✨Nguyễn Thiên Phụng

Nguyễn Thiên Phụng

Nguyễn Thiên Phụng (sinh ngày 03 tháng 04 năm 1993) 🥋 là vận động viên quyền Taekwondo xuất sắc của đội tuyển Việt Nam, đã cống hiến rất nhiều thành tích cho thể thao nước nhà và đội TaekwondoThành phố Hồ Chí Minh. Anh đã giành được 7 lần vô địch thế giới 🌍 và đạt được thành tích ấn tượng tại 5 kỳ SEA Games liên tiếp (2015, 2017, 2019, 2022, 2023), với 2 huy chương vàng 🥇, 2 huy chương bạc 🥈 và 1 huy chương đồng 🥉. Thêm vào đó, anh còn giành huy chương đồng tại 🥉 Á Vận Hội lần thứ 29 (Asian Games) tại Indonesia.

Năm 2020, khi mới 27 tuổi, Nguyễn Thiên Phụng đã xuất sắc đạt chứng nhận huyền đai Lục đẳng (6 đẳng) 🥋 từ Liên đoàn Taekwondo Việt Nam.

Tiểu sử

Nguyễn Thiên Phụng sinh ra, lớn lên và hiện đang sinh sống, học tập tại Thành phố Hồ Chí Minh – nơi đã nuôi dưỡng đam mê Taekwondo trong anh từ khi mới lên 7 tuổi. Ban đầu, Taekwondo đến với Phụng như một cách rèn luyện sức khỏe, tăng cường thể lực cho một cậu bé hiếu động. Nhưng rồi, qua từng buổi tập, từng lần đổ mồ hôi trên sàn võ, niềm yêu thích ấy lớn dần lên lúc nào không hay.

Năm 2002, Phụng lần đầu tham gia thi đấu đối kháng tại giải học sinh cấp quận và bất ngờ giành được thành tích cao. Từ cột mốc đó, anh được tuyển chọn vào đội tuyển Taekwondo của Câu lạc bộ Quận 3. Suốt 5 năm gắn bó, anh chinh chiến ở đủ các nội dung – đối kháng cá nhân, đối kháng đồng đội, quyền đồng đội – và mang về nhiều huy chương ở các giải Trẻ, Học sinh, Nhi đồng cấp thành phố.

Năm 2008, Phụng chuyển sang sinh hoạt tại Câu lạc bộ Quận 4, nơi tiếp tục là bệ phóng để anh phát triển cả hai mảng: quyền thuật và đối kháng. Một năm sau, vào năm 2009, anh đánh dấu bước ngoặt mới trong sự nghiệp khi giành Huy chương bạc tại Giải Trẻ Taekwondo Đông Nam Á tổ chức tại Việt Nam – cũng là tấm huy chương quốc tế đầu tiên trong hành trình thi đấu của anh.

Từ thời điểm đó, Phụng quyết định tập trung hoàn toàn vào nội dung quyền, để rồi từng bước khẳng định mình ở sân chơi trong nước lẫn quốc tế, với tâm thế của một người đã chọn đi đường dài bằng tất cả đam mê và nỗ lực không ngừng nghỉ.

Sự nghiệp

Năm 2009, đánh dấu bước ngoặt quan trọng trong hành trình Taekwondo của Nguyễn Thiên Phụng. Dưới sự phát hiện và dìu dắt tận tâm của Huấn luyện viên Nguyễn Thanh Huy, một trong những người có công lớn trong việc xây dựng nền móng cho đội tuyển quyền Taekwondo Việt Nam, Thiên Phụng chính thức được chọn vào đội hình trẻ – mở ra cánh cửa đầu tiên bước vào con đường thi đấu chuyên nghiệp.

Ngay trong lần tham dự đấu trường quốc tế đầu tiên, Nguyễn Thiên Phụng đã thể hiện tiềm năng nổi bật khi cùng các đồng đội Lê Hiếu Nghĩa và Lê Thanh Trung giành Huy chương đồng nội dung quyền đồng đội nam tại Giải Trẻ Taekwondo Đông Nam Á, được tổ chức tại Việt Nam. Thành tích này không chỉ là lời khẳng định cho tài năng trẻ đang lên mà còn là minh chứng cho những nỗ lực không ngừng nghỉ trong quá trình huấn luyện nghiêm túc và bền bỉ.

Tiếp nối đà phát triển, năm 2010, Nguyễn Thiên Phụng tiếp tục để lại dấu ấn khi kết hợp cùng vận động viên Châu Tuyết Vân – người sau này trở thành một trong những bạn đồng hành thân thiết và ăn ý nhất của anh – để mang về Huy chương bạc tại Đại hội Thể thao Toàn quốc. Đây là đấu trường quy mô cấp quốc gia, nơi quy tụ những vận động viên xuất sắc nhất từ khắp các tỉnh, thành.

Với những thành tích ấn tượng trong giai đoạn đầu sự nghiệp, Nguyễn Thiên Phụng chính thức được tuyển chọn vào đội tuyển Taekwondo Thành phố Hồ Chí Minh – bước tiến quan trọng đặt nền tảng vững chắc cho những cột mốc rực rỡ sau này của anh trên đấu trường khu vực và thế giới.

Năm 2012, Nguyễn Thiên Phụng lần đầu tiên bước ra ánh sáng trên đấu trường quốc tế khi cùng các đồng đội Lê Thanh Trung và Nguyễn Trương Phước Đại giành Huy chương vàng nội dung đồng đội nam tại ''Giải Vô địch Taekwondo Quân sự Thế giới. Hình ảnh Phụng bật khóc sau phần thi – vừa tiếc nuối, vừa day dứt – đã khiến không ít người hâm mộ xúc động. Đó là khoảnh khắc chứng minh rằng thể thao không chỉ là chiến thắng, mà còn là những bài học sâu sắc về bản lĩnh và lòng kiên cường.

Với phương châm sống và thi đấu: “Thắng không kiêu, bại không nản”, Nguyễn Thiên Phụng không để thất bại khiến mình gục ngã. Anh tiếp tục miệt mài rèn luyện và hoàn thiện bản thân. Năm 2015, tại Đại hội Thể thao Sinh viên Thế giới (Universiade) tại Hàn Quốc, nơi họ mang về Huy chương bạc nội dung quyền đồng đội sáng tạo – minh chứng cho đẳng cấp và sự ổn định của đội tuyển Taekwondo Việt Nam trên đấu trường thế giới.

Mở đầu năm 2017, Nguyễn Thiên Phụng cùng Ngô Thị Thùy Dung đã ghi dấu ấn tại Giải Vô địch Kỹ thuật Taekwondo mở rộng (Open) tổ chức tại France tổ chức ở Campuchia, anh tiếp tục mang về tấm Huy chương vàng cùng Phạm Quốc Việt, Nguyễn Trọng Phúc ở nội dung quyền tiêu chuẩn đồng đội nam và tiếp tục khẳng định vị thế vững chắc của nội dung đồng đội nam trong đấu trường Đông Nam Á.

Năm 2023, tại SEA Games 32

Đây là lần thứ hai liên tiếp Phụng giành Huy chương Vàng tại SEA Games, đánh dấu bước tiến vững chắc trong sự nghiệp thi đấu của anh và góp phần khẳng định vị thế vững chắc của nội dung đồng đội nam trong đấu trường Đông Nam Á

Năm 2024, tại Giải vô địch quyền Taekwondo Thế Giới tổ chức ở Hồng Kông, Nguyễn Thiên Phụng cùng đồng đội Châu Tuyết Vân đã xuất sắc giành Huy chương Vàng ở nội dung đôi nam nữ nhóm tuổi U50. Cặp đôi đạt điểm trung bình 9,010, vượt qua đối thủ đến từ Đan Mạch để mang về tấm HCV thứ ba cho đội tuyển Việt Nam tại giải đấu này

Tham khảo

Liên kết ngoài

Thể loại:Sinh năm 1993 Thể loại:Nhân vật còn sống Thể loại:Vận động viên Taekwondo Việt Nam

👁️ 0 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
**Nguyễn Thiên Phụng** (sinh ngày 03 tháng 04 năm 1993) 🥋 là vận động viên quyền Taekwondo xuất sắc của đội tuyển Việt Nam, đã cống hiến rất nhiều thành tích cho thể thao nước
**Nguyễn Thiện Kế** (1849-1937) tên tự là **Trung Khả**, hiệu **Đường Vân** hay **Nễ Giang**, còn được gọi là **Huyện Nẻ** hay **Huyện Móm**, là 1 chỉ huy của khởi nghĩa Bãi Sậy trong phong
**Nguyễn Thiện Thuật** (1844-1926), tên tự là **Mạnh Hiếu**, còn gọi là **Tán Thuật** (do từng giữ chức Tán tương), lãnh tụ cuộc khởi nghĩa Bãi Sậy, một trong các cuộc khởi nghĩa của phong
**Nguyên Thiên Thuận Đế** (tiếng Hoa: 元天顺帝; 1320-1328) tên thật là **Bột Nhi Chỉ Cân A Tốc Cát Bát** (孛兒只斤阿剌吉八; Borjigit Arigabag), Hoàng đế thứ 7 của nhà Nguyên trong lịch sử Trung Quốc và
**Nguyễn Thiện** (1420 - 1481) là một vị quan thời Lê sơ trong lịch sử Việt Nam. ## Hành trạng Nguyễn Thiện sinh năm Canh Tí (1420), quê ở trang Nguyên Xá, huyện Thiên Phúc,
**Nhà Nguyễn** (chữ Nôm: 茹阮, chữ Hán: 阮朝; Hán-Việt: _Nguyễn triều_) là triều đại quân chủ cuối cùng trong lịch sử Việt Nam. Nhà Nguyễn được thành lập sau khi
nhỏ|phải|Tranh vẽ phúng dụ về sự giàu có **Phúng dụ** hay **nói bóng** hoặc **ám chỉ**, là một biện pháp chuyển nghĩa trong nghệ thuật ngôn từ; một kiểu hình tượng, một nguyên tắc tư
**Nguyễn Hoàn** (Chữ Hán: 阮俒; 1713–1792) tự là Thích Đạo, là đại thần, nhà Sử học và nhà Thơ thời Lê trung hưng trong lịch sử Việt Nam. ## Sự nghiệp Nguyễn Hoàn là con
**Thọ Xuân Vương** (chữ Hán: 壽春王; 5 tháng 8 năm 1810 - 5 tháng 11 năm 1886), biểu tự **Minh Tỉnh** (明靜), hiệu **Đông Trì** (東池), là hoàng tử nhà Nguyễn, một hoàng thân có
**Nguyễn Quang Bích** (chữ Hán: 阮光碧, 1832 – 1890), còn có tên là **Ngô Quang Bích**, tự **Hàm Huy**, hiệu **Ngư Phong**; là quan nhà Nguyễn, nhà thơ và là lãnh tụ cuộc khởi nghĩa
**Nguyễn An** (chữ Hán: 阮安, ?-1453), còn gọi là **A Lưu** (chữ Hán: 阿留), là một kiến trúc sư người Việt đầu thế kỷ 15. Một số nguồn tin cho rằng ông là một trong
**Thiền phái Trúc Lâm ** (zh. 竹林禪派) là một tông phái của Thiền tông Việt Nam, hình thành từ thời nhà Trần, do Vua Trần Nhân Tông sáng lập. Trúc Lâm vốn là hiệu của
Nhà thơ Tuân Nguyễn (1933-1983) **Tuân Nguyễn** (1933-1983) là một thi sĩ, nghệ sĩ ngâm thơ, dịch giả Việt Nam. Dù được xem là người _"...không có cống hiến gì đặc biệt"_, tuy nhiên ông
**Nguyên Huệ Tông** (chữ Hán: 元惠宗; 25 tháng 5, 1320 – 23 tháng 5, 1370), tên thật là **Thỏa Hoan Thiết Mộc Nhĩ** (妥懽貼睦爾; ), Hãn hiệu **Ô Cáp Cát Đồ hãn** (烏哈噶圖汗; ), là
**[https://lvt.edu.vn/nguyen-lan-dung/ Nguyễn Lân Dũng]**, sinh năm 1938 là một giáo sư tiến sĩ sinh học, Nhà giáo Nhân dân của Việt Nam. Công tác chính của ông là giảng dạy và nghiên cứu tại Viện
**Thiện nhượng** (_chữ Hán_: 禪讓) có nghĩa là _nhường lại ngôi vị_, được ghép bởi các cụm từ **Thiện vị** và **Nhượng vị**, là một phương thức thay đổi quyền thống trị của những triều
**Phaolô Nguyễn Văn Bình** (1 tháng 9 năm 1910 – 1 tháng 7 năm 1995) là một giám mục Công giáo Rôma người Việt Nam. Ông nguyên là Tổng giám mục Tiên khởi của Tổng
**Nguyễn Trung Trực** (chữ Hán: 阮忠直; 1838 – 1868) là thủ lĩnh phong trào khởi nghĩa chống Pháp vào cuối thế kỷ 19 ở Nam Bộ Việt Nam. ## Thân thế và sự nghiệp ###
**Nguyễn Đình Khôi** (sinh ngày 01 tháng 05 năm 1998) là một vận động viên Taekwondo Việt Nam. Anh là thành viên đội tuyển Taekwondo Việt Nam. ## Tiểu sử ## Sự nghiệp Trần Hồ
thumb|Mỹ Lương Công chúa, húy là [[Nguyễn Phúc Tốn Tùy|Tốn Tùy - chị gái Vua Thành Thái, và hai nữ hầu.]] **Hậu cung nhà Nguyễn** là quy định và trật tự của hậu cung dưới
**Phan Đình Phùng** (chữ Hán: 潘廷逢; 18471896), hiệu **Châu Phong** (珠峰), tự **Tôn Cát**, là một nhà cách mạng Việt Nam, lãnh đạo của cuộc khởi nghĩa Hương Khê chống lại thực dân Pháp trong
**Nguyễn Cảnh Hoan** (阮景節 1521-1576) là tướng nhà Lê trung hưng trong lịch sử Việt Nam, có tài liệu chép là Nguyễn Cảnh Mô, Trịnh Mô, Nguyễn Hoan tước Tấn Quận công, giữ chức Binh
**Phùng Quán** (1932–1995) là một nhà thơ, nhà văn Việt Nam, được truy tặng Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật vào năm 2007. ## Tiểu sử Phùng Quán sinh tháng 1 năm
**Võ Tắc Thiên** (chữ Hán: 武則天, 624 - 16 tháng 12, 705) hay **Vũ Tắc Thiên**, thường gọi **Võ hậu** (武后) hoặc **Thiên hậu** (天后), là một phi tần ở hậu cung của Đường Thái
**Phùng Khắc Khoan** (chữ Hán: 馮克寬;1528-1613), tự là **Hoằng Phu**, hiệu là **Nghị Trai**, **Mai Nham Tử**, tục gọi là **Trạng Bùng** (mặc dù chỉ đỗ Nhị giáp tiến sĩ, tức Hoàng giáp); là quan
**Năm phụng vụ** (hay còn gọi là Lịch Kitô giáo) là chu kỳ thời gian xác định bằng các mùa phụng vụ với những nghi thức và lễ hội đặc trưng của Kitô giáo, được
**Bartôlômêô Nguyễn Sơn Lâm** (1929–2003) là một Giám mục Giáo hội Công giáo Roma người Việt Nam. Ông từng giữ chức Giám mục chính tòa ở Giáo phận Thanh Hóa và Giáo phận Đà Lạt.
**Emmanuel Nguyễn Hồng Sơn** (sinh ngày 2 tháng 1 năm 1952) là một giám mục Công giáo người Việt, hiện là giám mục chính tòa của Giáo phận Bà Rịa và Chủ tịch Uỷ ban
**Thái Nguyên** là một tỉnh thuộc vùng Đông Bắc Bộ, Việt Nam. Trung tâm hành chính của tỉnh là phường Phan Đình Phùng, cách trung tâm Hà Nội khoảng 70 km. Năm 2025, hai tỉnh Thái
**Thái Nguyên** là thành phố tỉnh lỵ cũ của tỉnh Thái Nguyên, nằm bên bờ sông Cầu, là một trong những thành phố lớn ở miền Bắc Việt Nam. Thành phố Thái Nguyên là trung
**Đại Thiện** (; ; 19 tháng 8 năm 1583 – 25 tháng 11 năm 1648) là một hoàng thân Mãn Châu và chính trị gia có ảnh hưởng của nhà Thanh trong thời gian khai
**Nguyễn Bỉnh Khiêm** (chữ Hán: 阮秉謙; 13 tháng 5 năm 1491 – 28 tháng 11 năm 1585), tên huý là **Văn Đạt** (文達), tự là **Hanh Phủ** (亨甫), hiệu là **Bạch Vân am cư sĩ**
**Phụng Dương Công chúa** (chữ Hán: 奉陽公主; 1244 - 1291) là một nữ quý tộc, một Công chúa nhà Trần. Tuy có danh vị Công chúa nhưng bà không phải là một hoàng nữ mà
**Nguyễn Thân** (chữ Hán: 阮紳, 1854–1914), biểu tự **Thạch Trì** (石池), là võ quan nhà Nguyễn dưới triều vua Đồng Khánh, từng phối hợp với thực dân Pháp đàn áp các cuộc khởi nghĩa trong
phải|2 bộ Mãng Bào và mũ Kim Quan làm triều phục của công hầu thời Nguyễn, Bảo tàng lịch sử Việt Nam, Hà Nội. Trong suốt hơn 140 năm tồn tại (1802-1945) với 13 đời
**Ngũ Phụng Tề Phi** (_五鳳齊飛, Năm con chim phượng hoàng cùng bay_) là một danh xưng dùng để chỉ 5 người đồng hương cùng đỗ đại khoa trong cùng một khoa thi. Ở Việt Nam,
**Anphong Nguyễn Hữu Long** (sinh ngày 25 tháng 1 năm 1953) là một giám mục Công giáo người Việt Nam. Ông hiện đảm nhận vai trò giám mục chính tòa Giáo phận Vinh, 2016 –
**Khu di chỉ khảo cổ Phùng Nguyên** nằm ven sông Thao thuộc làng Phùng Nguyên, xã Phùng Nguyên, huyện Lâm Thao, tỉnh Phú Thọ, Việt Nam, là di chỉ khảo cổ tiêu biểu của nền
**Phùng Bạt** () (?-430), tên tự **Văn Khởi** (文起), biệt danh **Khất Trực Phạt** (乞直伐), gọi theo thụy hiệu là **(Bắc) Yên Văn Thành Đế** ((北)燕文成帝), là một hoàng đế của nước Bắc Yên thời
**Giuse Nguyễn Phụng Hiểu** (1921 – 1992) là một Giám mục của Giáo hội Công giáo tại Việt Nam. Ông nguyên là Giám mục chính tòa của Giáo phận Hưng Hóa trong khoảng thời gian
**Cuộc nổi dậy Tạ Văn Phụng**, hay còn gọi là **Cuộc bạo loạn ven biển** hoặc **Nạn giặc biển**; là cuộc nổi dậy do Tạ Văn Phụng lãnh đạo chống lại triều đình nhà Nguyễn
**Giuse Nguyễn Chí Linh** (sinh ngày 22 tháng 11 năm 1949) là một giám mục Công giáo Rôma người Việt Nam, ông từng đảm trách vai trò Tổng giám mục Tổng giáo phận Huế và
Khái niệm về một **Đấng Tối cao** hay **Thượng đế** là đa dạng, với các tên gọi khác nhau phụ thuộc vào cách nhìn nhận của con người về vị thần này, từ Trimurti của
phải **Nguyễn Bá Nghi** (阮伯儀, 1807-1870), hiệu là **Sư Phần**, là một đại thần nhà Nguyễn trong lịch sử Việt Nam. Ông được nhiều người biết đến từ khi được cử vào Nam thay thế
**Nguyễn Phúc Thuần** (1754 - 1777, ở ngôi 1765 - 1777), hay **Nguyễn Duệ Tông**, **Định Vương** còn có tên khác là **Nguyễn Phúc Hân**, là người cai trị thứ 9 của chính quyền Chúa
**Nguyễn Trường Tộ** (chữ Hán: 阮長祚, 1830? – 1871), còn được gọi là **Thầy Lân**, là một danh sĩ, kiến trúc sư, và là nhà cải cách xã hội Việt Nam ở thế kỷ 19.
**Nguyễn Tiểu Thất** (阮小七, Ruǎn Xiǎoqī) là một nhân vật hư cấu trong tiểu thuyết _Thủy Hử_ của nhà văn Thi Nại Am. Ông là em út trong ba anh em họ Nguyễn (Nguyễn Thị
nhỏ|phải|Bửu tỷ của vua Gia Long **Bửu tỷ triều Nguyễn** hay **bảo tỷ triều Nguyễn** là loại ấn tín của Hoàng đế, tượng trưng cho Đế quyền của các vị vua triều Nguyễn. Bửu tỷ
:_Để tránh nhầm lẫn với một hoàng tử con vua Minh Mạng có cùng tên gọi, xem Nguyễn Phúc Miên Bảo (sinh 1835)._ **Nguyễn Phúc Miên Bảo** (về sau đọc trại thành **Bửu**) (chữ Hán:
**Nguyễn Xuân Thục** (chữ Hán: 阮旾俶,; 1762 - 1827), người huyện Quảng Phúc (hay _Quảng Phước_, nay thuộc thị xã Ninh Hòa, tỉnh Khánh Hòa) từng làm Phó sứ Sơn Lăng lo việc xây cất