✨USS Robert L. Wilson (DD-847)
USS Robert L. Wilson (DD-847/DDE-847) là một tàu khu trục lớp Gearing được Hải quân Hoa Kỳ chế tạo vào giai đoạn cuối Chiến tranh Thế giới thứ hai. Nó là chiếc tàu chiến duy nhất của Hải quân Mỹ được đặt theo tên Binh nhất Thủy quân Lục chiến Robert L. Wilson (1920–1944), người đã tử trận trong trận Tinian và được truy tặng Huân chương Danh dự. Hoàn tất khi chiến tranh đã kết thúc, con tàu tiếp tục phục vụ trong giai đoạn Chiến tranh Lạnh và Chiến tranh Việt Nam cho đến năm 1974. Nó bị đánh chìm như một mục tiêu năm 1980. Robert L. Wilson được tặng thưởng ba Ngôi sao Chiến trận do thành tích phục vụ trong Chiến tranh Việt Nam.
Thiết kế và chế tạo
Robert L. Wilson được đặt lườn tại xưởng tàu của hãng Bath Iron Works Corp. ở Bath, Maine vào ngày 2 tháng 7 năm 1945. Nó được hạ thủy vào ngày 5 tháng 1 năm 1946; được đỡ đầu bởi bà Joe Wilson, và nhập biên chế tại Xưởng hải quân Boston vào ngày 28 tháng 3 năm 1946 dưới quyền chỉ huy của Hạm trưởng, Trung tá Hải quân Benard R. Cadden. nó tiếp tục phục vụ cùng Hạm đội Đại Tây Dương.
Sau khi phục vụ như một tàu huấn luyện tác xạ tại khu vực vịnh Guantánamo, Cuba vào cuối tháng 1 và đầu tháng 2, 1966, Robert L. Wilson được phái đi hoạt động như một tàu thu hồi dự phòng cho chuyến bay không người lái đầu tiên AS-201 của Chương trình Apollo. Trong tháng 4 và tháng 6, nó hoạt động cùng tàu sân bay , tàu thu hồi chính cho chuyến bay Gemini 9 trong khuôn khổ Chương trình Gemini. Sau đó nó tiến hành thực tập chống tàu ngầm trước khi lên đường vào ngày 22 tháng 7 cho lượt hoạt động tiếp theo tại Địa Trung Hải; nó quay trở về Norfolk vào ngày 17 tháng 12. Nó phục vụ như tàu huấn luyện cho Trường Sonar Hạm đội trong tháng 1 và tháng 2, 1967, rồi trải qua thời gian còn lại của năm đó hoạt động dọc theo vùng bờ Đông và vùng biển Caribe.
Vào tháng 5, 1968, Robert L. Wilson tham gia vào việc tìm kiếm chiếc tàu ngầm hạt nhân , bị mất tích đang khi hoạt động tại vùng biển Đại Tây Dương gần quần đảo Azores, nhưng không mang lại kết quả. Quay trở lại Norfolk vào ngày 13 tháng 6, nó tiếp tục hoạt động dọc theo vùng bờ Đông cho đến khi lên đường vào ngày 6 tháng 9 khi được phái sang phục vụ tại khu vực Tây Thái Bình Dương.
Ghé qua San Diego, Trân Châu Cảng, Midway, Guam và vịnh Subic, Philippines trên đường đi, Robert L. Wilson đi đến ngoài khơi Việt Nam và đảm nhiệm vai trò hỗ trợ hải pháo tại một vị trí cách về phía Nam Huế. Sau đó nó tham gia hoạt động tìm kiếm và giải cứu trong vịnh Bắc Bộ từ ngày 28 tháng 10, và đã phá hủy hai thuyền buồm đối phương bằng hỏa lực súng máy. Đến đầu tháng 11, nó được phân công hộ tống và canh phòng máy bay cho tàu sân bay tại trạm Yankee, và đã ở lại vùng biển Việt Nam cho đến hết năm đó.
Robert L. Wilson quay trở về San Diego vào ngày 27 tháng 3, 1969, và hoạt động tại chỗ dọc theo vùng bờ Tây cho đến khi được điều động sang vùng bờ Đông; nó băng qua kênh đào Panama và đi đến Norfolk vào ngày 21 tháng 6. Con tàu tiếp tục hoạt động dọc theo vùng bờ Đông và vùng biển Caribe, tham gia cuộc Tập trận “Springboard”, cho đến khi được phái sang Địa Trung Hải vào ngày 5 tháng 3, 1970. Trong chuyến đi này nó tham gia hai cuộc tập trận của Khối NATO “Dawn Patrol” và “MEDTACEX”, và từng được phái đến khu vực biển Levant do xảy ra khủng hoảng tại vùng Trung Đông. Quay trở về Norfolk vào ngày 16 tháng 9, nó được nghỉ ngơi, bảo trì và huấn luyện.
Robert L. Wilson lại thực hiện một lượt phục vụ khác cùng Đệ Lục hạm đội tại Địa Trung Hải, khi nó khởi hành từ Norfolk vào ngày 17 tháng 9, 1971. Sau sáu tháng tuần tra, huấn luyện và tập trận, nó quay trở về Norfolk vào ngày 17 tháng 3, 1972. Nó được cho xuất biên chế tại Norfolk vào ngày 30 tháng 9, 1974, đồng thời được cho rút tên khỏi danh sách Đăng bạ Hải quân cùng ngày hôm đó. Nó neo đậu tại Philadelphia, Pennsylvania cho đến khi được sử dụng như một mục tiêu thực hành, và bị đánh chìm bởi tên lửa chống hạm Harpoon vào ngày 1 tháng 3, 1980.
Phần thưởng
Robert L. Wilson được tặng thưởng ba Ngôi sao Chiến trận do thành tích phục vụ trong Chiến tranh Việt Nam.