Thần thoại, hay còn được gọi là huyền thoại, là một thể loại văn học dân gian, nội dung phản ánh khái quát hóa hiện thực dưới dạng những vị thần được nhân cách hóa hoặc những sinh thể có linh hồn, mà dù đặc biệt, phi thường đến mấy vẫn được đầu óc người nguyên thủy nghĩ và tin là hoàn toàn có thực.
thumb|Các thần thoại trên thế giới
Trên: [[Zeus và Thetis trong Thần thoại Hy Lạp
Nữ Oa trong Thần thoại Trung Quốc,
Loki trong Thần thoại Bắc Âu
Giữa: Necronomicon trong thần thoại Cthulhu
Teshun trong thần thoại Hittite
Macha trong thần thoại Ai Lan
Dưới: Krishna trong thần thoại Hindu
Amaterasu trong thần thoại Nhật Bản
Horus trong thần thoại Ai Cập.]]
Đặc điểm
Tuy thần thoại tồn tại như những truyện kể về thế gian, nhưng nó không chỉ là một thể loại ngôn từ, mà còn bao hàm những ý niệm và biểu tượng nhất định về thế giới. Bên cạnh đó, cảm quan thần thoại nói chung không chỉ bộc lộ bằng truyện kể mà còn bộc lộ trong những hình thức khác như hành động (nghi lễ, lễ thức, điều răn dạy), các bài ca, vũ điệu v.v.
Đặc điểm của thần thoại thể hiện rõ nhất trong văn hóa nguyên thủy, nơi mà vị trí của thần thoại trong tâm thức cộng đồng có thể coi tương đương với "văn hóa tinh thần" hay "khoa học" của thời cận, hiện đại.
Trong đời sống của các cộng đồng người nguyên thủy, thần thoại là một hệ thống mà nhờ nó, con người tri giác và mô tả thế giới bằng các biểu tượng (của hệ thống ấy). Do đó, có thể coi thần thoại là ý thức nguyên hợp của xã hội nguyên thủy. Tiến trình lịch sử về sau, dù đã phân chia thần thoại thành các hình thái ý thức xã hội khác như tôn giáo, nghệ thuật, văn học, khoa học, tư tưởng chính trị v.v., thì các hình thái ấy vẫn bảo lưu trong chúng hàng loạt mô hình thần thoại, được cơ cấu, tái chế để đưa vào các cấu trúc mới.
Thần thoại học
Trong khoa học nghiên cứu, thu thập và giải nghĩa thần thoại, thần thoại học, các nhà khoa học đã từng gặp những khó khăn nhất định khi không xác lập được giới hạn của các hệ thần thoại. Thường các giới hạn ấy được người ta gắn với việc trong tác phẩm có nói đến các sinh thể siêu nhiên (thần thánh, anh hùng, ma quỷ v.v.). Theo cách hiểu này, chỉ cần vạch ra trong tác phẩm có những tên tuổi và hình tượng của thần thoại (như thần thánh và các anh hùng trong các tác phẩm văn học cổ Huy Lạp, văn học trung-cận đại châu Âu). Bên cạnh đó, có thể sử dụng tiêu chuẩn về cấu trúc, do hầu hết phạm vi của thần thoại có chất liệu từ đời sống con người nhưng được lựa chọn và gán cho những ngữ nghĩa riêng biệt chỉ có trong văn cảnh thần thoại (như các bộ phận của con người: đầu, mắt, bộ phận sinh dục v.v.; các động vật: sư tử, rắn, đại bàng; các loài cây: sồi, đa, cau, gạo; các hình dạng ký hiệu: con số, vòng tròn, chữ thập, vành khuyên v.v.).
Trong những nỗ lực tìm về bản chất của thần thoại, học giả Đức E. Cassirer phân tích thần thoại như là "hình thức tượng trưng" và cho rằng ở những giai đoạn phát triển nhất định của nhân loại, thần thoại là hệ thống phổ quát duy nhất mà bằng các thuật ngữ của nó người ta tri giác thế giới. Tiếp nối tinh thần này, những nhà nghiên cứu Nga tập trung tìm hiểu chỉnh thể thế giới quan của thần thoại. Bên cạnh đó là xu hướng đặt thần thoại vào văn cảnh ứng xử của các nhóm người, khảo sát thần thoại như một hệ thống được mô hình hóa trong đầu óc các cá thể đã hợp thành nhóm.
Thần thoại và văn học
Thần thoại khá gần gũi với văn học khi cả hai đều có tính hình tượng trong nội dung. Tuy vậy, thần thoại mang tính hình tượng một cách vô ý thức, khác biệt với những sáng tác văn học. S. S. Averintzev cho rằng, sự khác nhau giữa thần thoại và văn học có thể kể ra ở vài phương diện: thứ nhất, thần thoại là sản phẩm sáng tạo tập thể ở thời kỳ trong ý thức chưa hình thành sự phản tư (reflexion), trong khi đó văn học đã tách khỏi folklore là sự phản tư của chủ thể tác giả. Thứ hai, các hình tượng của thần thoại được "đồ vật hóa", chưa sử dụng các thủ pháp nghệ thuật như ẩn dụ, phúng dụ hay các hình thức chuyển nghĩa khác của văn học. Thứ ba, văn học hướng tới những tiêu chuẩn thẩm mỹ mang tính tự trị, trong khi đó thần thoại còn chưa biết đến việc tách phạm vi thẩm mỹ ra khỏi cái khối các nguyên tố tự phát chưa phân lập của ý thức. Bởi vậy thần thoại, với tất cả tính nguyên hợp tư tưởng của nó trong tư duy nguyên thủy, chẳng những là thi ca nguyên thủy mà còn là tôn giáo nguyên thủy, triết học nguyên thủy, khoa học nguyên thủy v.v.
Có thể nói, văn học gắn bó mật thiết với thần thoại, không chỉ về mặt nguồn gốc (thông qua truyện cổ tích và sử thi dân gian) mà còn về kiểu phản ánh thực tại (tính hình tượng). Chính vì vậy, văn học về sau thường không từ bỏ các cơ sở thần thoại. Văn học cổ đại, Phục hưng, lãng mạn, hiện thực đều sử dụng các hình mẫu, môtip thần thoại, thủ pháp thần thoại hóa, thậm chí cả kiểu sáng tác huyền thoại (chủ nghĩa huyền thoại, chủ nghĩa hiện thực huyền ảo v.v.). Một loạt motip văn học được xếp vào motip thần thoại và mở rộng đến cả những motip không thần bí, nhưng được xem là gắn với những mẫu gốc (archétype) của tư duy thần thoại. Dù vậy, văn học về nguyên tắc không phải là thần thoại; và các quy luật đặc thù của văn học không phải chỉ là đem phối hợp với các mẫu gốc của thần thoại.
👁️
3 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
Tượng bán thân [[Zeus ở Otricoli (Sala Rotonda, Museo Pio-Clementino, Vatican), tỉnh Terni. Trong thần thoại Hy Lạp, Zeus là chúa tể các vị thần, ngự trên đỉnh Olympus.]] **Thần thoại Hy Lạp** là tập
nhỏ|Sách _Mitologia Comparata (Thần thoại đối chiếu)_ năm 1887 bằng [[tiếng Ý]] **Thần thoại học** (tiếng Hy Lạp: _μυθολογία_ ghép từ _μῦθος_ - "thần thoại" hay "truyền thuyết" và _λόγος_ - "lời nói", "câu chuyện",
**Thần thoại**, hay còn được gọi là **huyền thoại**, là một thể loại văn học dân gian, nội dung phản ánh khái quát hóa hiện thực dưới dạng những vị thần được nhân cách hóa
[[Tập tin:Rökstenen - KMB - 16000300014216.jpg|nhỏ|392.997x392.997px| Hòn đá Rök, trên khắc những ký tự của cổ ngữ Rune. Đặt ở Rök, Thụy Điển. ]] **Thần thoại Bắc Âu** bao gồm tôn giáo và tín ngưỡng
**Athena** hoặc **Athene**, còn có hiệu là **Pallas**, là một nữ thần Hy Lạp cổ đại gắn liền với trí tuệ, nghề thủ công mỹ nghệ và chiến tranh, Dòng chữ này có thể liên
thumb|[[Nu (thần thoại)|Nun, hiện thân của mặt nước nguyên thủy, nâng con thuyền mặt của thần Ra vào trong bầu trời vào thời điểm tạo hóa.]] **Thần thoại Ai Cập** là tập hợp các thần
_[[Nisus và Euryalus_ (1827) tác giả Jean-Baptist Roman, Bảo tàng Louvre]] Nhiều **thần thoại** và chuyện kể tôn giáo bao gồm những chuyện về tình cảm lãng mạn hoặc tình dục giữa những nhân vật
nhỏ|Thần thoại Lưỡng Hà **Thần thoại Lưỡng Hà** bao gồm các thần thoại, văn bản tôn giáo và các tác phẩm văn học khác đến từ khu vực Lưỡng Hà cổ đại ở Tây Á
Trong thần thoại Hy Lạp, **Titan** (tiếng Hy Lạp: Τιτάν, số nhiều Τιτάνες) là một nhóm các vị thần đầy sức mạnh thống trị suốt thời gian huyền thoại trước khi mười hai vị thần
**Thor** (, **Thórr**, "lôi thần") là một thần nhân trứ danh trong hệ thống thần thoại Bắc Âu và trong cựu giáo German. Tín niệm cổ trung đại Âu châu thường hình dung là một
nhỏ|Chiron dạy đàn cho Achilles. Trong thần thoại Hy Lạp, **Chiron** (/ ˈkaɪrən / KY-rən; cũng là Cheiron hoặc Kheiron; tiếng Hy Lạp: Χείρωv "bàn tay") được coi là nhân mã siêu phàm trong số
nhỏ|phải|Cây cối ở đền thờ Thần Đạo nhỏ|phải|Tín ngưỡng thờ cây thiêng ở [[Mississauga]] nhỏ|phải|Thờ cây ở Chandigarh thuộc Ấn Độ **Cây cối trong thần thoại** (_Trees in mythology_) có ý nghĩa quan trọng trong
nhỏ|Thần thoại Trung Hoa **Thần thoại Trung Hoa** () là thần thoại được truyền lại dưới dạng truyền miệng hoặc được ghi lại trong tài liệu ở Trung Quốc. Thần thoại Trung Hoa bao gồm
nhỏ|Bức họa _Sáng thế_ do James Tissot sáng tác khoảng năm 1896–1902. **Thần thoại sáng thế** () là một truyện kể mang tính tượng trưng để diễn giải về sự hình thành nên thế giới
Trong thần thoại Hy Lạp, **Ino** ( ; ) là một công chúa của Thebes, người sau này trở thành hoàng hậu của Boeotia. Sau khi cô qua đời và hóa thành thần, cô được
**Thần thoại Nhật Bản** hàm chứa các truyền thuyết Thần đạo và Phật giáo cũng như là các tín ngưỡng dân gian dựa trên nông nghiệp. Các vị thần của Thần đạo bao gồm hằng
thumb|263x263px|Heracles trong cơn điên loạn được mô tả là đã giết con trai mình trong khi Megara sợ hãi đứng phía bên phải hiện trường ([[Bảo tàng Khảo cổ Quốc gia, Madrid, khoảng 350-320 TCN)]]
Trong thần thoại Hy Lạp, **Leto** ( _Ltṓ_ ; Λατώ, _Lātṓ_ trong tiếng Hy Lạp Doric) là mẹ của Apollo và Artemis. Bà cũng là con gái của Titan Coeus và Phoebe, đồng thời là
nhỏ|phải|Đồ vật chạm khắc hình con Baku **Yêu quái Baku** (tiếng Nhật: 獏 hoặc 貘, Hán-Việt: _mạc_) là sinh vật siêu nhiên của Nhật Bản được cho là có thể nuốt chửng những cơn ác
**Persephone** (tiếng Hy Lạp cổ đại: ****, **Persephone**) là bà hoàng Âm phủ, là nữ thần trong Thần thoại Hy Lạp. Persephone là con gái của thần Zeus và nữ thần nông nghiệp Demeter và
Trong thần thoại Hy Lạp, **Selene** ( "Mặt Trăng") là nữ thần Mặt Trăng nguyên thủy và là con gái của hai vị thần Titan Hyperion và Theia, là chị em gái của thần mặt
Dưới đây là danh sách các vị thần trong Thần thoại Hy Lạp. ## Các thần nguyên thủy - Primordial ### Các thần sinh ra đầu tiên - Protogenoi I ### Các thần thế hệ
**Pan** (tiếng Hy Lạp ), trong tín ngưỡng cổ đại Hy Lạp và thần thoại Hy Lạp, là vị thần của sự hoang dã, những người chăn cừu và các đàn gia súc, của tự
thumb|right|_Leda và Thiên nga_, tranh chép thế kỷ 16 theo bức tranh bị mất được vẽ bởi [[Michelangelo]] thumb|Leda, vẽ bởi [[Gustave Moreau]] thumb|right|Leda và Thiên nga, một bức tranh La Mã được phục hồi,
thumb|_Vụ bắt cóc Ganymede_ (ca. 1650) bởi [[Eustache Le Sueur]] Trong thần thoại Hy Lạp, **Ganymede** (; ; tiếng Hy Lạp: , _Ganymēdēs_) là hoàng tử của thành Troia. Hómēros miêu tả Ganymede là cậu
**Côn Luân** hoặc **Côn Lôn** (tiếng Trung phồn thể: 崑崙; tiếng Trung giản thể: 昆仑; bính âm: Kūnlún) hoặc **Côn Luân Sơn** là một dãy núi hoặc núi trong thần thoại Trung Hoa, đây là
**Rodzanica** (_tiếng Nga: Рожданица_), số nhiều **Rodzanice**, hoặc các tên khác như **_Narecznica, Sudiczki_** – thần số mệnh trong tín ngưỡng của người Slav. Trong các nguồn trích dẫn thường gọi là Rodznica được cặp
nhỏ|phải|Helen và Menelaus: [[Menelaus định chém vào ngực Helen nhưng bị bất ngờ bởi vẻ đẹp của Helen nên đã rơi kiếm. Eros (đang bay) và Aphrodite (bên trái) đang chứng kiến cảnh tượng. Chi
300 px|nhỏ|Arachne (tranh của [[Gustave Doré).]] **Arachne** (Tiếng Hy Lạp: ἀράχνη) là tên một cô thợ dệt tài hoa trong thần thoại Hy Lạp - La Mã, người đã dám thách thức nữ thần trí
**Nữ thần Diana** (trong tiếng La Mã có nghĩa là "trên trời" hoặc "thiên thần") là một thần nữ trong thần thoại La Mã, Diana là nữ thần săn bắn đồng thời là nữ thần
nhỏ|phải|Nàng Hebe, họa phẩm của Demeter Laccataris Trong thần thoại Hy Lạp, **Hēbē** (Greek: ) là một nữ thần tuổi trẻ. Hebe là con gái của Zeus và Hera. Hebe là người giữ cốc cho
**Semele** (; ) hay **Thyone** (; ) trong thần thoại Hy Lạp là con gái út của Cadmus và Harmonia. Bà cũng là mẹ của thần rượu nho Dionysus, người con của bà với thần
thumb|right|206x206px|_Cơn thịnh nộ của Athamas_, tác phẩm của [[John Flaxman (1755-1826).]] Trong thần thoại Hy Lạp, **Athamas** (; ) là vua cai trị xứ Boeotia. ## Gia đình Athamas trước đó là hoàng tử xứ
thumb|right Trong thần thoại Hy Lạp, **Antiope** hoặc **Antiopa** (tiếng Hy Lạp cổ: bắt nguồn từ αντι _anti_, "chống lại, được so sánh với, như," và οψ _ops_, "tiếng nói" hay "đương đầu") có thể
Trong thần thoại Hy Lạp, **Pelopia**, **Pelopea** hay **Pelopeia** (tiếng Hy Lạp: Πελόπεια), còn có tên khác ít được biết đến hơn là **Mnesiphae** là con gái của vua Thyestes thành Mycenae. ## Thần thoại
nhỏ|Theo một số nguồn tin, chiếc cốc này cho thấy Hecamede trộn kykeon cho Nestor. Tondo của một chiếc cốc màu đỏ Attic, khoảng năm 490 TCN. Từ Vulci. **Nestor của Gerenia** (, _Nestōr Gerēnios_)
trái|Thetis và [[Zeus]] **Thetis** (; ) là một nữ thần biển cả trong Thần thoại Hy Lạp. Ban đầu Zeus định cưới Thetis làm vợ chứ không phải là Hera, tuy nhiên thần Titan Prometheus
nhỏ|trái|Nữ thần Gaia trao Erichthonius cho Athena Trong Thần thoai Hy Lạp, **Gaia** (tiếng Hy Lạp: Γαῖα; phát âm là // hay //; nghĩa là "mặt đất"), hay **Gaea** (Γῆ), là một trong các vị
Trong thần thoại Hy Lạp, **Deidamia** (; tiếng Hy Lạp cổ: Δηϊδάμεια _Deïdameia_) là một công chúa xứ Scyros, con gái của vua Lycomedes. ## Thần thoại Deidamia là một trong bảy người con gái
Trong thần thoại Hy Lạp, **Hermione** (; ) là con gái của vua Menelaus thành Sparta với Helen thành Troy. ## Thần thoại Trước khi cuộc chiến tranh thành Troy diễn ra, Hermione đã được
thumb|right|[[Heracles đang cõng người con trai Hyllus nhìn Nessus, kẻ đã chở Deianira đi qua sông trên lưng anh ta. Bức bích họa cổ ở Pompeii.]] thumb|[[Guido Reni, Vụ bắt cóc Deianira, ra đời khoảng
_Sói cái với [[Romulus và Remus_, tác phẩm điêu khắc của Francesco Biggi và Domenico Parodi tại Palazzo Rosso của Genova, Ý ]] Sói cái trên đồng xu của nước cộng hòa La Mã sau
nhỏ|_Phobos và Ares trong cỗ xe của Ares_ - họa sĩ: Manner of the Lysippides Họa sĩ (nguồn: Wikimedia Commons) **Phobos** (, , có nghĩa là "sợ hãi") là sự nhân cách hóa nỗi sợ
**Atlas** (tiếng Hy Lạp: Ἄτλας) là một vị thần khổng lồ trong thần thoại Hy Lạp, người nâng đỡ bầu trời. Dù tên tuổi gắn liền với rất nhiều địa danh, ông thường được nhận
**Jason** (tiếng Hy Lạp: Ἰάσων, Iásōn; gen:. Ἰάσονος) là một anh hùng thần thoại Hy Lạp, nổi tiếng là người lãnh đạo của đoàn thủy thủ Argonaut và cuộc tìm kiếm Bộ lông cừu vàng
**Thần thoại Triều Tiên** gồm các tích truyện đến từ bán đảo Triều Tiên. Dù là trong cùng một dân tộc, các thần thoại có sự khác nhau nhỏ giữa các vùng. Ví dụ như
Trong thần thoại Hy Lạp nàng **Europa** (; Greek: Εὐρώπη _Eurṓpē_) là mẹ vua Minos của Crete, một người phụ nữ danh giá vùng Phoenicia. Tên của bà được đặt cho lục địa châu
Trong thần thoại Sumer, một **_me_** (𒈨; Tiếng Sumer: me; Tiếng Akkad: paršu) là những sắc lệnh hoặc sở hữu thiêng liêng của các vị thần, là nền tảng cho các thể chế xã hội,
**Thần thoại Maya** là một phần của thần thoại Trung Mỹ và bao gồm tất cả các câu chuyện cổ của người Maya, trong đó nhân cách hóa các lực lượng của tự nhiên, thần
**Nu** (còn viết là **Nun**, trong hình dạng nam giới) hoặc **Naunet** (hình dạng nữ giới) của Ai Cập cổ đại. Tên của thần nghĩa là "Vùng nước nguyên thủy", "Vực thẳm". Vào thời Trung