✨Tô Uy

Tô Uy

Tô Uy (chữ Hán: 蘇威, 542 - 623), tên chữ là Vô Uý (無畏), nguyên quán ở huyện Vũ Công, quận Kinh Triệu, là đại thần dưới thời Bắc Chu, nhà Tuỳ và nhà Đường trong lịch sử Trung Quốc.

Thời Bắc Chu

Tô Uy là con trai của Tô Xước, đại thần thời Tây Ngụy, vốn phục vụ Thượng trụ quốc Vũ Văn Thái, người nắm toàn bộ quyền lực trong triều đình Tây Ngụy, được phong tước Mĩ Dương huyện công. Năm 547, Tô Xước qua đời, khi đó Tô Uy mới 5 tuổi, được tập tước công của cha, sau đó được phong làm Công tào Sĩ quận.

Năm 556, con trai của Vũ Văn Thái là Vũ Văn Giác cướp ngôi Tây Ngụy, tự xưng Bắc Chu Hiếu Mẫn Đế, lập ra nhà Bắc Chu. Tuy nhiên trong những năm ấy, quyền lực thực sự nằm trong tay anh họ của Hiếu Mẫn Đế là Tấn công Vũ Văn Hộ. Vũ Văn Hộ sau đó liên tiếp sát hại hai hoàng đế Bắc Chu. Thấy Tô Uy có tài, Vũ Văn Hộ mến phục, đem con gái là Tân Hưng quận chúa gả cho. Tuy nhiên thấy Vũ Văn Hộ chuyên quyền, sợ mình cũng sớm bị tai họa, bèn bỏ trốn lên núi. Người chú của ông (không rõ tên) tìm cách bức ép, ông đành phải trở về, cuộc hôn nhân bị bãi bỏ.

Sau đó, Tô Uy được triều đình phong làm Sử Trì tiết, Xa kị đại tướng quân, Nghi đồng tam ti, đổi phong làm Hoài Đạo huyện công. Về sau, Bắc Chu Vũ Đế diệt Vũ Văn Hộ, nắm được quyền lực, lại phong Uy làm Sảo Bá hạ đại phu. Nhưng sau đó ông lấy cớ có bệnh từ chức. Em gái cùng cha của ông lấy Dương Hùng, nguyên quán ở Hà Nam. Hùng không được lòng người Đột Quyết, Đột Quyết sai sứ tới triều để xin bắt Hùng và vợ con lên phía bắc. Tô Uy bèn bán hết của cải để chuộc em gái mình ra, tránh để em bị liên lụy.

Năm 579, Bắc Chu Tuyên Đế lên ngôi, sách phong Tô Uy Khai phủ.

Thời Tùy Văn Đế

Cuối thời Bắc Chu, ngoại thích Dương Kiên cầm quyền, có ý cướp ngôi. Thân tín của Kiên là Cao Quýnh tiến cử Tô Uy với Dương Kiên. Dương Kiên ra lệnh triệu ông vào phủ, thủ dụ theo mình. Được vài tháng, biết Dương Kiên chuẩn bị bắt vua Chu nhường ngôi, bèn bỏ trốn về vườn. Cao Quýnh xin đuổi theo, Dương Kiên cho rằng Tô Uy không muốn tham gia vào việc làm của mình vì sợ bị liên lụy nếu mình thất bại, và thôi không cho đuổi theo nữa.

Năm 581, Dương Kiên lên ngôi, tức là Tùy Văn Đế, cho mời Tô Uy về, phong Thái tử thiếu bảo, truy tặng cha ông làm Bi Quốc công thực ấp 3000 hộ, cho ông kế tự vào tước quốc công. Sau đó lại phong thêm chức Nạp ngôn, Dân Bộ thượng thư. Tô Uy dâng biểu từ nhượng, Văn Đế cố gắng thuyết phục, ông bằng lòng.

Tô Uy lại tâu xin Văn Đế cho giảm nhẹ sưu thuế và lao dịch và thực hành tiết kiệm, Văn Đế nghe theo. Những năm đầu tiên thời Tùy Văn Đế, Tô Uy cùng Cao Quýnh trở thành hai đại thần được tín nhiệm nhất, nắm quyền trong triều.

Có lần Văn Đế giận về một người, muốn giết đi. Tô Uy cho rằng người đó bị oan, nên lên tiếng can ngăn. Văn Đế không nghe, ông quỳ giữa điện không về để khuyên can. Văn Đế có ý bỏ ra ngoài, ông vẫn quỳ ở đó. Văn Đế khen ngợi ông, ban cho ngựa và hơn vạn tiền. Sau đó, Văn Đế phong thêm cho ông làm Đại lý tự khanh, Kinh Triệu doãn, Ngự sử đại phu. Sau đó, ông vâng lệnh Văn Đế, chế ra luật định của triều Tùy (Khai Hoàng luật lệnh). Có đại thần là Lương Bì thấy Tô Uy được lãnh năm chức, mà không cử người hiền nào thay thế, cho ông là người tham quyền lực, ghét nhân tài, bèn dâng biểu tố cáo, nhưng Văn Đế vẫn tín nhiệm Tô Uy.

Sau đó, Văn Đế tước chức Thiếu Bảo, Ngự sử đại phu của ông, phong thêm làm Thượng thư bộ hình. Tô Uy và Cao Quýnh một lòng phó tá Văn Đế, góp phần lớn vào thịnh trị đời Khai Hoàng. Sau đó, ông được phong lại làm Nạp ngôn, đổi làm Thượng thư bộ lại rồi Lĩnh quốc tử tế tửu.

Năm 589, ông được phong Thượng thư hữu bộc xạ. Cùng năm, do mẹ bị bệnh, ông xin từ quan. Văn Đế khen ông là người có hiếu, đáng được bổ dụng, do đó vẫn giữ ông lại trong triều. Cùng năm, khi Văn Đế đến Tĩnh Châu, Tô Uy cùng Cao Quýnh được lệnh ở lại lưu thủ kinh đô.

Năm 592, con trai Tô Uy là Tô Quỳ cùng Quốc tử bác sĩ Hà Thỏa luận về chế độ âm nhạc trong cung, nhiều người khác trong cuộc thảo luận sợ uy quyền của ông nên hùa theo Tô Quỳ, phản đối ý kiến ở Hà Thỏa. Thỏa bèn tố cáo với Văn Đế rằng Tô Uy cùng Lư Khải, Tiết Đaoh Hành, Vương Hoằng, Lý Đồng,... kết bè đảng trong triều. Văn Đế sai Dương Tú và Ngu Khánh điều tra và trị tội, cuối cùng Văn Đế miễn quan tước của Tô Uy, đem tước Khai phủ giao cho người em.

Sang năm sau, Văn Đế hạ lệnh phục tước Bi Quốc công cho Tô Uy, lại phong làm Nạp ngôn. Khả Hãn Đô Lam của Đột Quyết thường xâm phạm biên cương, Văn Đế lệnh cho Tô Uy đến kết hòa ước. Đô Lam cũng dâng nhiều báu vật cho nhà Tùy. Khi trở về, Văn Đế xét công của ông, phong làm Đại tướng quân.

Năm 601, Văn Đế phong cho ông làm Thượng thư Hữu bộc xạ. Khi Văn Đế bị bệnh phải chuyển sang cung Nhân Thọ, ông được lệnh phụ chính cho thái tử Dương Quảng. Khi Văn Đế khỏi bệnh, có người tố cáo ông khi xử lý triều chính có nhiều chỗ vô lý, Văn Đế rất giận, trách mắng ông. Ông đến tạ lỗi, Văn Đế bèn tha cho. Sau Văn Đế lại có bệnh, thái tử Dương Quảng đến cung Nhân Thọ chăm sóc, cho ông lưu thủ kinh sư.

Thời Dượng Đế

Năm 604, Văn Đế chết, Dượng Đế nối ngôi, phong cho Tô Uy làm Đại tướng quân. Năm 607, Cao Quýnh và Hạ Nhược Bật bị Dượng Đế ghét và giết chết, Tô Uy cũng bị liên lụy, bị miễn quan chức. Sang năm sau, ông được phong làm Thái thú Lỗ quận, sau đó Dượng Đế triệu ông về kinh tham dự chính quyền, sau bái làm Thái thường khanh.

Năm 609, ông đem quân công đánh Thổ Cốc Hồn, giành chiến thắng, được thăng làm Tả Quang lộc đại phu. Sang năm 610, ông lại được phong Nạp ngôn, cùng Tả Dực Vệ Đại tướng quân Vũ Văn Thuật, Hoàng Môn thị lang Bùi Củ, Ngự sử đại phu Bùi Uẩn, Nội sử thị lang Ngu Thế Cơ nắm quyền trong chính phủ, được gọi là Ngũ quý.

Sang năm 612, khi Văn Đế chinh phạt Cao Câu Ly, lại phong ông làm Tả Vũ Vệ đại tướng quân, Quang lộc đại phu, tước Ninh Lăng hầu, sau đó thăng làm Phòng quốc công. Lúc đó ông đã 70 tuổi, dâng biểu từ chối, Dượng Đế không nghe, lại phong ông làm Tham chưởng tuyển sự. Sau đó, ông cùng Dượng Đế xuất chinh Liêu Đông, được phong Hữu Ngự vệ đại tướng quân.

Khi quần hùng nổi dậy kháng Tùy, Tô Uy nhiều lần khuyên Dượng Đế tiết giảm lao dịch và chiến tranh để giảm bớt sự căm phẫn của dân, Dượng Đế không nghe.

Năm 615, Dượng Đế đến Nhạn Môn quan, bị Thủy Tất Khả hãn của Đột Quyết bao vây. Các đại thần khuyên Dượng Đế phá vòng vây thoát ra, Tô Uy can ngăn không nên khinh suất mạo hiểm, Dượng Đế đồng tình. Sau khi quân Đột Quyết giải vây rút về, Dượng Đế muốn đến Lạc Dương, Tô Uy can ngăn, khuyên Dượng Đế đến Trường An vì trong nước đã đại loạn, không nên tiếp tục tuần du nữa. Dượng Đế không nghe, vẫn đến Đông Đô.

Tháng 4 năm 616, Dượng Đế hỏi Vũ Văn Thuật về các cuộc khởi nghĩa trong nước, Thuật nói đã bị dẹp gần hết. Dượng Đế lại hỏi Tô Uy, Uy thành thực trả lời rằng triều Tùy đã rất nguy cấp và cảnh báo Dượng Đế. Dượng Đế nghe xong tức giận, giáng ông làm dân thường. Sau đó có người tố cáo ông có tư thông với Đột Quyết, Dượng Đế muốn giết. Ông tự biện hộ rằng mình phục vụ hai triều vua nhà Tùy hơn 30 năm mà hành vi còn làm vua nghi ngờ thì tội đáng chết vạn lần, Dượng Đế bèn tha không giết.

Thời Đường

Năm 618, Vũ Văn Hóa Cập sát hại Dượng Đế ở Giang Đô, nhưng vẫn phong Tô Uy làm Quang lộc đại phu, Khai phủ nghi đồng tam ti. Năm sau, Hóa Cập bị Đậu Kiến Đức giết chết, ông lại đi theo Ngụy công Lý Mật ở Ngõa Cương. Sau khi Lý Mật bị Vương Thế Sung tiêu diệt, Tô Uy theo triều đình Lạc Dương hiện do Thế Sung cai quản. Hoàng Thái Chủ Dương Đồng phong ông làm Thượng trụ quốc, Bi quốc công. Không lâu sau Vương Thế Sung giết vua cướp ngôi, phong ông làm Thái sư. Tô Uy lấy lý do là đại thần của tiên triều (Tùy), tuổi cũng đã già, từ chối không nhận chức.

Năm 621, quân nhà Đường do Lý Thế Dân chỉ huy tiêu diệt Thế Sung. Tô Uy đã 80 tuổi, xin vào gặp Tần Vương, nhưng lấy lý do đã già, không bái lạy Tần Vương. Tần Vương tỏ ý khâm phục ông, sau đó đưa ông về Trường An. Ông lại xin được yết kiến Đường Cao Tổ, quy thuận triều Đường. Năm 623, ông chết ở phủ, hưởng thọ 82 tuổi.

Tô Uy có ba con trai: Tô Quỳ, Tô Đản và Tô Úc, trong đó con gái Tô Đản được gả làm thái tử phi của Lý Thừa Càn, con trai trưởng của Đường Thái Tông. Người cháu của Tô Đản về sau cũng được làm Tể tướng nhà Đường.

👁️ 0 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
**Tô Uy** (chữ Hán: 蘇威, 542 - 623), tên chữ là **Vô Uý **(無畏), nguyên quán ở huyện Vũ Công, quận Kinh Triệu, là đại thần dưới thời Bắc Chu, nhà Tuỳ và nhà Đường
**Ủy ban Kiểm tra Đảng ủy Công an Trung ương** là cơ quan cơ quan kiểm tra, giám sát chuyên trách của Đảng ủy Công an Trung ương, có nhiệm vụ tham mưu, giúp Ban
Ô TÔ AN GIANG được thành lập tháng 10/2022, Ô TÔ AN GIANG đã quy tụ đội ngũ kỹ sư, kỹ thuật viên xuất nhiều năm tham gia vào các hoạt động sản xuất kinh
Với hơn 10 năm hình thành và phát triển là một trong những đơn vị đi đầu trong lĩnh vực chăm sóc, bảo dưỡng, sửa chữa ô tô ở An Giang. Nếu bạn đang tìm
**Tô Vĩnh Diện** (1924 – 1954) là một chiến sĩ thuộc Quân đội Nhân dân Việt Nam được trao tặng Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân. Nổi tiếng với hành động lấy chính
**Na Uy** (Bokmål: _Norge_; Nynorsk: _Noreg_), tên chính thức là **Vương quốc Na Uy**, là một quốc gia ở Bắc Âu nằm ở Tây Bắc Châu Âu có lãnh thổ bao gồm phần phía tây
**Tổ chức của Đảng Cộng sản Việt Nam** hiện nay dựa theo Điều lệ Đảng, các văn bản của Ban Chấp hành Trung ương, Bộ Chính trị và Ban Bí thư, bảo đảm sự lãnh
**Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam** là cơ quan cấp cao nhất trong Mặt trận Tổ quốc Việt Nam. Khoảng 350 Ủy viên, thay phiên lựa chọn với nhiệm kỳ 5
**Đảng bộ cấp tỉnh**, **Đảng ủy cấp tỉnh**, **Ban Chấp hành Đảng bộ cấp tỉnh**, còn được gọi là **Tỉnh ủy** (đối với đơn vị hành chính là tỉnh) hay **Thành ủy** (đối với đơn
**Ủy ban Mặt trận Tổ quốc thành phố Hà Nội** là cơ quan chấp hành giữa hai kỳ đại hội do Đại hội đại biểu Mặt trận Tổ quốc thành phố Hà Nội hiệp thương
**Quận ủy** còn được gọi là **Ban chấp hành Đảng bộ Quận** là là cơ quan lãnh đạo cao nhất của Đảng bộ giữa 2 kỳ Đại hội. Do hệ thống Việt Nam do Đảng
**Thành ủy Đà Nẵng**, hay còn được gọi là **Ban Chấp hành Đảng bộ Thành phố Đà Nẵng**, hay **Đảng ủy Thành phố Đà Nẵng**, là cơ quan lãnh đạo cao nhất của Đảng bộ
**Ủy ban Đoàn kết Công giáo Việt Nam** là một tổ chức xã hội tại Việt Nam, là một tổ chức thành viên của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam. Tuy thành viên của Ủy
**Ủy hội châu Âu** (, ) là một tổ chức quốc tế làm việc hướng tới việc hội nhập châu Âu. Ủy hội được thành lập năm 1949 và có một sự nhấn mạnh đặc
**Tô Vinh** (; sinh tháng 10 năm 1948) là chính khách nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Ông bắt đầu sự nghiệp chính trị của mình tại quê hương Cát Lâm trước khi chuyển
**Thành ủy (Ban Chấp hành Đảng bộ thành phố_)_ Hà Nội** là cơ quan lãnh đạo cao nhất của Đảng bộ thành phố Hà Nội giữa hai kỳ Đại hội, có chức năng lãnh đạo
**Bộ Dân ủy Nội vụ** (, _Narodnyy komissariat vnutrennikh del_), viết tắt **NKVD** ( ) là một cơ quan hành pháp của Liên Xô, đơn vị trực tiếp thi hành quyền lực của Đảng Cộng
**Thành ủy** còn được gọi **Ban chấp hành Đảng bộ Thành phố**, hay **Đảng ủy thành phố** là cơ quan đứng đầu tổ chức Đảng Cộng sản Việt Nam tại thành phố trực thuộc trung
**Thị ủy** là cơ quan được lãnh đạo cao nhất giữa 2 kỳ Đại hội Đại biểu Đảng bộ thị xã, còn được gọi là **Ban chấp hành đảng bộ thị xã**. Đứng đầu thị
**Văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh/thành phố trực thuộc Trung ương** là cơ quan chuyên môn, ngang sở, là bộ máy giúp việc của Ủy ban nhân dân cấp tỉnh, Chủ tịch và Phó
**Tỉnh ủy Bắc Giang** hay còn được gọi **Ban chấp hành Đảng bộ tỉnh Bắc Giang**, hay **Đảng ủy tỉnh Bắc Giang**. Là cơ quan lãnh đạo cao nhất của Đảng bộ tỉnh Bắc Giang
**Tỉnh ủy (Ban Chấp hành Đảng bộ tỉnh_)_ Vĩnh Phúc** là cơ quan lãnh đạo cao nhất của Đảng bộ tỉnh Vĩnh Phúc giữa hai kỳ Đại hội, có chức năng lãnh đạo thực hiện
**Tỉnh trưởng Chính phủ Nhân dân tỉnh Giang Tô** (tiếng Trung: 江苏省人民政府省长, bính âm: Jiāng Sū xǐng rénmín zhèngfǔ shěng zhǎng, _Giang Tô tỉnh Nhân dân Chính phủ Tỉnh trưởng_) được bầu cử bởi Đại
**Tổ chức từ thiện** là một loại tổ chức phi lợi nhuận ("N.P.O") thực hiện các hoạt động từ thiện. Thuật ngữ này là tương đối chung chung và kỹ thuật có thể tham khảo
**Ủy ban Kiểm tra Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam** là cơ quan kiểm tra, giám sát chuyên trách của Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam, thực hiện các nhiệm
**Ban Tổ chức Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam** là cơ quan tham mưu, giúp việc của Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam, trực tiếp và thường xuyên là Bộ
**Ủy ban Nhân quyền liên Mỹ** (tiếng Anh: _Inter-American Commission on Human Rights_, tiếng Tây Ban Nha: _Comisión Interamericana de los Derechos Humanos_, tiếng Pháp: _Commission Interaméricaine des Droits de l'Homme_, tiếng Bồ Đào Nha:
**Tô Lâm** (sinh ngày 10 tháng 7 năm 1957) là một chính trị gia người Việt Nam. Ông hiện đang giữ chức vụ Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt
**Tô Thị Bích Châu** (sinh năm 1969) là một nữ chính trị gia người Việt Nam. Bà hiện là Đại biểu Quốc hội Việt Nam khóa XV nhiệm kì 2021-2026 thuộc đoàn Đại biểu Quốc
**Ban Tổ chức Thành ủy Hà Nội** là cơ quan tham mưu cho Thành ủy Hà Nội mà trực tiếp, thường xuyên là Thường trực Thành ủy, Ban Thường vụ Thành ủy về công tác
**Tỉnh ủy Bình Dương** hay còn được gọi **Ban Chấp hành Đảng bộ tỉnh Bình Dương**, hay **Đảng ủy tỉnh Bình Dương**. Là cơ quan lãnh đạo cao nhất của Đảng bộ tỉnh Bình Dương
**Tỉnh ủy Cà Mau** hay còn được gọi **Ban Chấp hành Đảng bộ tỉnh Cà Mau**, hay **Đảng ủy tỉnh Cà Mau**. Là cơ quan lãnh đạo cao nhất của Đảng bộ tỉnh Cà Mau
**Sở** là cơ quan chuyên môn thuộc Ủy ban nhân dân cấp tỉnh; thực hiện chức năng tham mưu, giúp Ủy ban nhân dân cấp tỉnh quản lý nhà nước về ngành, lĩnh vực ở
**Tỉnh ủy Hà Nam** hay còn được gọi **Ban chấp hành Đảng bộ tỉnh Hà Nam**, hay **Đảng bộ tỉnh Hà Nam**. Là cơ quan lãnh đạo cao nhất của Đảng bộ tỉnh Hà Nam
**Xứ ủy Bắc Kỳ** hay còn được gọi **Ban Chấp hành Xứ ủy Bắc Kỳ**, từ năm 1945 đổi tên thành **Xứ ủy Bắc Bộ** là cơ quan lãnh đạo cao nhất của Đảng bộ
**Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa của Liên Hợp Quốc**, viết tắt **UNESCO** là một trong những tổ chức chuyên môn lớn của Liên Hợp Quốc, được thành lập vào năm 1945
**Đảng uỷ Khối các cơ quan Trung ương** hay còn gọi là **Ban Chấp hành Đảng bộ Khối các cơ quan Trung ương** là cấp ủy trực thuộc Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng
**Vũ Quốc Uy** (1920 - 1994) là nhà hoạt động cách mạng trong lĩnh vực văn hóa, cán bộ Việt Minh, đảng viên Đảng Dân chủ Việt Nam, người lãnh đạo cuộc khởi nghĩa giành
**Ủy ban Trung ương Đảng Lao động Triều Tiên** (, Phiên âm: Choseon Rodongdang Chung-ang Wiwonhoe, ) là cơ quan quyền lực Trung ương của Đảng Lao động Triều Tiên, do Đại hội Đại biểu
**Ban liên lạc đối ngoại Uỷ ban Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc**, tên gọi giản lược **Trung liên bộ** (chữ Anh: _International Department, Central Committee of CPC_, chữ Trung giản thể: 中国共产党中央委员会对外联络部 hoặc
**Phó Bí thư Tỉnh ủy** ở Việt Nam cùng với Bí thư Tỉnh ủy và Phó Bí thư Thường trực Tỉnh uỷ chịu trách nhiệm về toàn bộ công việc và hoạt động của Thường
**Chủ tịch Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam** là người đứng đầu Mặt trận Tổ quốc Việt Nam với nhiệm kỳ 5 năm. Chủ tịch Ủy ban Trung ương Mặt trận
**Ủy ban Quản lý vốn nhà nước tại doanh nghiệp** hay** Ủy ban Quản lý vốn nhà nước** là cơ quan thuộc Chính phủ Việt Nam; được Chính phủ giao thực hiện quyền, trách nhiệm
**Các cơ quan chuyên môn Ủy ban nhân dân thành phố Hà Nội** bao gồm các sở, cơ quan ngang sở đặc thù (gọi chung là cấp sở) trực thuộc Ủy ban nhân dân thành
**Ban Dân vận Thành ủy Hà Nội** là cơ quan thuộc hệ thống các Ban Đảng trực thuộc Thành ủy, có chức năng tham mưu giúp Thành ủy, trực tiếp là giúp Ban Thường vụ
**Bí thư Thành ủy** là người đứng đầu Thành ủy, chịu trách nhiệm toàn diện trước Ban Chấp hành Trung ương Đảng, chịu trách nhiệm cao nhất trước Thành ủy, Ban Thường vụ Thành ủy,
**Chu Tổ Dực** (tiếng Trung giản thể: 周祖翼, bính âm Hán ngữ: _Zhōu Zǔ Yì_, sinh tháng 1 năm 1965, người Hán) là nhà khoa học địa chất, chính trị gia nước Cộng hòa Nhân
**Tỉnh ủy Ninh Bình** hay còn được gọi **Ban chấp hành Đảng bộ tỉnh Ninh Bình**, hay **Đảng ủy tỉnh Ninh Bình**. Là cơ quan lãnh đạo cao nhất của Đảng bộ tỉnh Ninh Bình
**Uỷ ban Quân sự Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc và nước Cộng hoà Nhân dân Trung Hoa** (chữ Trung phồn thể: 中國共產黨和中華人民共和國中央軍事委員會, chữ Trung giản thể: 中国共产党和中华人民共和国中央军事委员会, Hán - Việt: Trung Quốc Cộng
**Ủy ban Nhân quyền** hay **Ủy ban Nhân quyền Liên Hợp Quốc** (tiếng Anh: _Human Rights Committee_) là một cơ quan trực thuộc Liên Hợp Quốc gồm 18 chuyên gia độc lập có nhiệm vụ