Louis Hector Berlioz (11 tháng 12 năm 1803 - 8 tháng 3 năm 1869) là một nhà soạn nhạc người Pháp thuộc trường phái lãng mạn, được biết đến nhiều nhất nhờ các bản Symphonie fantastique (Giao hưởng tưởng tượng) và Grande Messe des morts (Khúc cầu hồn). Berlioz đã đóng góp nhiều vào việc xây dựng dàn nhạc giao hưởng hiện đại với Chuyên luận về nhạc cụ và việc sử dụng dàn nhạc lớn cho tác phẩm của mình, đôi khi lên đến một ngàn người. Ngoài ra, ông còn viết 50 tác phẩm cho thanh nhạc và piano.
Cuộc đời của Hector Berlioz cực kỳ long đong vất vả, luôn túng thiếu, nhưng cống hiến của Berlioz cho âm nhạc là rất lớn. Ông là nhà soạn nhạc lãng mạn lớn nhất của Pháp, người sáng lập thể loại giao hưởng có tiêu đề, người cách tân trong lĩnh vực hình thức âm nhạc, hòa thanh, phối khí, đồng thời là một nhạc trưởng kiệt xuất, tỉnh Isère gần Lyon. Cha của ông là một học giả, nhà vật lý, đã ảnh hưởng nhiều tới giáo dục của Berlioz. Trong khi cha của Berlioz là một người vô thần, quan điểm tự do thì mẹ của Berlioz là tín đồ Thiên Chúa giáo La Mã chính thống. Berlioz có 5 anh chị em, nhưng ba trong số đó mất trước khi trưởng thành. Hai người còn lại, Nanci và Adèle, đã gắn bó với Berlioz suốt đời. Berlioz đã không học nhạc cho mãi tới năm 12 tuổi, khi ông bắt đầu viết các sáng tác nhỏ và những bản cải biên. Khác với nhiều nhà soạn nhạc thời kỳ này, Berlioz không phải một người có năng khiếu đặc biệt khi còn bé. Ngoài ra, do ngăn cản của cha, Berlioz không bao giờ học piano, một điều về sau ông cho rằng vừa bất lợi những cũng vừa có lợi cho sự nghiệp của mình. Ngược lại, Berlioz thành thạo guitar và flute. Ngoài ra, ông còn tự học về hòa âm qua sách vở. Cho tới năm 12 tuổi, như Berlioz nhớ lại trong hồi ký, ông có tình cảm đầu tiên với một thiếu nữ 18 tuổi hàng xóm tên Estelle Fornier.
Phần lớn những tác phẩm đầu của Berlioz là các bạn lãng mạn và danh cho thính phòng. Ông biểu hiện tính lãm mạn bẩm sinh, yêu thích các tác phẩm của Virgil, William Shakespeare, và Ludwig van Beethoven.
Paris
Năm 1821, vào tuổi 18, Berlioz được gửi tới Paris theo học về y khoa. Nhưng Berlioz đã không có hứng thú với ngành này, được biệt sau khi phải nhìn thấy một tử thi bị bổ xẻ. Điều này được ông miêu tả chi tiết trong hồi ký của mình. Berlioz bắt đầu hòa nhập với cuộc sống ở Paris và trong lần đầu tới nhà hát Opéra, ông đã xem tác phẩm Iphigénie en Tauride của Christoph Willibald Gluck, một nhà soạn nhạc mà ông yêu thích. Berlioz cũng thăm thư viện của nhạc viện Paris, nơi ông tìm kiếm tổng phổ các bản opera của Gluck. Berlioz còn nghe hai tác phẩm opera của Gaspare Spontini, người về sau trở thành bạn và có ảnh hưởng tới Berlioz, cũng là người được ông bảo vệ khi viết các phê bình âm nhạc.
Berlioz bắt đầu viết các tác phẩm âm nhạc với sự khuyến khích của Jean-François Lesueur, giảng viên nhạc viện Paris. Năm 1823, ông đăng bài báo đầu tiên dưới dạng một lá thư trên tờ Le Corsaire, bảo vệ cho vở La vestale của Gaspare Spontini. Khoảng thời gian này, Berlioz đã có một số sáng tác, bao gồm Estelle et Némorin và Le Passage de la mer Rouge, nhưng ngày nay đã thất lạc. Le Passage de la mer Rouge đã thuyết phục được Jean-François Lesueur nhận Berliez làm học trò riêng.
Bất mãn với việc không tán thành của bố mẹ, năm 1824, Berliez tự ý bỏ ngành y, quyết tâm theo đuổi sự nghiệm âm nhạc. Ông viết Messe solennelle, tác phẩm đã được tập dượt, nhưng không được trình diễn cho tới tận năm sau đó. Khoảng năm 1925, Berlioz bắt đầu soạn vở opera Les francs-juges và hoàn thành một năm sau đó, tuy vẫn còn non nớt. Tiếp theo, Berlioz chỉ viết các đoạn nhạc, một vài đã được trình diễn. Từ năm 1826, Berlioz tham dự các khóa học về sáng tác ở nhạc viện với Jean François Le Sueur và Anton Reicha. Ông cũng gửi một bản fuga dự thi giải thưởng La Mã, nhưng bị loại ở vòng đầu tiên. Những năm sau, ông tiếp tục gửi tác phẩm tới dự thi, nhưng đến 1830 mới nhận được giải thưởng này. Lý do Berlioz mong muốn đạt giải không phải sự công nhận mà số tiền thưởng quan trọng với cuộc sống trật vật của ông khi đó.
Năm 1827, Berlioz viết Waverly dựa theo bộ các tiểu thuyết Waverley của Walter Scott. Ông cũng bắt đầu làm việc như một ca sĩ trong dàn hợp xướng trên các sân khấu tạp kỹ. Năm 1828, Berlioz gặp người vợ tương lai Harriet Smithson tại nhà hát Odéon khi bà đóng vai Ophelia trong Hamlet và vai Juliet trong Romeo và Juliet. Berlioz trở nên say mê cả diễn viên Harriet Smithson lẫn nhà viết kịch Shakespeare. Ông gửi thư tới Smithson nhưng Smithson lại coi đó là các bức thư tự tiến cử nên Berlioz không tiếp thêm được bước nào.
Năm 1828, Berlioz nghe các bản giao hưởng số ba và năm của Beethoven được trình diễn ở nhạc viện Paris, một trải nghiệm ghi dấu ấn. Ông cũng đọc các tác phẩm của Johann Wolfgang von Goethe lần đầu tiên qua bản dịch tiếng Pháp, về sau trở thành cảm hứng cho Berlioz viết Huit scènes de Faust rồi phát triển thành La damnation de Faust. Ngoài ra, Berlioz cũng tiếp xúc với các tứ tấu đàn dây và sonata dành cho piano của Beethoven. Thời gian này, Berlioz còn viết các phê bình âm nhạc và học tiếng Anh để có thể đọc được Shakespeare. Năm 1830, Berlioz viết Symphonie fantastique, tác phẩm đem lại danh tiếng cho ông.
Ý
Năm 1830, Berlioz giành Giải thưởng Rome, giải thưởng mà vài năm trước đó ông không chạm đến. Nhờ đó, ông có 3 năm học ở Ý.
Trở về Paris
Năm 1839, Berlioz làm việc tại thư viện của Nhạc viện Paris.
Lưu diễn và được công nhận
Thời gian sau, Berlioz lưu diễn với tư cách một nhạc trưởng tại Bỉ, Áo và Đức. Năm 1856, ông là viện sĩ Viện Pháp quốc.
Các tác phẩm
👁️
3 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
**Louis Hector Berlioz** (11 tháng 12 năm 1803 - 8 tháng 3 năm 1869) là một nhà soạn nhạc người Pháp thuộc trường phái lãng mạn, được biết đến nhiều nhất nhờ các bản _Symphonie
Dưới đây là các sáng tác âm nhạc và văn học của nhà soạn nhạc người Pháp Hector Berlioz. ## Âm nhạc ### Opera * Benvenuto Cellini (1838) * Những người dân thành Troie (1856-1859)
**Vua Lear, Op.4** là bản overture của nhà soạn nhạc người Pháp Hector Berlioz. Berlioz đã sáng tác bản nhạc này vào năm 1831, lấy từ cảm hứng từ vở kịch cùng tên của đại
"**Bộ ba B**" (tên tiếng Anh là _Three Bs_) là cụm từ để chỉ sự viết tắt chữ cái đầu tên họ của 3 nhà soạn nhạc người Đức Johann Sebastian Bach, Ludwig van Beethoven
Trang đầu tiên của Giao hưởng hoang tưởng do Berlioz viết|nhỏ|phải **Symphonie fantastique**, Op.14 (tiếng Việt: **Giao hưởng cuồng tưởng** hoặc **Giao hưởng hoang tưởng**) là tác phẩm xuất sắc nhất của nhà soạn nhạc
**Harold in Italy, Op.16** (tiếng Pháp: **Harold en Italie**, tên đầy đủ **Harold en Italie, Symphonie en quatre parties avec un alto principal**, dịch ra tiếng Việt có nghĩa là **Harold ở Ý, bản giao
**La Côte-Saint-André** là một xã thuộc tỉnh Isère, vùng Rhône-Alpes đông nam nước Pháp. Xã này nằm ở khu vực có độ cao từ 335-582 mét trên mực nước biển. ## Người dân nổi bật
**Gaspard-Félix Tournachon**, thường được biết đến với nghệ danh **Nadar** (6 tháng 4 năm 1820 - 21 tháng 3 năm 1910) là một nghệ sĩ và nhà du hành người Pháp. Nadar được biết tới
**Frédéric François Chopin** (tên khai sinh là **Fryderyk Franciszek Szopen**; 1 tháng 3 năm 181017 tháng 10 năm 1849) là một nhà soạn nhạc và nghệ sĩ dương cầm người Ba Lan sống trong thời
**Octobass** là một nhạc cụ dây dùng vĩ có kích thước cực lớn và hiếm có, được chế tạo lần đầu tiên vào khoảng năm 1850 tại Paris bởi thợ làm đàn người Pháp Jean-Baptiste
[[Dàn nhạc giao hưởng Việt Nam trong buổi hòa nhạc tổ chức tại Nhà hát Lớn Hà Nội]] **Giao hưởng** là các tác phẩm lớn trong nền âm nhạc cổ điển phương Tây, thường được
**Niccolò** (hay **Nicolò**) **Paganini** (27 tháng 10 năm 1782 – 27 tháng 5 năm 1840) là một nghệ sĩ chơi violin, viola, guitar và nhà soạn nhạc người Ý. ## Cuộc đời Niccolò Paganini sinh
Dàn nhạc giao hưởng [[München, 2008]] **Dàn nhạc giao hưởng** là một tổng thể về biên chế các nhạc cụ được sử dụng theo những nguyên tắc nhất định nhằm phục vụ cho việc diễn
nhỏ|phải **Ignaz Moscheles** (1794-1870) là nhà soạn nhạc, nghệ sĩ đàn piano, nhà sư phạm người Séc. Ông là một trong những nhà soạn nhạc sống trong sự chuyển giao giữa âm nhạc Cổ điển
**Sir Thomas Beecham, Tòng nam tước thứ hai**, CH (29 tháng 4 năm 1879 - 8 tháng 3 năm 1961), là nhạc trưởng nổi tiếng người Anh. Thomas Beecham không chỉ là một nhạc trưởng
Bảng quảng cáo cho buổi trình diễn Requiem của Berlioz vào [[ngày 1 tháng 4 năm 1917 tại New York |nhỏ|phải]] **Grande Messe des morts, Op. 5** là tác phẩm hợp xướng của nhà soạn
**Nhạc cho Thánh lễ Cầu siêu** hay còn gọi là **thánh lễ Missa cầu cho các linh hồn** là một thể loại nhạc tôn giáo. Các tác phẩm thuộc thể loại này thường mang tính
nhỏ|Chân dung Chopin do [[Ambroży Mieroszewski vẽ năm 1829.]] **Concerto số 1 cung Mi thứ, Op. 11** là bản nhạc cho dương cầm hòa tấu với dàn nhạc do **Frédéric Chopin** biên soạn năm 1830,
**Ngày 8 tháng 3** là ngày thứ 67 trong mỗi năm thường (ngày thứ 68 trong mỗi năm nhuận). Còn 298 ngày nữa trong năm. ## Sự kiện *40 – Hai Bà Trưng khởi nghĩa
Ngày **11 tháng 12** là ngày thứ 345 (346 trong năm nhuận) trong lịch Gregory. Còn 20 ngày trong năm. ## Sự kiện *220 – Sau khi buộc Hán Hiến Đế thiện vị vào ngày
**Victor-Marie Hugo** (; (26 tháng 2, 1802 - 22 tháng 5, 1885 tại Paris) là một chính trị gia, thi sĩ, nhà văn, và kịch gia thuộc chủ nghĩa lãng mạn nổi tiếng của Pháp.
[[Cây cột Tháng Bảy và Opéra Bastille]] **Opéra Bastille** là một nhà hát nằm ở quảng trường Bastille thuộc Quận 12 thành phố Paris. Là một trong hai địa điểm của Nhà hát quốc gia
liên_kết=https://en.wikipedia.org/wiki/File:Mendelssohn_Bartholdy.jpg|thế=|nhỏ|301x301px|Chân dung Mendelssohn bởi họa sĩ [[James Warren Childe, vẽ năm 1839.]] **Jakob Ludwig Felix Mendelssohn Bartholdy **(3 tháng 2 năm 1809 - 4 tháng 11 năm 1847), sinh ra và được biết đến rộng
Dân số thế giới: hơn 1 tỷ người **Năm 1803** (**MDCCCIII**) là một năm thường bắt đầu vào thứ Bảy theo lịch Gregory (hay một năm thường bắt đầu vào thứ Năm theo lịch Julius
phải|frame|Bìa Bản Giao hưởng Số 5 của Beethoven. Có thể thấy lời đề tặng Thân vương [[Lobkowitz|J. F. M. Lobkowitz và Bá tước Rasumovsky.]] **Bản Giao hưởng Số 5 cung Đô thứ Op. 67 "Định
**Giải thưởng La Mã** hay **Giải thưởng Rome** (tiếng Pháp: _Prix de Rome_) là một giải học bổng cho những sinh viên ngành nghệ thuật. Giải này được tạo ra năm 1663 ở Pháp dưới
nhỏ|Nghĩa trang Montmartre **Nghĩa trang phía Bắc** (tiếng Pháp: _Cimetière du Nord_), thường được biết đến với tên **Nghĩa trang Montmartre** (tiếng Pháp: _Cimetière de Montmartre_) là một trong các nghĩa trang chính của Paris,
phải|nhỏ|Carl Maria von Weber **Carl Maria Fridrich Ernst von Weber** (18-19 tháng 11 năm 1786 - 4-5 tháng 1826) là một nhà soạn nhạc, nhạc trưởng, nghệ sĩ dương cầm, nghệ sĩ ghi ta và
liên_kết=https://en.wikipedia.org/wiki/File:Rimsky-Korsakov_Serow_crop.png|thế=Head of a man with dark greying hair, glasses and a long beard|nhỏ|273x273px|Chân dung Nikolai Rimsky-Korsakov năm 1898, được vẽ bởi [[Valentin Alexandrovich Serov|Valentin Serov (trích đoạn)]] **Nikolai Andreyevich Rimsky-Korsakov** (, 18 tháng 3 (ngày
phải **Alceste** là vở opera 3 màn của nhà soạn nhạc người Đức Christoph Willibald Gluck. Người viết lời cho vở opera này là Calzabigi. Tác phẩm được trình diễn lần đầu tiên tại thủ
**Vua Lear** có thể là: * Vở kịch của William Shakespeare * Bản overture của Hector Berlioz * Bản overture và nhạc cho kịch nói của Mily Balakirev * Vở kịch thơ của Thomas Hardy
**Antonín Reicha** (1770-1836) là nhà soạn nhạc người Pháp gốc Bohemia xuất sắc nhất. Ông là một trong những nhà soạn nhạc lớn của thời kỳ âm nhạc Cổ điển. Ngoài ra, ông là một
**Hành khúc** là một thể loại âm nhạc đặc trưng của quân đội. Các tác phẩm thuộc thể loại này thường được biểu diễn trong các buổi diễu hành của quân đội.Thầy cô giáo ##
**Sinfonia concertante** là một thể loại nhạc cổ điển. Đây là sự kết hợp giữa giao hưởng và concerto. ## Quá trình phát triển ### Thời kỳ âm nhạc Baroque Trong thời kỳ này, không
**Hội hóa trang ở Rome** (tiếng Pháp: **Le carnaval romain, H.95**) là bản overture của nhà soạn nhạc người Pháp Hector Berlioz. Tác phẩm được viết ở cung La trưởng. Tác phẩm được viết với
**_Missa solemnis_** là bộ lễ thường bằng tiếng Latinh dùng trong thánh lễ trọng. Các tác phẩm hợp xướng này đặc biệt phát triển trong thời kỳ âm nhạc Cổ điển. Một số tác phẩm
nhỏ|David Oistrakh đang biểu diễn một bản concerto cho vĩ cầm năm 1960 **Concerto cho vĩ cầm** là một bản hòa tấu dành cho vĩ cầm độc tấu (đôi khi là hai hoặc nhiều hơn)
**Rê giáng trưởng** là một cung trưởng không mấy thông dụng với hóa biểu 5 dấu giáng. Thứ tự các nốt lần lượt là: Rê giáng, Fa, Sol giáng, La giáng, Si giáng và Đô.