✨Phê bình tiểu sử

Phê bình tiểu sử

nhỏ|269x269px|Cuốn Lives of the Poets (1779–81) của [[Samuel Johnson có thể được xem là tác phẩm đầu tiên nghiên cứu kỹ lưỡng về phê bình tiểu sử. ]] thumb|[[Hippolyte Taine là người tiên phong trong nghiên cứu văn học tiểu sử.]]

Phê bình tiểu sử là một hình thức phê bình văn học phân tích tiểu sử của một nhà văn để chỉ ra mối quan hệ giữa cuộc đời của tác giả và các tác phẩm văn học của họ. Phê bình tiểu sử thường được kết hợp với phê bình tiểu-lịch sử, một phương pháp phê bình "chủ yếu xem xét một tác phẩm văn học, nếu không muốn nói là độc quyền, là sự phản ánh cuộc đời và thời đại của tác giả".

Phương pháp phê bình lâu đời này ít nhất đã có từ thời kỳ Phục hưng, và được Samuel Johnson áp dụng rộng rãi trong Lives of the Most Eminent English Poets (1779–81) của ông.

Giống như bất kỳ phương pháp luận phê bình văn học nào, phê bình tiểu sử có thể được sử dụng một cách thận trọng và sâu sắc hoặc được sử dụng như một lối tắt bề ngoài để khai thác tác phẩm văn học theo cách riêng của nó thông qua các trường phái như chủ nghĩa hình thức. Do đó, phê bình tiểu sử thế kỷ 19 bị cái gọi là "Nhà phê bình mới" của những năm 1920 không tán thành, và họ đặt cho nó ra thuật ngữ "ngụy biện tiểu sử" để mô tả những lời phê bình đã bỏ qua nguồn gốc giàu trí tưởng tượng của văn học.

Bất chấp sự phê bình này, phê bình tiểu sử vẫn là một phương thức quan trọng để tìm hiểu các tác phẩm văn học trong suốt thế kỷ 20, đặc biệt là trong các nghiên cứu về Charles Dickens và F. Scott Fitzgerald, cùng những người khác. Phương pháp này tiếp tục được sử dụng trong việc nghiên cứu của các tác giả như John Steinbeck,

Lịch sử

Phê bình tiểu sử có thể được coi là hậu duệ của lối tư duy thịnh hành vào thế kỷ 19, chủ nghĩa thực chứng. Theo chủ nghĩa thực chứng, chỉ những sự kiện có thể quan sát được là quan trọng và cần được tính đến. Nhà triết học người Pháp Hippolyte Taine đã áp dụng các nguyên tắc của chủ nghĩa thực chứng vào việc nghiên cứu văn học trong cuốn sách Histoire de la litténtic anglaise (1863) của mình. Những ý tưởng của Tainen dần dần trở thành tiểu sử của những người theo chủ nghĩa thực chứng.

Theo chủ nghĩa thực chứng, Taine cho rằng chỉ có thể xem xét sự phù hợp về vật chất và hữu hình. Trong nghiên cứu văn học, điều này khiến các nhà nghiên cứu phải cố gắng tìm hiểu tâm hồn của các nhà văn và hoàn cảnh đã ảnh hưởng đến nó. Trong thực tế, điều này có nghĩa là nhà nghiên cứu phải tìm ra tất cả các sự kiện có thể có về tác giả và môi trường của anh ta. Tuy nhiên, nghiên cứu văn học tiểu sử cũng dựa trên quan điểm rằng tác giả luôn là một ngoại lệ sáng tạo. Trong trường hợp này, phương pháp tiểu sử xuất phát đồng thời từ cả chủ nghĩa kinh nghiệm và chủ nghĩa duy tâm, điều này làm cho nó mâu thuẫn nội bộ.

Wilhelm Scherer đã thực hiện một nghiên cứu tiểu sử về văn học được biết đến rộng rãi hơn. Ông cũng chuyển trọng tâm nghiên cứu sang tâm lý tác giả. Theo ông, sự ra đời của tác phẩm chịu ảnh hưởng của di sản gia đình, trình độ học vấn và kinh nghiệm sống của tác giả. Vào thế kỷ 19 và 20, tâm lý học ngày càng trở nên quan trọng hơn. Nó dường như giải quyết mâu thuẫn giữa chủ nghĩa kinh nghiệm và chủ nghĩa duy tâm. Tư tưởng của Tainen về các vấn đề bên ngoài đã bị gạt sang một bên. Chính trong thời gian này, ý tưởng cho rằng văn học là sự tự thể hiện cá nhân của tác giả và do đó, bằng cách nào đó, tiểu sử luôn được hình thành. Theo ý tưởng này, tác phẩm chỉ là công cụ để tìm hiểu tác giả và tính cách của ông ta.

Phê bình tiểu sử đã vấp phải sự chỉ trích gay gắt từ những năm 1960. Điều này đã được cân bằng bởi các hướng bác bỏ hoàn toàn tác giả. Tuy nhiên, có những xu hướng khác có tính đến tác giả và tác phẩm, ví dụ, dưới góc độ của thông tin tiểu sử.

Tổng quan

Phê bình tiểu sử dựa trên ý tưởng rằng một nhà văn là một cá nhân đặc biệt, người có thể đạt được điều gì đó mà người bình thường không làm được. Bằng những gì cao nhất, tác giả đã bộc lộ được những phẩm chất trong tâm hồn của con người. Bởi vì điều này, ý nghĩa của văn học được phục hồi, gắn liền với tác giả và cuộc đời của họ. Trong nghiên cứu văn học tiểu sử, các tác phẩm hư cấu được giải thích qua các giai đoạn của cuộc đời tác giả và nhân cách của họ.

Mặt khác của nghiên cứu văn học tiểu sử, một lần nữa, là các tác phẩm hư cấu được sử dụng để làm sáng tỏ danh tính của tác giả. Tuy nhiên, điều này vẫn đang được tranh luận. Câu hỏi đặt ra là: nên hướng công việc nghiên cứu vào đâu, vào chính các tác phẩm hư cấu hay cũng ở điều kiện ra đời của chúng? Trong lựa chọn thứ hai, cuộc tranh luận cũng là về việc nên nên nghiên cứu hoàn cảnh cá nhân của tác giả sâu đến mức độ nào.

Xu hướng phụ trong nghiên cứu văn học tiểu sử

Phê bình tiểu sử cũng có thể được chia thành ba khuynh hướng nhấn mạnh các vấn đề khác nhau. Tiểu sử theo chủ nghĩa thực chứng nhìn tác phẩm hư cấu thông qua bối cảnh và hoàn cảnh lịch sử của tác phẩm. Trong đó, mục tiêu là bên ngoài công việc, không giống như trong tiểu sử theo chủ nghĩa cấu trúc nơi họ đang làm việc hoặc liên kết. Tiểu sử theo trường phái cấu trúc coi tác giả chỉ là một văn bản phụ khả dĩ mà tác phẩm có thể có mối liên hệ. Tuy nhiên, về nguyên tắc, cả hai xu hướng này đều nhằm mục đích khái quát hóa một tác phẩm văn học.

Xu hướng thứ ba là tiểu sử tâm lý, tìm cách khám phá tâm trí của tác giả thông qua tác phẩm văn học. Trong đó, tác phẩm và tác giả gắn kết thành một chỉnh thể không thể tách rời, không có sự liên quan đến bối cảnh ra đời của tác phẩm. Giống như một cuốn tiểu sử theo chủ nghĩa cấu trúc, tiểu sử tâm lý phân biệt đối tượng nghiên cứu với bối cảnh lịch sử của nó.

Trường phái tiêu dao

Trong cuốn The Cambridge history of literary criticism: Classical criticism, trong một chương có tiêu đề "Phê bình tiểu sử cận kề", George Alexander Kennedy lưu ý rằng trong thời kỳ Hy Lạp hóa, "Tác phẩm của các tác giả được đọc như nguồn thông tin về cuộc sống, tính cách và sở thích của họ. Một số tài liệu này sau đó đã được các nhà bình luận và nhà phê bình khác sử dụng để giải thích các đoạn văn trong tác phẩm của họ. Quá trình này trở thành một vòng tuần hoàn trong đó, mặc dù các nhà viết tiểu sử Peripatetic sử dụng bằng chứng bên ngoài nếu có, họ không phải tiếp tục và trích xuất các đoạn văn để có dẫn chứng".

Công nhận sự khác biệt

Jackson J. Benson mô tả hình thức này như một sự "công nhận" sự khác biệt- rằng có một tác giả khác biệt về tính cách và hoàn cảnh với độc giả — dường như là một mệnh đề đơn giản. Tuy nhiên, đây là điều kiện tiên quyết cơ bản để hiểu và việc đánh giá một văn bản văn học, và điều này thường bị ngay cả các nhà phê bình văn học sành sỏi nhất phớt lờ. Việc khám phá sự khác biệt là điều mà văn học tiểu sử và phê bình tiểu sử có thể làm tốt nhất, khám phá một tác giả như một cá thể độc nhất, một khám phá đặt nền móng cho chúng ta tiếp cận để nhận ra sự độc đáo đó trước khi chúng ta có thể hiểu hết các tác phẩm của một tác giả."

Mối quan hệ với các phương thức phê bình khác

Phê bình tiểu sử có điểm chung với chủ nghĩa tân lịch sử là quan tâm đến thực tế là tất cả các tác phẩm văn học đều nằm trong bối cảnh lịch sử và tiểu sử cụ thể mà trong giai đoạn này đó chúng được tạo ra. Phê bình tiểu sử, cũng giống như chủ nghĩa tân lịch sử, bác bỏ quan điểm cho rằng nghiên cứu văn học nên được giới hạn trong các đặc điểm bên trong hoặc hình thức của một tác phẩm văn học, và khẳng định rằng nó bao gồm một cách thích hợp kiến ​​thức về bối cảnh mà tác phẩm được tạo ra. Phê bình tiểu sử có một mối quan hệ không rõ ràng với chủ nghĩa lãng mạn. Người ta thường cho rằng phương thức nyaf là sự phát triển tiếp nối từ chủ nghĩa lãng mạn, nhưng nó cũng đối lập với khuynh hướng lãng mạn khi xem văn học như thể hiện một sự siêu việt "phổ quát" đối với những điều kiện cụ thể của nguồn gốc của nó.

Thư mục

👁️ 0 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
nhỏ|269x269px|Cuốn _Lives of the Poets_ (1779–81) của [[Samuel Johnson có thể được xem là tác phẩm đầu tiên nghiên cứu kỹ lưỡng về phê bình tiểu sử. ]] thumb|[[Hippolyte Taine là người tiên phong trong
phải|nhỏ|280x280px| _Khỉ đánh giá Nghệ thuật_, 1889, Gabriel von Max **Phê bình nghệ thuật** là thảo luận hoặc đánh giá về nghệ thuật thị giác. Các nhà phê bình nghệ thuật thường chỉ trích nghệ
**Phê bình văn học** là sự phán đoán, bình phẩm, đánh giá và giải thích tác phẩm văn học, đồng thời kèm theo việc phán đoán, bình luận, giải thích, đánh giá những hiện tượng
**Phê bình** hay **chỉ trích** là việc đánh giá khả năng và lỗi lầm của một cái gì đó hoặc ai đó. nhỏ|_Crítica_, tranh khắc của Julio Ruelas, ca. 1907 Phê bình là một bài
**Hiệp hội phê bình phim Georgia** (tên gốc tiếng Anh: **Georgia Film Critics Association**), hay **GAFCA**, là tổ chức gồm các nhà phê bình điện ảnh chuyên nghiệp đến từ bang Georgia, Hoa Kỳ. Việc
**Ngô Phương Lan** (sinh năm 1963) là nhà phê bình điện ảnh và từng là Cục trưởng Cục Điện ảnh Việt Nam. Bà được trao tặng Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật
**Ủy ban Quốc gia về phê bình điện ảnh** là một cơ quan được thành lập năm 1909 tại Thành phố New York, 13 năm sau khi phim điện ảnh ra đời, để phản đối
**_De vita Caesarum_** (tiếng Latinh, tạm dịch: _Cuộc đời của các Hoàng đế_) còn gọi là **_Tiểu sử 12 hoàng đế_**, là một chuỗi tiểu sử của Julius Caesar và 11 vị hoàng đế đầu
nhỏ| Tập thứ ba của phiên bản 1727 của [[Plutarchus|Lutarch 's _Cuộc đời các danh nhân Hy Lạp và La Mã_ được Jacob Tonson in ấn ]] **Tiểu sử** là một mô tả chi tiết
**Phim tiểu sử** ( hoặc _biopic_ ) là một bộ phim kịch hóa cuộc đời của một hoặc nhiều nhân vật phi hư cấu hoặc có thật trong lịch sử. Những bộ phim kể trên
là một giải thưởng điện ảnh của Nhật Bản, được tổ chức bởi Tổ chức Giải thưởng phê bình phim Nhật Bản. ## Tổng quan Sau Giải thưởng của Hiệp hội phê bình phim New
Việt sử tiêu án là tác phẩm phê bình lịch sử, do Ngọ Phong Ngô Thời Sỹ 1726 - 1780 viết. Tác phẩm nêu lên những nghi vấn và quan điểm về những nghi án
Việt sử tiêu án là tác phẩm phê bình lịch sử, do Ngọ Phong Ngô Thời Sỹ 1726 - 1780 viết. Tác phẩm nêu lên những nghi vấn và quan điểm về những nghi án
nhỏ|Sư phạm phê phán **Sư phạm phê phán** là một phương pháp giảng dạy nhằm giúp người học đặt câu hỏi đối với và thách thức lại sự thống trị, và những niềm tin và
**_Chiến tranh và hòa bình_** (tiếng Nga: _Война и мир_) là một tiểu thuyết của Lev Nikolayevich Tolstoy, được xuất bản rải rác trong giai đoạn 1865–1869. Tác phẩm được xem là thành tựu văn
**Tập Cận Bình** (giản thể: 习近平; phồn thể: 習近平; bính âm: _Xí Jìnpíng_; phát âm: [ɕǐ tɕînpʰǐŋ], sinh ngày 15 tháng 6 năm 1953) là một chính trị gia người Trung Quốc. Ông hiện đang
Cuốn sách này được in theo bản in lần đầu năm 1933 của Nam Kỳ Thư Quán, giữ nguyên chính tả theo bản in đó. Bởi đây là cuốn sách phê bình văn học đầu
Trong các bộ phận của khoa nghiên cứu văn học của Việt Nam, có lẽ lý luận và phê bình văn học là lĩnh vực có nhiều thay đổi rõ rệt nhất. Quyển sách Lý
Viết khi tâm đắc được chính tác giả, nhà nghiên cứu phê bình Văn Giá giới thiệu là một mẹt hàng xén - nơi tập hợp những chắt lọc tinh hoa và tâm đắc trong
Viết khi tâm đắc được chính tác giả, nhà nghiên cứu phê bình Văn Giá giới thiệu là một mẹt hàng xén - nơi tập hợp những chắt lọc tinh hoa và tâm đắc trong
**Thụy Khuê** tên thật là Vũ Thị Tuệ sinh năm 1944 tại làng Doanh Châu, xã Hải Đông, huyện Hải Hậu, tỉnh Nam Định, là một nhà báo, một nhà biên khảo và một nhà
**Lý thuyết Chủng tộc Phê phán** (, **CRT**) là một tổ chức học thuật pháp lý và một phong trào học thuật của các học giả và nhà hoạt động dân quyền ở Hoa Kỳ
**Lịch sử anime** khởi nguồn vào đầu thế kỷ 20, khi Nhật Bản tiếp thu những kỹ thuật hoạt hình của phương Tây, với những tác phẩm được phát hiện sớm nhất có thể tính
Giáo sư triết học, Nhà giáo Nhân dân **Nguyễn Đức Bình** (9 tháng 9 năm 1927 – 31 tháng 1 năm 2019) là một trong những nhà lý luận chính trị của Đảng Cộng sản
**_Cuộc đua lịch sử_** (tiếng Anh: _Ford v Ferrari, Le Mán '66_ tại một số khu vực ở châu Âu) là một bộ phim chính kịch, thể thao của Hoa Kỳ ra mắt năm 2019,
**Sư tử, đại bàng và gà gô** (tiếng Nga: _Львы, орлы и куропатки_), hay **Người đàn bà tôn sùng** (tiếng Nga: _Поклонница_) là một bộ phim về cuộc đời nhà văn Anton Chekhov của đạo
**Cà phê** (bắt nguồn từ tiếng Pháp: _café_ [/kafe/]) là một loại thức uống được ủ từ hạt cà phê rang, lấy từ quả của cây cà phê. Các giống cây cà phê được bắt
**Tiếu ngạo giang hồ** được coi là một trong những tiểu thuyết đặc sắc nhất của Kim Dung, với nhiều thành công về nội dung, cốt truyện, thủ pháp văn học. _Tiếu ngạo giang hồ_
**Sự can thiệp quân sự của nước ngoài vào Nga** () bao gồm một loạt các cuộc viễn chinh quân sự đa quốc gia bắt đầu từ năm 1918. Động lực ban đầu đằng sau
**_Lâu đài bay của pháp sư Howl_** (tiếng Nhật: ハウルの動く城, Hepburn: _Hauru no Ugoku Shiro_, tiếng Anh: **_Howl's Moving Castle_**), hay **_Lâu đài di động của Howl_**, là một bộ phim điện ảnh hoạt hình
là một bộ manga do Arakawa Hiromu sáng tác kiêm minh họa. Thế giới trong _Cang giả kim thuật sư_ được xây dựng theo phong cách châu Âu thời cách mạng công nghiệp. Bộ truyện
**Pierre Bayard** (sinh năm 1954) là một tác giả, giáo sư văn học, nhà tâm lý học người Pháp. ## Tiểu sử Pierre Bayard sinh năm 1954, hiện là giáo sư văn chương ở [http://www2.univ-paris8.fr/litteraturefrancaise/
**_Chiến tranh giữa các vì sao: Tập III – Sự báo thù của người Sith_**) (tựa gốc tiếng Anh: **_Star Wars: Episode III – Revenge of the Sith_**) là một bộ phim không gian sử
**Lịch sử Bỉ** có từ trước khi thành lập nước Bỉ hiện đại năm 1830. Lịch sử Bỉ đan xen với lịch sử các nước láng giềng là Hà Lan, Đức, Pháp và Luxembourg. Trong
**Cuộc biểu tình tại Quảng trường Thiên An Môn**, ở Trung Quốc được gọi là **Sự cố ngày 4 tháng 6** (), là các cuộc biểu tình do sinh viên lãnh đạo được tổ chức
**Lịch sử tư tưởng kinh tế** là lịch sử của các nhà tư tưởng và học thuyết kinh tế chính trị và kinh tế học từ thời cổ đại đến ngày nay. Lịch sử tư
**Trần Đình Sử** (sinh ngày 10 tháng 8 năm 1940) là một giáo sư, tiến sĩ lý luận văn học, Nhà giáo Nhân dân, giảng viên Đại học Sư phạm Vinh, Đại học Sư phạm
**Vladimir Ilyich Lenin** (tên khai sinh: **Vladimir Ilyich Ulyanov**; – 21 tháng 1 năm 1924) là một nhà cách mạng, nhà chính trị và lý luận chính trị người Nga. Ông là người sáng lập
Lịch sử của nước Nga, bắt đầu từ việc người Slav phương Đông tái định cư ở Đồng bằng Đông Âu vào thế kỷ thứ 6-7, những người sau đó được chia thành người Nga,
**Chiến tranh Thái Bình Dương** là một phần của Chiến tranh thế giới lần thứ hai diễn ra trên Thái Bình Dương, các hòn đảo thuộc Thái Bình Dương và vùng Đông Á, Đông Nam
Quân kỳ của Quân đội Đức quốc xã**Lịch sử quân sự Đức trong Chiến tranh thế giới thứ hai** bắt đầu từ quân số 100.000 do Hòa ước Versailles hạn chế, không được quyền có
Bài viết này trình bày chi tiết về **lịch sử của Lào kể từ sau năm 1945**. ## Thế chiến 2 Xứ ủy Ai Lao, phân bộ của Đảng Cộng sản Đông Dương được thành
**Lịch sử của Azerbaijan** là lịch sử của người Azerbaijan và các khu vực liên quan đến lịch sử, dân tộc và địa lý của người Azerbaijan. Dưới sự cai trị của Media và Ba
Bài **Lịch sử Israel** này viết về lịch sử quốc gia Israel hiện đại, từ khi được tuyên bố thành lập năm 1948 cho tới tới hiện tại. Nền độc lập của Nhà nước Israel
**_Đấu trường sinh tử_** (nguyên tác: _The Hunger Games_, hay "Trò chơi đói khổ") là một tiểu thuyết giả tưởng cho thanh thiếu niên của nhà văn và nhà viết kịch truyền hình người Mỹ
QUYỀN LỢI CỦA KHÁCH HÀNG: - Hàng gửi trực tiếp từ kho công ty tại Tân Thành- Vụ Bản- Nam Định. - Ngày sản xuất luôn luôn mới, hàng sẵn có. - Được dược sĩ
**Tiểu thuyết** (chữ Hán: 小說) là một thể loại văn xuôi có hư cấu, thông qua nhân vật, hoàn cảnh, sự việc để phản ánh bức tranh xã hội rộng lớn và những vấn đề
**_Wonder Woman: Nữ thần chiến binh_** (tên gốc tiếng Anh: **_Wonder Woman_**) là một bộ phim siêu anh hùng của Mỹ dựa trên nhân vật cùng tên của DC Comics. Phim được phân phối bởi
**Lịch sử New Zealand** truy nguyên từ ít nhất 700 năm trước khi người Polynesia khám phá và định cư tại đây, họ phát triển một văn hóa Maori đặc trưng. Nhà thám hiểm người
**_Tú tháp dã sử_** (, tạm dịch _Chuyện chiếc giường thêu_), dịch sang tiếng Anh thành **_The Embroidered Couch_**, là tiểu thuyết khiêu dâm do nhà viết kịch Lã Thiên Thành () sáng tác vào