✨Aleksandr Aleksandrovich Novikov
Aleksandr Aleksandrovich Novikov (; - 3 tháng 12 năm 1976) là một Chánh nguyên soái Không quân của Không quân Liên Xô trong Chiến tranh Vệ quốc vĩ đại. Được ca ngợi là "người đã lèo lái Không quân Đỏ vượt qua những ngày đen tối để đến với ánh đèn sân khấu hiện tại", và là "bậc thầy về sức mạnh không quân chiến thuật", ông đã hai lần được phong tặng danh hiệu Anh hùng Liên Xô cũng như một số danh hiệu cao quý khác của Liên Xô.
Là một chỉ huy không quân tài năng và là một trong những tướng lĩnh không quân hàng đầu của lực lượng vũ trang Liên Xô, Novikov đã tham gia vào gần như tất cả các chiến công của lực lượng không quân Xô viết trong chiến tranh và đi đầu trong các phát triển về năng lực chỉ huy, kiểm soát và kỹ thuật không chiến. Sau chiến tranh, Novikov bị bắt theo lệnh của Bộ Chính trị, và bị người đứng đầu NKVD Lavrentiy Beria, ghép vào một "lời thú tội" liên quan đến âm mưu hạ bệ Nguyên soái Georgy Zhukov. Novikov sau đó bị bắt giam cho đến khi Stalin qua đời vào năm 1953, từ đó ông trở thành một nhà giáo và nhà văn về điện tử hàng không cho đến khi qua đời.
Thiếu thời và khởi đầu binh nghiệp
Novikov sinh năm 1900 tại Kryukovo, một ngôi làng ở Nerekhta, thuộc Kostroma Oblast, Đế quốc Nga. Năm 1919, ông trở thành lính bộ binh trong Hồng quân, một năm sau, năm 1920, ông được kết nạp và trở thành một đảng viên.
Ông phục vụ trong trung đoàn 384 của Tập đoàn quân 7 Hồng quân Nga, tham gia dập tắt cuộc nổi loạn Kronstadt vào tháng 3 năm 1921, Ông đã đặc biệt chú ý đến việc thành lập các sư đoàn và quân đoàn không quân độc lập, cũng như cải thiện sự phối hợp tiền tuyến.
Sau cái chết của Stalin, Novikov được trả tự do vào ngày 29 tháng 6 năm 1953, sau 6 năm bị đày ải. Ông được phục hồi cấp bậc Chánh nguyên soái Không quân, cũng như chức vụ lãnh đạo Không quân, một lần nữa giúp nơi ông có thể áp dụng các ý tưởng của mình vào thực tế. Novikov đã đưa ra một kế hoạch sử dụng máy bay phản lực và vũ khí hạt nhân mới có sẵn để tiến hành một cuộc chiến có thể xảy ra trong tương lai với Hoa Kỳ và trình bày với lãnh đọa Liên Xô bấy giờ, Nikita Khrushchev, người sau đó đã từ chối đề xuất này để ủng hộ tên lửa đạn đạo.
Sau khi nghỉ hưu vào năm 1958, Novikov nhận lời đề nghị trở thành người đứng đầu Trường Hàng không Dân dụng Cao cấp ở Leningrad, nơi ông đã làm việc trong mười năm. Ông trở thành giáo sư và được trao tặng Huân chương Cờ đỏ năm 1961.
Khi nghỉ hưu, Novikov đã viết một số tác phẩm về hàng không và chiến tranh, được sử dụng để đào tạo các phi công mới của lực lượng không quân Liên Xô. Ông qua đời ngày 3 tháng 12 năm 1976, thọ 76 tuổi.
Danh hiệu và giải thưởng
thumb|Lễ phục của nguyên soái Aleksandr Novikov tại Bảo tàng trung tâm Chiến tranh vệ quốc vĩ đại.
- Anh hùng Liên Xô (2)
- Huân chương Lenin (3)
- Huân chương Cờ đỏ (3)
- Huân chương Suvorov hạng 1 (3)
- Huân chương Kutuzov hạng 1
- Huân chương Cờ đỏ Lao động
- Huân chương Sao đỏ (2)
- Legion of Merit, bậc Chief Commander (Hoa Kỳ)
- Bắc Đẩu Bội tinh, bậc Grand-croix (Pháp)
- Huân chương Cờ đỏ (Mông Cổ)
- Huân chương Sao đỏ Bắc cực (Mông Cổ)
Lược sử cấp bậc
- Đại tá (28.03.1936)
- Lữ đoàn trưởng (комбриг; 29.11.1939)
- Sư đoàn trưởng (комдив; 04.05.1940)
- Thiếu tướng không quân (04.06.1940)
- Trung tướng không quân (29.10.1941)
- Thượng tướng không quân (18.01.1943)
- Nguyên soái không quân (17.03.1943)
- Chánh nguyên soái không quân (21.02.1944).