nhỏ|Tiểu họa trong sách thánh phụng vụ “Menologion of Basil II” mô tả cảnh 20.000 vị tử đạo ở Nicomedia, những người đã hy sinh khi lính La Mã phóng hỏa nhà thờ của họ vào ngày Giáng Sinh, năm 302 sau Công nguyên.
Những người tử đạo hay tuẫn giáo (trong nhiều ngôn ngữ phương Tây có gốc từ tiếng Hy Lạp: μάρτυς mártys, nghĩa là "nhân chứng") là những người chịu sự bức hại hoặc cái chết trong khi quyết giữ đức tin của mình, thường đề cập tới người có tôn giáo.
Hầu hết những người tử đạo được coi là thánh thiện và được các tín đồ tôn trọng, trở thành biểu tượng đặc biệt và chủ nghĩa anh hùng khi đối mặt với khó khăn. Các vị tử đạo đóng vai trò quan trọng trong các tôn giáo. Ngoài ra, họ còn có những ảnh hưởng đáng chú ý trong đời sống thế tục, bao gồm các nhân vật như Socrates, trong số các ví dụ chính trị và văn hóa khác.
Ý nghĩa tôn giáo
Tôn giáo phương Đông
Trung Quốc
Tử đạo được thúc đẩy rộng rãi bởi Trung Quốc Đồng minh Hội và Quốc Dân Đảng ở Trung Quốc hiện đại. Các nhà cách mạng đã chết trong cuộc chiến chống lại nhà Thanh trong Cách mạng Tân Hải và trong suốt thời kỳ Trung Hoa Dân Quốc, thúc đẩy sự nghiệp của cách mạng, được công nhận là tử đạo.
Ấn Độ giáo
Theo Stephen Knapp, mặc dù đã thúc đẩy ahimsa (bất bạo động) trong Sanatana Dharma, và không có khái niệm tử đạo, có niềm tin về bổn phận chính đáng (dharma), nơi bạo lực được sử dụng như một biện pháp cuối cùng để giải quyết sau khi tất cả các phương tiện khác đã thất bại. Ví dụ về điều này được tìm thấy trong Mahabharata. Sau khi hoàn thành cuộc lưu đày, Pandavas đã bị người anh em họ Duryodhana từ chối trả lại phần vương quốc của họ; và sau đó tất cả các phương tiện đàm phán hòa bình của Krishna, Vidura và Sanjaya đều thất bại. Trong cuộc đại chiến bắt đầu, ngay cả Arjuna cũng bị hạ gục với những nghi ngờ, ví dụ, chấp trước, buồn phiền, sợ hãi. Đây là nơi Krishna hướng dẫn Arjuna cách thực hiện nhiệm vụ của mình như một chiến binh chính nghĩa và chiến đấu. [cần dẫn nguồn]
Tôn giáo Abraham
Do Thái giáo
Thánh tử đạo Do Thái như Kiddush Hashem là một ví dụ điển hình, có nghĩa "tên thánh của một vị thần" qua sự hiến dâng vì cộng đồng.
Kitô giáo
[[Thánh Sebastian, một vị thánh tử đạo thời giáo hội sơ khởi]]
Trong Kitô giáo, thánh tử đạo được xem như là mẫu hình tượng theo Chúa Giêsu chịu chết để hiến tế mình vì người khác. Người tử đạo đầu tiên là thánh Stêphanô (tên của ông có nghĩa "ngôi vua"), và những người gánh chịu tử đạo tin rằng họ sẽ được dự phần vào thiên chức "vương đế" ("ngôi vua") của Chúa Giêsu.
Trong lịch sử của Kitô giáo, từ thời sơ khai thì Kitô hữu đã bị ngược đãi bởi đế quốc La Mã, người tử đạo thường chết vì tin đạo, họ biết họ sẽ bị giết nếu không chịu bỏ đạo nhưng dường như họ không sợ vì tin rằng sẽ được vinh danh nơi thiên đàng. Thánh tử đạo thường không có ý định bảo vệ cho mình cứ mặc cho người khác đánh đập hay giết để chứng minh đức tin với Chúa Giêsu và cũng một mặt tôn vinh cái chết của Ngài. Dù vậy, nghĩa cửa thánh tử đạo không chỉ nói riêng về đức tin của tôn giáo.
👁️
0 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
**Các thánh tử đạo Việt Nam** là danh sách những tín hữu Công giáo người Việt hoặc thừa sai ngoại quốc được Giáo hội Công giáo Rôma tuyên thánh với lý do tử đạo. Trong
nhỏ|Tiểu họa trong sách thánh phụng vụ “_Menologion of Basil II_” mô tả cảnh 20.000 vị tử đạo ở Nicomedia, những người đã hy sinh khi lính La Mã phóng hỏa nhà thờ của họ
**John Ingram** (; sinh năm 1565, mất ngày 26 tháng 7 năm 1594) là một vị tử đạo, linh mục người Anh thuộc dòng Tên, sinh ra tại làng Stoke Edith thuộc hạt Herefordshire. Ông
**Thánh Stêphanô** (Tiếng Hy Lạp: Στέφανος, _Stephanos_, tiếng Việt đôi khi còn phiên âm là **Têphanô**), được biết đến như là người tử đạo đầu tiên của Kitô giáo, được xem như là thánh trong
**Từ Đạo Hạnh** (chữ Hán: 徐道行; 1072 – 1116), tục gọi là **Đức Thánh Láng** (德聖𣼽), là một thiền sư người Việt Nam thời nhà Lý. Cuộc đời ông được ghi lại dưới nhiều màu
nhỏ|Xây dựng Bộ Tín ngưỡng Tôn giáo và Giáo dục Công cộng trước chiến tranh, trong Trụ sở Gestapo trong Thế chiến II tại Warsaw nhỏ|Lối vào triển lãm **Lăng đấu tranh và tử đạo**
**Thánh Giúttinô**, còn được gọi là **Giúttinô Tuẫn đạo** (100–165), là một nhà biện hộ học Kitô giáo thời sơ khởi, ông được coi là người đầu tiên diễn giải ý niệm về Logos (Ngôi
**Giả Tự Đạo** (chữ Hán: 賈似道, 1213 - 1275), tên tự là **Sư Hiến** (師憲), nguyên quán ở Thai châu, là tể tướng, ngoại thích nhà Tống trong lịch sử Trung Quốc, người đã góp
**Việt Tú** (tên đầy đủ **Nguyễn Việt Tú**, sinh ngày 17 tháng 2 năm 1977) là một nam đạo diễn, nhà biên kịch, nhà tổ chức sự kiện kiêm nhà sản xuất sân khấu người
**Từ Đạo Phúc** (chữ Hán: 徐道覆, ? – 411), tướng lĩnh khởi nghĩa nông dân chống lại chính quyền Đông Tấn, anh rể của thủ lĩnh Lư Tuần. ## Xuất thân Sử cũ không ghi
GIỚI THIỆU SÁCH Bí ẩn về cuộc đời Lão Tử Bậc cao nhân ẩn sĩ được Khổng Tử ví như Con rồng thâm sâu, không thể lường nổi. Đạo đức kinh của lão tử có
GIỚI THIỆU SÁCH Bí ẩn về cuộc đời Lão Tử Bậc cao nhân ẩn sĩ được Khổng Tử ví như Con rồng thâm sâu, không thể lường nổi. Đạo đức kinh của lão tử có
GIỚI THIỆU SÁCH Bí ẩn về cuộc đời Lão Tử Bậc cao nhân ẩn sĩ được Khổng Tử ví như Con rồng thâm sâu, không thể lường nổi. Đạo đức kinh của lão tử có
Bí ẩn về cuộc đời Lão Tử Bậc cao nhân ẩn sĩ được Khổng Tử ví như Con rồng thâm sâu, không thể lường nổi. Đạo đức kinh của lão tử có lẽ là một
Lão Tử - Đạo đức kinh Đạo đức kinhlà quyển sách tương truyền do Lão Tử biên soạn dưới thời Xuân thu Chiến quốc. Quyển sách bao gồm 81 chương được chia thành hai phần
Lão Tử - Đạo đức kinh Đạo đức kinhlà quyển sách tương truyền do Lão Tử biên soạn dưới thời Xuân thu Chiến quốc. Quyển sách bao gồm 81 chương được chia thành hai phần
Lão Tử - Đạo đức kinh Đạo đức kinhlà quyển sách tương truyền do Lão Tử biên soạn dưới thời Xuân thu Chiến quốc. Quyển sách bao gồm 81 chương được chia thành hai phần
Lão Tử là người huyện Khổ, nước Sở, sống trong thời Xuân Thu Chiến Quốc. Tương truyền ông là người viết bộ sách Đạo Đức Kinh, chủ yếu bàn về Đạo học và cách sống
Combo Lão Tử Tinh Hoa và Lão Tử Đạo Đức Kinh Lão Tử là người huyện Khổ, nước Sở, sống trong thời Xuân Thu Chiến Quốc. Tương truyền ông là người viết bộ sách Đạo
Lão Tử là người huyện Khổ, nước Sở, sống trong thời Xuân Thu Chiến Quốc. Tương truyền ông là người viết bộ sách Đạo Đức Kinh, chủ yếu bàn về Đạo học và cách sống
**Bảo tàng Tử đạo Đại Ba Lan - Pháo đài VII** (tiếng Ba Lan: _Muzeum Martyrologii Wielkopolan – Fort VII_) là một bảo tàng tọa lạc tại Ngõ Ba Lan, Poznań, Ba Lan. Bảo tàng
nhỏ|240x240px| _Ngọn đuốc của Nero_, tranh của [[Henryk Siemiradzki (1876)]]**Các thánh tử đạo tiên khởi của giáo đoàn Rôma** là những Kitô hữu đã chịu tử đạo tại thành phố Roma trong cuộc bách hại
**Các thánh tử đạo Trung Quốc** (), hay còn gọi là **thánh Augustino Zhao Rong và các bạn tử đạo**, là 120 vị thánh của Giáo hội Công giáo, trong đó có 87 vị là
nhỏ **Các vị tử đạo Trung Quốc** là thuật ngữ để chỉ các Kitô hữu bị giết hại trên lãnh thổ Trung Quốc từ giữa thế kỷ 17 đến năm 1930 vì đức tin tôn
**Bảo tàng Tử đạo "Pod Zegarem" ở Lublin** (tiếng Ba Lan: _Muzeum Martyrologii „Pod Zegarem” w Lublinie_) là một bảo tàng nằm bên trong nơi trước đây từng là các phòng giam của trung tâm
Lão Tử - Đạo đức kinh Đạo đức kinhlà quyển sách tương truyền do Lão Tử biên soạn dưới thời Xuân thu Chiến quốc. Quyển sách bao gồm 81 chương được chia thành hai phần
**Bảo tàng Đấu tranh và Tử đạo "Palace" ở Zakopane** (tiếng Ba Lan: _Muzeum Walki i Męczeństwa „Palace” w Zakopanem_) là một bảo tàng nằm ở tầng hầm của Khách sạn Palace được xây dựng
Ở Ấn Độ có năm ngày được tuyên bố là **Ngày Tử đạo** hay **Ngày Liệt sĩ** (ở cấp quốc gia còn được gọi là ngày Sarvodaya). Ngày được đặt ra để vinh danh những
Trong sách ghi chép về các vị tử đạo Kitô giáo vào cuối thế kỷ 1 đến đầu thế kỷ 4, các **trinh nữ tử đạo** là các trinh nữ của Kitô giáo, thường bị
**Bảo tàng Tử đạo ở Słońsko** (tiếng Ba Lan: _Muzeum Martyrologii w Słońsku_) là một bảo tàng tọa lạc tại số 54 phố 3 tháng 2, làng Słońsk, xã Słońsk, huyện Sulęciński, tỉnh Lubuskie, Ba
**Đạo giáo** (tiếng Trung: 道教) (_Đạo_ nghĩa là con đường, đường đi, _giáo_ là sự dạy dỗ) hay gọi là _Tiên Đạo_, là một nhánh triết học và tôn giáo của Trung Quốc, được xem
**Đạo** là một khái niệm cốt lõi trong tư tưởng triết học và tôn giáo Đông Á, là con đường tự nhiên của vũ trụ, là cơ chế vận hành và biến hóa của trời
**Hướng đạo Việt Nam** là một tổ chức thanh thiếu niên được thành lập vào năm 1931 bởi Huynh trưởng Hoàng Đạo Thúy tại Hà Nội. Hướng đạo Việt Nam trước đây từng là một
Trương Đạo Lăng, người sáng lập tông phái **Thiên sư Đạo** (chữ Hán: 天师道), còn gọi là **Ngũ Đấu Mễ Đạo** (五斗米道, nghĩa là "đạo Năm Đấu Gạo"), **Chính Nhất Đạo** (正一道), **Chính Nhất Minh
Phật giáo **Tứ Ân Hiếu Nghĩa** (四恩孝義), tên cũ là Đạo Tứ Ân Hiếu Nghĩa, gọi tắt là đạo **Hiếu Nghĩa**, do Ngô Lợi (thường được tín đồ gọi là **Đức Bổn Sư**) sáng lập.
**_Hoài Nam tử_** (淮南子), tựa đề gốc là **_Hồng Liệt_** (鴻烈), là một tác phẩm cổ điển của Trung Quốc thời Tây Hán, được Hoài Nam vương Lưu An cùng các học giả dưới trướng
**Thanh Tuyên Tông** (chữ Hán: 清宣宗, 16 tháng 9 năm 1782 – 26 tháng 2 năm 1850), Tây Tạng tôn vị **Văn Thù Hoàng đế** (文殊皇帝), là vị Hoàng đế thứ 8 của triều đại
phải|Đỉnh lớn được đúc bằng [[xi măng cốt sắt ở nơi hành đạo của ông Đạo Dừa]] **Đạo Dừa** là một tôn giáo do ông Nguyễn Thành Nam sáng lập tại Bến Tre, miền Nam
**Trang Tử** (chữ Hán: 莊子; 369—286 TCN), có tên là **Mông Lại** (蒙吏), **Mông Trang** (蒙莊) hay **Mông Tẩu** (蒙叟), là một triết gia và tác gia Đạo giáo. Tên thật của ông là **Trang
Tượng Pháp Vũ tại [[chùa Keo (Hà Nội)]] Tượng Pháp Vân, ở [[Chùa Dâu, Bắc Ninh]] **Tứ Pháp** (Chữ Hán: 四法) là các vị Phật - Bồ Tát có nguồn gốc từ các nữ thần
**Bách Gia Chư Tử** (諸子百家; Bính âm: zhū zǐ bǎi jiā) là những triết lý và tư tưởng ở Trung Hoa cổ đại nở rộ vào giai đoạn từ thế kỷ thứ 6 đến năm
nhỏ|374x374px|Tượng Lão Tử, Thái thượng lão quân chùa Bổ Đà Việt Nam **Lão Tử** (chữ Hán: 老子, bính âm: Lăozi) (580 TCN - 500 TCN) là một nhân vật chính yếu trong Triết học Trung
là một trong những trường phái triết học quan trọng nhất trong thời kỳ bách gia chư tử của Trung Quốc. Những nhân vật đặt nền móng cho trường phái này là Lão Tử, Trang
**Tứ Xuyên** () là một tỉnh nằm ở tây nam của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Tỉnh lị của Tứ Xuyên là Thành Đô, một trung tâm kinh tế trọng yếu của miền Tây
**Đạo quán Linh Tiên** hay **Chùa Linh Tiên quán**, Chùa Linh Tiên: là công trình kiến trúc Đạo giáo được thành lập từ thời nhà Triệu nước Nam Việt. Tuy nhiên, kiến trúc tồn tại
** Đoan Mộc Tứ ** (; 520–459 TCN),, người Hoa Hạ, họ Đoan Mộc, sống vào thời kỳ cuối Xuân Thu , người nước Vệ (huyện Tuấn, Hạc Bích, tỉnh Hà Nam), tự ** Tử
**Phép đạo dẫn** là một phương pháp tĩnh tọa luyện tập hơi thở giống như phương pháp của Thiền và Yoga nhằm gia tăng thể lực và trí tuệ. ## Phép đạo dẫn của Đạo
Lão Tử là người huyện Khổ, nước Sở, sống trong thời Xuân Thu Chiến Quốc. Tương truyền ông là người viết bộ sách Đạo Đức Kinh, chủ yếu bàn về Đạo học và cách sống
Lão Tử là người huyện Khổ, nước Sở, sống trong thời Xuân Thu Chiến Quốc. Tương truyền ông là người viết bộ sách Đạo Đức Kinh, chủ yếu bàn về Đạo học và cách sống
Lão Tử là người huyện Khổ, nước Sở, sống trong thời Xuân Thu Chiến Quốc. Tương truyền ông là người viết bộ sách Đạo Đức Kinh, chủ yếu bàn về Đạo học và cách sống