✨Nguyễn Chính Trung

Nguyễn Chính Trung

Nguyễn Chính Trung tên khai sinh là Nguyễn Chí Chính (sinh ngày 10 tháng 10 năm 1932) là giáo sư, tiến sĩ, nhà giáo nhân dân Việt Nam, thiếu tướng, nguyên trưởng khoa thông tin tại học viện quân sự cấp cao (nay là Học viện Quốc phòng Việt Nam). Ông là người có nhiều cống hiến cho ngành Khoa học quân sự Việt Nam, và là một cán bộ quan trọng trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và kháng chiến chống Mỹ.

Tiểu sử

  • Nguyễn Chính Trung quê ở làng Phù Yên, xã Trường Yên, huyện Chương Mỹ, tỉnh Hà Tây (nay thuộc thủ đô Hà Nội). Bố ông tên là Nguyễn Chí Niệm. Mẹ ông là Nguyễn Thị Trần. Ông là em trai của Nguyễn Chí Trực, nguyên trưởng ty Tài chính, nguyên trưởng ty Công Thương, nguyên tỉnh ủy viên tỉnh Hà Đông (cũ).
  • Năm 1945, ông theo anh trai đi học ở Hà Nội.

Sự nghiệp

  • Năm 1950 khi diễn ra chiến dịch Biên Giới, ông nhập ngũ và bắt đầu tham gia Cách mạng. Sau đó, ông được cử đi học tại trường sỹ quan lục quân 1 (đại học Trần Quốc Tuấn).
  • Năm 1953, ông được điều về sư đoàn 316 tham gia chiến dịch thượng Lào.
  • Năm 1954, ông tham gia chiến dịch Điện Biên Phủ và là cán bộ thông tin vô tuyến điện của sư đoàn 312.
  • Từ năm 1954 - 1956, ông được điều về bảo đảm thông tin cho nhiệm vụ tiếp quản tại khu vực Hòn Gai, Cẩm Phả. Sau đó, ông phụ trách mảng thông tin chủ yếu ở đảo Hòn Rồng.
  • Từ năm 1956 - 1961, ông làm giáo viên Khoa Thông tin của trường sỹ quan lục quân Việt Nam.
  • Từ năm 1961 - 1965, ông được cử đi học ở trường Đại học Bách Khoa Hà Nội về bộ môn Vô Tuyến Điện.
  • Từ năm 1965 - 1977, ông đảm nhiệm chức trưởng bộ môn vô tuyến điện. Ông đồng thời là trưởng ban nghiên cứu Khoa Học Quân sự của trường sỹ quan thông tin (tách ra từ trường sỹ quan lục quân).
  • Năm 1975, ông tham gia chiến dịch Tây Nguyên, làm công tác đảm bảo thông tin rồi tiếp quản hệ thống thông tin của địch. Tại Nha Trang, ông đã góp phần bảo vệ tốt trung tâm thông tin của địch để bộ đội ta tiếp quản. Ông cùng đoàn quân với đường dây thông tin liên lạc tiến thẳng vào chiến dịch Hồ Chí Minh.
  • Từ năm 1977 - 1979, ông làm nghiên cứu sinh tại học viện quân sự cấp cao (nay là Học viện Quốc phòng Việt Nam). Ông được biệt phái lên Mặt trận Lạng Sơn (quân đoàn 5) để tham gia Chiến tranh biên giới Việt - Trung.
  • Cuối năm 1979, ông là thực tập sinh tại Viện Tự động hóa chỉ huy tại viện IMAT Cộng hòa Dân chủ Đức.
  • Từ năm 1981 - 2003, ông là giảng viên và lần lượt giữ cương vị phó trưởng khoa (1987) và trưởng khoa (1991) thông tin tại học viện quân sự cấp cao Hà Nội (nay là Học viện Quốc phòng).

Đóng góp

Trong suốt sự nghiệp tham gia cách mạng và cống hiến cho giáo dục, ông đã có nhiều công trình nghiên cứu quan trọng:

  • Khi ông là thực tập sinh tại Viện tự động hóa chỉ huy tại Cộng hòa Dân chủ Đức, ông đã tham gia nghiên cứu đề tài "Tính toán phân bố tần số tối ưu cho hệ thống Vô tuyến toàn quân." Công trình được đánh giá đạt mức xuất sắc bởi học viện IMAT.
  • Năm 1988, ông bảo vệ thành công luận án Phó tiến sĩ "Dùng phương pháp sơ đồ hóa (graph) lập chương trình tối ưu và dạy học môn thông tin chiến dịch." Công trình được chọn báo cáo tại Hội nghị khoa học giáo dục toàn quốc.
  • Trong quá trình công tác, ông luôn có ý thức tìm những phương pháp dạy học có hiệu quả và có nhiều công trình nghiên cứu về phương pháp giảng dạy như: "Đề xuất phương pháp lập chương trình môn học tối ưu và dạy học bằng phương pháp sơ đồ hóa (graph)" "Những vấn đề chung về phương pháp dạy học ở Học viện Quốc phòng" "Xây dựng phương pháp học tập chủ động trong quá trình học tập ở học viện quân sự cấp cao" "Phương pháp nghiên cứu khoa học quân sự" ** "Vận dụng phương pháp hệ thống cấu trúc trong quân sự"
  • Ông có nhiều đóng góp trong việc soạn thảo quá trình môn học Thông tin liên lạc và Tác chiến điện tử trong chiến tranh bảo vệ Tổ quốc trong giai đoạn hiện đại.
  • Ngoài ra, ông còn có 8 công trình khoa học đề tài cấp bộ, 11 giáo trình, tài liệu, sách tham khảo, và nhiều các báo cáo khoa học đăng tải trên các tạp chí. Trong quá trình giảng dạy và công tác giáo dục, ông đã hướng dẫn 24 nghiên cứu sinh, học viên cao học. Nhiều học viên của ông là những người có tầm vóc và cống hiến quan trọng sau này như trung tướng Nguyễn Chiến (nguyên Trưởng ban cơ yếu chính phủ), đại tá Đào Văn Giá (nguyên Trưởng ban cơ yếu chính phủ),...

Danh hiệu

  • Năm 1989, ông được phong làm phó giáo sư Khoa Học Quân sự.
  • Năm 1992, ông được trao tặng danh hiệu nhà giáo ưu tú.
  • Năm 1998, ông được trao tặng danh hiệu nhà giáo nhân dân Việt Nam.
  • Năm 2002, ông được phong làm giáo sư Khoa Học Quân sự.
  • Năm 2000, ông được trao tặng danh hiệu chiến sĩ thi đua toàn quân.
  • Ông còn nhận được nhiều danh hiệu khen thưởng khác: Về Cách mạng: ** Huân chương kháng chiến hạng nhất Quân công hạng ba Chiến công hạng ba Huân chương chiến thắng hạng ba * Huân chương chiến sĩ vẻ vang hạng nhất, nhì, ba Về Giáo dục và khoa học:* Huy chương quân kỳ quyết thắng Huy chương vì sự nghiệp giáo dục Huy chương vì sự nghiệp khoa học công nghệ

Câu nói

Điều tâm huyết nhất mà tôi vẫn thực hiện và muốn truyền lại cho con cháu đó là câu nói của một nhà văn hào Pháp mà thầy giáo đã đọc cho chúng tôi nghe trong buổi học cuối cùng trước khi ghi tên nhập ngũ (tháng 1 năm 1950). Câu đó là: "Không tha thiết thì không làm nên được việc gì. Hãy giữ lấy ngọn lửa ấy trong lòng hỡi thanh niên, còn nó người còn trẻ, nếu nó mất thì dù hai mươi tuổi người cũng đã già rồi!"
👁️ 0 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
**Nguyễn Chính Trung** tên khai sinh là **Nguyễn Chí Chính** (sinh ngày 10 tháng 10 năm 1932) là giáo sư, tiến sĩ, nhà giáo nhân dân Việt Nam, thiếu tướng, nguyên trưởng khoa thông tin
**Nguyễn Tiến Trung** (sinh năm 1983) tại Thái Bình là thạc sĩ công nghệ thông tin được coi là nhân vật bất đồng chính kiến Việt Nam. Ngày 7 tháng 7 năm 2009, Trung bị
**Nguyễn Trần Trung Quân** (sinh ngày 16 tháng 11 năm 1992) là một nam ca sĩ, nhạc sĩ sáng tác ca khúc kiêm nhà sản xuất thu âm người Việt Nam. Theo học tại Học
**Nguyễn Hải Trung** (sinh ngày 6 tháng 10 năm 1968 tại Vĩnh Phúc) là một tướng lĩnh của lực lượng Công an nhân dân Việt Nam với quân hàm Trung tướng. Ông hiện là Thứ
**Nguyễn Thành Trung** (sinh ngày 26 tháng 10 năm 1982) là Đại biểu Quốc hội nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Ông hiện là Ủy viên chuyên trách Ủy ban Tài chính
**Nguyễn Đức Trung** (sinh năm 1974) là chính trị gia nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Ông hiện là Bí thư Tỉnh ủy Nghệ An, Trưởng Ban Chỉ đạo phòng, chống tham
**Nguyễn Hữu Chính** (sinh 1959) là một sĩ quan cấp cao trong Quân đội nhân dân Việt Nam, hàm Trung tướng, nguyên Chính ủy Tổng cục Kỹ thuật (2015-2019) ## Thân thế và sự nghiệp
**Nguyễn Thành Trung** (sinh ngày 9 tháng 10 năm 1947) là một cựu Đại tá Không quân Nhân dân Việt Nam. Ông là người đã lái máy bay F-5E ném bom vào Dinh Độc Lập
**Nguyễn Đăng Trừng** (sinh 1942) là một luật sư Việt Nam, Chủ nhiệm Đoàn Luật sư thành phố Hồ Chí Minh từ năm 1995 cho tới nay (tháng 8 năm 2014), đại biểu quốc hội
**Ban Nội chính Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam** là cơ quan tham mưu, giúp việc của Ban Chấp hành Trung ương, trực tiếp và thường xuyên là Bộ Chính trị, Ban Bí thư
**Nguyễn Nho Trung** (sinh ngày 25 tháng 5 năm 1963) là chính trị gia người Việt Nam. Ông từng giữ chức vụ Ủy viên Ban thường vụ Thành ủy, Chủ tịch Hội đồng nhân dân
nhỏ|phải|Nguyễn Lân Trung (thứ 2 từ trái sang), tháng 12 năm 2020 tại Hà Nội **Nguyễn Lân Trung** (sinh năm 1953) là Phó Giáo sư, Tiến sĩ, nguyên Phó Chủ tịch Liên đoàn Bóng đá
**Nguyễn Mạnh Trung** là Trung tướng Công an nhân dân Việt Nam, nguyên là Bí thư Đảng ủy, nguyên Cục trưởng Cục Kỹ thuật nghiệp vụ, Bộ Công an Việt Nam. ## Tiểu sử Năm
**Đặc khu hành chính** hay **Khu hành chính đặc biệt** (; ) là các đơn vị hành chính có quyền tự trị cao theo nguyên tắc "một quốc gia, hai chế độ" của Cộng hoà
**Viện Năng lượng Nguyên tử Trung Quốc** hoặc **CIAE** (), tiền thân là **Viện Năng lượng Nguyên tử** thuộc Viện Hàn lâm Khoa học Trung Quốc, là viện nghiên cứu chính của Tập đoàn Hạt
**Nguyễn Bá Thanh** (8 tháng 4 năm 1953 – 13 tháng 2 năm 2015) nguyên là Chủ tịch Ủy ban nhân dân (1997–2003), Bí thư Thành ủy Đà Nẵng (2003–2013) kiêm Chủ tịch Hội đồng
**Nguyễn Kim** (chữ Hán: 阮淦, 1468–1545), là một nhà chính trị và quân sự giai đoạn Lê trung hưng trong lịch sử Việt Nam. Ông được xem là người lãnh đạo trên thực tế của
**Nguyễn Huân** (1926 – 2017) là một sĩ quan cấp cao trong Quân đội nhân dân Việt Nam, hàm Trung tướng, nguyên Chánh án Tòa án Quân sự Trung ương từ năm 1981 đến 1993.
**Mạc Chính Trung** (chữ Hán: 莫正中; ?-?) là hoàng tử nhà Mạc trong lịch sử Việt Nam. Ông tham gia tranh chấp ngôi báu nhà Mạc giữa thời Nam-Bắc triều và cuối cùng thất bại.
**Nguyễn Nam Trung** (tên trên tạp chí quốc tế: Nam-Trung Nguyen; ngày 14 tháng 4 năm 1970) là một học giả người Việt trong lĩnh vực vi lưu (Microfluidics) và vi lưu nano (Nanofluidics). Ông
**Nguyễn Chí Trung** (tên khai sinh là **Thái Nguyên Chung**, 1930-2016) là thiếu tướng, nhà văn Việt Nam, được tặng Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật năm 2012. ## Tiểu sử Nguyễn
**Nguyễn Đức Trung** (阮德忠, 1404 - 1477) là một công thần nhà Lê sơ trong lịch sử Việt Nam, người làng Gia Miêu, huyện Tống Sơn, Thanh Hóa, Việt Nam. Đồng thời ông là ngoại
**Nguyễn Quốc Hùng** (sinh 1969, tại xã Cao Nhân, huyện Thủy Nguyên, thành phố Hải Phòng), là một tướng lĩnh của lực lượng Công an nhân dân Việt Nam, cấp bậc hàm Thiếu tướng Công
**Nguyễn Quốc Trung** (1956–2021) là nhà văn Việt Nam, được truy tặng Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật vào năm 2022. Ông nguyên là Đại tá Quân đội nhân dân Việt Nam.
**Nguyễn Trọng Chính** là một sĩ quan cấp cao trong Quân đội nhân dân Việt Nam, hàm Trung tướng, Giáo sư, Tiến sĩ, Thầy thuốc nhân dân hiện đang là Chính ủy Học viện Quân
Thủ đô Bắc Kinh, Trung Quốc được chia ra thành các đơn vị hành chính sau: * 16 đơn vị cấp huyện ** 6 khu (quận) nội thành ** 6 khu (quận) ngoại thành **
**Đa nguyên** trong khoa học chính trị là một thế giới quan, mô tả sự đa diện của các thế lực xã hội, mà đóng một vai trò trong cộng đồng chính trị. Trong thế
**Nguyễn Chính** (tên khai sinh là Nguyễn Đình Chín, sinh năm 1939 tại Nghệ An) là nhạc sĩ Việt Nam, được tặng Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật năm 2012. ## Tiểu
**Nguyễn Văn Trung** (1924–1999), bí danh **Thắng**, **Bảy Két**, bút danh **Nhị Trung**, là một nhà cách mạng Việt Nam, từng giữ chức vụ Bí thư Tỉnh ủy Bến Tre. ## Cuộc đời Nguyễn Văn
**Võ Văn Dũng** (sinh năm 1960) là một chính khách Việt Nam. Ông hiện là Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam khóa XI, XII, XIII, Phó Trưởng ban thường
**Nguyễn Văn Trung** (1946 – 23 tháng 9 năm 2021) là một quân nhân của Quân đội nhân dân Việt Nam, hàm Đại úy, nguyên Chính trị viên Quân y Tiền phương Hậu Giang, Đoàn
Vị trí vùng Tây Nguyên trên bản đồ Việt Nam [[Lâm Đồng]] [[Đắk Lắk]] **Tây Nguyên** hay **vùng cao nguyên Nam Trung Bộ** là khu vực địa lý với địa hình cao nguyên thuộc miền
**Chúa Nguyễn** (chữ Nôm: ; chữ Hán: / **Nguyễn vương**) (1558-1777, 1780-1802) là tên gọi dùng để chỉ người đứng đầu, cai trị xứ Đàng Trong, tức dải đất từ Thuận Hóa (phía nam đèo
**Nhà Nguyễn** (chữ Nôm: 茹阮, chữ Hán: 阮朝; Hán-Việt: _Nguyễn triều_) là triều đại quân chủ cuối cùng trong lịch sử Việt Nam. Nhà Nguyễn được thành lập sau khi
**Thái Nguyên** là một tỉnh thuộc vùng Đông Bắc Bộ, Việt Nam. Trung tâm hành chính của tỉnh là phường Phan Đình Phùng, cách trung tâm Hà Nội khoảng 70 km. Năm 2025, hai tỉnh Thái
**Nhà Nguyên** (tiếng Trung: 元朝, bính âm: _Yuán Cháo_, Hán-Việt: _Nguyên triều_) hay **Đại Nguyên** (Tiếng Trung: 大元, bính âm: _Dà Yuán_) là nhà nước kế tục của Đế quốc Mông Cổ và đánh dấu
**Biểu tình Tây Nguyên 2004** (còn được biết đến với tên gọi **Bạo loạn Tây Nguyên 2004 hoặc **Thảm sát Phục Sinh''') là một cuộc biểu tình của người Thượng xảy ra vào Lễ Phục
thumb|right|Trung Quốc thumb|[[Cờ năm màu (Ngũ sắc kỳ 五色旗), biểu thị khái niệm Ngũ tộc cộng hòa. ]] thumb|[[Lương Khải Siêu, người đưa ra khái niệm Dân tộc Trung Hoa. ]] [[Vạn Lý Trường Thành,
**Lịch sử Trung Quốc** đề cập đến Trung Hoa, 1 trong 4 nền văn minh cổ nhất thế giới, bắt nguồn từ lưu vực phì nhiêu của hai con sông: Hoàng Hà (bình nguyên Hoa
**Hồ Nguyên Trừng** (chữ Hán: 胡元澄 1374–1446) biểu tự **Mạnh Nguyên** (孟源), hiệu **Nam Ông** (南翁), sau đổi tên thành **Lê Trừng (黎澄)** là một nhà chính trị, quân sự, tôn thất hoàng gia Đại
**Trường Trung học Phổ thông Ngô Quyền** hay **Trường Bonnal**, trường **Bình Chuẩn** là một ngôi trường nằm trong hệ thống các trường Trung học Phổ thông công lập của Việt Nam được thành lập
**Đảng Cộng sản Trung Quốc** (; Hán-Việt: Trung Quốc Cộng sản Đảng), một số văn kiện tiếng Việt còn gọi là **Đảng Cộng sản Tàu**, là đảng chính trị thành lập và điều hành Cộng
**Hành chính Việt Nam thời Nguyễn** phản ánh bộ máy cai trị từ trung ương tới địa phương của chính quyền nhà Nguyễn trong thời kỳ độc lập (1802-1884). Bộ máy cai trị của nhà
**Hà Nam** (), là một tỉnh ở miền trung của Trung Quốc. Tên gọi tắt là _Dự_ (豫), đặt tên theo Dự châu, một châu thời Hán. Tên gọi Hà Nam có nghĩa là _phía
**Trùng Khánh** () là một thành phố lớn ở Tây Nam Trung Quốc và là một trong bốn thành phố trực thuộc trung ương tại Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Năm 2018, Trùng Khánh
**Phạm Minh Chính** (sinh ngày 10 tháng 12 năm 1958) là một chính trị gia người Việt Nam. Ông hiện là Thủ tướng Chính phủ nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, Phó
**Nguyên Huệ Tông** (chữ Hán: 元惠宗; 25 tháng 5, 1320 – 23 tháng 5, 1370), tên thật là **Thỏa Hoan Thiết Mộc Nhĩ** (妥懽貼睦爾; ), Hãn hiệu **Ô Cáp Cát Đồ hãn** (烏哈噶圖汗; ), là
**Trung Hoa Dân Quốc** (Tiếng Trung: 中華民國; Bính âm: Zhōnghuá Mínguó; Tiếng Anh: Republic Of China) là một quốc gia cộng hòa đã kiểm soát chủ quyền với toàn bộ Trung Quốc từ năm 1912
**Cục Chuyển đổi số và Thông tin dữ liệu tài nguyên môi trường** là cơ quan trực thuộc Bộ Tài nguyên và Môi trường, có chức năng tham mưu, giúp Bộ trưởng thống nhất quản
**Ban Chỉ đạo Cải cách Tư pháp Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam** là cơ quan tham mưu, giúp Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam chỉ đạo