✨Manhua
Manhua (; Hán-Việt: mạn họa) hay truyện tranh Hoa ngữ là dòng truyện tranh tiếng Hoa có nguồn gốc sản xuất tại Trung Quốc, Hồng Kông và Đài Loan, thường bao gồm cả bản dịch tiếng Hoa của manga.
Nguyên gốc từ
Thuật ngữ ban đầu xuất phát từ thế kỷ 18, được sử dụng trong bức tranh của những học giả Trung Quốc. Vào cuối thế kỷ 19, nó trở nên phổ biến ở Nhật dưới tên gọi manga. Năm 1925, Feng Zikai tái đưa từ này vào tiếng Trung với ý nghĩa hiện đại qua loạt tranh châm biếm chính trị mang tên Zikai Manhua trên tờ Wenxue Zhoubao (Tuần báo Văn học). Mặc dù đã tồn tại các thuật ngữ khác trước đó, ấn phẩm này đã định hình nên thuật ngữ , ghi đè lên nhiều miêu tả khác về nghệ thuật hoạt hình đã được sử dụng trước đó, và từ này đã trở thành tên gọi chung cho tất cả tài liệu truyện tranh Trung Quốc.
Các ký tự Hán cho giống với những ký tự được dùng cho từ manga tiếng Nhật và manhwa tiếng Hàn Quốc. Người vẽ hoặc viết được gọi là ().
Đặc điểm của manhua
Manhua có thể diễn ra ở Trung Quốc hiện đại như Bắc Kinh, Thượng Hải, Quảng Châu hoặc Tây An cho hầu hết các kịch bản, Hồng Kông, hoặc Đài Bắc (Đài Loan), cũng như Trung Quốc cổ đại, nơi các hoàng đế vẫn còn tồn tại. Do nguồn gốc manhua mà nó có nhiều khía cạnh của văn hóa Trung Quốc bao gồm thực phẩm, quần áo và lối sống.
Manhua được đọc từ phải sang trái, từ trên xuống dưới, và thường được phối màu sắc đầy đủ với hình ảnh minh hoạ tuyệt đẹp. Cốt truyện của manhua có xu hướng khác nhau với nhiều câu chuyện lấy bối cảnh ở Trung Quốc cổ đại.
nhỏ|Thời cục toàn đồ -một manhua năm 1899 của tác giả [[:zh:謝纘泰|Tạ Toản Thái]] nhỏ|"Dời bỏ cuộc sống dân thường và nhập ngũ", bức manhua năm 1939 có tên Ông Vương của [[:zh:叶浅予|Diệp Tiên Dư phản ánh đời sống của họa sĩ thời kỳ Chiến tranh Trung-Nhật]]
Lịch sử
nhỏ|Tình hình ở Đông Á, một tác phẩm năm 1899 của [[Tse Tsan-tai]] nhỏ|"Bỏ cuộc sống dân thường, Gia nhập quân đội": Tranh Mr. Wang của [[Ye Qianyu năm 1939 phản ánh cuộc đời nghệ sĩ trong thời kỳ xâm lược Trung Quốc bởi Nhật Bản.]] Các ví dụ cổ nhất về bức vẽ Trung Quốc là tượng chạm đá từ thế kỷ 11 trước Công nguyên và đồ gốm từ năm 5000 đến 3000 trước Công nguyên. Các ví dụ khác bao gồm bức vẽ bằng bút tượng trưng từ Nền văn minh Minh, bức tranh châm biếm có tựa "Con công" của họa sĩ thời kỳ đầu Thanh Zhu Da, và tác phẩm có tên "Hình ảnh trò ma quỷ" khoảng năm 1771 của Luo Liang-feng. Trung Quốc ra đời vào cuối thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20, từ năm 1867 đến 1927.
Sự giới thiệu của phương pháp in lito tương phản từ phương Tây đã đóng vai trò quan trọng trong việc phát triển nghệ thuật từ đầu thế kỷ 20. Từ những năm 1870 trở đi, các bức tranh châm biếm xuất hiện trên báo và tạp chí. Đến thập kỷ 1920, sách ảnh kích thước lòng bàn tay như Lianhuanhua trở nên phổ biến ở Thượng Hải. Nhiều khác cũng đã giành Giải Bạc và Giải Đồng tại Giải Manga Quốc tế.
Từ nửa cuối thập kỷ 2000 và đầu thập kỷ 2010, nhiều họa sĩ truyện Trung Quốc đã sử dụng mạng xã hội để lan truyền các trang vẽ và truyện tranh châm biếm trực tuyến. Do kiểm soát nghiêm ngặt ở Trung Quốc, xuất bản in dần được thay thế bằng microblogging như Sina Weibo và Douban, nơi có thể tiếp cận đông đảo độc giả với ít kiểm soát biên tập hơn.
Mặc dù Trung Quốc lâu nay là thị trường tiêu dùng chính của truyện tranh, loại nghệ thuật này chưa từng được coi là "công trình nghệ thuật nghiêm túc". R. Martin của tạp chí The Comics Journal mô tả cái nhìn của Trung Quốc về truyện tranh như "sự bắt chước không đầy đủ của phim ảnh". Trong thập kỷ cuối 2000, nhiều họa sĩ bắt đầu tự xuất bản trên mạng xã hội thay vì phát hành bản giấy, do Trung Quốc kiểm soát nghiêm ngặt xuất bản. Các trang web như Douban (2005) và Sina Weibo (2009) là nơi phổ biến cho và webcomics. Trong nửa sau của thập kỷ 2010, webtoon Hàn Quốc và các nền tảng webtoon đã trở nên ngày càng phổ biến tại Trung Quốc.
Năm 2016, hai đã được chuyển thể thành series truyền hình anime: Yi Ren Zhi Xia và Soul Buster. Một series khác, Bloodivores, dựa trên web, sẽ được phát sóng vào ngày 1 tháng 10 năm 2016. Một series khác, The Silver Guardian, dự kiến sẽ ra mắt vào năm 2017.
Manhua kỹ thuật số
Trực tuyến
trực tuyến, hay còn gọi là web, là một dạng nghệ thuật đang phát triển mạnh tại Trung Quốc. Những tác phẩm web được đăng tải trên mạng xã hội và các cổng thông tin web, nơi có ngưỡng tham gia dễ dàng hơn so với việc xuất bản in ở nước này. Mặc dù hiện tại ít người kiếm tiền từ trực tuyến tại Trung Quốc, phương tiện này trở nên phổ biến vì việc tải lên và xuất bản tác phẩm dễ dàng, khả năng xuất bản màu sắc, cùng với quyền truy cập đọc miễn phí. Một số trang web web phổ biến bao gồm QQ Comic và U17. Gần đây, một số web Trung Quốc đã được chuyển thể thành series hoạt hình, với một số trong số đó hợp tác sản xuất cùng ngành công nghiệp hoạt hình Nhật Bản.
Webcomics
Khi mạng xã hội và truyện tranh trực tuyến đang phổ biến, chúng được sử dụng nhiều để thể hiện chính trị và châm biếm. Dù Trung Quốc là người tiêu dùng truyện tranh lớn, hình thức này chưa được xem là "tác phẩm nghệ thuật nghiêm túc". Theo R. Martin từ The Comics Journal, Trung Quốc coi truyện tranh là "bản sao rẻ tiền của phim". Chính phủ Trung Quốc kiểm soát việc xuất bản truyện tranh, khiến các họa sĩ gặp khó khăn tiếp cận đại chúng. Nhiều họa sĩ đã tự xuất bản trên mạng xã hội thay vì in trên giấy. Douban và Sina Weibo là nơi phổ biến cho truyện tranh trực tuyến.
Webtoons
Webtoons ngày càng phổ biến ở Trung Quốc, cùng với sự nổi tiếng của webtoons Hàn Quốc. Sina Weibo và Tencent cung cấp webtoon trên trang số của họ, và nhiều tác phẩm đã được dịch sang nhiều ngôn ngữ. Cổng webtoon ở Trung Quốc do các công ty lớn vận hành, còn ở Đài Loan do nhà xuất bản ngoại quốc hoạt động.
Sự khác biệt về định dạng
có thể có sự khác biệt trong cách định dạng và trình bày tùy thuộc vào nơi chúng được tạo ra. Ngoài việc sử dụng ký tự Trung Quốc truyền thống và đơn giản hóa, còn có thể được đọc theo cách khác tùy thuộc vào nguồn gốc. Văn bản gốc tiếng Trung trong từ Trung Quốc lục địa thường được đặt ngang và đọc từ trái sang phải (tương tự như truyện tranh phương Tây và manhwa Hàn Quốc), trong khi từ Đài Loan và Hồng Kông thường có ký tự được sắp xếp dọc từ trên xuống và câu văn đọc từ phải sang trái.
Các sự khác biệt này xuất phát từ các quy định về phong cách do chính phủ Trung Quốc, Đài Loan và Hồng Kông quy định.
Kinh tế
Họa sĩ châm biếm chính trị Liu "Anh Trai Xác Chết Lớn" Jun đã có hơn 130.000 người theo dõi trên Sina Weibo vào tháng 12 năm 2013, còn Kuang Biao đăng tác phẩm của mình cả trực tuyến và trên các tạp chí in.
Ngành công nghiệp truyện tranh Đài Loan kỳ vọng truyện tranh trực tuyến sẽ phát triển tài chính, nhưng chưa có con số chính xác. Các họa sĩ truyện tranh đoạt giải như Chung Yun-de và Yeh Yu-tung buộc phải chuyển sang truyện tranh trực tuyến vì thu nhập hàng tháng quá thấp để sống. dựa trên Dưới Một Người của Đồng Mạn Thang và Bloodivores, dựa trên một web của Bách Tiểu. Một loạt phim khác, Vị Hộ Vệ Bạc, dựa trên Vị Hộ Vệ Bạc, ra mắt năm 2017. Chang Ge Xing, bản chuyển thể live-action từ cùng tên của Xia Da, đã bắt đầu quay phim năm 2019.
Kakao, quản lý cổng webtoon Hàn Quốc Daum Webtoon, đã hợp tác với Tập đoàn Huace Trung Quốc để sản xuất phim truyền hình và phim live-action bằng tiếng Trung dựa trên webtoon Hàn Quốc.
Tại Việt Nam
Một số bộ truyện manhua được yêu thích tại Việt Nam có thể kể đến như: