✨Cung Diên Thọ

Cung Diên Thọ

Cung Diên Thọ (tiếng Hán: 延壽宮) là một hệ thống kiến trúc cung điện trong Hoàng thành Huế, nơi ở của các Hoàng thái hậu hoặc Thái hoàng thái hậu triều Nguyễn. Nằm ở phía tây Tử Cấm Thành, phía bắc điện Phụng Tiên và phía nam cung Trường Sanh, cung Diên Thọ được coi là hệ thống kiến trúc cung điện quy mô nhất còn lại tại Cố đô Huế.

Trải qua nhiều lần tu sửa, khuôn viên cung Diên Thọ ngày nay rộng khoảng 17500m² với các công trình còn tồn tại như Diên Thọ chính điện, điện Thọ Ninh, lầu Tịnh Minh, tạ Trường Du, các Khương Ninh. Các công trình này được nối kết với nhau bằng hệ thống hành lang có mái che.

Được xây dựng vào tháng 4 năm 1804 để làm nơi sinh sống của bà Hiếu Khang hoàng hậu, mẹ vua Gia Long, cung Diên Thọ (khi đó mang tên là cung Trường Thọ) tiếp tục được các đời vua sau như Minh Mạng, Tự Đức, Thành Thái, Khải Định cho đại tu, sửa chữa và đổi tên nhiều lần để trở thành nơi ở của nhiều vị Hoàng thái hậu triều Nguyễn. Sau khi nhà Nguyễn sụp đổ vào năm 1945, dù nhiều công trình trong Đại Nội bị tàn phá nặng nề hoặc biến mất nhưng toàn bộ khuôn viên cung Diên Thọ hầu như vẫn còn nguyên vẹn.

Năm 1993, cung Diên Thọ nằm trong danh mục 16 di tích thuộc quần thể di tích Cố đô Huế được công nhận là di sản văn hóa thế giới.Tên cung Diên Thọ được đặt từ thời vua Khải Định.

Lịch sử cung Diên Thọ

Cung điện của Hoàng thái hậu triều Nguyễn (1804 - 1945)

Cung Trường Thọ

Năm 1788, bà Nguyễn Thị Hoàn, mẹ vua Gia Long, chuyển từ đảo Phú Quốc về sống tại thành Bát Quái, sau khi con trai bà đánh chiếm lại Sài Gòn nhằm tập hợp và phát triển lực lượng chống Tây Sơn. Hậu Điện, một tòa nhà phía bắc Hoàng cung của Nguyễn chúa Phúc Ánh trong kinh thành Gia Định, dựng vào mùa xuân năm 1790 là chỗ ở của bà.

Năm 1802, vua Gia Long sáng lập nhà Nguyễn, lấy đô thành Phú Xuân của Đàng Trong thời các chúa Nguyễn làm thủ đô của nước Việt Nam thống nhất dưới triều Nguyễn. Gia đình hoàng tộc nhanh chóng chuyển về sống tại Hoàng thành Phú Xuân và cho khởi tạo một loạt công trình kiến trúc để làm nơi ở, nhằm tỏ rõ uy quyền và đặc quyền của hoàng gia. Trong bối cảnh ấy, tháng 4 năm 1804, vua Gia Long hạ lệnh xây dựng cung Trường Thọ, thay thế cho Hậu Điện để trở thành cung điện cho vị Vương thái hậu (đến năm 1806 là Hoàng thái hậu) đầu tiên của triều Nguyễn. Sau 7 tháng thi công, cuối mùa đông năm ấy, công trình hoàn thành. Ngày 20 tháng 11 năm 1804, nhà vua thân hành đưa bà chính thức vào ở cung Trường Thọ. Năm 1811, bà mất, được truy phong làm Hưng Tổ Hiếu Khang Hoàng hậu. Sau sự ra đi này, cung Trường Thọ bị triệt giải, gỗ dùng để xây dựng điện Thanh Hòa, là nơi ở của vua Minh Mạng khi ông được phong làm Hoàng Thái tử năm 1816.

Cung Từ Thọ

Năm 1820, vua Minh Mạng lên nối ngôi sau cái chết của vua cha. Ông là người đã cho quy hoạch lại và kiến thiết, xây dựng mới rất nhiều công trình cung điện trong Đại Nội, tạo nên căn bản bộ mặt Đại Nội còn tồn tại đến ngày nay. Sau khi Minh Mạng lên ngôi, thân mẫu của vua là bà Thuận Thiên Cao Hoàng hậu được tôn phong làm Hoàng Thái hậu. Đồng thời, trên khuôn viên cung Trường Thọ cũ, vua cho đại tu xây dựng cung điện mới, đặt tên là cung Từ Thọ để làm chỗ ở cho bà. Khi ấy, ở Huế đang có dịch bệnh rất lớn, nhà vua nói với người quản giám công việc là Trần Văn Năng rằng "Nay bệnh dịch lưu hành, đáng để cho quân dân nghỉ ngơi, đình bãi các công tác. Duy dựng cung Từ Thọ là việc không thể hoãn được. Ngươi nên hiểu dụ cho quân nhân biết ý bất đắc dĩ của trẫm". Khởi công ngày 24 tháng 8, khánh thành vào mùa đông cùng năm. Ngoài ra, ở khu vực sân trước của Diên Thọ chính điện hiện thời, đời Minh Mạng tồn tại một công trình lớn mà nền móng di tích này chỉ được phát lộ nhờ cuộc khai quật cung Diên Thọ vào năm 1999.

Cung Gia Thọ

Bà Hoàng thái hậu [[Từ Dụ, mẹ vua Tự Đức]] Năm 1846, bà Thuận Thiên Hoàng hậu qua đời, ít lâu sau, cung Từ Thọ được chuyển giao cho vị chủ nhân mới, bà Từ Dụ Hoàng Thái hậu, mẹ vị tân Hoàng đế Tự Đức vừa kế vị vào năm 1847. Ngày 4 tháng 9 năm 1848, Hoàng đế hạ lệnh triệt giải kết cấu cung Từ Thọ để xây cung điện mới với kết cấu hoàn toàn khác. Lời dụ nói rằng:

"Từ trước đế vương hiếu thờ cha mẹ, trong có phòng nghỉ, ngoài có cung triều, lễ rất tôn nghiêm, phép rất lớn lao. Trẫm lấy thân nhỏ mọn, được nối nghiệp lớn, thực là nghĩ đức tính hiếu từ, phép dạy phải nghĩa của Thánh mẫu nên đến được như thế. Cung đình Trường Lạc, phụng thừa vui vẻ muôn năm; khánh điển nhà vua, sự thể rất là long trọng. Hôm trước cử viên Thái sử lệnh hỏi xin đến tháng giêng sang năm được ngày tốt nên sửa chữa lại Tây cung, đã từng ra lệnh cho người giữ việc kê tính công trình, để trù nghĩ trước cho được chỉnh đốn thư thả. Nay phái Phụ chính đại thần, Hiệp biện đại học sĩ lĩnh Lễ bộ Thượng thư, bị cách chức, lưu lại làm việc là Lâm Duy Nghĩa sung chức Đổng lý đại thần; thự Chưởng vệ quyền chưởng Hùng Nhuệ dinh ấn triện là Trần Kim sung chức phó Đổng lý để chuyên trách, phàm tất cả các việc sửa chữa chuẩn cho hội đồng xét kĩ trù tính, cần được một loạt hoàn hảo vững bền, mười phần chu đáo ổn thỏa cho vừa lòng trẫm. Về các đường vũ cũ nên dỡ xuống, cần dùng lính thợ bao nhiêu ? Chuẩn cho các viên Đổng lý ấy lựa tính, phải bắt cho đủ giúp việc dỡ xuống, đợi đến mùa xuân sang năm sắp đến kì khởi công sẽ phái 6 viên quản vệ, 40 viên suất đội, 2000 tên biền binh và các hạng thợ, chia nhau làm việc để cho công việc được chóng thành".

Ngày 20 tháng 2 năm 1849, công trình xây dựng cung Gia Thọ được khởi công, tháng 4 năm ấy thì hoàn thành. Vua Tự Đức ban dụ rằng "''Lần này dựng Tây cung để làm chỗ phụng thừa vui vẻ muôn năm, cung lan điện quế, phúc lộc bồi thêm; cửa ngọc thềm dao, nền nhân dựng mãi. Mong khi làm mới, hợp tình muôn người như con lại làm việc cho cha; tới lúc khánh thành, gặp tháng rất vui về tuổi thọ của trẫm. Bờ cõi thái hòa, rõ bày muôn phúc; cung đình Trường Lạc, ghi tốt nghìn thu. Lòng trẫm vui vẻ xiết bao ! Nay kính dâng tên cung gọi là cung Gia Thọ, điện sau gọi là điện Thọ Ninh, nhà tạ bên tả điện gọi là tạ Trường Du, cửa chính trước cung gọi là cửa Thọ Chỉ, để tỏ ra điều hay hợp ứng, phúc thọ hậu thêm, Thánh mẫu ta mãi hưởng phúc tốt lành, chính mình ta được sự mừng vui. Diên Thọ chính điện vẫn là trung tâm của khuôn viên cung điện, nhưng quay mặt về hướng nam thay vì hướng đông. Hiên đông của điện, hơi lùi về phía bắc là nhà tạ Trường Du. Một hành lang vòng từ tạ Trường Du nối ra cửa Thiện Khánh qua cửa Gia Tường vắt ra sau điện Càn Thành. Trước hiên tây của điện đắp một quả núi, mang dáng dấp hoa viên và đổi tên thành cung Diên Thọ, trở thành tên chính thức của khu vực cung cho đến ngày nay. Hiện nay trong Diên Thọ chính điện còn tấm bảng vàng "Diên Thọ cung". Tuy nhiều lần sửa chữa, kiến trúc cung Diên Thọ về cơ bản vẫn giữ kết cấu xây dựng đời Tự Đức nhưng cũng có công trình bị phá đi hoặc xây mới. Chẳng hạn, năm 1927, lầu Tịnh Minh, tòa lầu hai tầng theo phong cách kiến trúc Pháp, được xây ở phía tây nam chính điện, đối xứng với nhà Tả Trà. Bà Thánh Cung (sau được tôn phong là Phụ Thiên Thuần hoàng hậu) mất năm 1935. Cung Diên Thọ thành chỗ ở của bà Tiên Cung (mẹ sinh vua Khải Định, sau được tôn phong là Hựu Thiên Thuần hoàng hậu) đến năm 1944 rồi bà Từ Cung (tức Đoan Huy hoàng thái hậu, thân mẫu vua Bảo Đại). Bà Từ Cung cũng là bà Hoàng Thái hậu cuối cùng của nhà Nguyễn được ở trong cung Diên Thọ. Như vậy, tổng cộng có 8 vị Hoàng Thái hậu, 4 vị Thái Hoàng Thái hậu nhà Nguyễn đã sống ở cung Diên Thọ.

Tháng 8 năm 1945, nhà Nguyễn chính thức cáo chung, báo hiệu một giai đoạn mới của cung Diên Thọ nói riêng và quần thể di tích Cố đô Huế nói chung.

Cung điện quy mô nhất còn tồn tại ở Huế (1945-nay)

Sau khi vua Bảo Đại thoái vị, trở thành công dân của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, thân mẫu ông là bà Từ Cung không còn tư cách ở trong cung Diên Thọ, phải chuyển về sống tại cung An Định. Chiến tranh bùng nổ, Đại Nội không những là mục tiêu trong cuộc "tiêu thổ kháng chiến" của Việt Minh mà còn trở thành nơi giao tranh ác liệt trong chiến sự tháng 2 năm 1947. Ngày 8 tháng 3 năm 1949, hiệp ước Elysée được ký kết, Quốc gia Việt Nam trở thành quốc gia độc lập trong khối Liên hiệp Pháp, do Bảo Đại làm Quốc trưởng nhưng trong thời gian chờ đợi Tổng tuyển cử, ông tạm giữ danh hiệu Hoàng đế để có địa vị quốc tế hợp pháp. Do vậy, bà Từ Cung quay trở lại cung Diên Thọ. Năm 1950, Quốc trưởng Bảo Đại về Huế thăm bà, lầu Tịnh Minh được cải tạo mở rộng hơn để làm nơi sinh hoạt tạm thời cho ông. Năm 1955, Bảo Đại bị thất bại trong cuộc trưng cầu dân ý miền Nam Việt Nam, Ngô Đình Diệm trở thành Quốc trưởng, thành lập Đệ Nhất Cộng hòa Việt Nam. Một lần nữa, bà Từ Cung phải rời khỏi cung Diên Thọ và không bao giờ còn quay trở lại nơi này nữa. Năm 2005, lầu Tịnh Minh được trùng tu, làm Trung tâm lưu trữ và bảo tồn di tích của Huế. Năm 2011, điện Thọ Ninh được tu bổ theo mẫu kiến trúc của lần cải tạo năm 1930. Dự án phục dựng nhà Tả Trà cũng được triển khai.

Vị trí và kiến trúc

Vị trí

Cung Diên Thọ nằm tại phía tây của Tử Cấm thành, phía nam điện Phụng Tiên và phía bắc cung Trường Sanh. Theo quy chế đời Tự Đức, cung nằm ở nhai phường Tây nhất thuộc Hoàng thành.

Kiến trúc

Trong khu vực cung Diên Thọ có khoảng 20 công trình kiến trúc lớn nhỏ, vừa phong phú về loại hình vừa đa dạng về phong cách kiến trúc. Hiên trước rộng 2m, hiên sau rộng 4,5m.

Điện Thọ Ninh

Nằm ở phía bắc sân sau cung Diên Thọ, cách chính điện khoảng 20m. Kết cấu kiến trúc bên trong tạ Trường Du Trường Du tạ được đánh giá là một công trình kiến trúc tương đối nhỏ và đơn giản, nhưng bù lại, do đặt trong một không gian hợp lý, lại tạo được vẻ đẹp rất hài hoà và giàu chất thơ, xứng đáng dành làm nơi thưởng tiết ưu du cho các bà Hoàng thái hậu tại cung Diên Thọ. Trường Du tạ cũng là một trong 4 ngôi nhà tạ duy nhất còn sót lại tại Cố đô Huế.

Khương Ninh các

Nằm ở phía tây bắc của hiên tây Diên Thọ chính điện, được xây dựng vào năm 1830 đời Minh Mạng. Đây là một công trình kiến trúc hai tầng bằng gỗ, nơi thờ cúng các vị Phật, Thánh Thần nhằm phục vụ nhu cầu tín ngưỡng của các bà Hoàng thái hậu. Vậy nên, mặc dù dùng Nho giáo làm kế sách và khuôn phép để trị vì đất nước, nhưng các vua đầu triều Nguyễn cũng phần nào chịu ảnh từ sự sùng bái tín ngưỡng của các bà Thái hậu: điều này lý giải thái độ ứng xử của Gia Long, Minh Mạng, Thiệu Trị với Phật giáo. Ngoài ra, tuổi tác và sức khỏe là một khó khăn lớn trong việc lên quốc tự Thiên Mụ lễ Phật của các bà. Do đó, yêu cầu tạo lập một tự viện thờ Phật để phục vụ nhu cầu tín ngưỡng của hậu cung là chính đáng và cần thiết. Năm 1830, vua Minh Mạng hạ lệnh xây dựng Khương Ninh các - một ngôi chùa thờ Phật nằm ngay trong Hoàng thành. Giếng vuông cổ gần các Khương Ninh Hệ thống hành lang trong cung Diên Thọ nối thông tất cả các công trình kiến trúc trong khuôn viên cung. Hành lang cung Diên Thọ thường là trường lang hoặc hồi lang (hành lang vòng), lợp ngói lưu ly xanh, tạo nên sự bền vững thống nhất, vừa tạo được vẻ uyển chuyển, mềm mại của tổng thể kiến trúc cung. Chẳng hạn, cây tùng la hán nằm sau lầu Tịnh Minh. Đây là loài cây thể hiện sự trường thọ vì cây sống rất lâu năm mà lá mãi xanh (do đó còn gọi được gọi là cây vạn niên thanh hoặc Phật bà). Có một thời, cây tùng này bị xuống cấp nghiêm trọng nhưng sau đó đã cứu vãn được. Ở cung Diên Thọ còn có hai cây me toả bóng xanh rợp cả một khoảng sân rộng và hai cây nhãn cổ gốc to, mấy người ôm không xuể. Cây ngọc lan cổ thụ của cung chính là "ông tổ" của hàng ngọc lan ven đường cửa Hòa Bình (phía bắc Hoàng thành Huế) bây giờ.

Chú thích và thư mục

👁️ 2 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
**Cung Diên Thọ** (tiếng Hán: 延壽宮) là một hệ thống kiến trúc cung điện trong Hoàng thành Huế, nơi ở của các Hoàng thái hậu hoặc Thái hoàng thái hậu triều Nguyễn. Nằm ở phía
**Cung điện của Diocletianus** hay **Dinh Diocletianus** (, ) là một cung điện cổ được xây dựng cho hoàng đế La Mã Diocletianus vào đầu thế kỷ thứ 4 Công nguyên, ngày nay hình thành
**Cung điện Dolmabahçe** (, ) là một cung điện nằm ở Beşiktaş thuộc thành phố Istanbul, Thổ Nhĩ Kỳ. Nó nằm bên phần lãnh thổ thuộc châu Âu, gần khu vực eo biển Bosphorus. Cung
**Cung điện Kensington** là một nơi cư trú và khu dân cư hoàng gia của Vương thất Anh. Cung điện được bao bọc trong khuôn viên của Vườn Kensington, thuộc Khu hoàng gia Kensington và
Cung điện Tuileries năm 1857 **Cung điện Tuileries** (phiên âm Tiếng Việt: _Tuy-lơ-ri_, _Túy Liên_) là một cung điện hoàng gia Pháp ở Paris, nhưng hiện nay không còn tồn tại. Bắt đầu được xây
**Cung điện Sobański** là một cung điện theo kiến trúc Phục hưng ở Guzów, Quận Żyrardów, Mazovian Voivodeship, Ba Lan. ## Lịch sử ### Thế kỷ 18 Miền lãnh thổ của Guzów quay trở lại
thumb|Đại Cung điện Kremlin nhìn từ [[sông Moskva]] **Đại Cung điện Kremlin** (; _Bolshoy Kremlyovskiy dvorets_) cũng được dịch là **Cung điện lớn Kremlin** được xây dựng 1837-1849 tại Moskva, Nga trên mặt bằng khu
**Cung điện của Shirvanshah** (, ) là một cung điện thế kỷ XV được xây dựng bởi các Shirvanshah (những nhà cai trị khu vực Shirvan) được UNESCO công nhận là một trong những viên
**Lâu đài Nymphenburg** được xem là một trong các lâu đài đẹp nhất trên thế giới vì có sự kết hợp hài hòa độc nhất vô nhị giữa công trình kiến trúc và công viên
**Cung điện Topkapı** ( hay tiếng Thổ Nhĩ Kỳ Ottoman: طوپقپو سرايى) là một cung điện lớn tại Istanbul, Thổ Nhĩ Kỳ là nơi ở chính của các Sultan Ottoman trong khoảng 400 năm (1465-1856)
**Cung điện Bursztynowy** ở Włocławek, hay **Cung điện Hổ Phách** (tiếng Ba Lan: _Pałac Bursztynowy_) là một trong những khu phức hợp các công trình kiến trúc tuyệt đẹp và nổi tiếng, tại số 21
nhỏ|phải|Cung điện Belvedere **Belvedere** là một tòa nhà phức hợp tòa lịch sử ở Wien, Áo, bao gồm hai cung điện theo phong cách Baroque (Thượng và Hạ Belvedere), vườn cam và Cung điện Stables.
phải|nhỏ|258x258px| Cung điện Saxon vào thế kỷ 18, nhìn từ Vườn Saxon. phải|nhỏ|258x258px| Cung điện Saxon, nhìn từ [[Quảng trường Piłsudski|Quảng trường Saxon. Trước khu nhà ở, lăng mộ của người lính vô danh đứng
**Cung điện Lateran** (tiếng Latinh: Palatium Lateranense; tiếng Anh: Lateran Palace), tên gọi chính thức là **Cung điện Tông Tòa Lateran** (tiếng Latinh: Palatium Apostolicum Lateranense), là một cung điện cổ của Đế chế La
**Cung điện Žofín** () là một tòa nhà Tân Phục hưng ở Thủ đô Praha, Cộng hòa Séc. Ngày nay, tòa nhà trở thành trung tâm văn hóa của Thủ đô, nơi tổ chức các
**Quần thể cung điện và công viên của Potsdam và Berlin** () là một nhóm các khu phức hợp cung điện và các vườn cảnh quan mở nằm ở vùng Havelland quanh Potsdam và Berlin,
250 px|thumb|Cung điện tuyển hầu tước, từ phía Nam 250 px|thumb|Lâu đài Martinsburg bên sông Rhein thumb|Sân của cung điện **Cung điện tuyển hầu tước Mainz** () trước đây là nơi cư trú của tổng
**Cung điện Sapieha** () là một trong những cung điện ở Thị trấn mới Warsaw của Warsaw, Ba Lan. Bắt đầu bởi gia đình Sapieha hùng mạnh, người đã đặt tên cho tòa nhà,
**Cung điện Mystki** - được xây dựng vào những năm 1880 có lẽ là thiết kế của Stanisław Hebanowski. Trang viên-biệt thự được xây dựng theo phong cách Phục hưng của Pháp với một gian
Cung điện Louvre với [[Kim tự tháp kính Louvre|Kim tự tháp bằng kính]] Toàn cảnh Louvre từ trên không **Cung điện Louvre** (tiếng Pháp: Palais du Louvre) là một cung điện cũ của hoàng gia
phải|nhỏ|Cung điện Buckingham (năm 2007) Quang cảnh Cung điện Buckingham trong Lễ kỷ niệm Sinh nhật lần thứ 90 của Nữ hoàng (2016) **Điện Buckingham** là một dinh thự của Vua (hoặc Nữ vương) Vương
Cung Vua trong Cung điện München Dinh Lễ hội của Cung điện **Cung điện München** (tiếng Đức: _Münchner Residenz_) trong nội thành München đã là nơi ngự trị của các công tước, tuyển đế hầu
**Cung điện Branicki** () là một tòa lâu đài lịch sử ở Białystok, Podlaskie Voivodeship, Ba Lan. Nó được xây dựng vào nửa đầu thế kỷ 18 bởi Jan Klemens Branicki, một sĩ quan chỉ
**Cung điện Staszic** (, ) là một tòa nhà tại số 72 phố Nowy Świat, Warsaw, Ba Lan. Đây là trụ sở của Viện Hàn lâm Khoa học Ba Lan. ## Lịch sử ### Nguồn
**Cung điện ở Ołdrzychowice Kłodzkie** (tiếng Ba Lan: _Pałac w Ołdrzychowicach Kłodzkich_) là một cung điện ở làng Ołdrzychowice Kłodzkie, thuộc tỉnh Dolnośląskie, Ba Lan. Cung điện là một phần của khu phức hợp rộng
**Cung điện ở Stronie Śląskie** (tiếng Ba Lan: _Pałac w Stroniu Śląskim_) là một cung điện ở thị trấn Stronie Śląskie, quận Kłodzko, tỉnh Dolnośląskie, Ba Lan. Hiện tại, công trình kiến trúc này là
thumb|Cung điện Peterhof Palace (tòa nhà chính) và khu vườn phía trên nhìn từ trên cao **Cung điện Peterhof** (tiếng Nga: Петерго́ф) là một loạt các cung điện và khu vườn nằm ở Peterhof, Sankt-Peterburg,
**Cung điện Mafra** () còn được gọi là **cung điện-tu viện Mafra** hay **Tòa nhà Hoàng gia của Mafra** (_Real Edifício de Mafra_) là một tượng đài, cung điện-tu viện mang kiến trúc Baroque và
nhỏ|Cung điện nhìn từ bên ngoài **Cung điện Abbots ở Oliwa** (tiếng Ba Lan: Pałac Opatów w Oliwie) là một cung điện Rococo ở Oliwa, ở thành phố Gdańsk, Ba Lan. Phần đầu tiên của
**Cung điện Łowczego ở Domaszczyn** (tiếng Ba Lan: _Dom Łowczego w Domaszczynie_) là một cung điện ở làng Domaszczyn, huyện Wrocławski, tỉnh Dolnośląskie, Ba Lan. Đây từng là nơi nghỉ dưỡng dành cho các thợ
**Cung điện ở Korytów** (tiếng Ba Lan: _Pałac w Korytowie_) là một cung điện được Antoni von Hartig xây dựng vào năm 1711 dựa theo thiết kế của kiến trúc sư Jakob Carova. Sau đó,
**Cung điện ở Ciszyca** (tiếng Ba Lan: _Pałac w Ciszycy_) là một cung điện số 38 Phố Jeleniogórska, Kowary, huyện Jeleniogórski, tỉnh Dolnośląskie, Ba Lan. ## Lịch sử Chủ sở hữu đầu tiên được biết
**Cung điện ở Kowary** (tiếng Ba Lan: _Pałac w Kowarach_) là một cung điện được xây dựng ở phía bắc của thị trấn Kowary, Ba Lan tại số 21 Phố Ogrodowa. Hiện tại, cung điện
nhỏ|260x260px|Phần tường được trang trí **Cung điện Schaffgotsch ở Cieplice** (tiếng Ba Lan: _Pałac Schaffgotschów w Cieplicach_) là một cung điện hoành tráng với mặt tiền dài 81 mét, tọa lạc ở số 27 Quảng
**Cung điện Paszkówka** (Ba Lan: _Pałac w Paszkówce)_ - một cung điện gia đình thế kỷ XIX thời kỳ Phục hưng Gothic Wężyków nằm ở làng Paszkówka, nằm ở Malopolskie, ở phía nam-tây của Kraków.
nhỏ|Cung điện Goldstein **Cung điện Goldstein** hay còn được gọi là Biệt thự Goldstein hoặc Cung điện Przemysłowców, là một tòa nhà có kiến trúc Neo-Renaissance (kiến trúc Phục hưng của Ý) nằm ở phía
thumb|Sơ đồ của Bình An kinh cho thấy vị trí của cung điện cũng như cung điện tạm thời Thổ Ngự Môn điện sau phát triển thành hoàng cung Kyoto hiện tại. Phía ngoài Đại
Trong quần thể di tích cố đô Huế, **Cung Trường Sanh** hay **Cung Trường Sinh** (chữ Hán: 長生宮, phiên âm: Trường Sanh cung), còn có tên gọi khác là **Cung Trường Ninh** (長寧宮), với tổng
**Điện Càn Thành** còn có tên là **điện Trung Hòa**, đây là tư cung của vua triều Nguyễn nằm trong Tử Cấm thành (Huế). Công trình này được xây dựng năm Gia Long thứ 10
Cung An Định (安定宮) tọa lạc bên bờ sông An Cựu, xưa thuộc phường Đệ Bát, thị xã Huế (nay tại số 179 đường Phan Đình Phùng, phường Phú Nhuận, quận Thuận Hóa, thành phố
nhỏ|Lâu đài Linderhof, mặt phía nam nhỏ|Chụp gần hơn nhỏ|Nhìn từ đền thờ Venus nhỏ|hochkant|Giếng phun nước **Lâu đài Linderhof** ở xã Ettal, Thượng Bayern là một lâu đài của vua Ludwig II. Nó được
**Điện Long An** (隆安殿) nằm trong tổng thể kiến trúc cung Bảo Định được vua Thiệu Trị cho xây dựng vào năm 1845 ở bờ bắc sông Ngự Hà (gần cầu Vĩnh Lợi phường Tây
**Điện Kremli**, hay chính xác hơn là **Kremli của Moskva** () là một "Kremli" (dạng thành quách ở Nga) được biết đến nhiều nhất ở Nga. Nó là trung tâm địa lý và lịch sử
**Cung điện Tau** (tiếng Pháp: _Palais du Tau_) là cung điện của Tổng giám mục tại Reims, Pháp. Đây là nơi ở của các hoàng đế Pháp trước khi họ làm lễ đăng quang theo
Vào ngày 22/9, tại xã Diên Thọ, Công ty Cổ phần Á Châu (Asia Group) đã phối hợp cùng Hội Khuyến học địa phương tổ chức lễ biểu dương, khen thưởng học sinh thi đỗ
**Vương Diên Thọ** (; ? – ?), tự là **Văn Khảo** (文考), là nhà văn thời Đông Hán trong lịch sử Trung Quốc. ## Cuộc đời Vương Diên Thọ là con trai của nhà văn
**Cung điện Versailles** (tiếng Pháp: _Château de Versailles_) là nơi ở của các vua (và hoàng hậu) Pháp Louis XIV, Louis XV và Louis XVI. Nằm ở phía Tây của Paris tại thành phố Versailles,
**Điện thờ Paulina** là một điện thờ nằm ở Nova Trento, Santa Catarina, Brazil. Nó được xây dựng nhằm mục đích dành riêng cho Pauline của Trái Tim Cực Lạc của Chúa Giêsu, tọa lạc
**Cung điện Potala** (; Hán Việt: Bố Đạt La cung) là một cung điện nằm ở Lhasa, khu tự trị Tây Tạng, Trung Quốc. Đây từng là nơi ở của các đời Đạt-lai Lạt-ma cho
thumb|Toàn cảnh Hoàng cung ở Tokyo thumb|Ảnh chụp từ trên cao của Hoàng cung Nhật Bản năm 2019 là nơi cư trú chính của Thiên hoàng Nhật Bản. Khuôn viên Hoàng cung rộng lớn như