✨Thân vương quốc Lucca và Piombino

Thân vương quốc Lucca và Piombino

Thân vương quốc Lucca và Piombino (tiếng Ý: Principato di Lucca e Piombino) được Hoàng đế Napoleon I lập ra vào tháng 07/1805 từ việc sáp nhập Cộng hòa Lucca với Thân vương quốc Piombino, và trao lại cho em gái mình là Élisa Bonaparte cai trị. Lucca và Piombino ngày nay thuộc phía Bắc của Toscana, một vùng của Ý.

Thân vương quốc chỉ tồn tại đến năm 1814 thì bị quân Áo chiếm đóng, số phận của nó cũng giống như các nhà nước khác được Napoleon lập lên để trao cho người Nhà Bonaparte, đã xụp đổ theo Đệ Nhất Đế chế Pháp. Đại hội Viên đã trao lãnh thổ đất liền của Piombino cho Đại công quốc Toscana, trong đó đảo Elba được trao cho cựu hoàng Napoleon làm nơi lưu vong với tên gọi Thân vương quốc Elba. Lucca được khôi phục nguyên trạng trước khi nó bị người Pháp chiếm đóng với tên gọi Công quốc Lucca và trao cho María Luisa Josefina của Tây Ban Nha.

Sự hình thành

Nhà nước Thân vương quốc Lucca & Piombino được tạo ra từ sự sáp nhập giữa các thực thể như Thân vương quốc Lucca (ngày 22/06/1805), Cộng hòa Lucca trước đây và bị Pháp chiếm đóng từ cuối năm 1799, và Thân vương quốc Piombino. Em gái của Hoàng đế Napoleon I được trao tước vị Nữ thân vương cai trị lãnh thổ mới này. Trong khi đó, chồng của Nữ thân vương là Felice Pasquale Baciocchi trở thành Hoàng thân của Piombino.

Luật lệ

thumb|left|[[Xu bạc: 5 Franchi và Thân vương quốc Lucca và Piombino, đúc năm 1805, với chân dung của vợ chồng Thân vương Felix Baciocchi và Elisa Bonaparte]] Hiến pháp của Thân vương quốc được Napoléon viết vào ngày 22/06/1805, thành lập Hội đồng Nhà nước để giúp Nữ thân vương và cơ quan lập pháp.

Thân vương quốc đã chấp nhận đồng franc của Pháp làm tiền tệ chính thức của mình, tuy nhiên cũng có một số đồng xu địa phương đăc biệt vẫn được cho đúc.

Ngày 03/03/1809, như một phần của Hiệp ước Fontainebleau (10/1807), anh trai của Elisa Bonaparte là Hoàng đế Napoleon đã cho thành lập Đại công quốc Toscana và tiếp tục trao cho bà tước vị Nữ đại công tước cai trị toàn bộ Toscana và Florence. Khu vực này đã bị sát nhập vào Đế quốc Pháp hai năm trước, từ Vương quốc Etruria cũ (1801-1807). Từ đó, Thân vương quốc Lucca và Piombino trở thành một phần của Đại công quốc Toscana và là một quốc gia vệ tinh của Đệ Nhất Đế chế Pháp.

Kết thúc

Năm 1814, Quân đội Đế quốc Áo chiếm Lucca, chấm dứt sự kiểm soát của Pháp với sự sụp đổ của Napoleon. Đại hội Viên đã trao Piombino cho Đại công quốc Toscana và Đảo Elba trao cho Napoleon làm nơi lưu vong.

Lucca đã được khôi phục lại trạng thái nhà nước độc lập với tư cách là Công quốc Lucca (1815 - 1847). Đại hội Viên (1814 - 1815) đã trao công quốc cho María Luisa Josefina của Tây Ban Nha (1782 - 1824), người đã trở thành Nữ Công tước của xứ Lucca và không quan tâm đến hiến pháp do Đại hội Viên thông qua, mà quản lý công quốc theo kiểu chuyên chế.

👁️ 0 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
**Thân vương quốc Lucca và Piombino** (tiếng Ý: _Principato di Lucca e Piombino_) được Hoàng đế Napoleon I lập ra vào tháng 07/1805 từ việc sáp nhập Cộng hòa Lucca với Thân vương quốc Piombino,
**Lãnh địa Piombino** (_Signoria di Piombino_), và sau năm 1594 là **Thân vương quốc Piombino** (_Principato di Piombino_), là một nhà nước nhỏ trên Bán đảo Ý có trung tâm là thị trấn Piombino và
**Thân vương quốc Elba** (tiếng Ý: _Principato d'Elba_) là một chế độ quân chủ không cha truyền con nối được thành lập bởi Hiệp ước Fontainebleau vào ngày 11 tháng 04 năm 1814. Nhà nước
**Công quốc Lucca** là một quốc gia nhỏ của Ý tồn tại từ năm 1815 đến năm 1847. Thủ đô là thành phố Lucca. Đến Đại hội Vienna năm 1815, Công quốc quay trở lại
**Vương quốc Ý** (, ) là sự thống nhất Ý trước và trong giai đoạn 1805-1814, nằm trong lãnh thổ nước Ý ngày nay, một quốc gia trên lãnh thổ mà không còn tồn tại,
**Công quốc Massa và Carrara** (tiếng Ý: _Ducato di Massa e Principato di Carrara_; tiếng Anh: _Duchy of Massa and Carrara_) là một nhà nước nằm trên Bán đảo Ý, kiểm soát các thị trấn
**Nhà Bonaparte** (ban đầu được viết là "Buonaparte") là một cựu hoàng gia và vương triều châu Âu có nguồn gốc từ Genova. Nó được thành lập vào năm 1804 bởi Hoàng đế Napoleon, người
**Maria Anna Elisa Bonaparte Baciocchi Levoy** (tiếng Pháp: _Marie Anne Elisa Bonaparte_; 3 tháng 1 năm 1777 – 7 tháng 8 năm 1820), được biết đến nhiều hơn với tên **Elisa Bonaparte**, là một công
**María Luisa Josefina của Tây Ban Nha** (, 6 tháng 7 năm 1782 – 13 tháng 3 năm 1824) là _Infanta_ Tây Ban Nha, con gái của Carlos IV của Tây Ban Nha và María
**Felice Pasquale Baciocchi** (18 tháng 5 năm 1762 – 27 tháng 4 năm 1841) sinh ra tại Ajaccio trong một gia đình quý tộc sa sút ở Đảo Corse thuộc Pháp. Ông là thiếu úy
**Carlo Maria Buonaparte** hay **Charles-Marie Bonaparte** (27 tháng 03 năm 1746 - 24 tháng 02 năm 1785) là một luật sư và nhà ngoại giao người Corsica, được biết đến nhiều nhất với tư cách
::link= _"Florence" được chuyển hướng đến đây. Với những mục đích tìm kiếm khác, vui lòng xem Florence (định hướng)._ **Firenze** ( hay còn phổ biến với tên gọi **Florence** trong tiếng Anh và tiếng
Tính đến ngày 31/5/2018, Giáo hội Công giáo bao gồm 3,160 khu vực thuộc quyền tài phán giáo hội, trong đó có 645 Tổng giáo phận và 2,236 Giáo phận, cũng như Đại diện Tông