✨Mikoyan-Gurevich I-220

Mikoyan-Gurevich I-220

Mikoyan-Gurevich I-220 là mẫu máy bay chiến đấu tiếp theo sau các mẫu thử nghiệm I-210, I-211 và I-230. Nó được Liên Xô phát triển giữa chiến tranh thế giới II, nhưng sau đó đã kết thúc.

Lịch sử

Cuối năm 1942, công việc trên những mẫu máy bay được phát triển song song và đang được xem xét như mẫu Series "A" tiến triển rất tốt, điều đó làm OKB hy vọng đáp ứng một nhu cầu nổi lên sớm trong năm là VP (vysotny perekhvatchik, máy bay đánh chặn trên cao). Chiếc đầu tiên, I-220, nó có thể dùng một số chi tiết hoặc không có gì từ các máy bay chiến đấu MiG trước đó, và nó được thiết kế pha trộn, thân máy bay được là bằng kim loại phần mũi còn phần đuôi làm bằng gỗ, cánh được làm bằng thép và các cột trụ khung máy bay được làm bằng gỗ. Mẫu đầu tiên, được xuất xưởng vào tháng 6-1943 và bay lần đầu tiên trong suốt tháng, đầu tiên nó được trang bị một động cơ Mikulin AM-38F công suất 1.700 hp. Vũ khí với 2 pháo ShVAK 20 mm, động cơ AM-38F của I-220 có tốc độ 572 km/h trên mặt biển và 630 km/h trên 7000 m, trần bay thực dụng là 9.500 m. Sau đó nó được trang bị động cơ Mikulin AM-39 công suất 1.800 hp, nó bay lần đầu vào tháng 1-1944, các chuyến bay thử nghiệm tiếp tục cho đến tháng 8. Mẫu thứ 2 cũng dùng động cơ Mikulin AM-39 và bay vào tháng 9-1944, nhưng nó trở thành máy bay Xô Viết đầu tiên mang 4 pháo ShVAK 20 mm.

Dữ liệu sau đây có liên quan đến mẫu thứ 2. Máy bay chiến đấu thứ 2 trong Series "A" và có tên gọi 2A, I-221 là mẫu máy bay chiến đấu đầu tiên của OKB được lắp động cơ nén khí tuabin. I-221 lắp động cơ Mikulin AM-39A công suất 1.700 hp và trang bị một máy nén ly tâm và TsIAM phát triển TK-2B thành cặp máy nén khí tuabin, cho phép duy trì tốc đọ trên độ cao 13.000 m. Dù có quan hệ khá gần gũi với mẫu có trước I-220, I-221 có thân máy bay được làm bằng đuyra, và những bảng cánh phía ngoài được mở rộng, sải cánh tăng tổng cộng là 2 m. Vũ khí gồm 2 pháo 20 mm. Chuyến bay thử nghiệm đầu tiên vào 2 tháng 12-1943, nhưng chương trình bị kết thúc đột ngột, trong khi một trong các mẫu đang trong giai đoạn đầu thử nghiệm,

Thông số kỹ thuật (I-220)

Đặc điểm riêng

*Phi đoàn*: 1 Chiều dài: 9.60 m Sải cánh: 11.00 m Chiều cao: 3.16 m Diện tích cánh: 20.38 m² Trọng lượng rỗng: 3.101 kg Trọng lượng cất cánh: 3.647 kg Động cơ**: 1x Mikulin AM-39F công suất 1.800 hp

Hiệu suất bay

*Vận tốc cực đại*: 697 km/h Tầm bay**: 630 km *Trần bay: 11.000 m

Vũ khí

*4x pháo ShVAK 20 mm

👁️ 0 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
**Mikoyan-Gurevich I-220** là mẫu máy bay chiến đấu tiếp theo sau các mẫu thử nghiệm I-210, I-211 và I-230. Nó được Liên Xô phát triển giữa chiến tranh thế giới II, nhưng sau đó đã
**Mikoyan-Gurevich I-270** (thiết kế **Ж** ("Zh"), hay MiG I-270 là một thiết kế máy bay quân sự Liên Xô của Viện thiết kế Mikoyan-Gurevich, (Không quân Hoa Kỳ gọi nó với cái tên "Type 12")
**Mikoyan-Gurevich I-7U** là một mẫu máy bay chiến đấu thử nghiệm của Liên Xô được phát triển dựa trên mẫu I-370, nó sử dụng động cơ Lyulka AL-7F thay vì dùng động cơ Klimov. ##
**Mikoyan-Gurevich I-224** là một máy bay chiến đấu thử nghiệm của Liên Xô trong chiến tranh thế giới II nhưng nó không bao giờ được sản xuất hàng loạt. ## Lịch sử 2 chiếc máy
**Mikoyan-Gurevich I-210** là một máy bay thí nghiệm của Liên Xô dựa trên mẫu MiG-3, nó được cải tiến động cơ và một số chi tiết nhằm nâng cao hiệu suất bay và tính ổn
**Mikoyan-Gurevich I-222** là một máy bay chiến đấu thử nghiệm của Liên Xô trong chiến tranh thế giới II. ## Lịch sử Chiếc máy bay đầu tiên của seri "A" được lắp máy nén khí
**Mikoyan-Gurevich MiG-3** (Tiếng Nga: Микоян и Гуревич **МиГ-3**) là một loại máy bay tiêm kích của Liên bang Xô-viết trong Chiến tranh thế giới II. Nó được phát triển từ MiG-1 bởi OKO (opytno-konstrooktorskiy otdel
Mikoyan-Gurevich **MiG-15** (tiếng Nga: Микоян и Гуревич МиГ-15) (tên ký hiệu của NATO đặt là "**Fagot**") là một máy bay tiêm kích phản lực thế hệ thứ nhất của Liên Xô do Artem Mikoyan và
**Mikoyan-Gurevich MiG-17** (tiếng Nga: Микоян и Гуревич МиГ-17; Tên ký hiệu của NATO: **Fresco**) là một máy bay tiêm kích phản lực cận âm sản xuất bởi Liên Xô, được đưa vào sử dụng từ
**Mikoyan-Gurevich MiG-105** ("**Spiral - Đường xoắn ốc**") là một chương trình Xô Viết để chế tạo một tàu vũ trụ trên quỹ đạo. Nó là câu trả lời của người Liên Xô đối với dự
**Mikoyan-Gurevich MiG-7** là tên gọi khác của mẫu thử nghiệm với động cơ khác của Mikoyan-Gurevich MiG-3. Trong suốt chiến tranh, Mikoyan và Gurevich vẫn tiếp tục phát triển MiG-3 để tăng thêm trần bay,
**Mikoyan**, trước kia là **Mikoyan-Gurevich** (tiếng Nga: Микоян и Гуревич, МиГ), là một công ty chuyên thiết kế và sản xuất máy bay quân sự Nga, chủ yếu là máy bay chiến đấu. Trước kia
**Artem Ivanovich Mikoyan** (tiếng Armenia: Արտյոմ Հովհաննեսի Միկոյան hoặc Անուշավան Հովհաննեսի Միկոյան; tiếng Nga: Артё́м Ива́нович Микоя́н) (5 tháng 8-1905 - 9 tháng 12-1970), ông là một nhà thiết kế máy bay của Liên bang
**Yakovlev Yak-1** là một máy bay chiến đấu của Liên Xô trong Chiến tranh thế giới II và là chiếc đầu tiên trong loạt mẫu máy bay chiến đấu rất thành công của phòng thiết
Chiếc Douglas **A-1** (trước đây là **AD**) **Skyraider** (Kẻ cướp trời) là một máy bay ném bom cường kích một chỗ ngồi của Hoa Kỳ trong những năm 1950, 1960 và đầu những năm 1970.
**Danh sách các nhà phát minh** được ghi nhận. ## Danh sách theo bảng chữ cái ### A * Vitaly Abalakov (1906–1986), Nga – các thiết bị cam, móng neo leo băng không răng ren