: Ἰωάννης; tiếng Latinh: _Ioannes_; trong tiếng Anh là **John the Apostle,** sống
nhỏ|200x200px|Cây sự sống trên thiên đường - Hình minh họa thế kỷ 15 **Cây sự sống** (tiếng Hebrew: עֵץ הַחַיִּים - _Ec ha-Chajim_) là cây trong vườn địa đàng theo Kinh Thánh, sinh trái ăn
**Louis (hay Aloisio hoặc Luy) Phạm Văn Nẫm** (1919–2001) là một giám mục của Giáo hội Công giáo tại Việt Nam. Ông nguyên là Giám mục phụ tá của Tổng giáo phận Thành phố Hồ
Nhà thờ chính tòa Vĩnh Long nhỏ|Giáng Sinh tại Nhà thờ chính toà Vĩnh Long **Nhà thờ chính tòa Vĩnh Long** (tên chính thức: **Nhà thờ chính tòa Thánh Anna**) là nhà thờ chính tòa
**Giuse Trần Văn Thiện** (1 tháng 10 năm 1908 – 4 tháng 2 năm 1989) là một giám mục người Việt Nam thuộc Giáo hội Công giáo Rôma. Ông nguyên là giám mục tiên khởi
**Kinh Cầu Các Thánh** được là một trong những kinh cổ xưa nhất của Giáo hội Công giáo. Kinh này thường được dùng trong những dịp như : Lễ Truyền Chức Thánh, Lễ Cung Hiến
**Raphael Nguyễn Văn Diệp** (1926–2007) là một Giám mục của Giáo hội Công giáo tại Việt Nam. Ông từng đảm trách vai trò giám mục phó Giáo phận Vĩnh Long trong khoảng thời gian kéo
thumb|Mặt tiền của nhà thờ **Nhà thờ Eremitani** (tiếng Ý: _Chiesa degli Eremitani_) hay còn được gọi là **Nhà thờ của các ẩn sĩ** là một nhà thờ dòng Augustinô mang kiến trúc Gothic thế
**Đường hành hương Santiago de Compostela** còn gọi là **Con đường của Thánh Giacôbê**, **đường Santiago** kéo dài từ biên giới với Pháp - Tây Ban Nha đến thành phố Santiago de Compostela. Con đường