✨Vương tôn William xứ Gloucester

Vương tôn William xứ Gloucester

Vương tôn William xứ Gloucester (William Henry Andrew Frederick; 18 tháng 12 năm 1941 – 28 tháng 8 năm 1972) là người con lớn nhất của Vương tử Henry, Công tước xứ Gloucester và Alice, Công tước phu nhân xứ Gloucester. Sinh thời ông là người thừa kế ấn định cho tước hiệu Công tước Gloucester của cha, vào thời điểm sinh ra William xếp thứ 4 trong danh sách kế vị ngai vàng Anh và vào thời điểm ông mất ông là vị trí thứ 9 trong danh sách này.

Thủa thiếu thời

giữa|nhỏ|Vương tôn William khi còn là một cậu bé William Henry Andrew Frederick sinh tại Monken Hadley Common, quận Hertfordshire vào năm 1941 khi nước Anh dưới thời trị vì của người bác, tức George VI. Ông là con trai cả của Vương tử Henry, Công tước xứ Gloucester và Bà Công tước Alice. Cha của William là con trai thứ 3 của Vua George V và mẹ ông là con gái của John Montagu Douglas Scott, Công tước thứ 7 của Buccleuch - đến từ một gia đình có dòng dỗi quý tộc nhiều đời. Là cháu nội của vua Anh tức George V, William nhận được danh hiệu [Vương tôn xứ Gloucester Điện hạ] với kính xưng Royal Highness. Khi sinh ra ông là người thứ 4 trong thứ tự kế vị ngai vàng Anh. Ông được rửa tội trong Nhà nguyện riêng tại Lâu đài Windsor vào ngày 22 tháng 2 năm 1942 bởi Cosmo Gordon Lang, Tổng giám mục Canterbury. Cha mẹ đỡ đầu của ông là George VI, Vương hậu Mary, Vương tôn nữ Helena Victoria, Lady Margaret Hawkins, William Montagu Douglas Scott và Lord Gort. Vì chiến tranh, các tờ báo không xác định được địa điểm thực sự của lễ rửa tội, và thay vào đó nói rằng nó diễn ra tại "một nhà nguyện tư nhân trong nước".

Vào thời điểm William chào đời cha ông, Vương tử Henry đã phải đi thực hiện các nhiệm vụ quân sự, một số tìm ẩn rủi ro đáng kể đến nổi khiến George VI đã viết thư cho em dâu, hứa rằng, nếu có chuyện gì xảy ra với em trai, ông sẽ trở thành người giám hộ của William.

Năm 1947, William là một phù dâu cho người chị họ là Vương nữ Elizabeth (Elizabeth II sau này) trong đám cưới của bà với Philip, Công tước xứ Edinburgh. Năm 1953, ông tham dự lễ đăng quang của Elizabeth II.

Tuổi thơ của William chủ yếu trải qua tại Trang viên Barnwell ở Northamptonshire và sau đó ở Canberra, Úc - nơi cha ông giữ chức vụ Toàn quyền từ năm 1945 đến năm 1947. Sau khi trở về Anh, ông được học tại Trường Wellesley House, một trường dự bị ở Broadstairs và sau đó tại Cao đẳng Eton, nơi ông được nhắc đến trong Eton College Chronicle cho màn trình diễn của mình trong môn cricket cơ sở và đạt được màu áo nhà cho môn bóng đá. Sau khi rời Eton vào năm 1960, ông theo học tại Cao đẳng Magdalene, Cambridge, học lịch sử và tốt nghiệp cử nhân năm 1963, sau đó nâng lên bằng MA vào năm 1968. Sau Cambridge, ông học lấy bằng tú tài tại Đại học Stanford, nghiên cứu khoa học chính trị, lịch sử Hoa Kỳ và kinh doanh.

Thời thanh niên

William được bạn bè mô tả là người ưa mạo hiểm và liều lĩnh nhưng ấm áp, dịu dàng và cực kỳ hào phóng. Trong tất cả những phẩm chất của ông, thường được nhắc đến nhất là lòng tốt với bạn bè. William đặc biệt tốt với những người bạn "yếu thế, không được lòng người khác hoặc thậm chí hết sức xấu hổ". Địa vị và hoàn cảnh của William cũng ảnh hưởng đến tính cách của ông và đôi khi có thể nói là "ích kỷ một cách mệt mỏi". Về gia đình, William tự nhận mình là người vô cùng may mắn so với các thành viên khác trong gia đình vương thất Anh. Ông có mối quan hệ rất thân thiết với cả cha mẹ mình, đặc biệt là với mẹ Alice, Công tước phu nhân xứ Gloucester, người mà William nói, "Bà ấy là một con người và phải có một số lỗi. Nhưng theo như tôi được biết thì bà không có lỗi gì cả". William cũng rất yêu quý cha mình, một người bạn mô tả tình yêu và sự dịu dàng của William dành cho cha là "có sức lan tỏa". William thừa nhận cha mình không thể hạnh phúc khi còn trẻ, do sự giáo dục nghiêm khắc mà ông đã nhận được, vì vậy ông rất biết ơn cha vì sự tự do mà ông đã cho ông trong suốt cuộc đời.

Các mối quan hệ

Cựu người mẫu kiêm tiếp viên hàng không Zsuzsi Starkloff từng có mối tình lâu năm với William. Lần cuối cùng họ gặp mặt trực tiếp là vào tháng 8 năm 1970, quan hệ với Starkloff được khai thác thêm trong bộ phim tài liệu truyền hình Channel 4 năm 2015, The Other Prince William. Bất chấp sự miễn cưỡng của các thành viên cấp cao trong vương thất trong việc coi mối quan hệ của William với Starkloff. Các tiêu chuẩn về hôn nhân trong hoàng gia vào thời điểm đó đã không còn khắt khe như trước. Vương nữ Margaret, mặc dù không khuyến khích William, nhưng đã thông cảm với ông về vấn đề này, và nói rằng hãy "đợi một chút" và "xem mọi thứ như thế nào" khi trở về Anh. Hơn nữa, khi trở lại Anh, Starkloff đến ở với gia đình William tại Trang viên Barnwell, nơi cha mẹ anh rất tốt bụng với cô. Ý định của William về mối quan hệ với Starkloff là không rõ ràng. Vào năm trước khi William mất, ông đã trả lời phỏng vấn Audrey Whiting cho tờ Sunday Mirror, trong đó ông tuyên bố rằng nếu ông kết hôn, ông sẽ kết hôn một người phụ nữ không chỉ phù hợp với ông mà còn phù hợp với "con mắt của người khác" tức "các thành viên trong gia đình".

Vào đầu những năm 1970, William bắt đầu mối quan hệ với người đã ly hôn Nicole Sieff (nhũ danh Moschietto), người có hai con trai từ cuộc hôn nhân của cô với Jonathan Sieff.

Sức khỏe

Không lâu trước khi chuyển đến Tokyo vào tháng 8 năm 1968, William đã được bác sĩ của Không quân Hoàng gia Anh, Headly Bellringer, kiểm tra sức khỏe theo yêu cầu của mẹ ông. William nói với bác sĩ rằng ông bị bệnh vàng da, bắt đầu từ tháng 12 năm 1965 và kéo dài vài tháng. Ông đã nhận thấy rằng da của mình dễ bị phát ban phồng rộp, đặc biệt là khi tiếp xúc với ánh nắng mặt trời. Bellringer chẩn đoán sơ bộ bệnh porphyria, kê đơn kem chống nắng và nói rằng William cần tránh một số loại thuốc. Mặc dù ông đã biết trước về chứng rối loạn chuyển hóa porphyrin của những thành viên gia đình trong vương thất, Ida Macalpine và Richard Hunter nói rằng với William rằng "Hoàng tử hãy cố gắng không để nó ảnh hưởng đến bản thân... với tất cả các triệu chứng, tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chẩn đoán tình trạng của cậu là bệnh por porria. "William sau đó đã được các bác sĩ huyết học tại Bệnh viện Addenbrooke ở Cambridge và cả Giáo sư Ishihara ở Tokyo kiểm tra, cả hai đều kết luận rằng ông đã mắc chứng porphyria đa dạng, sau đó thuyên giảm.

Một thành viên của gia đình vương thất Anh được chẩn đoán mắc bệnh porphyria đã làm tăng thêm độ tin cậy - lần đầu tiên được đề xuất bởi Giáo sư Macalpine vào cuối những năm 1960 - rằng porphyria là nguồn gốc gây ra bệnh tật cho cả Nữ hoàng Mary I (tổ tiên của cha mẹ William) và của George III của Anh, chứng rối loạn đã được di truyền bởi một số thành viên của vương thất Anh, Phổ và một số công quốc khác của Đức.

Sự nghiệp

Sau khi trở về Anh, Vương tôn William đã đảm nhận vị trí tại Lazards, một ngân hàng thương mại.

William là thành viên thứ hai của vương thất Anh làm việc trong ngành công vụ hoặc cơ quan ngoại giao (người đầu tiên là chú của ông, Vương tử George, Công tước xứ Kent vào những năm 1920). Ông gia nhập Văn phòng Khối thịnh vượng chung vào năm 1965 và được cử đến Lagos với tư cách là thư ký thứ ba tại Ủy viên cao cấp của Anh. Năm 1968, ông chuyển đến Tokyo làm bí thư thứ hai (thương mại) tại Đại sứ quán Anh.

Đến năm 1970, sức khỏe của cha ông, Công tước xứ Gloucester, trở nên nguy kịch sau những cơn đột quỵ. William không còn lựa chọn nào khác ngoài việc từ chức ngành ngoại giao và trở về Anh để quản lý công việc của cha mình, đồng thời đảm nhận công việc toàn thời gian của một vương tôn trong vương thất. Trên đường trở về, ông đại diện cho Nữ hoàng Elizabeth II tại các lễ kỷ niệm đánh dấu việc Tonga chấm dứt tư cách là một quốc gia được bảo hộ. Trong hai năm tiếp theo, ông quản lý Trang viên Barnwell và bắt đầu thực hiện các nghĩa vụ công ích với tư cách là một thành viên của hoàng gia.

Ngoài việc đảm nhận nhiều công việc mà cha ông, Vương tử Henry, Công tước xứ Gloucester không thể thực hiện được nữa, William còn đặc biệt quan tâm đến tổ chức St John Ambulance, nơi ông ngày càng tích cực hoạt động. Ông cũng là Chủ tịch Hiệp hội những người ủng hộ Liên đoàn Trượt tuyết Quốc gia, Hiệp hội Magdalene (Cambridge), Ủy ban Du lịch East Midlands và Hiệp hội Hoàng gia Châu Phi. Sự bảo trợ của ông bao gồm Viện Nhân chủng học Hoàng gia Anh, Hiệp hội Khám phá Trường học Anh và Hiệp hội Bảo tồn Đường sắt Talyllyn.

Vương tôn William trong một số trường hợp phục vụ với tư cách là Cố vấn Nhà nước thay cho người chị họ của ông, Elizabeth II.

Qua đời

Là một phi công được cấp phép và là Chủ tịch của Trung tâm Hàng không Hạng nhẹ Anh, William sở hữu một số máy bay và tham gia các cuộc đua trình diễn hàng không nghiệp dư. Vào ngày 28 tháng 8 năm 1972, khi ông đang thi đấu tại Goodyear International Air Trophy tại Halfpenny Green gần Dudley. Vyrell Mitchell - một phi công khác mà William thường đua cùng - được liệt kê là một hành khách. Ngay sau khi cất cánh và khi đang ở độ cao rất thấp, chiếc Piper Cherokee đột ngột lao về phía cảng; có sự gia tăng đáng kể về tốc độ rẽ và mất độ cao tương ứng. Cánh của máy bay va vào một thân cây bị đứt lìa và chiếc máy bay mất kiểm soát bị lật và đâm vào một bờ đất, bốc cháy. Cả William và Mitchell đều đã mất mạng trong vụ tai nạn này. Vụ tai nạn xảy ra trước 30.000 khán giả, ngọn lửa mất hai giờ để kiểm soát và các thi thể được xác định trong cuộc điều tra vào ngày hôm sau từ hồ sơ nha khoa.

Vương tử Henry, sức khỏe yếu vào thời điểm này nên tin tức về sự qua đời của William không được mẹ ông tiết lộ. Sau đó, bà thừa nhận trong hồi ký của mình rằng tuy bà không làm vậy, nhưng Vương tử Henry bằng cách nào đó đã có thể đã biết về cái chết của con trai mình trước khi được truyền thông đưa tin.

William được chôn cất tại Khu chôn cất Hoàng gia, Frogmore. Ngôi trường tổng hợp ở Oundle, mà ông mở vào năm 1971, được đổi tên thành Prince William School để tưởng nhớ ông. Di chúc của ông được niêm phong tại London sau khi ông qua đời vào năm 1972. Tài sản của ông trị giá 416.001 bảng Anh (tương đương 3,9 triệu bảng vào năm 2022 khi điều chỉnh theo lạm phát).

William là người thừa kế ấn định cho tước vị Công tước xứ Gloucester, Bá tước Ulster và Nam tước Cullodencủa cha mình. Sau khi ông qua đời, em trai của ông là Vương tôn Richard đã trở thành người thừa kế rõ ràng và kế vị những tước vị này vào năm 1974. William là người cháu đầu tiên của vua George V và Vương hậu Mary qua đời.

Tước hiệu

Tước vị

  • 18 tháng 12 năm 1941 – 28 tháng 8 năm 1972: His Royal Highness Prince William of Gloucester (Vương tôn William xứ Gloucester Điện hạ)

Danh dự

  • Counsellor of State, (1962 - 1971)
  • 42x42px Knight of Justice of the Order of St John (KStJ), 1971
  • Commander-in-Chief of the St John Ambulance Brigade, 1968
  • Fellow of the Royal Geographical Society (FRGS), 1971
👁️ 0 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
**Vương tôn William xứ Gloucester** (**William Henry Andrew Frederick**; 18 tháng 12 năm 1941 – 28 tháng 8 năm 1972) là người con lớn nhất của Vương tử Henry, Công tước xứ Gloucester và Alice,
**Vương tử Henry, Công tước xứ Gloucester** (Henry William Frederick Albert; sinh ngày 31 tháng 3 năm 1900 – 10 tháng 6 năm 1974) là người con thứ 4 và là con trai thứ 3
**Princess Alice, Công tước phu nhân xứ Gloucester** (tiếng Anh: Princess Alice, Duchess of Gloucester, nguyên danh **Lady Alice Christabel Montagu Douglas Scott;** 25 tháng 12 năm 1901 – 29 tháng 10 năm 2004) là
**Vương tôn Richard, Công tước xứ Gloucester** (**Richard Alexander Walter George**, sinh ngày 26 tháng 8 năm 1944) là cháu của Vua George V và Mary xứ Teck và là con trai của Vương tử
**Vương tằng tôn nữ Sophia xứ Gloucester** (Sophia Matilda; 29 tháng 5 năm 1773 – 29 tháng 11 năm 1844) là cháu chắt của George II của Đại Anh và là cháu gái gọi bác
**Vương tằng tôn nữ Caroline Augusta Maria xứ Gloucester** (tiếng Anh: _Caroline of Gloucester_; 24 tháng 6 năm 1774 – 14 tháng 3 năm 1775) là một thành viên của Vương thất Anh, cháu chắt
nhỏ|Ngai vàng trong [[Thượng Nghị viện Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ireland]] Quốc vương hiện tại của Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ireland là Charles Đệ tam. Dưới đây là **Danh
thumb|Victoria của Anh Xuất thân thực sự của Victoria của Anh đã trở thành chủ đề của các cuộc nghiên cứu. Những nghi ngờ về việc này chủ yếu xoay quanh các vấn đề bệnh
Dưới đây là danh sách khách mời tại lễ đăng quang của Nữ vương Elizabeth II, diễn ra vào ngày 2 tháng 6 năm 1953. ## Gia đình Nữ vương Elizabeth II * Vương Mẫu
**Vương tôn William Henry của Đan Mạch, Công tước xứ Gloucester** (24 tháng 7 năm 1689 - 30 Tháng 7 năm 1700), là con trai của Vương nữ Anne, sau là Nữ vương Anh, Ireland
**Eleanor Cobham, Công tước phu nhân xứ Gloucester** (khoảng năm 1400 – 7 tháng 7, 1452), là tình nhân sau trở thành người vợ thứ hai của Humphrey, Công tước xứ Gloucester. Bà bị kết
thumb|phải|[[Sophia Dorothea của Đại Anh|Princess Sophia Dorothea, con gái duy nhất của George I của Anh, là _British princess_ đầu tiên.]] **Vương nữ Anh, Vương nữ Liên hiệp Anh, Công chúa Anh**, **Công nương Anh**
**Victoire xứ Sachsen-Coburg-Saalfeld** (17 tháng 8 năm 1786 - 16 tháng 3 năm 1861), là một Công nữ người Đức của Công quốc Sachsen-Coburg-Saalfeld, từng là Vương phi xứ Leiningen với tư cách là vợ
thumb|[[George II của Anh|Prince George Augustus, con trai duy nhất của George I của Anh, là _British prince_ đầu tiên.]] **Vương tử Anh**, **Vương tôn Anh**, **Vương công Anh** hoặc **Công thân Anh**, đôi khi
**Elizabeth II của Liên hiệp Anh và Bắc Ireland** (Elizabeth Alexandra Mary; 21 tháng 4 năm 1926 – 8 tháng 9 năm 2022) là Nữ vương của Vương quốc Liên hiệp Anh, Bắc Ireland và
**Mary của Liên hiệp Anh và Hannover** (tiếng Anh: _Mary of the United Kingdom and Hanover_; 25 tháng 4 năm 1776 – 30 tháng 4 năm 1857) là con gái của George III của Liên
**Charlotte Augusta xứ Wales** (7 tháng 1 năm 1796 – 6 tháng 11 năm 1817) là hậu duệ duy nhất của George IV của Liên hiệp Anh (bấy giờ là Thân vương xứ Wales) và
**Eton College** hay còn gọi tắt là **Eton** là một trường nội trú độc lập của nước Anh dành cho các học sinh nội trú tuổi từ 13 đến 18. Đây là một trường nam
**Vương tộc Plantagenet** (phát âm: ) là một triều đại có nguồn gốc từ Bá quốc Anjou ở Pháp. Cái tên Plantagenet được các nhà sử học hiện đại sử dụng để xác định bốn
**Công tước phu nhân xứ Edinburgh** là tước hiệu dành cho vợ của Công tước xứ Edinburgh. Cho đến nay có tất cả 7 vị Công tước phu nhân xứ Edinburgh, trong đó có hai
**William IV của Liên hiệp Anh** (William Henry; 21 tháng 8 năm 1765 – 20 tháng 6 năm 1837) là Quốc vương Vương quốc Anh và Vua của Hannover từ 26 tháng 6 năm 1830 cho
**Mary Henrietta của Anh hay Mary Henrietta, Vương nữ Vương thất** (tiếng Anh: _Mary Henrietta of England_, _Mary Henrietta, Princess Royal_; 4 tháng 11 năm 1631 - 24 tháng 12 năm 1660), là một Vương
**Adelheid xứ Leuven** (tiếng Anh: _Adeliza of Louvain_; hay **Adelicia**, **Adela**, **Adelais**, hoặc **Aleidis**; – Tháng 3/Tháng 4 năm 1151) là Vương hậu nước Anh từ năm 1121 đến năm 1135 với tư cách là
**Alexander, Bá tước xứ Ulster** (Alexander Patrick Gregers Richard Windsor; sinh ngày 24 tháng 10 năm 1974) là một cựu sĩ quan Quân đội người Anh. Ông là con trai cả của Vương tôn Richard,
**Elizabeth xứ York** (tiếng Anh: _Elizabeth of York_; tiếng Pháp: _Élisabeth d'York_; Tiếng Tây Ban Nha: _Isabel de York_; 11 tháng 2, năm 1466 - 11 tháng 2, năm 1503), là Vương hậu của Vương
**Augusta xứ Cambridge** (tiếng Anh: _Augusta of Cambridge_; tiếng Đức: _Augusta Karoline von Cambridge_; 19 tháng 7 năm 1822 – 5 tháng 12 năm 1916) là cháu nội của Quốc vương George III của
**Mary của Liên hiệp Anh, Vương nữ Vương thất** (Victoria Alexandra Alice Mary; 25 tháng 4 năm 1897 – 28 tháng 3 năm 1965) là một thành viên của vương thất Anh. Bà là người
**Margaret Pole, Nữ Bá tước của Salisbury** (tiếng Anh: _Margaret Pole, Countess of Salisbury_; 14 tháng 8 năm 1473 – 27 tháng 5 năm 1541), là một nhà đại quý tộc Anh quốc. Bà là
**Maria Walpole** (10 tháng 7 năm 1736 – 22 tháng 8 năm 1807) là một thành viên của Vương thất Anh. Thông qua cuộc hôn nhân đầu với James Waldegrave, Bá tước Waldegrave thứ 2,
**John** (24 tháng 12, 1166 – 19 tháng 10, 1216), biệt danh là **John Lackland** (tiếng Norman Pháp: **'), là Vua của Anh từ 1199 cho đến khi qua đời năm 1216. John để mất Công
**William Wilberforce** (24 tháng 8 năm 1759 – 29 tháng 7 năm 1833), là một chính khách, nhà hoạt động từ thiện người Anh, người lãnh đạo phong trào bãi bỏ chế độ nô lệ.
**Edward của Westminster**, hay còn gọi là **Edward của Lancaster** (13 tháng 10 năm 1453 – 4 tháng 5 năm 1471) là Thân vương xứ Wales, Công tước xứ Cornwall. Ông là người con đầu
**George VI của Liên hiệp Anh** (Albert Frederick Arthur George; 14 tháng 12 năm 1895 – 6 tháng 2 năm 1952) là Quốc vương của Vương quốc Liên hiệp Anh và các quốc gia tự
**Louis Henri Joseph de Bourbon** (13 tháng 4 năm 1756 – 30 tháng 8 năm 1830) là Thân vương xứ Condé từ năm 1818 cho đến khi qua đời. Ông là anh rể của Louis
**Anne của Đại Anh và Ireland** (tiếng Anh: _Anne, Queen of Great Britain_; 6 tháng 2, năm 1665 – 1 tháng 8, năm 1714), là Nữ vương của Vương quốc Liên hiệp Anh và Ireland,
**George III của Liên hiệp Anh** (George William Frederick; 4 tháng 6 năm 1738 – 29 tháng 1 năm 1820) là Quốc vương Đại Anh và Ireland cho đến khi hai vương quốc hợp nhất
**Henry VI** (tiếng Anh: _Henry VI of England_; 6 tháng 12, 1421 – 21 tháng 5, 1471) là Quốc vương của Vương quốc Anh từ năm 1422 đến năm 1461 và một lần nữa, từ
**Edward II của Anh** (25 tháng 4, 1284 – 21 tháng 9, 1327), còn gọi là **Edward xứ Caernarfon**, là Vua của Anh từ 1307 cho đến khi bị lật đổ vào tháng 1 năm
**Anne Neville** (11 tháng 6, 1456 đến 16 tháng 3, 1485) là Vương hậu của Vương quốc Anh với tư cách là vợ của Richard III của Anh, người đã phế truất người cháu Edward
**Edward IV** (28 tháng 4, 1442 – 9 tháng 4, 1483) là một vị vua nước Anh, trị vì lần thứ nhất từ ngày 4 tháng 3 năm 1461 đến ngày 3 tháng 10 năm 1470,
**Elizabeth Woodville** (khoảng 1437 - 8 tháng 6, 1492), là Vương hậu của Vương quốc Anh, vợ của Edward IV thuộc nhà York. Bà ở cương vị Vương hậu nước Anh từ năm 1464 cho
**Charles II của Anh** (29 tháng 5 năm 1630 – 6 tháng 2 năm 1685) là vua của Anh, Scotland, và Ireland. Ông là vua Scotland từ 1649 đến khi bị lật đổ năm 1651, và
**Stephen** ( – 25 tháng 10, 1154), còn thường được gọi là **Stephen xứ Blois** (theo tiếng Pháp, là **', về sau là **'), là cháu trai (gọi William I của Anh là ông ngoại) của
**Georg V** (tiếng Đức: _Georg Friedrich Alexander Karl Ernst August_; 27 tháng 05 năm 1819 - 12 tháng 06 năm 1878) là vua cuối cùng của Vương quốc Hannover, ông chính là người con duy
**Trận Agincourt** (; ) là một trận đánh tiêu biểu trong chiến tranh Trăm Năm giữa Anh với Pháp. Trận đánh diễn ra ngày 25 tháng 10 năm 1415 (Ngày Thánh Crispin) gần Azincourt, ở
**Elizabeth Stuart** (28 tháng 12 năm 1635 – 8 tháng 9 năm 1650) là con gái thứ hai của Charles I của Anh và Henriette Marie của Pháp. Từ khi sáu tuổi cho đến khi
**Henrietta Anne của Anh** (tiếng Pháp: _Henriette-Anne Stuart d'Angleterre_; 16 tháng 6 năm 1644 - 30 tháng 6 năm 1670), biệt danh **Minette**, là một Vương nữ Anh, con gái của Charles I của Anh
**Elizabeth Angela Marguerite Bowes-Lyon** (4 tháng 8 năm 1900 – 30 tháng 3 năm 2002) là Vương hậu của Vương quốc Liên hiệp Anh và các quốc gia tự trị của Anh từ ngày 11
**Alice của Liên hiệp Anh và Ireland** (**Alice Maud Mary**; ngày 2 tháng 4 năm 1843 – ngày 14 tháng 12 năm 1878) là con gái của Victoria I của Liên hiệp Anh và Albrecht
**Edward I của Anh** (17/18 tháng 6 1239 – 7 tháng 7 1307), còn được gọi là **Edward Longshanks** và **Kẻ đánh bại người Scots** (Latin: _Malleus Scotorum_), là Vua của Anh từ 1272 đến