✨Thảm sát Trường Trung học Columbine
Vụ Thảm sát Trường Trung học Columbine xảy ra vào thứ Ba ngày 20 tháng 4 năm 1999 tại Trường Trung học Columbine, Quận Jefferson, tiểu bang Colorado, gần Littleton, và Denver, thủ phủ bang Colorado. Thủ phạm gây ra vụ tàn sát trong trường học này là hai học sinh tuổi thiếu niên, Eric Harris và Dylan Klebold. Chúng dùng súng giết chết 1 giáo viên, 12 học sinh, và gây thương tích cho 24 người khác, trước khi tự sát. Đây là vụ bắn giết trong trường học có số thương vong cao thứ sáu trong lịch sử Hoa Kỳ, sau Thảm họa Trường Tiểu học Bath năm 1927, Thảm sát Virginia Tech năm 2007, Nổ súng tại Trường tiểu học Sandy Hook năm 2012 và Thảm sát Đại học Texas năm 1966
Từ vụ thảm sát này đã bùng nổ nhiều cuộc tranh luận về luật kiểm soát súng, cũng như thực trạng sử dụng vũ khí tràn lan tại Hoa Kỳ. Nhiều cuộc thảo luận tập chú vào tình trạng băng nhóm và tệ bắt nạt trong trường trung học, cũng như vai trò của phim bạo lực và trò chơi điện tử trong xã hội Mỹ. Trong số các nạn nhân, có vài học sinh bị giết do khẳng định đức tin của mình trước họng súng, đã trở nên những hình mẫu soi dẫn niềm tin tôn giáo cho nhiều người. Vụ bắn giết này khiến gia tăng các biện pháp an ninh tại trường học và một thái độ e dè với văn hoá goth, nhạc heavy metal, các thành phần khả nghi trong xã hội, việc sử dụng thuốc chống trầm cảm trong thanh thiếu niên, sử dụng internet trong tuổi teen, phim ảnh bạo động, và trò chơi điện tử bạo lực.
Dấu hiệu cảnh báo
Năm 1996, Eric Harris đã lập một website riêng trên American Online, trong đó Harris mở một blog kể chuyện vui và những dòng nhật ký ghi lại những cảm nghĩ về cha mẹ, trường lớp và bạn bè. Đến cuối năm, bắt đầu xuất hiện trên website này những hướng dẫn về cách tạo ra những trò tinh quái, cũng như phương pháp chế tạo chất nổ, tường thuật về những trò tai ác mà Harris và Klebold cùng gây ra. Từ đầu năm 1997, trên blog bắt đầu xuất hiện những chỉ dấu biểu thị lòng căm ghét ngày một gia tăng của Harris đối với xã hội.
Chẳng mấy người chịu truy cập trang web, cũng chẳng có ai lưu ý đến nó cho đến cuối năm 1997, điều tra viên Văn phòng Cảnh sát trưởng Quận Jefferson, Michael Guerra, báo cáo về trang web sau khi bố mẹ của Brooks Brown, một người bạn cũ của Harris, nhận ra rằng Harris đã đưa lên website lời đe dọa giết chết con trai của họ. Guerra tìm thấy ở trang web những lời lẽ đe dọa nhắm vào học sinh và giáo viên Trường Trung học Columbine, cùng những dòng chữ của Harris biểu thị lòng căm thù xã hội và ước muốn sát hại những ai làm hắn tức giận. Gần đến ngày gây án, Harris cho biết hắn đã hoàn tất việc chế tạo bom ống, chuẩn bị đủ số lượng súng, cũng như đã lên "danh sách" những đối tượng hắn đang nhắm đến, nhưng không nói gì đến kế hoạch hành động của hắn.
Tội ác, hình phạt và báo thù
thumb|Trường Trung học Columbine nhìn từ trên cao Ngày 30 tháng 1 năm 1998, Eric Harris và Dylan Klebold bị bắt quả tang lấy cắp các thiết bị vi tính trong một xe tải nhẹ đậu gần Littleton, Colorado. Cả hai bị bắt giữ và đưa ra toà, nhưng do chưa đến tuổi thành niên, thẩm phán chỉ buộc chúng đi chữa trị về tâm thần. Thay vì bị truy tố về tội trộm cắp, Harris và Klebold phải tham gia một "chương trình trị liệu" gồm có tư vấn và phục vụ cộng đồng tại một trung tâm giải trí dành cho giới trẻ địa phương. Cả hai đều làm ra vẻ ân hận hầu có thể sớm chấm dứt thời gian trị liệu và Harris cảm thấy thích thú. Harris viết một bức thư với lời lẽ cảm động bày tỏ sự thông cảm với người bị hại nhưng không chịu xin lỗi. Trong những ngày này, Harris thường khoe khoang về thủ thuật giả vờ hối cải của hắn và ghi lại những dòng tự đắc trong nhật ký. Người ta tin rằng chỉ một thời gian ngắn sau khi mãn hạn trị liệu tâm thần vào tháng 4 năm 1998, Harris và Klebold bắt tay lập kế hoạch tấn công, xem đó như là một cách phục hận.
Những trang nhật ký cho thấy chúng lập kế hoạch chi tiết tổ chức một vụ đánh bom có thể so sánh với vụ đánh bom ở Thành phố Oklahoma, và những bài quảng cáo về cách đào tẩu sang México, cách cướp máy bay tại Phi trường Quốc tế Denver để đâm vào một tòa nhà ở Thành phố New York, cũng như những chi tiết về các vụ tấn công. Theo dự định, sau khi cho nổ bom tại căng tin, chúng sẽ lùng sục khắp khuôn viên trường học và tàn sát những ai còn sống sót, rồi tiếp tục tấn công vào các ngôi nhà chung quanh khi cư dân gần trường đang xúm xít lại xem điều gì đã xảy ra; nhưng kế hoạch này của chúng không thành khi những quả bom đã không kích hoạt được.
Chúng lưu giữ những băng video ghi hình kho vũ khí, đạn dược và chất nổ mà chúng tàng trữ bằng những phương cách bất hợp pháp, cho thấy chúng đã có thể nghĩ ra nhiều phương cách hiệu quả để che giấu kho vũ khí trong nhà, cũng như có thể lừa dối cha mẹ để họ không thể biết gì về âm mưu của chúng. Một vài cuốn băng ghi lại cảnh tập bắn của chúng tại khu đồi gần nhà, cũng như khung cảnh trường học mà chúng dự định tấn công. chúng ghi lại trong cuốn băng sau cùng lời xin lỗi gửi đến gia đình, và khoe khoang về hình ảnh của chúng sẽ được nhớ đến như thế nào sau vụ thảm sát.
Vũ khí
Trước đó, Harris và Klebold đã kiếm được hai khẩu súng 9 ly và hai khẩu shotgun cỡ 12. Tháng 12 năm 1998, một người bạn, Robyn Anderson, đã mua hộ chúng một khẩu súng trường và hai khẩu shotgun. Sau đó Harris và Klebold mua một khẩu súng ngắn từ một người bạn khác, Mark Manes. Sau vụ thảm sát, Manes bị tống giam vì tội bán súng cho người tuổi vị thành niên, Philip Duran, người giới thiệu chúng với Manes, cũng bị cầm tù.
Nhờ những chỉ dẫn trên Internet, theo The Anarchist Cookbook, chúng làm ra 99 thiết bị nổ tự chế theo các chủng loại và kích cỡ khác nhau. Chúng cưa ngắn nòng và báng súng shotgun để dễ che giấu. Vài phút sau, những học sinh rời trường đi ăn trưa thấy Brooks Brown ra khỏi trường theo đường South Pierce. Cùng lúc ấy, Harris và Klebold chuẩn bị sẵn vũ khí và ngồi trong xe chờ bom nổ.
Khai hỏa
Khi những quả bom trong căng tin không nổ, Harris và Klebold gặp nhau cạnh xe của Harris, chúng mang hai khẩu shotgun, một khẩu carbine và một khẩu súng ngắn tự động (tất cả đặt trong một túi vải và một balô), cùng bước về căng tin. Chúng leo lên bậc thang trên cùng ở Cổng Tây, đây là địa điểm cao nhất trong trường. Từ đó có thể quan sát cửa hông khu căng tin tại chân cầu thang, cổng tây ở phía trái và sân điền kinh ở bên phải.
Lúc 11:19 sáng, một nhân chứng nghe Eric la lên "Đi! Đi!". Đó là lúc hai sát thủ khởi sự bóp cò súng shotgun nhắm vào Rachel Scott và Richard Castaldo, hai học sinh này đang dùng bữa trưa trên bãi cỏ bên trái chúng (cạnh Cổng Tây). Scott lãnh 4 phát đạn chết ngay lập tức, còn Castaldo bị thương nặng. Khi Anderson mở cánh cửa đầu của hai lớp cửa, Harris và Klebold khai hỏa làm Anderson bị thương vì mảnh kính vỡ trong khi Nielson bị mảnh đạn găm vào vai. Kinh hãi, cô giáo vội đứng dậy, chạy băng qua sảnh vào thư viện, bắt đầu báo động cho tất cả học sinh bên trong, yêu cầu họ núp dưới bàn và giữ im lặng, rồi cô gọi 911 và cố ẩn mình bên dưới quầy thư viện. Brian Anderson kẹt lại giữa hai lớp cửa.
Khi ấy, một cảnh sát viên đã kịp đến hiện trường, nhắm bắn Harris và Klebold để cứu Brian Anderson. Chúng nhắm bắn vào hai người, Sanders bị trúng đạn ở ngực, trong khi em học sinh bị bắn trượt, chạy vội vào lớp khoa học SCI-1 để báo động cho giáo viên ở đây. Hai sát thủ trở lên Hành lang Bắc, Sanders cố bò vào khu khoa học, được một giáo viên khác kéo vào lớp khoa học SCI-1. Hai học sinh cố sơ cứu cho Sanders và liên lạc với cảnh sát ở bên ngoài, nhưng Sanders chết vào khoảng 3:00 chiều. Những người đang nấp trong các phòng nghỉ nghe tiếng bọn chúng "Ai đội mũ trắng, đứng lên!" và "Lũ lực lưỡng đẹp trai (jock), đứng lên! Bọn tao chỉ kiếm những tên mũ trắng!" (đội mũ dã cầu màu trắng là truyền thống ở trường Columbine dành cho thành viên các đội thể thao).
16:30, trường Columbine được tuyên bố là an toàn; nhưng một tiếng sau, 17:30, thêm cảnh sát được gởi đến vì vừa tìm ra chất nổ đặt trong bãi đậu xe và trên mái nhà. Lúc 6:15 p.m. cảnh sát tìm thấy bom trong một xe hơi trong bãi đậu xe, 22:45, một quả bom phát nổ khi người ta đang cố tháo ngòi nổ nhưng không ai bị thương dù một chiếc xe bị hư hại.
Nạn nhân
12 học sinh và 1 giáo viên thiệt mạng, 24 học sinh bị thương trong cuộc thảm sát; ba người khác bị thương khi cố gắng chạy trốn. Harris và Klebold được cho là đã tự sát 44 phút sau khi chúng bắt đầu cuộc tàn sát.
Tìm kiếm nguyên nhân
Ngay sau khi xảy ra vụ Thảm sát Trường Trung học Columbine, bắt đầu nổ ra nhiều cuộc tranh luận về nguyên nhân của cuộc thảm sát và người ta đặt câu hỏi liệu có thể làm gì để ngăn không cho tội ác xảy ra. Không giống các cuộc tàn sát khác tại trường học, sự kiện cả hai sát thủ đều tự sát gây ra một sự ám ảnh sâu sắc vì cần có thời gian để tìm ra câu giải đáp, và vì không có vụ bắt giữ hoặc xét xử nào để các nạn nhân có thể giải tỏa nỗi căm phẫn. Nạn bè phái trong trường trung học thu hút sự quan tâm đặc biệt tại các cuộc thảo luận. Nhiều người cho rằng vì bị cô lập bởi bạn học cùng lớp khiến Harris và Klebold cảm thấy bơ vơ, mất tự tin và trầm uất, cùng lúc thôi thúc cảm giác muốn được chú ý đến. Một số trường học cho tiến hành các chương trình khảo sát và tìm cách ngăn chặn nạn bắt nạt trong trường học. nhỏ|trái|Thư viện Tưởng niệm HOPE tại Trường Trung học Columbine, được xây dựng tại địa điểm xảy ra vụ thảm sát, thay thế cho thư viện cũ nơi nhiều người đã thiệt mạng. Harris và Klebold đều là dân hâm mộ các loại video game bạo lực như Doom và Wolfenstein 3D. Một số nhà phân tích cho rằng đây là một trong những nguyên nhân khiến hai sát thủ tự giam mình trong ảo giác bạo lực của video games và các loại hình khác như âm nhạc và phim ảnh. Họ giải thích rằng những ám ảnh này đã khiến chúng đánh mất khả năng phân biệt giữa thực và ảo. Phương tiện truyền thông tại Mỹ so sánh cuộc thảm sát với một xuất phẩm điện ảnh năm 1995, The Basketball Diaries, trong đó vai chính Leonardo DiCaprio trong áo choàng đen bắn sáu bạn cùng lớp tại hành lang trường học. Một số nhân chứng liên kết vụ thảm sát với phim Matrix, sản xuất năm 1999. Cha mẹ của một số nạn nhân đã khởi kiện những nhà sản xuất video game nhưng không thành công.
Tháng 7 năm 1999, FBI tổ chức một hội nghị cấp cao tại Leesburg, Virginia về tình trạng bắn giết trong trường học với sự tham dự đông đảo của các nhà tâm lý học và phân tâm học, các đại biểu đến từ những trường học có xảy ra các vụ bắn giết, đặc biệt là một phái đoàn đông đảo từ Trường Columbine. Bộ trưởng Tư pháp Janet Reno cũng đến dự họp. FBI cho phổ biến một bản tường trình về các vụ bắn giết nhưng không trình bày nguyên nhân của từng vụ việc. Dù vậy, vào dịp kỷ niệm lần thứ năm vụ thảm sát Columbine, nhà điều tra chính của FBI trong vụ Columbine và những nhà phân tâm học hàng đầu khác công bố kết luận của họ trên Slate với tựa đề The Depressive and the Psychopath. Từ góc nhìn của họ, Harris là một bệnh nhân tâm thần (psychopath), Klebold là một kẻ trầm uất. Kế hoạch thảm sát đã được thiết kế bởi Harris. Harris mắc chứng cuồng vĩ đến độ hoang tưởng và tự cho mình là một đấng cứu thế, khao khát giúp thế giới nhận ra sự ưu việt của mình.
Một nghiên cứu toàn diện về tình trạng bắn giết trong trường học thực hiện bởi Cơ quan Mật vụ Hoa Kỳ (the U.S. Secret Service) cảnh báo về định kiến cho rằng chỉ có một loại người đặc thù mới có thể được xem là những hung thủ tiềm năng. "Những nhà nghiên cứu nhận ra rằng các hung thủ không tỏ ra hung dữ. Chúng lập kế hoạch, tàng trữ vũ khí, bàn bạc với nhau về các dự định. Những đứa trẻ này lặng lẽ chọn một lối đi dài có hoạch định dẫn chúng đến tình trạng bạo lực. Không thể lập hồ sơ theo dõi chúng. Chúng thường sống với cha mẹ trong một gia đình Mỹ gương mẫu. Một số có cha mẹ ly dị hoặc sống với cha mẹ nuôi. Chỉ có một số ít là sống cô độc, hầu hết đều có bạn thân". Tổ chức này khuyên các bậc phụ huynh nên tìm hiểu về lối sống của chúng: "Chúng đã nói gì? Chúng có than phiền điều gì? Bạn bè nói gì về chúng? Chúng có tiếp xúc với các loại vũ khí? Chúng có bị trầm uất hoặc tuyệt vọng?".
Ảnh hưởng
Nhiều trường học tiến hành những biện pháp chống tình trạng bắt nạt trong trường học cũng như cấm triệt để các loại vũ khí.
Các trường học trên khắp nước Mỹ áp dụng các biện pháp an ninh mới như buộc sử dụng ba lô trong suốt, máy dò kim loại và thuê mướn nhân viên an ninh. Cùng lúc, cảnh sát cũng tái thẩm định chiến thuật và mở những khóa huấn luyện đối phó với những tình huống tương tự như ở Trường Columbine, sau khi bị chỉ trích vì phản ứng chậm của đội đặc nhiệm SWAT khi xảy ra vụ thảm sát. Đài tưởng niệm vụ thảm sát Columbine. Vụ thảm sát đã thúc đẩy nhiều người hô hào có thêm các biện pháp kiểm soát súng. Năm 2000, luật lệ liên bang và tiểu bang buộc lắp đặt khóa an toàn cho các loại vũ khí. Trong khi các luật lệ được thông qua buộc tội những người mua súng cho tội phạm và trẻ em, vẫn còn nhiều tranh cãi liên quan đến đòi hỏi thẩm tra nhân thân của người mua súng.
Một khu tưởng niệm nhằm "tôn vinh và tưởng nhớ các nạn nhân vụ thảm sát ngày 20 tháng 4 năm 1999 tại Trường Trung học Columbine" được khánh thành ngày 21 tháng 9 năm 2007 tại Công viên Clement, một bãi cỏ kế cận nơi các tụ tập tự phát trong những ngày sau khi xảy ra vụ thảm sát để tưởng niệm các nạn nhân. Phải mất tám năm để quyên góp số tiền 1,5 triệu USD cho chi phí xây dựng khu tưởng niệm này.
Thảm sát Virgnia Tech
Seung-Hui Cho, sát thủ trong vụ thảm sát Virginia Tech, từng nhắc đến "những kẻ tử vì đạo như Eric và Dylan", ngụ ý hai sát thủ trong vụ thảm sát Trường Columbine. Các phương tiện truyền thông thường xuyên so sánh tình trạng tâm thần và động cơ của Cho với Eric Harris và Dylan Klebold.