✨Viễn thông tại Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên

Viễn thông tại Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên

Truyền thông Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên nói về các dịch vụ truyền thông ở Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên (còn gọi là Triều Tiên hoặc Bắc Triều Tiên).

Điện thoại

thumb|Người đi xe đạp dùng điện thoại di động tại [[Hàm Hưng]] Triều Tiên có một mạng điện thoại đầy đủ, với 1,18 triệu kết nối vào năm 2008. Năm 1970 Hệ thống chuyển mạch tự động đã được đưa vào sử dụng tại Bình Nhưỡng, Sinŭiju, Hàm Hưng và Hyesan. Một vài bốt điện thoại công cộng cũng đã xuất hiện ở Bình Nhưỡng vào khoảng 1990. Trong giữa thập niên 1990, automa-1990s, một hệ thống trao đổi tự động dựa trên hệ thống E-10A được sản xuất bởi nhà máy liên doanh Alcatel ở Trung Quốc đã được lắp đặt tại Bình Nhưỡng. Năm 1997 Triều Tiên loan báo Hệ thống chuyển mạch tự động đã thay thế hoàn toàn cho Hệ thống chuyển mạch thủ công tại Bình Nhưỡng và 70 địa phương khác. Vào năm 2000, Triều Tiên thông báo rằng cáp quang đã được mở rộng đến cảng Nampo và tỉnh Pyongan Bắc cũng đã được kết nối bằng cáp quang.

Điện thoại di động

right|thumb|240x240px|Người dân Triều Tiên với điện thoại di động, Tháng 4/2012 Trong tháng 11 năm 2002, điện thoại di động đã được giới thiệu với Triều Tiên và vào tháng 11/2003, 20.000 người Triều Tiên đã mua điện thoại di động. Tuy nhiên vào 24/5/2004, điện thoại di động đã bị cấm.

Tháng 12/2008, một dịch vụ di động mới đã được giới thiệu tại Bình Nhưỡng, được điều hành bởi công ty Orascom đến từ Ai Cập, với các kế hoạch để mở rộng phạm vi phủ sóng ra cả nước. Tên chính thức của dịch vụ điện thoại di động 3G ở Triều tiên được gọi là Koryolink, là một liên doanh giữa Orascom và Công ty Bưu chính Viễn thông nhà nước (Korea Post and Telecommunications Corporation (KPTC)). Hiện đã có một nhu cầu lớn cho các dịch vụ kể từ khi nó được tung ra.

Tới tháng 5/2010, hơn 120,000 người dân Triều Tiên đã sở hữu điện thoại di động; con số này đã tăng lên 301,000 vào tháng 9/2010, 660,000 vào tháng 8/2011, và 900,000 vào tháng 12/2011. Orascom đã thông báo có 432,000 khách hàng đăng ký sử dụng sau 2 năm hoạt động (12/2010), và tăng dần lên 809,000 vào tháng 9/2011, vượt một triệu vào tháng 2/2012. Tới tháng 4/2013 số khách hàng đăng ký là gần hai triệu.

Tính đến tháng 5 năm 2011, 60% công dân của Bình Nhưỡng trong độ tuổi từ 20 tới 50 có điện thoại di động.

Ngày 15/6/2011, StatCounter.com xác nhận ở Triều Tiên cũng có người sử dụng iPhone của Apple, cũng như một vài mẫu smartphone của Nokia và Samsung.

Tính đến tháng 11/2011, mạng 3G đã phủ sóng 94% dân số, nhưng chỉ phủ sóng 14% lãnh thổ. Những sự hạn chế trước đây bao gồm một lệnh cấm điện thoại di động trong giai đoạn 2004–2008.

Koryolink không có các hợp đồng chuyển vùng quốc tế. Khách du lịch đến Triều Tiên có thể mua thẻ SIM trả trước để thực hiện các cuộc gọi quốc tế (nhưng không thể gọi trong nước). Trước tháng 1/2013, người nước ngoài thường phải giao lại điện thoại của họ ở biên giới hoặc sân bay trước khi nhập cảnh, nhưng với sự sẵn có của thẻ SIM địa phương chính sách này đã bị loại bỏ. Chỉ những người nước ngoài đang cư trú ở đây mới được truy cập Internet.

Kết nối Quốc tế

Kết nối Quốc tế cố định bao gồm một mạng lưới kết nối Bình Nhưỡng đến Bắc Kinh và Moskva, và từ Chongjin đến Vladivostok. Kết nối được mở tới Hàn Quốc vào năm 2000. Vào tháng 5 năm 2006 công ty TransTeleCom và Bộ Truyền thông Bắc Triều Tiên đã ký một thỏa thuận cho việc xây dựng và hoạt động chung của một đường truyền cáp quang trong phần của tuyến đường sắt trạm kiểm soát Khasan–Tumangang ở biên giới Triều Tiên-Nga. Đây là kết nối trực tiếp đầu tiên giữa Nga và CHDCND Triều Tiên. TransTeleCom đã cho xây phần liên kết với Triều Tiên trước.

Từ khi gia nhập Intersputnik năm 1984, Triều Tiên đã điều hành 22 dòng ghép kênh phân chia tần số (FDM) và 10 đơn kênh trên cáp mang để kết nối với Đông Âu. vào cuối năm 1989 dịch vụ quay số trực tiếp quốc tế đã được thục hiện từ Hồng Kông. Một trạm vệ tinh mặt đất gần Bình Nhưỡng cung cấp thông tin liên lạc quốc tế trực tiếp bằng cách sử dung một vệ tinh của International Telecommunications Satellite Corporation (Intelsat). Một trung tâm thông tin liên lạc vệ tinh được lắp đặt tại Bình Nhưỡng vào năm 1986 với sự hỗ trợ kỹ thuật của Pháp. Một thỏa thuận chia sẻ các vệ tinh viễn thông của Nhật Bản đã đạt được trong năm 1990. Triều Tiên gia nhập Universal Postal Union năm 1974 nhưng có thỏa thuận bưu chính trực tiếp với chỉ một nhóm các quốc gia.

Kết nối cáp quang

Sau thỏa thuận với UNDP, Nhà máy cáp quang Bình Nhưỡng (Pyongyang Fiber Optic Cable Factory) được xây dựng tháng 4/1992 và mạng cáp quang đầu tiên của đất nước 480 dòng Pulse Code Modulation (PCM) và 6 trạm chuyển đổi tự động từ Pyongyang đến Hamhung (300 kilomet) được lắp đặt vào tháng 9/1995.. Ngoài ra, việc san lấp mặt bằng và quy hoạch chiến dịch toàn quốc bắt đầu bởi Kim Jong Il tại tỉnh Gangwon tháng 5/1998 và tỉnh North Pyongan Bắc trong tháng 1/2000 tạo thuận lợi cho việc xây dựng các đường dây cáp quang của các tỉnh và huyện, được thực hiện bởi hàng chục ngàn lính công binh của KPA và các lữ đoàn động viên của các tỉnh huy động cho các dự án công trình công cộng có quy mô lớn được thiết kế để phục hồi hàng trăm ngàn ha đất canh tác bị tàn phá bởi những thảm họa tự nhiên vào cuối năm 1990.

Truyền hình

Truyền hình ở Triều Tiên được nhà nước quản lý quản lý chặt chẽ và được dùng như công cụ tuyên truyền cho Đảng Lao động Triều Tiên. Đài Truyền hình Trung ương Triều Tiên, ournation-school TV (truyền hình giáo dục) đều có trụ sở ở thủ đô Bình Nhưỡng, và đài cũng có các trạm phát tại các thành phố lớn, bao gồm Chŏngjin, Kaesŏng, Hamhŭng, Haeju, và Sinŭiju, chỉ riêng DPRK Today TV, uriminzokkiri TV có trụ sở tại Trung Quốc nhưng có các trạm phát sóng tại thủ đô Bình Nhưỡng, do chính phủ Triều Tiên bảo hộ và tài trợ. Có ba kênh ở Bình Nhưỡng nhưng chỉ có một kênh ở các thành phố khác. TV màu được sản xuất ở Nhật Bản được Triều Tiên nhập về và sau đó dán đè nhãn hiệu mới lên trên, nhưng TV đen trắng 19 inch đã được sản xuất trong nước từ những năm 1980. Ước tính tổng số TV được sử dụng trong những năm đầu thập niên 1990 là khoảng 250.000 chiếc.

Radio

Khách du lịch không được phép mang theo radio. Là một phần của chính sách phong tỏa thông tin của chính phủ, radio và TV ở Triều Tiên phải được sửa đổi để chỉ có thể bắt được các trạm phát của chính quyền. Những radio và TV sửa đổi phải được đăng ký tại bộ phận nhà nước đặc biệt. Chúng cũng phải chịu sự kiểm tra ngẫu nhiên. Loại bỏ các con dấu chính thức là phạm pháp và sẽ bị trừng phạt. Để mua bộ TV hoặc radio, công dân Triều Tiên được yêu cầu để có được sự cho phép đặc biệt từ các quan chức tại những nơi họ cư trú hoặc làm việc.

Triều Tiên có những kênh phát thanh như AM radio, Pyongyang Broadcasting Station (Radio Pyongyang), Đài Tiếng nói Triều Tiên, Korean Central Broadcasting Station, và một kênh FM, Pyongyang FM Broadcasting Station. Tất cả ba mạng đều có trạm phát ở các thành phố lớn va cung cấp chương trình địa phương. Ngoài ra còn có một máy phát sóng ngắn mạnh cho các chương trình phát sóng ở nước ngoài trong một số ngôn ngữ.

Kênh sóng chính phủ chính thức là Đài phát thanh truyền hình Trung ương Triều Tiên (KCBS). Trong năm 1997 có 3.360.000 bộ radio.

Mạng quốc gia

Kwangmyong là một mạng nội bộ quốc gia của Triều Tiên được mở cửa từ năm 2000. Nó có thể được truy cập từ các thành phố lớn, các quận huyện, cũng như các trường đại học và các tổ chức công nghiệp và thương mại lớn. Kwangmyong có 24 giờ truy cập không giới hạn bởi đường dây điện thoại dial-up.

Internet

Kết nối Internet Quốc tế thông qua cáp quang kết nối Bình Nhưỡng với Đan Đông, Trung Quốc thông qua Sinuiju. Internet café đầu tiên của Triều Tiên mở của năm 2002 như là một liên doanh với công ty Internet Hàn Quốc Hoonnet. Nó được kết nối thông qua một đường truyền tới Trung Quốc. Du khách nước ngoài có thể liên kết các máy tính của họ với Internet thông qua đường dây điện thoại quốc tế có sẵn trong một vài khách sạn ở Pyongyang. Năm 2005 một quán Internet café mới đã mở của ở Pyongyang, không được kết nối qua Trung Quốc mà thông qua kết nối với một vệ tinh của Hàn Quốc. Năm 2003 một liên doanh được gọi là KCC Europe giữa doanh nhân Jan Holterman ở Berlin và chính phủ CHDCND Triều tiên đã mang Internet thương mại tới Triều Tiên. Kết nối được thành lập thông qua liên kết vệ tinh từ Triều tiên đến máy chủ đặt tại Đức. Liên kết này đã kết thúc sự cần thiết để quay số ISP ở Trung Quốc.

Kể từ tháng 2 năm 2013, người nước ngoài đã có thể truy cập Internet bằng cách sử dụng mạng điện thoại 3G.

KCC Europe quản lý tên miền quốc gia (ccTLD) .kp từ Berlin.

👁️ 2 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
Vấn đề **nhân quyền tại Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên** rất khó để đánh giá toàn diện vì nó bị xem là vấn đề bí mật và nhạy cảm ở quốc gia
**Đạo Luật Nhân quyền của Bắc Triều Tiên** (NKHRA) là một đạo luật đã được Quốc hội Đại Hàn Dân quốc tại Seoul thông qua vào ngày 3 tháng 3 năm 2016. Đạo luật đưa
nhỏ|Một tấm áp phích tuyên truyền tại Bình Nhưỡng với khẩu hiệu "Chúng ta hãy cùng bỏ phiếu đồng ý!" ("모두다 찬성투표하자!") nhỏ|Nếu cử tri muốn gạch ngang tên của ứng cử viên thì phải
**Bầu cử quốc hội** tại Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên nhằm bầu ra Hội nghị Nhân dân Tối cao lần thứ 12 diễn ra vào ngày 8 tháng 3 năm 2009. Đáng
**Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên** (), gọi ngắn là **Triều Tiên** (, MR: Chosŏn) hay **Bắc Triều Tiên** (, MR: Puk-chosŏn) là một quốc gia ở Đông Á, tạo thành nửa phía
nhỏ|[[Tháp Chủ Thể biểu tượng của tư tưởng chính thức: _Juche_.]] **Chính trị của Triều Tiên** diễn ra trong khuôn khổ triết lý chính thức của nhà nước, _Juche_, một khái niệm được tạo ra
**Hiến pháp Xã hội Chủ nghĩa Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên** () là hiến pháp của Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên, hay còn gọi là Triều Tiên hoặc Bắc
**Truyền thông về Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên** bị cản trở do tình trạng thiếu các thông tin đáng tin cậy về quốc gia này. Có một vài lý do cho sự
**_Về việc loại bỏ chủ nghĩa giáo điều, chủ nghĩa hình thức và thiết lập chủ thể trong công tác tư tưởng_**, còn được gọi là **_Bài diễn văn Juche_**, là một bài diễn văn
Vào đầu đại dịch COVID-19, chính phủ Triều Tiên chính thức lên tiếng phủ nhận với Tổ chức Y tế Thế giới rằng họ không có bất kỳ trường hợp nào mắc COVID-19 và truyền
**Ủy ban nhân dân Lâm thời Bắc Triều Tiên** là một chính phủ lâm thời cai quản thực tế miền bắc bán đảo Triều Tiên trong giai đoạn 1946-1947. Ủy ban được thành lập vào
**Ủy ban Trung ương Đảng Lao động Triều Tiên** (, Phiên âm: Choseon Rodongdang Chung-ang Wiwonhoe, ) là cơ quan quyền lực Trung ương của Đảng Lao động Triều Tiên, do Đại hội Đại biểu
**Thống nhất Triều Tiên** () là giả thuyết đề cập đến khả năng tái thống nhất bán đảo Triều Tiên trong tương lai gần của Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên (thường được
[[File:NPT_parties.svg|liên_kết=https://en.wikipedia.org/wiki/File:NPT_parties.svg|phải|nhỏ|400x400px|Tư cách tham gia Hiệp ước không phổ biến vũ khí hạt nhân ]] **Danh sách các bên tham gia Hiệp ước không phổ biến vũ khí hạt nhân** bao gồm các quốc gia đã
Trước khi Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên (còn gọi là Triều Tiên hoặc Bắc Triều Tiên) được thành lập, năm 1946, một chính quyền Ủy ban Nhân dân Lâm thời Bắc Triều
**Diễn biến hòa bình** là khái niệm nói về một chiến lược chính trị – ý thức hệ và xã hội của chủ nghĩa tư bản và chính trị cánh hữu nhằm thay đổi hệ
thumb|right|Ảnh chụp từ bản phát sóng trên truyền hình của _Hãy cắt tóc theo lối sống xã hội chủ nghĩa_, cho thấy hai kiểu tóc được chấp nhận, do các công nhân nhà máy tại
**Hàn Quốc** là chủ nhà của **Đại hội Thể thao châu Á 2002** tổ chức tại Busan từ 29 tháng 9 đến 14 tháng 10 năm 2002. Hàn Quốc đại diện cho Ủy ban Olympic
**Chủ nghĩa quân quốc** hay còn gọi là **Chủ nghĩa quân phiệt** là tư tưởng của một chính phủ rằng nhà nước nên duy trì khả năng quân sự mạnh mẽ và sử dụng để
thumb|Bên ngoài sân vận động mùng 1 tháng 5 Rungrado thumb|[[Lễ hội Arirang, nhân dịp kỉ niệm 100 năm ngày sinh của Kim Il-sung.]] **Sân vận động mùng 1 tháng 5 Rungrado** (), còn được
**Tạp chí Chosun** là một trang web độc lập, phi lợi nhuận kết nối các cộng đồng vì nhân quyền ở Bắc Triều Tiên. Nó được bắt đầu vào tháng 2 năm 2001 và có
**Diễn đàn khu vực ASEAN** (tiếng Anh: **ASEAN Regional Forum**; viết tắt: **ARF**) được thành lập năm 1994 nhằm thúc đẩy cơ chế đối thoại và tham vấn về các vấn đề an ninh và
**Andrei Gennadyevich Karlov** (tiếng Nga: Андрей Геннадьевич Карлов; 4 tháng 2 năm 1954 – 19 Tháng 12 năm 2016) là một nhà ngoại giao người Nga, người từng là Đại sứ Nga tại Thổ Nhĩ
**Lê Huy Khoa** (sinh ngày 17 tháng 3 năm 1974), quê Nghệ An, là một giảng viên tiếng Hàn, tác giả và dịch giả nhiều cuốn sách, giáo trình dạy và học phổ biến và
**Đàm phán sáu bên về vấn đề hạt nhân trên bán đảo Triều Tiên** là nỗ lực tìm kiếm một giải pháp hòa bình và an ninh trước việc Cộng hòa Dân chủ Nhân dân
**Tuyên truyền** là việc đưa ra các thông tin (vấn đề) với mục đích đẩy thái độ, suy nghĩ, tâm lý và ý kiến của quần chúng theo chiều hướng nào đấy mà người nêu
**Liên đoàn Taekwon-Do quốc tế** (tiếng Anh: _International Taekwon-Do Federation_ hay gọi tắt là **ITF**) là hệ một phái võ quyền do cựu thiếu tướng Hàn Quốc Choi Hong Hi sáng lập ngày 22 tháng
**Kwangmyong** (Chosŏn'gŭl: 광명; Hancha: 光明; Hán Việt: quang minh) là một dịch vụ mạng nội bộ quốc gia của Triều Tiên được mở vào đầu những năm 2000. Hệ thống mạng nội bộ Kwangmyong trái
**Tập thể lãnh đạo** được xem là một hình thức chia sẻ quyền lực dân chủ, mọi người đều có quyền lực bình đẳng ngang nhau trong quá trình ra quyết định. Hệ thống chính
**Thống nhất Yemen** diễn ra vào ngày 22 tháng 5 năm 1990, khi Nam Yemen (Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Yemen) tái thống nhất với Bắc Yemen (Cộng hòa Ả Rập Yemen) thành lập
**Pak Pong-ju** (; sinh ngày 10 tháng 4 năm 1939) là một chính khách Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên. Ông hiện là Ủy viên Thường vụ Bộ Chính trị, Phó Chủ tịch
**Khách sạn Sofitel Legend Metropole Hanoi** (trước đây là **Grand Métropole Hotel**), mở cửa năm 1901 tại Hà Nội, thủ đô Liên bang Đông Dương là khách sạn năm sao sang trọng mang trong mình
**Kim Yong-nam** (sinh ngày 4 tháng 2 năm 1928) nguyên là Ủy viên trưởng Ủy ban Thường vụ Hội đồng Nhân dân Tối cao của Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên, một chức
**Kim Hyon-hui** (Hangul: 김현희, Hanja: 金賢姬, Hán Việt: Kim Hiền Cơ; sinh ngày 27 tháng 1 năm 1962), còn được gọi là **Ok Hwa**, là một cựu đặc công Cộng hòa Dân chủ Nhân dân
**Norodom Sihamoni** (, , phát âm như: "No-rô-đom Xơi-ha-mô-ni" hay "No-rô-đom Xi-ha-mô-ni, tên đầy đủ là: **Preah Karuna Preah Bat Samdech Preah Boromneath Norodom Sihamoni**, sinh 14 tháng 5 năm 1953 tại Phnôm Pênh) là
**Red Star OS** () là một hệ điều hành dựa trên nền tảng Linux dành riêng cho các máy tính ở Triều Tiên. Trước khi được phát triển, các máy tính ở Triều Tiên sử
**Chủ tịch nước Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Lào** là người đứng đầu Nhà nước Cộng hoà Dân chủ Nhân dân Lào. Chủ tịch nước là đại diện cho Nhà nước trong các hoạt
**Kang Nung-su** (21 tháng 2 năm 1930) là một nhà phê bình văn học và chính trị gia nước Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên. Ông từng là Ủy viên Bộ Chính trị
**Quang Phục Tiết**, (), hay còn gọi là **Ngày Giải phóng Quốc gia Triều Tiên** (), là ngày lễ công cộng được tổ chức hàng năm vào ngày 15 tháng 8 ở cả Triều Tiên
**Chủ tịch Quốc hội nước Cộng hoà Dân chủ Nhân dân Lào** () còn được gọi là Chủ tịch Quốc hội Lào () là người đứng đầu Ủy ban Thường vụ Quốc hội – cơ
**Vòng loại bóng đá nữ Thế vận hội Mùa hè 2020 khu vực châu Á** () là lần thứ năm của Vòng loại bóng đá nữ Thế vận hội Mùa hè khu vực châu Á,
**Ramires Santos do Nascimento** (; sinh ngày 24 tháng 3 năm 1987), thường được gọi là **Ramires**, là một cựu cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Brasil. Là một tiền vệ, anh là một
**Cải tạo lao động** là tên gọi hình thức giam giữ mà pháp luật một số nước thực hiện đối với một bộ phận các nhân vật mà các chính phủ sở tại kết án
**OTR-21 _Tochka**_ (; , "Dấu chấm hết") là một tổ hợp tên lửa đạn đạo chiến thuật tầm ngắn của Liên Xô. Mã định danh GRAU là **9K79**; tên định danh NATO là **SS-21 Scarab**.
**Kim Ki-nam** (; 28 tháng 8 năm 1929 7 tháng 5 năm 2024) là một quan chức nước Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên. Ông là cựu Phó Chủ tịch (trước đây là
**Kim Yong-il** (sinh ngày 2 tháng 5 năm 1944) là Thủ tướng nước Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên từ tháng 4 năm 2007 đến ngày 7 tháng 6 năm 2010. ## Tiểu
**Ch'oe In-deok** (, _Thôi Nhân Đức_; 1917-2003) là một chính khách và Phó nguyên soái Quân đội Nhân dân Triều Tiên. ## Tiểu sử Theo thông tin do chính quyền Bắc Triều Tiên công bố,
**Jang Song-thaek** (Hán Việt: Trương Thành Trạch, 22 tháng 1 năm 1946 – 12 tháng 12 năm 2013) là một chính trị gia người Triều Tiên, là em rể của Kim Jong-il, lãnh đạo tối
**Nghị quyết 3379 của Đại Hội đồng Liên Hợp quốc**, là một nghị quyết của Đại Hội đồng Liên Hợp Quốc xác định chủ nghĩa phục quốc Do Thái là một hình thức phân biệt
**Hwasal-2** (Tiếng Hàn: 《화살-2》형; Hanja: 화살-2型; phiên âm Hán-Việt: _Mũi Tên-2_) là một loại tên lửa hành trình chiến lược tầm trung (LACM) do Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên chế tạo, xuất