✨Maurizio Pollini
Maurizio Pollini (5 tháng 1 năm 1942 – 23 tháng 3 năm 2024) là một nghệ sĩ dương cầm và nhạc trưởng người Ý. Ông được biết đến bởi những buổi biểu diễn tác phẩm của các nhà soạn nhạc cổ điển Beethoven, Chopin, Debussy, Trường phái Viên thứ hai, cùng nhiều nhà soạn nhạc khác. Ngoài ra, ông cũng tung hô tác phẩm của các nhà soạn nhạc đương đại như Pierre Boulez, Karlheinz Stockhausen, George Benjamin, Roberto Carnevale, Gianluca Cascioli và Bruno Maderna. Một số tác phẩm đã được viết cho ông bao gồm bản ... sofferte onde serene ... của Luigi Nono, Masse: omaggio a Edgard Varèse của Giacomo Manzoni, và bản sonata số 5 của Salvatore Sciarrino. Với tư cách là nhạc trưởng, ông là người có công trong việc hồi sinh các tác phẩm opera của Rossini tại Liên hoan Opera Rossini ở Pesaro, nơi ông chỉ huy tác phẩm La donna del lago từ một ấn bản mới vào năm 1981. Ông cũng đã chỉ huy dàn nhạc dùng đàn phím.
Pollini cũng là một nhà hoạt động cánh tả trong những năm 1960 và 1970, và ông vẫn tham gia chính trị về sau. Ông duy trì sự khác biệt giữa những lý tưởng này và âm nhạc của mình.
Cuộc đời và sự nghiệp
1942–đầu 1960: Quá trình trưởng thành, học tập và cạnh tranh
Pollini sinh ra vào năm 1942 ở Milano, Ý. Cha của ông, Gino Pollini, là một nghệ sĩ violin nghiệp dư và là một trong những kiến trúc sư du nhập kiến trúc hiện đại đến Ý vào thập niên 1930. Mẹ của ông là Renata Melotti từng được đào tạo làm nghệ sĩ dương cầm và ca sĩ. Cô là em gái của nhà điêu khắc người Ý Fausto Melotti.
Pollini học dương cầm cùng giáo viên địa phương nổi tiếng Carlo Lonati khi ông còn bảy tuổi. Ông nhớ rằng Lonati đã để ông chơi những tác phẩm ông thích. Khi Lonati qua đời, Carlo Vidusso, học trò của ông, trở thành người thầy tiếp theo của Pollini từ năm 13 cho đến năm 18 tuổi. Vidusso đã rèn luyện Pollini tại Nhạc viện Milano để chuẩn bị cho các cuộc thi. Đây cũng là nơi Pollini học sáng tác và chỉ huy.
Ở Milano, ông ra mắt tác phẩm đầu tay lúc ông 15 tuổi, là buổi biểu diễn tuyển tập étude của Chopin. Năm 1957, ông đoạt giải nhì trong Cuộc thi Âm nhạc Quốc tế Genevè tại Nhạc viện Genevè. Ông đã giành chiến thắng trong Cuộc thi Piano quốc tế Ettore Pozzoli năm 1959 tại Seregno và Cuộc thi Piano quốc tế Chopin lần thứ 6 năm 1960 tại Warszawa khi mới 18 tuổi. Ông là thí sinh trẻ nhất trong số 89 người tham gia và là người không mang gốc Slav đầu tiên giành giải nhất trong lịch sử cuộc thi. Ông đã chọn những bản étude có độ khó cao như "Quãng tám", "Gió mùa đông" và "Thác nước", khiến đánh giá rằng Pollini đủ điều kiện để chiến thắng. Arthur Rubinstein, người đứng đầu ban giám khảo, tuyên bố rằng "cậu bé đó có thể chơi dương cầm giỏi hơn bất kỳ ai trong chúng ta".
Sau những thành công này, Pollini ngừng biểu diễn trong một năm. Ông hạn chế việc biểu diễn hòa nhạc vào những năm 1960 để nghiên cứu, mở mang kinh nghiệm âm nhạc và mở rộng vốn tiết mục dương cầm của mình. Điều này dẫn đến đồn đoán rằng ông đã sống ẩn dật. Ông ghi âm các buổi biểu diễn Etudes của Chopin và thu âm bản Concerto đầu tiên của Chopin với Dàn nhạc Philharmonia dưới sự chỉ huy của Paul Kletzki cho hãng thu âm EMI. Ông mắc phải "khủng hoảng niềm tin", theo lời của Peter Andry, khi Philharmonia đề nghị Pollini tổ chức một loạt các buổi hòa nhạc.
Ông theo học nghệ sĩ dương cầm Arturo Benedetti Michelangeli trong sáu tháng đầu thập niên 1960. Các tiết mục của Michelangeli được chọn lọc và trau chuốt bằng quá trình luyện tập khắt khe. Pollini đạt được "sự chuẩn xác về kỹ thuật và kiềm chế cảm xúc". Một số người bày tỏ lo ngại rằng ảnh hưởng của Michelangeli đã khiến phong cách của Pollini trở nên "lịch sự và lạnh lùng"
Thập niên 1960–1970: Sự nghiệp ban đầu, hợp tác âm nhạc và chính trị
Bắt đầu từ giữa những năm 1960, Pollini biểu diễn độc tấu và xuất hiện cùng các dàn nhạc ở Châu Âu, Hoa Kỳ và các nước Viễn Đông. Ông biễu diễn lần đầu ở Mỹ vào năm 1968 tại nhà hát Carnegie, New York. Ông lưu diễn tại Nhật Bản lần đầu tiên vào năm 1974. Từng cảnh giác với việc bị coi là một chuyên gia chỉ trong Chopin, ông đã "rõ ràng tránh được biệt danh đó" vào những năm 1970, theo bài viết của Rockwell khi khảo sát danh sách đĩa hát của Pollini trong phạm vi từ Mozart đến Nono. Ông cũng có mối liên hệ về mặt âm nhạc và chính trị với Giacomo Manzoni và . Pollini đã làm việc với Nono trong các tác phẩm như Como una ola de fuerza y luz (1972), dùng để tiếc thương cái chết của Luciano Cruz, nhà lãnh đạo Phong trào Cánh tả Cách mạng ở Chile. Ông biểu diễn cùng Abbado tại La Scala ở Milano trong các buổi hòa nhạc dành cho sinh viên và công nhân, nhằm truyền tải thông điệp rằng rằng nghệ thuật nên dành cho mọi người.
Pollini thành công trong việc tách quan điểm chính trị của mình khỏi khả năng âm nhạc của mình, chẳng hạn như trong tác phẩm của ông với Karl Böhm. Nhân dịp kỷ niệm 300 năm ngày sinh của J.S. Bach vào năm 1985, ông đã biểu diễn cuốn I trong bộ Bình Quân luật. Về sau ông thu âm tác phẩm vào năm 2009.
Năm 1987, ông được nhận chiếc nhẫn danh dự của Dàn nhạc giao hưởng Vienna khi biểu diễn các bản concerto dành cho duơng cầm của Beethoven cùng họ tại New York dưới sự chỉ huy của Abbado. Từ năm 1993 đến 1994, ông trình diễn trọn bộ 32 bản sonata của Beethoven lần đầu tiên tại Berlin và Munich. Ông tiếp tục biểu diễn 32 bản sonata ở New York, tại La Scala, ở London, Paris và Vienna. Ông dùng tiền thưởng của Giải thưởng âm nhạc Ernst von Siemens để tài trợ các dự án này.
Vào tháng 3 năm 2012, Pollini hủy buổi biểu diễn của mình ở Mỹ vì lý do sức khỏe. Ông lưu diễn Trung Âu vào năm 2014 với buổi biểu diễn tại Liên hoan Salzburg và ra mắt bộ Prélude của Chopin và cuốn I trong bộ Prélude của Debussy tại Liên hoan âm nhạc Rheingau, được tổ chức ở Kurhaus Wiesbaden. Năm 2022, buổi độc tấu mừng sinh nhật lần thứ 80 của ông đã nhận được đánh giá bốn sao từ tờ báo The Times.
Đời tư
Vào năm 1968, Pollini kết hôn với nghệ sĩ dương cầm người Milano Maria Elisabetta Marzotto. Ông qua đời vào ngày 23 tháng 3 năm 2024, hưởng thọ 82 tuổi. Ông có người con là nghệ sĩ dương cầm và nhạc trưởng .
Các bản thu âm
Bản thu âm đầu tiên của Pollini cho Deutsche Grammophon (DG) vào năm 1971 bao gồm Trois mouvements de Petrouchka của Stravinsky và bản sonata cho dương cầm số 7 của Prokofiev. Chúng được coi là những cột mốc của đĩa hát piano trong thế kỷ XX. Ông đã thu âm bộ Étude Opp. 10 và 25 của Chopin vào năm 1972 DG đã kỷ niệm sinh nhật lần thứ 60 của Pollini (2002) với ấn bản kỷ niệm gồm 13 chiếc đĩa CD và sinh nhật lần thứ 75 (năm 2017) của ông với ấn bản gồm 58 chiếc đĩa CD đầy đủ.
Giải thưởng
Vào năm 1996, Pollini được trao Giải thưởng Âm nhạc Ernst von Siemens. Năm 2001, bản thu âm tác phẩm các Biến thể Diabelli bởi Beethoven của ông đã giành giải Diapason d'Or. Năm 2007, Pollini giành giải Grammy cho Màn trình diễn nhạc cụ độc tấu xuất sắc nhất với album thu âm các bản Nocturne của Chopin, do Deutsche Grammophon phát hành. và lọt vào Đại sảnh Danh vọng của tạp chí Gramophone vào năm 2012.