✨Tổng thống Indonesia

Tổng thống Indonesia

Tổng thống Cộng hòa Indonesia () là nguyên thủ quốc gia, người đứng đầu chính phủ của Indonesia và là tổng tư lệnh Lực lượng Vũ trang Quốc gia Indonesia và Cảnh sát Quốc gia Indonesia. Từ năm 2004, tổng thống và phó tổng thống được bầu trực tiếp. Nhiệm kỳ của tổng thống là năm năm và tổng thống được tái cử một nhiệm kỳ. Tổng thống Indonesia đương nhiệm là Prabowo Subianto, ông nhậm chức vào ngày 20 tháng 10 năm 2024.

Lịch sử

Thời kỳ Sukarno

Chức vụ tổng thống được thành lập trong quá trình Ủy ban điều tra chuẩn bị độc lập (BPUPK) soạn thảo Hiến pháp 1945. Ngày 18 tháng 8 năm 1945, Sukarno được bầu Ủy ban chuẩn bị độc lập Indonesia (PPKI) bầu làm tổng thống theo điều khoản chuyển tiếp của hiến pháp, "Tổng thống và Phó Tổng thống lần đầu tiên sẽ được PPKI bầu ra". Ngoài ra, Hội nghị Hiệp thương Nhân dân, là cơ quan bầu tổng thống, vẫn chưa được thành lập. Ngày 16 tháng 10 năm 1945, Phó Tổng thống Mohammad Hatta ban hành sắc lệnh trao quyền lập pháp cho Ủy ban Quốc gia Trung ương Indonesia (KNIP). Ngày 17 tháng 12 năm 1949, Sukarno được bầu làm tổng thống Hợp chúng quốc Indonesia và nhường lại chức vụ cho Assaat. Khi Assaat nhận thấy rằng Hợp chúng quốc Indonesia sẽ được thay thế bằng một nhà nước đơn nhất, ông từ chức và Sukarno một lần nữa trở thành tổng thống vào ngày 15 tháng 8 năm 1950.

Indonesia thông qua Hiến pháp lâm thời 1950, quy định tổng thống là nguyên thủ quốc gia chủ yếu mang tính nghi lễ. Tổng thống bổ nhiệm thủ tướng theo đề nghị của các formateurs.

Tuy bị hạn chế về quyền hạn nhưng Sukarno có uy tín rất lớn. Ông không bao giờ ủng hộ vai trò nguyên thủ quốc gia mang tính nghi lễ và ngày càng bất mãn với nền dân chủ đại nghị theo kiểu phương Tây của Indonesia. Đầu thập niên 1950, Sukarno bắt đầu kêu gọi thực hiện "dân chủ chỉ đạo", trong đó tổng thống "chỉ đạo" quá trình thảo luận nhằm đạt được sự đồng thuận về một vấn đề trước khi ra quyết định.

Tháng 4 năm 1959, Sukarno có bài phát biểu đề nghị Indonesia khôi phục Hiến pháp 1945 nhằm chấm dứt tình trạng bất ổn chính trị trong suốt thập niên 1950. Dư luận ủng hộ nhiệt tình và gây sức ép mạnh mẽ lên Quốc hội lập hiến khôi phục Hiến pháp 1945 nhưng Quốc hội lập hiến từ chối. Ngày 5 tháng 7 năm 1959, Sukarno ban hành sắc lệnh đơn phương tuyên bố khôi phục Hiến pháp 1945

Hiến pháp 1945 được khôi phục nhưng không được chính quyền tuân thủ triệt để. Hội nghị Hiệp thương Nhân dân lâm thời (MPRS) bị lệ thuộc vào tổng thống mặc dù là cơ quan quyền lực nhà nước cao nhất. Chỉ đến năm 1966, khi tình hình chính trị bắt đầu trở nên bất lợi cho Sukarno thì MPRS mới lấy lại được quyền hạn của mình. Năm 1967, Sukarno buộc phải từ chức tổng thống và tổng tham mưu trưởng quân đội Suharto được bổ nhiệm làm quyền tổng thống.

Thời kỳ Suharto

Suharto được bổ nhiệm làm tổng thống vào năm 1968. Trong thời gian cầm quyền, Suharto tỏ vẻ tuân thủ hiến pháp về mặt hình thức. Theo hiến pháp, tổng thống có nhiệm vụ thực hiện Đại cương chính sách nhà nước do Hội nghị Hiệp thương Nhân dân ban hành. Vào gần cuối nhiệm kỳ của mình, Suharto giải trình trước Hội nghị Hiệp thương Nhân dân về những thành tựu mà chính quyền của ông đã đạt được và việc thực hiện Đại cương chính sách nhà nước. Tuy nhiên, Suharto vẫn đảm bảo rằng Hội nghị Hiệp thương Nhân dân phải lệ thuộc mình. Năm 1969, một đạo luật được thông qua quy định tổng thống phê chuẩn việc bổ nhiệm thành viên Hội nghị Hiệp thương Nhân dân. Ngoài ra, tổng thống có quyền ban hành sắc luật. Trên danh nghĩa, sắc luật phải được Hội đồng Đại diện Nhân dân phê chuẩn tại phiên họp tiếp theo nhưng sự phê chuẩn chỉ là lấy lệ vì Hội đồng Đại diện Nhân dân không thường xuyên họp và chịu sự chi phối hoàn toàn của Đảng Golkar, là đảng cầm quyền lớn nhất trong Hội đồng Đại diện Nhân dân. Suharto cai trị bằng sắc luật trong hầu hết nhiệm kỳ của mình và nắm toàn quyền điều hành đất nước.liên_kết=https://en.wikipedia.org/wiki/File:Indonesian_Presidential_Emblem_black.svg|trái|nhỏ|180x180px|Biểu trưng tổng thống Indonesia liên_kết=https://en.wikipedia.org/wiki/File:Presiden_Sukarno.jpg|phải|nhỏ|256x256px|[[Sukarno là tổng thống đầu tiên của Indonesia]] liên_kết=https://en.wikipedia.org/wiki/File:Merdeka_Palace_Changing_Guard_2.jpg|phải|nhỏ|300x300px|Cung điện Merdeka là nơi ở chính thức của tổng thống Indonesia

Thời kỳ cải cách

Suharto buộc phải từ chức tổng thống vào ngày 21 tháng 5 năm 1998 và chức vụ tổng thống được cải cách đáng kể. So với Suharto, người được Hội nghị Hiệp thương Nhân dân tán thành tất cả các bài phát biểu giải trình của mình, Bacharuddin Jusuf Habibie bị Hội nghị Hiệp thương Nhân dân không tán thành bài phát biểu giải trình duy nhất. Abdurrahman Wahid trúng cử tổng thống vào năm 1999 trong cuộc bầu cử không độc diễn đầu tiên và cũng là tổng thống đầu tiên được bầu thông qua hình thức biểu quyết thay vì hình thức hoan hô. Tuy nhiên, Wahid bị Hội nghị Hiệp thương Nhân dân bãi nhiệm vào năm 2001, cho thấy Hội nghị Hiệp thương Nhân dân thực sự là cơ quan kiểm soát quyền lực của tổng thống. Phó Tổng thống Megawati Sukarnoputri, con gái của Sukarno và cựu lãnh đạo phe đối lập trong thời kỳ Suharto, kế nhiệm Wahid làm tổng thống, trở thành nữ tổng thống duy nhất của Indonesia.

Năm 2001, Hội nghị Hiệp thương Nhân dân thông qua sửa đổi hiến pháp quy định tổng thống sẽ được nhân dân bầu trực tiếp từ năm 2004. Rút kinh nghiệm từ việc Sukarno và Suharto lạm quyền, Hội nghị Hiệp thương Nhân dân thành lập nhiều cơ chế kiểm soát quyền lực nhằm ngăn chặn tổng thống chi phối toàn bộ hệ thống chính trị. Ví dụ: tổng thống không được giữ chức vụ quá hai nhiệm kỳ và không còn quyền lập pháp.

Trong cuộc bầu cử tổng thống năm 2004, Susilo Bambang Yudhoyono đánh bại Sukarnoputri trong cuộc bầu cử vòng hai, trở thành tổng thống được bầu trực tiếp đầu tiên. Ông được tái cử nhiệm kỳ thứ hai vào năm 2009.

Trong cuộc bầu cử tổng thống năm 2014, Thống đốc Jakarta Joko Widodo trúng cử tổng thống, đánh bại cựu tướng, con rể cũ của Suharto là Prabowo Subianto. Ngày 22 tháng 7, Ủy ban bầu cử tuyên bố Joko Widodo là người trúng cử tổng thống. Ông và phó tổng thống Jusuf Kalla tuyên thệ nhậm chức vào ngày 20 tháng 10 năm 2014. Widodo được tái cử nhiệm kỳ thứ hai trong cuộc bầu cử tổng thống 2019.

Tiêu chuẩn

Điều 6 Hiến pháp Indonesia quy định người ứng cử tổng thống phải là công dân Indonesia từ khi sinh ra, không có hai quốc tịch, không phản bội tổ quốc và có đủ năng lực về thể chất và tinh thần để thực hiện nhiệm vụ. Người ứng cử tổng thống phải được một đảng hoặc liên minh các đảng đề cử. Các tiêu chuẩn, điều kiện cụ thể sẽ do luật định.

Pháp luật quy định người ứng cử tổng thống phải hội đủ các tiêu chuẩn, điều kiện sau:

  • Nhớ đến Chúa;
  • là công dân Indonesia từ khi sinh ra và không có hai quốc tịch;
  • vợ hoặc chồng của người ứng cử tổng thống phải có quốc tịch Indonesia;
  • không phản bội tổ quốc, không tham nhũng hoặc phạm những tội nghiêm trọng khác;
  • có đủ năng lực về thể chất và tinh thần để thực hiện nhiệm vụ;
  • không bị nghiện ma túy;
  • thường trú trên lãnh thổ Indonesia;
  • đã kê khai tài sản với Ủy ban Bài trừ tham nhũng;
  • không mắc nợ có thể gây thiệt hại cho nhà nước;
  • chưa bị tòa án tuyên bố phá sản;
  • chưa bao giờ có bất kỳ hành động đê hèn nào;
  • không đồng thời ứng cử thành viên Hội nghị Hiệp thương Nhân dân;
  • đã đăng ký là cử tri;
  • đã đăng ký là người nộp thuế và đã nộp thuế trong ít nhất năm năm trở lại đây;
  • chưa từng giữ chức vụ tổng thống trong hai nhiệm kỳ;
  • trung thành với Pancasila, Hiến pháp 1945, Indonesia và Bhinneka Tunggal Ika;
  • chưa bao giờ bị kết án tù ít nhất năm năm;
  • đủ 40 tuổi trở lên;
  • đã tốt nghiệp trung học phổ thông hoặc tương đương;
  • chưa từng là đảng viên Đảng Cộng sản Indonesia, bao gồm cả các tổ chức quần chúng của đảng, hoặc không trực tiếp tham gia vào Phong trào 30 tháng 9;
  • có tầm nhìn, sứ mệnh, chương trình điều hành chính phủ.

Pháp luật cũng quy định chỉ những đảng hoặc liên minh các đảng giành được 20% số ghế trong Hội đồng Đại diện Nhân dân hoặc 25% tổng số phiếu bầu hợp lệ trong cuộc bầu cử trước mới được phép đề cử người ứng cử tổng thống và phó tổng thống.

Bầu cử

Tổng thống và phó tổng thống được nhân dân bầu trực tiếp trên một liên danh chung. Chi tiết quy định bầu cử được Hội đồng Đại diện Nhân dân quyết định. Tân tổng thống phải tuyên thệ hoặc cam kết nhậm chức. Nhiệm kỳ của tổng thống là năm năm và không ai được giữ chức vụ tổng thống quá hai nhiệm kỳ. Người ứng cử tổng thống và phó tổng thống phải nhận được quá nửa tổng số phiếu bầu, bao gồm ít nhất 20% số phiếu bầu ở quá nửa số tỉnh của Indonesia. Trong trường hợp không có liên danh nào giành được đủ số phiếu bầu thì vòng bầu cử thứ hai sẽ được tổ chức giữa hai liên danh có số phiếu bầu cao nhất ở vòng đầu tiên. Liên danh nhận được nhiều phiếu bầu nhất sẽ được bầu làm tổng thống và phó tổng thống.

Tuyên thệ nhậm chức

Tổng thống và phó tổng thống phải tuyên thệ hoặc cam kết tại phiên họp Hội nghị Hiệp thương Nhân dân. Nếu Hội nghị Hiệp thương Nhân dân không thể họp thì tổng thống sẽ tuyên thệ trong phiên họp Hội đồng Đại diện Nhân dân. Nếu Hội đồng Đại diện Nhân dân không thể họp thì tổng thống sẽ tuyên thệ trước lãnh đạo Hội nghị Hiệp thương Nhân dân với sự chứng kiến của các thẩm phán Tòa án Tối cao. Điều 9 Hiến pháp Indonesia quy định lời tuyên thệ, cam kết như sau:

Nhiệm vụ và quyền hạn

Tổng thống có những nhiệm vụ và quyền hạn sau đây:

  • bổ nhiệm, miễn nhiệm bộ trưởng;
  • trình dự luật trước Hội đồng Đại diện Nhân dân và thảo luận dự luật cùng với Hội đồng Đại diện Nhân dân;
  • ban hành văn bản để thi hành pháp luật;
  • ban hành sắc luật trong trường hợp khẩn cấp;
  • thống lĩnh Lực lượng Vũ trang Quốc gia Indonesia;
  • tuyên chiến, nghị hòa và ký kết điều ước quốc tế với sự phê chuẩn của Hội đồng Đại diện Nhân dân;
  • bổ nhiệm đại sứ và tiếp nhận đại sứ của nước ngoài sau khi tham khảo ý kiến của Hội đồng Đại diện Nhân dân;
  • khôi phục quyền, ân xá và đại xá sau khi tham khảo ý kiến của Tòa án Tối cao;
  • bổ nhiệm, miễn nhiệm thành viên Ủy ban Tư pháp với sự phê chuẩn của Hội đồng Đại diện Nhân dân;
  • bổ nhiệm thẩm phán Tòa án Tối cao theo danh sách do Ủy ban Tư pháp chuẩn bị;
  • bổ nhiệm ba thẩm phán Tòa án Hiến pháp.

Kế nhiệm và bãi nhiệm

Trong trường hợp khuyết tổng thống thì phó tổng thống trở thành tổng thống. Nếu khuyết phó tổng thống thì Hội nghị Hiệp thương Nhân dân bầu phó tổng thống mới trong số hai ứng viên do tổng thống đề cử chậm nhất là 60 ngày. Trong trường hợp khuyết tổng thống và phó tổng thống thì bộ trưởng Bộ Nội vụ, bộ trưởng Bộ Ngoại giao và bộ trưởng Bộ Quốc phòng cùng nhau giữ quyền tổng thống, Hội nghị Hiệp thương Nhân dân chậm nhất là 30 ngày bầu tổng thống và phó tổng thống mới từ hai liên danh của đảng hoặc liên minh các đảng đã trúng cử tổng thống và về nhì trong cuộc bầu cử tổng thống trước đó.

Tổng thống và phó tổng thống có thể bị bãi nhiệm trong trường hợp phạm tội phản quốc, tội tham nhũng, tội nhận hối lộ hoặc những trọng tội khác, có hành vi đáng xấu hổ hoặc không còn đáp ứng các yêu cầu làm tổng thống. Hội đồng Đại diện Nhân dân có thể đề nghị Tòa án Hiến pháp xem xét vấn đề bãi nhiệm tổng thống nếu ít nhất hai phần ba số thành viên tán thành và ít nhất hai phần ba tổng số thành viên tham dự phiên họp. Tòa án Hiến pháp quyết định vấn đề chậm nhất là 90 ngày. Nếu Tòa án Hiến pháp quyết định rằng tổng thống đã vi phạm pháp luật thì Hội đồng Đại diện Nhân dân có thể yêu cầu Hội nghị Hiệp thương Nhân dân quyết định việc bãi nhiệm. Tổng thống có quyền tự bào chữa trước Hội nghị Hiệp thương Nhân dân. Quyết định bãi nhiệm tổng thống hoặc phó tổng thống phải được ít nhất hai phần ba số thành viên tán thành có ít nhất ba phần tư tổng số thành viên tham dự phiên họp.

Hậu nhiệm kỳ

Chế độ của tổng thống

Nguyên tổng thống được hưởng lương hưu và được cấp một ngôi nhà với tiền điện nước và điện thoại được chính phủ chi trả. Ngoài ra, gia đình của nguyên tổng thống được chăm sóc sức khỏe miễn phí và được cấp một chiếc xe với tài xế riêng.

Tổng thống Indonesia là người tặng thưởng huân chương, huy chương, các giải thưởng, danh hiệu nhà nước () và tự động được tặng thưởng hạng nhất của tất cả các huân chương dân sự và quân sự. Hiện tại, tổng thống nhận 14 huân chương ngay sau khi nhậm chức:

Danh sách tổng thống Indonesia

👁️ 1 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
**Tổng thống Cộng hòa Indonesia** () là nguyên thủ quốc gia, người đứng đầu chính phủ của Indonesia và là tổng tư lệnh Lực lượng Vũ trang Quốc gia Indonesia và Cảnh sát Quốc gia
phải|nhỏ|263x263px|[[Mohammad Hatta, Phó Tổng thống đầu tiên của Indonesia]] **Phó Tổng thống Cộng hòa Indonesia** () là chức vụ kế nhiệm đầu tiên của Cộng hòa Indonesia khi Tổng thống Indonesia không thể tiếp tục
nhỏ|Các nước "cộng hòa tổng thống" với mức độ "tổng thống chế toàn phần" được biểu thị bằng màu **Xanh biển**. Các quốc gia có một mức độ "tổng thống chế bán phần" được biểu
nhỏ|200x200px|[[Abraham Lincoln, tổng thống Hoa Kỳ thứ 16 (tại nhiệm 1861–1865).]]nhỏ|247x247px|[[George Washington, Tổng thống đầu tiên của Hoa Kỳ (tại nhiệm 1789-1797) và cũng là người đầu tiên nắm giữ chức vụ này.]]**Tổng thống** là
**Các cuộc tổng tuyển cử** được tổ chức tại Indonesia vào ngày 17 tháng 4 năm 2019. Lần đầu tiên trong lịch sử của đất nước, tổng thống, phó tổng thống, thành viên của Hội
**Indonesia**, tên gọi chính thức là **Cộng hòa Indonesia** (tiếng Indonesia: _Republik Indonesia_), thường được gọi ngắn là **Indo**, là một đảo quốc liên lục địa, nằm giữa Đông Nam Á và Châu Đại Dương.
**Chính trị Indonesia** vận hành theo cấu trúc của một nước cộng hòa dân chủ đại nghị tổng thống chế, theo đó Tổng thống Indonesia là nguyên thủ quốc gia và đồng thời là người
Đại tướng **Susilo Bambang Yudhoyono** (sinh ngày 9 tháng 9 năm 1949 ở Arjosari, Pacitan, Indonesia), là một tướng về hưu của quân đội Indonesia và là tổng thống thứ sáu của Indonesia và là
**Quan hệ Indonesia và Việt Nam** đề cập về quan hệ ngoại giao giữa Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam với Cộng hòa Indonesia. Hai nước có nhiều điểm tương đồng là có
**Tòa án Hiến pháp Indonesia** (tiếng Indonesia: _Mahkamah Konstitusi Republik Indonesia_) là một trong hai tòa án cấp cao của Indonesia cùng với Tòa án tối cao Indonesia. Tòa án hiến pháp có nhiệm vụ
**Bacharuddin Jusuf Habibie ** (25 tháng 6 năm 1936 - 11 tháng 9 năm 2019) là tổng thống Indonesia tại nhiệm từ năm 1998 đến năm 1999. Ông là Tổng thống có nhiệm kỳ ngắn
**Cách mạng Dân tộc Indonesia** hoặc **Chiến tranh Độc lập Indonesia** là một xung đột vũ trang và đấu tranh ngoại giao giữa Indonesia và Đế quốc Hà Lan, và một cách mạng xã hội
**Joko Widodo** (sinh ngày 21 tháng 6 năm 1961) là một chính trị gia Indonesia và là cựu Tổng thống của Indonesia. Ông thường được biết đến với biệt danh **Jokowi**. Ông đã từng là
**Chuyến bay 8501 của Indonesia AirAsia** (**QZ8501**/**AWQ8501**) là một chuyến bay bằng máy bay Airbus A320-216 của Indonesia AirAsia mất tích trên đường từ Surabaya, Indonesia đến Singapore vào ngày 28 tháng 12 năm 2014
thumb|Bản đồ thể hiện các quốc gia sử dụng nhiều tiếng Indonesia. Xanh đậm = quốc gia, xanh nhạt = được nói bởi > 1%. thumb|Một người nói tiếng Indonesia được ghi âm ở [[Hà
**Diah Permata Megawati Setiawati Soekarnoputri** (sinh ngày 23 tháng 1 năm 1947) là Tổng thống Indonesia từ tháng 1 năm 2001 đến 20 tháng 10 năm 2004. Bà là nữ tổng thống và là nguyên
**Hình phạt tử hình** (án tử hình) là một hình thức thi hành án phạt nằm trong hệ thống pháp luật **ở Indonesia**. Án tử hình thỉnh thoảng được thi hành đối với các vụ
**APEC Indonesia 2013** là hội nghị thường niên lần thứ 25 của các nhà lãnh đạo APEC. Nó được tổ chức tại Bali từ ngày 5-7 tháng 10 năm 2013. Hội nghị thượng đỉnh cũng
**Đảng Dân chủ Đấu tranh Indonesia** (, **PDI-P**) là một đảng chính trị Indonesia, và đảng của Tổng thống Indonesia, Joko Widodo. PDI-P được thành lập và hiện đang được lãnh đạo bởi Megawati Sukarnoputri,
Vụ **bê bối gián điệp Indonesia–Úc** khởi đầu từ các cáo buộc do _The Guardian_ và Tập đoàn Phát thanh Truyền hình Úc (ABC) đưa ra vào năm 2013, dựa trên các tài liệu bị
**Thỏa thuận hợp tác kinh tế Indonesia–Nhật Bản** là một thỏa thuận song phương được ký kết giữa Indonesia và Nhật Bản vào ngày 20 tháng 8 năm 2007 và có hiệu lực kể từ
**Sukarno**, tên khai sinh là **Kusno Sosrodihardjo** (1 tháng 6 năm 1901 – 21 tháng 6 năm 1970) là Tổng thống Indonesia đầu tiên. Ông là người lãnh đạo nhân dân Indonesia giành độc lập
**Bầu cử địa phương** trực tiếp () được tổ chức liên tục và không đồng thời trên khắp Indonesia để bầu ra các thống đốc, thị trưởng và nhiếp chính từ năm 2005 đến năm
thumb|Trụ sở Công an Quốc gia Indonesia (Mabes Polri) tại [[Kebayoran Baru, Nam Jakarta]] **Công an Quốc gia Indonesia** () là lực lượng công an của Cộng hòa Indonesia. Được thành lập vào ngày 1
**Quan hệ Indonesia – Mông Cổ** là mối quan hệ song phương giữa Indonesia và Mông Cổ, được thiết lập vào ngày 21 tháng 12 năm 1956. Mông Cổ có một lãnh sự quán tại
**Abdurrahman Wahid** (7 tháng 9 năm 1940 - 30 tháng 12 năm 2009), là người lãnh đạo tôn giáo và chính trị Hồi giáo người Indonesia, cũng từng là Tổng thống Indonesia từ năm 1999
Cuộc **xâm lược của Indonesia vào Đông Timor**, ở Indonesia được gọi là **Chiến dịch Hoa Sen** (; tiếng Anh: _Operation Lotus_), bắt đầu vào ngày 7 tháng Mười Hai năm 1975 khi quân đội
**Một đề xuất chuyển thủ đô của Indonesia** (hay còn gọi là **Kế hoạch dời đô Indonesia**) từ thành phố Jakarta đến một địa điểm khác đã được thảo luận từ thời tổng thống Sukarno,
**Quan hệ Indonesia – Libya** là mối quan hệ ngoại giao giữa Indonesia và Libya, được thiết lập vào ngày 17 tháng 10 năm 1991. Indonesia có một đại sứ quán tại Tripoli và Libya
File:Carl Oswald Rostosky - Zwei Kaninchen und ein Igel 1861.jpg|thumb|right|Hình ảnh này tiết lộ một quả trứng phục sinh khi con nhím được nháy vào hoặc bấm vào. Một quả trứng phục
Quốc huy Iran **Tổng thống Iran thăm Việt Nam** là các chuyến thăm hoặc làm việc của các Tổng thống Iran đến Việt Nam vào những thời điểm và những chuyến đi đó cũng có
Các cuộc thảm sát và bất ổn dân sự ở Indonesia từ năm 1965 đến 1966 nhằm vào các thành viên và những người ủng hộ Đảng Cộng sản Indonesia (PKI), cũng như các nhóm
**Người Hoa Indonesia** () hoặc (tại Indonesia) chỉ gọi đơn thuần là **Trung Hoa** () là sắc tộc có nguồn gốc từ những người nhập cư trực tiếp từ Trung Quốc hoặc gián tiếp từ
**Indonesia chiếm đóng Đông Timor** từ tháng 12 năm 1975 đến tháng 10 năm 1999. Sau thế kỷ cai trị của thực dân Bồ Đào Nha ở Đông Timor, một cuộc đảo chính năm 1974
**Lịch sử Indonesia** là dải thời gian rất dài, bắt đầu từ thời Cổ đại khoảng 1.7 triệu năm trước dựa trên phát hiện về Homo erectus Java. Các giai đoạn lịch sử của Indonesia
**Nội các Indonesia** () là Hội đồng Bộ trưởng do Tổng thống bổ nhiệm. Từ năm 1945 tới nay Indonesia đã có hơn chục lần thay đổi nội các. Trong thời gian Tổng thống Sukarno
phải|nhỏ|[[Sukarno, cùng với Mohammad Hatta (phải), đang đọc tuyên ngôn độc lập của Indonesia]] **Tuyên ngôn độc lập Indonesia** () đã được đọc vào lúc 10 giờ sáng thứ sáu ngày 17 tháng 8 năm
**Ngân hàng Indonesia** (tiếng Indonesia: Bank Indonesia) là ngân hàng trung ương của Indonesia. Thống đốc ngân hàng hiện nay là Burhanuddin Abdullah. ## Lịch sử Bank Indonesia đã được thành lập ngày 1 tháng
**Tòa án Tối cao Indonesia** () là cánh tay tư pháp độc lập của nhà nước. Nó duy trì hệ thống tòa án và xếp trên các tòa án khác và là tòa án cuối
Cuộc **bầu cử lập pháp Indonesia 2009** là cuộc tổng tuyển cử thứ ba kể từ khi chế độ độc tài Soekarno sụp đổ năm 1998. Hàng chục triệu cử tri Indonesia ngày 9/4 đã
**Henry Alfred Kissinger** (; ; tên khai sinh là **Heinz Alfred Kissinger**, 27 tháng 5 năm 192329 tháng 11 năm 2023) là một nhà chính trị gia người Mỹ. Là người tị nạn Do Thái
**PT Kereta Api Indonesia** hay **Perseso** (Tiếng Việt: Công ty Đường sắt Indonesia), viết tắt là **PT** **KAI** hoặc **KAI** là một công ty đường sắt duy nhất của Indonesia. Đây là một công ty
**Indonesia** là một quốc gia quần đảo nằm ở Đông Nam Á, giữa Ấn Độ Dương và Thái Bình Dương. Nó nằm ở một vị trí chiến lược dọc theo các đường biển lớn kết
**Nhà nước Đông Indonesia** (**_Negara Indonesia Timur_** trong tiếng Indonesia) là một quốc gia được thành lập sau Thế chiến II trên phần lãnh thổ của cựu thuộc địa Đế quốc Hà Lan là Đông
**Kinh tế Indonesia** là một nền kinh tế thị trường công nghiệp mới trong đó chính phủ và các doanh nghiệp tư nhân đóng vai trò chủ đạo, đây là nền kinh tế có quy
**Quan hệ Indonesia – Tòa Thánh** là một phần quan trọng trong cuộc đối thoại giữa các quốc gia kể từ khi Indonesia có dân số đông người Hồi giáo lớn nhất thế giới, và
**Ellsworth F. Bunker** (11 tháng 5 năm 1894 – 27 tháng 9 năm 1984) là doanh nhân và nhà ngoại giao người Mỹ (từng là Đại sứ Mỹ tại Argentina, Ý, Ấn Độ, Nepal và
**Hoàng Kim Huy** hay **Wee Kim Wee** (giản thể: 黄金辉; phồn thể: 黃金輝; bính âm: Huáng Jīnhuī; POJ: Ng Kim-fei; 4/11/1915 – 2/5/2005) là tổng thống thứ tư của Singapore. ## Tiểu Sử Năm 1915,
nhỏ|300x300px|**Giờ ở [[Indonesia:**]] **Indonesia được chia thành 3 múi giờ** khác nhau do nước này trải rộng từ Tây sang Đông. *Giờ miền Tây Indonesia (tiếng Indonesia: _Waktu Indonesia Barat_ - WIB) — UTC+07:00; *Giờ
**PT. Indonesia AirAsia** (**Indonesia AirAsia**) là một hãng hàng không giá rẻ tại Jakarta, Indonesia. Hãng có những chuyến bay trong nước, quốc tế và là một công ty con của AirAsia. Căn cứ chính