✨Hiến pháp Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên
Hiến pháp Xã hội Chủ nghĩa Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên () là hiến pháp của Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên, hay còn gọi là Triều Tiên hoặc Bắc Triều Tiên. Hiến pháp này được Hội đồng Nhân dân Tối cao khóa VI thông qua tại kỳ họp đầu tiên vào ngày 27 tháng 12 năm 1972 và đã được sửa đổi, bổ sung vào các năm 1998, 2009, 2012, 2013, 2016, 2019 (hai lần), 2023 và 2024. Nó thay thế bản hiến pháp đầu tiên của đất nước được thông qua vào năm 1948.
Hiến pháp gồm bảy chương và 172 điều, hệ thống hóa các nguyên tắc cơ bản của Triều Tiên về chính trị, kinh tế, văn hóa và quốc phòng, các quyền và nghĩa vụ cơ bản của công dân nước này, tổ chức chính phủ Triều Tiên và biểu tượng quốc gia của đất nước.
Triều Tiên cũng được quản lý bởi Mười nguyên tắc thiết lập hệ thống tư tưởng thống nhất, mà một số người cho rằng đã thay thế hiến pháp và trên thực tế đóng vai trò là luật tối cao của đất nước.
Lịch sử
Các bản hiến pháp trước đây từng được thông qua trong các năm 1948, 1972, 1992, và 1998. Hiến pháp hiện tại được thông qua năm 2013.
Hiến pháp 1948
Triều Tiên bắt đầu soạn thảo hiến pháp đầu tiên sau hội nghị của Hội đồng lập pháp lâm thời Hàn Quốc vào ngày 12 tháng 12 năm 1946, bắt đầu soạn thảo hiến pháp lâm thời cho Hàn Quốc và không thành lập được chính phủ lâm thời thống nhất tại Bán đảo Triều Tiên do Ủy ban chung Mỹ - Xô sụp đổ vào ngày 21 tháng 10 năm 1947
Vào tháng 11 năm 1947, Hội nghị Nhân dân Triều Tiên đã tổ chức một ủy ban gồm 31 thành viên để ban hành hiến pháp lâm thời. Một dự thảo hiến pháp lâm thời đã được trình lên Quốc hội Nhân dân Triều Tiên vào tháng 2 năm 1948 và quyết định đệ trình dự thảo này lên "cuộc thảo luận toàn dân" được tổ chức từ ngày 11 tháng 2 đến ngày 25 tháng 4 năm 1948.
Hiến pháp năm 1948 bao gồm 10 chương và 104 điều. Hiến pháp này đã hệ thống hóa các cải cách đang được thực hiện ở Triều Tiên kể từ khi thành lập Ủy ban Nhân dân Lâm thời Triều Tiên vào năm 1946, chẳng hạn như cải cách ruộng đất, quốc hữu hóa các ngành công nghiệp và tài nguyên, và cung cấp nhiều quyền tự do và quyền khác nhau cho người dân Triều Tiên.
Hiến pháp thành lập Hội đồng Nhân dân Tối cao là cơ quan quyền lực cao nhất ở Triều Tiên với nhiều quyền hạn khác nhau như thông qua luật và bầu Nội các, Tòa án Tối cao và Tổng Kiểm sát. Ủy ban Thường vụ Hội đồng Nhân dân Tối cao được giao nhiệm vụ thực hiện các quyền hạn của hội đồng trong thời gian nghỉ họp, cũng như đại diện cho đất nước trong quan hệ đối ngoại. Nội các được thành lập để trở thành cơ quan hành pháp cao nhất, với Thủ tướng được chỉ định là người đứng đầu chính phủ.
Hiến pháp năm 1948 được sửa đổi năm lần vào tháng 4/1954, tháng 10/1954, 1955, 1956 và năm 1962. Hiến pháp 1948 trở thành lỗi thời và bị thay bằng một bản hiến pháp mới năm 1972.
Hiến pháp Juche 1972
Các đề xuất thay đổi Hiến pháp của Triều Tiên đã được đưa ra thảo luận vào đầu những năm 1960. Tuy nhiên trong bối cảnh tình hình thế giới thay đổi khiến Triều Tiên không thể trì hoãn việc thay đổi Hiến pháp. Điều này có thể thấy trong bài phát biểu của Lãnh tụ Kim Il-sung trong kỳ họp đầu tiên của Hội đồng Nhân dân Tối cao khóa 5 ngày 25/12/1972.
Theo Hiến pháp mới, Kim Il-sung trở thành Chủ tịch của Triều Tiên. Ông trở thành người đứng đầu của nhà nước với các chức danh Tư lệnh các Lực lượng Vũ trang và Chủ tịch Hồi đồng Quốc phòng, ông có quyền ban hành sắc lệnh, cấp ân xá, và ký kết hoặc bãi bỏ điều ước. Theo Hiến pháp cũ, không có ai được chỉ định là người đứng đầu nhà nước. Chủ tịch Đoàn Chủ tịch Hội đồng Nhân dân Tối cao đại diện cho nhà nước theo mô hình của Liên Xô. Hiến pháp mới có khá nhiều tham chiếu đến tư tưởng Juche, theo Christopher Hale có thể kết luận rằng "nó sẽ chính xác để được gọi là hiến pháp Juche".
Hiến pháp Kim Il-Sung 1998
Hiến pháp Kim Il-Sung 1998 đã phong tặng cho Kim Il-sung, đã qua đời năm 1994, danh hiệu Chủ tịch Vĩnh viễn.
Hiến pháp Sogun 2009
Các sửa đổi trong hiến pháp CHDCND Triều Tiên năm 2009 được gọi là "Hiến pháp Songun. Nó bổ sung thêm 6 điều luật mới so với phiên bản năm 1998. Phần 2 của Chương VI "Chủ tịch Hồi Đồng Quốc phòng" được thêm mới và hiến pháp này cũng tuyên bố là Lãnh đạo tối cao của Triều Tiên. Trong các điều 29 và 40 (Kinh tế và Văn hóa) từ ("chủ nghĩa cộng sản") đã bị loại bỏ.
Hiến pháp Kim Il-sung–Kim Jong-il 2012
Hiến pháp đã được sửa đổi một lần nữa vào năm 2012 tại kỳ họp thứ năm của Hội đồng Nhân dân Tối cao (SPA) khóa 12 với các thay đổi trong phần mở đầu nêu lên các di sản của lãnh tụ Kim Jong-il trong xây dựng đất nước và tuyên bố Triều Tiên là một "Quốc gia hạt nhân". Vì vậy, Hiến pháp này được đặt tên là " Hiến pháp Kim Il-sung–Kim Jong-il". Phần 2 của chương VI, và một vài điều luật khác được sửa lại cho phù hợp với điều 91 và 95 cho phép tu chính pháp được SPA thông qua trong một kỳ họp toàn thể của mình.
Hiến pháp 2013
Hiến pháp tiếp tục được sửa đổi lần nữa vào 2013.
Hiến pháp 2016
Hiến pháp được sửa đổi lần nữa vào tháng 6/2016 thay thế Hội đồng Quốc phòng bằng Ủy ban Quốc vụ đưa Kim Jong-un vào vị trí lãnh tụ quốc gia. Cũng trong lần sửa đổi này Triều Tiên cũng đã thay đổi cách gọi hai cố lãnh tụ của nước này từ đồng chí lãnh tụ vĩ đại Kim Il-Sung và đồng chí lãnh đạo tối cao Kim Jong-il thành đồng chí Kim Il-Sung và đồng chí Kim Jong-Il.
Cấu trúc
Hiến pháp xã hội chủ nghĩa của Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên bao gồm phần mở đầu và 172 điều được sắp xếp thành bảy chương tính đến ngày 11 tháng 4 năm 2019. Hiến pháp được coi là độc đáo vì kết hợp mạnh mẽ khuynh hướng xã hội chủ nghĩa và chủ nghĩa dân tộc cũng như tham chiếu đến hệ tư tưởng Juche của đất nước.
Lời mở đầu
Lời mở đầu mô tả Triều Tiên, có tên chính thức là Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên, là "nhà nước xã hội chủ nghĩa Juche" áp dụng các ý tưởng và thành tựu của Kim Il Sung và Kim Jong Il vào việc xây dựng nhà nước.
Kim Il Sung được coi là "người sáng lập Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên và là cha đẻ của Triều Tiên xã hội chủ nghĩa", người đã sáng lập ra tư tưởng Juche và biến Triều Tiên thành một quốc gia xã hội chủ nghĩa. Điều 3 nêu rõ chủ nghĩa Kim Il Sung-Kim Jong Il là kim chỉ nam cho các hoạt động của đất nước, trong khi Điều 11 nêu rõ Đảng Lao động Triều Tiên lãnh đạo mọi hoạt động của đất nước.
Các điều từ 20 đến 23 nêu rõ rằng các phương tiện sản xuất thuộc sở hữu của nhà nước và hợp tác xã xã hội, và liệt kê các điều khoản về tài sản của nhà nước và hợp tác xã xã hội. Điều 41 nêu rõ nền văn hóa xã hội chủ nghĩa này là phổ biến và mang tính cách mạng.
Điều 59 nêu rõ nhiệm vụ của lực lượng vũ trang Bắc Triều Tiên là bảo vệ Ủy ban Trung ương Đảng Lao động Triều Tiên do Kim Jong Un đứng đầu, cũng như bảo vệ lợi ích của nhân dân lao động, chế độ xã hội chủ nghĩa, thành quả cách mạng và tự do, hòa bình và độc lập của đất nước khỏi sự xâm lược của nước ngoài.
Điều 63 nêu rõ rằng các quyền và nghĩa vụ của công dân Bắc Triều Tiên dựa trên nguyên tắc tập thể "một người vì tất cả và tất cả vì một người", với Điều 64 đảm bảo các quyền và phúc lợi của công dân cũng như mở rộng các quyền và tự do của họ dựa trên sự củng cố và phát triển của hệ thống xã hội chủ nghĩa.
Mục 2 mô tả Chủ tịch Ủy ban Quốc vụ là nhà lãnh đạo tối cao của đất nước, cũng như là nguyên thủ quốc gia và tổng tư lệnh các lực lượng vũ trang. Tổng thống chỉ đạo các vấn đề nhà nước nói chung, chỉ đạo công việc của Ủy ban Quốc vụ, bổ nhiệm hoặc bãi nhiệm các quan chức nhà nước quan trọng, phê chuẩn hoặc hủy bỏ các hiệp ước lớn với nước ngoài, ban hành lệnh ân xá đặc biệt, ban bố tình trạng khẩn cấp, tình trạng chiến tranh và lệnh động viên, tổ chức Ủy ban Quốc phòng Quốc gia trong thời chiến và ban hành lệnh.
Mục 3 mô tả Ủy ban Quốc vụ là là cơ quan lãnh đạo định hướng chính sách tối cao bao gồm Chủ tịch, các phó chủ tịch và các ủy viên. Ủy ban quyết định các chính sách quan trọng của nhà nước, ban hành các quyết định và chỉ thị, giám sát việc thực hiện các lệnh của chủ tịch Ủy ban và các quyết định và chỉ thị của Ủy ban Quốc vụ.
Mục 4 mô tả Ủy ban thường vụ của Hội đồng nhân dân tối cao là cơ quan quyền lực nhà nước cao nhất khi Hội đồng nhân dân tối cao không họp. Ủy ban Thường vụ bao gồm Chủ tịch Ủy ban thường vụ, các phó chủ tịch ủy ban và các thành viên được chỉ định từ các đại biểu của Hội đồng và có quyền thực hiện quyền lập pháp, triệu tập Hội đồng nhân dân tối cao, giải thích hiến pháp, giám sát việc tuân thủ các hành vi lập pháp, tổ chức bầu cử, bổ nhiệm hoặc bãi nhiệm các thành viên của Nội các và các thẩm phán và thẩm định viên nhân dân của Tòa án Trung ương, phê duyệt hoặc hủy bỏ các hiệp ước, quyết định bổ nhiệm và triệu hồi các đại diện ngoại giao về nước Cộng hòa, lập và trao tặng các huân chương, huy chương và danh hiệu nhân danh nước Cộng hòa và ban hành lệnh đại xá. Chủ tịch Ủy ban Thường vụ Hội nghị Nhân dân Tối cao có nhiệm vụ tiếp nhận các giấy ủy nhiệm và thư triệu hồi của các đại diện ngoại giao nước ngoài về nước Cộng hòa sau khi được văn phòng chủ tịch Ủy ban Quốc vụ chấp thuận hoàn toàn.
Mục 5 mô tả Nội các là các cơ quan hành chính và hành pháp của quyền lực nhà nước chịu trách nhiệm quản lý nhà nước nói chung. Nội các do Thủ tướng đứng đầu và bao gồm các phó thủ tướng, chủ tịch, bộ trưởng và các thành viên bắt buộc khác. Nội các chịu trách nhiệm thực hiện các chính sách của nhà nước, soạn thảo kế hoạch nhà nước về phát triển kinh tế quốc gia và biên soạn ngân sách nhà nước. Nội các và thành phần của Nội các do Hội nghị Nhân dân Tối cao và/hoặc Ủy ban Thường vụ Hội nghị Nhân dân Tối cao bổ nhiệm và miễn nhiệm.
Mục 6 mô tả các hội đồng nhân dân địa phương là các cơ quan quyền lực nhà nước địa phương ở các tỉnh, thành phố, quận, huyện, trong khi Mục 7 mô tả các ủy ban nhân dân địa phương là các cơ quan quyền lực nhà nước địa phương khi các hội đồng nhân dân địa phương không họp và là các cơ quan hành chính và hành pháp địa phương của quyền lực nhà nước.
Mục 8 trao quyền điều tra và truy tố cho các văn phòng công tố viên trực thuộc Văn phòng Công tố Trung ương và quyền tư pháp cho các tòa án thuộc Tòa án Trung ương.
Chương 7 – Quốc huy, Quốc kỳ, Quốc ca và Thủ đô
Chương 7 của Hiến pháp Xã hội chủ nghĩa bao gồm bốn điều khoản chỉ định các biểu tượng quốc gia của Bắc Triều Tiên.
Điều 169 cung cấp các mô tả về Quốc huy, trong khi Điều 170 cung cấp các mô tả về Quốc kỳ.
Điều 171 nêu rõ Aegukka là quốc ca.
Điều 172 nêu rõ Bình Nhưỡng là thủ đô quốc gia
1. [[Hình ảnh
2. Răng cưa, là dấu vết của việc tem được đục lỗ khi sản xuất để