Jovinus (? – 413) là một Nguyên lão nghị viên La Mã gốc Gaul và Hoàng đế La Mã tiếm vị trong giai đoạn 411–413.
Sau sự thất bại của kẻ dấy loạn được biết đến với cái tên Constantinus III, Jovinus nhân cơ hội này đã công khai xưng đế tại Mainz vào năm 411, dù trên thực tế ông chỉ là một kẻ bù nhìn được sự ủng hộ của Gundahar, vua của người Bourgogne, và Goar, vua của người Alan. Jovinus hùng cứ tại xứ Gaul được hai năm, đủ lâu để phát hành tiền xu cho thấy ông đội vương miện của đế quốc. Ông lại nhận được sự hỗ trợ từ một số quý tộc La Mã gốc Gaul địa phương còn sống sót sau vụ dấy loạn bất thành của Constantinus.
Viện cớ thừa lệnh triều đình Jovinus, Gundahar và người Bourgogne của ông đã gây dựng thế lực của họ bên bờ sông Rhein ở Đức (bên La Mã) giữa sông Lauter và Nahe. Tại đây họ thành lập một vương quốc rồi lấy khu định cư đậm chất Gaul được La Mã hóa với tên gọi Borbetomagus (Worms) làm thủ đô của mình.
Triều đình của Jovinus rồi cũng đến lúc chấm dứt sau khi người Visigoth dưới sự thống lĩnh của vua Athaulf rời khỏi đất Ý (theo lời khuyên của Priscus Attalus), bề ngoài ra vẻ là nhập bọn cùng Jovinus, mang theo họ làm con tin gồm vị cựu hoàng đế Attalus và Galla Placidia, em họ của Honorius. Rồi sau đó Athaulf tấn công và giết chết Sarus, một đồng minh khác của Jovinus. Chính bản thân Jovinus, quá sức căm phẫn trước hành động này, đã không thèm tham khảo ý kiến của Athaulf khi ông tự bầu chọn Sebastianus làm đồng hoàng đế. Bị sỉ nhục, Athaulf bèn cùng người Visigoth liên minh với Honorius, và họ đã đánh tan tác quân đội của Jovinus. Sebastianus bị xử tử. Jovinus chạy trốn kịp thời nhưng lại bị quân của Athaulf bao vây và bắt giữ tại Valentia (Valence, Drôme) và đưa tới Narbo (Narbonne), nơi mà Claudius Postumus Dardanus, praetorian prefect (thống đốc) xứ Gaul, vẫn còn trung thành với Honorius, đã đem ông ra xử trảm. Đầu của Jovinus và Sebastianus đều được dâng lên Honorius và treo trên tường thành Ravenna (trước khi chuyển đến trưng bày vĩnh viễn với bốn kẻ tiếm vị khác ở Carthago).
👁️
1 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
**Jovinus** (? – 413) là một Nguyên lão nghị viên La Mã gốc Gaul và Hoàng đế La Mã tiếm vị trong giai đoạn 411–413. Sau sự thất bại của kẻ dấy loạn được biết
**Goar** (sinh khoảng năm 390 – mất năm 446 hoặc 450) là thủ lĩnh người Alan ở xứ Gaul vào thế kỷ 5. Ông lãnh đạo người dân trong bộ tộc vượt qua sông Rhine
**Valentinianus I** (; 321-17 tháng 11 năm 375), cũng gọi là **Valentinianus Đại đế**, Ông là Hoàng đế La Mã từ năm 364-375. Sau khi trở thành hoàng đế ông, em trai của ông hoàng
thumb|right|Tượng nhà vua ở thủ đô [[Madrid, của điêu khắc gia Felipe de Castro, 1750-53]] **Athaulf** (còn gọi là _Atavulf_, _Atawulf_, hay _Ataulf_, Latinh hóa thành _Ataulphus_) [_atta_ "cha" và _wulf_ "sói"] (khoảng 37015 tháng
**Honorius** (; 384 – 423), là một vị Hoàng đế của Đế quốc Tây La Mã, ở ngôi từ năm 395 cho đến khi mất năm 423. Ông là người con út của Hoàng đế
nhỏ|Đồng solidus của Constantinus khoảng 407–408 đúc tại Lyon, với mặt sau là hình Constantinus cầm trên tay quân kỳ hoàng đế (Labarum) và quả cầu chiến thắng đang giẫm trên người một nô lệ
**Sebastianus** (? – 413) là anh trai của Jovinus, là một quý tộc sống ở miền nam xứ Gaul. Sau khi Jovinus ở Gaul dấy loạn tiếm xưng ngôi vị Hoàng đế Tây La Mã
**Đế quốc Tây La Mã** là phần đất phía tây của Đế quốc La Mã cổ đại, từ khi Hoàng đế Diocletianus phân chia Đế chế trong năm 285; nửa còn lại của Đế quốc
**Gundahar** (Latinh: _Gundaharius_, _Gundicharius_, or _Guntharius_, Anh cổ _Gūðhere_, Bắc Âu cổ _Gunnarr_, Anh hóa thành _Gunnar_) (? – 437) là một vị Vua Bourgogne có thực trong lịch sử vào đầu thế kỷ 5.
**Flavius Theodosius** hoặc **Theodosius Già** là một tướng lĩnh quân sự cao cấp phục vụ Đế quốc Tây La Mã. Ông đã được chức vụ Comes Britanniarum (Bá tước của tỉnh Britannia) và như vậy,
**Flavius Constantius** (? – 421) còn được biết đến với tên gọi **Constantius III**, là Hoàng đế Tây La Mã trị vì trong vòng bảy tháng vào năm 421. Là nhà chính trị và là
**Sarus** hay **Saurus** (? – 413) là thủ lĩnh người Goth và viên tướng dưới quyền Hoàng đế Honorius. Ông được biết đến vì sự thù hằn với những người anh rể xuất chúng Alaric
**Claudius Postumus Dardanus** (? – ?) là pháp quan thái thú xứ Gaul từ đầu thế kỷ 5, cố sức chống lại Jovinus, được coi là một kẻ tiếm xưng đế vị của triều đình.