Nghị viện Liban ( Majlis an-Nuwwab; ) là cơ quan lập pháp cao nhất của nước Cộng hòa Liban. Có 128 nghị sĩ được bầu trong nhiệm kỳ 4 năm theo các khu vực bầu cử, phân bổ cho các Kitô hữu và các tín đồ Hồi giáo khác nhau tại Liban. Nghị viện Liban được bầu theo hệ thống phổ thông đầu phiếu dành cho người trưởng thành. Quyền hạn chính của nó là bầu tổng thống, phê chuẩn nội các chính phủ (được bổ nhiệm bởi tổng thống và chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng, cùng với sự tin tưởng của đa số nghị viện), và phê duyệt luật và chi tiêu.
Vào ngày 15 tháng 5 năm 2013, nghị viện Liban kéo dài nhiệm kỳ thêm 17 tháng, do bế tắc về luật bầu cử. Và vào ngày 5 tháng 11 năm 2014, nghị viện mở rộng nhiệm kỳ thêm một lần nữa, với thời gian là 31 tháng, cho đến ngày 20 tháng 6 năm 2017. Đến ngày 16 tháng 6 năm 2017, nghị viện đã nhất trí mở rộng nhiệm kỳ thêm 11 tháng nữa để chuẩn bị cho một cuộc bầu cử với luật bầu cử được cải cách nhiều.
Tòa nhà nghị viện
Tòa nhà nghị viện được thiết kế bởi Mardiros Altounian, cũng là kiến trúc sư của tháp đồng hồ Étoile. Tòa nhà được hoàn thành năm 1934 dưới thời ủy trị Pháp. Nó theo lối kiến trúc truyền thống Liban, lối kiến trúc của cung điện Emirs ở dãy núi Chouf. Ông cũng lấy cảm hứng từ phong cách Orient phát triển ở Paris, Istanbul, Cairo vào đầu thế kỷ 20. Tòa nhà kết hợp thiết kế Beaux-Arts với các yếu tố lấy từ truyền thống kiến trúc địa phương, bao gồm cả cửa sổ vòm đôi. Mặt tiền được lát đá vôi, được trang trí bởi các tấm trần, các lỗ cong, và một khung bê tông cốt thép đường kính 20 mét bao quanh phòng họp. Nó đại diện cho một thành tựu kỹ thuật chính vào thời điểm đó.
Phân bổ số ghế
Một điều độc đáo trong nghị viện Liban là nguyên tắc phân bổ ghế dựa trên tôn giáo: mỗi cộng đồng tôn giáo đều có một số đại diện trong nghị viện. Trong các cuộc bầu cử được tổ chức từ năm 1932 đến năm 1972 (cuộc bầu cử cuối cùng được tổ chức trước nội chiến Liban), ghế được phân bổ giữa Kitô hữu và Hồi giáo theo tỉ lệ 6:5 nghiêng về Kitô hữu, với tỉ lệ của mỗi tôn giáo dựa trên cuộc điều tra dân số năm 1932. Vào những năm 1960, người Hồi giáo không hai lòng với hệ thống này vì cho rằng họ có tỉ lệ sinh và nhập cư cao hơn so với các Kitô hữu nên chắc chắn vào thời điểm này, Hồi giáo đang chiếm đa số so với Kitô hữu, bởi vậy mà hệ thống phải ngược lại với ban đầu. Các chính khách Cơ đốc giáo không muốn hủy bỏ hay thay đổi hệ thống, tuy nhiên, nó là một yếu tố trong cuộc nội chiến kéo dài từ năm 1975 đến năm 1990. Hiệp định Taif năm 1989 giúp kết thúc cuộc chiến, đã quy định lại hệ thống để tạo ra sự công bằng giữa Cơ đốc giáo và Hồi giáo với mỗi tôn giáo có 64 trong tổng số 128 ghế. Hiện nay, Hồi giáo đang chiếm đa số tại Liban, Cơ đốc giáo chiếm 40,5% dân số Liban.
Dù vậy, tất cả ứng cử viên, bất kể tôn giáo của họ, đều được bầu bởi phổ thông đầu phiếu, buộc các chính trị gia phải tìm kiếm sự ủng hộ từ bên ngoài cộng đồng tôn giáo của họ, trừ khi cộng đồng của họ chiếm đa số.
Những thay đổi bởi Hiệp định Taif được trình bày ở bảng dưới:
Chủ tịch Nghị viện
Chủ tịch Nghị viện theo quy định là một tín đồ Hồi giáo Shia, được bầu với nhiệm kỳ 4 năm. Trước hiệp định Taif là 2 năm. Chức vụ hiện tại thuộc về lãnh đạo phong trào Amal, Nabih Berri.
👁️
1 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
**Nghị viện Liban** ( _Majlis an-Nuwwab_; ) là cơ quan lập pháp cao nhất của nước Cộng hòa Liban. Có 128 nghị sĩ được bầu trong nhiệm kỳ 4 năm theo các khu vực bầu
Đây là danh sách** chủ tịch của nghị viện Liban** kể từ khi chức vụ này thành lập năm 1922. ## Hiệp ước Quốc gia Mặc dù không được quy định trong hiến pháp, một
**Liban** (Phiên âm tiếng Việt: **Li-băng**; ; phiên âm tiếng Ả Rập Liban: ; ; ), tên chính thức là **Cộng hòa Liban** ( ; phiên âm tiếng Ả Rập Liban: ; ; tiếng Anh:
**Tổng thống** **Cộng hòa Liban** () là nguyên thủ quốc gia của Liban. Tổng thống do Nghị viện bầu ra. Nhiệm kỳ của tổng thống là sáu năm và tổng thống không được giữ chức
**Cuộc tổng tuyển cử** được tổ chức tại Liban ngày 6 tháng 5 năm 2018. Ban đầu, nó được lên kế hoạch tổ chức vào năm 2013; tuy nhiên do các thất bại lặp đi
**Quan hệ Israel–Liban** không bao giờ tồn tại dưới trao đổi kinh tế và ngoại giao bình thường mặc dù hai nước này là láng giềng, nhưng Liban là quốc gia Ả Rập đầu tiên
**Nabih Berri** (; sinh 28 tháng 1 năm 1938 ## Thiếu thời và giáo dục Ông sinh ra ở Bo, Sierra Leone ngày 28 tháng 1 năm 1938, có bố mẹ là người Liban theo
**Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Liban**, thường được gọi là **Thủ tướng Liban**, là người đứng đầu chính phủ của Liban. Thủ tướng được tổng thống Liban bổ nhiệm với sự đồng ý của
**Quan hệ Armenia – Liban** là quan hệ ngoại giao giữa Armenia và Liban. Liban là nước có số dân Armenia lớn thứ tám trên thế giới và là quốc gia Ả Rập đầu tiên
**Amin al-Hafez** (),(28 tháng 1 năm 1926 – 13 tháng 7 năm 2009) là thủ tướng của Liban từ 25 tháng 4 năm 1973 đến ngày 21 tháng 6 năm 1973. Ông cũng là một
thumb|Ahmad al-Asaad **Ahmad al-Asaad** hoặc **Ahmad al-As'ad** () (mất 1961) là chủ tịch của Nghị viện Liban từ ngày 5 tháng 6 năm 1951 đến 30 tháng 5 năm 1953. Ông vẫn còn sống tại
**Thể chế đại nghị** hoặc **Đại nghị chế** với đặc điểm là nhánh hành pháp của chính quyền phụ thuộc vào sự cho phép trực tiếp hoặc gián tiếp của quốc hội, thường được biểu
Lịch sử của quốc gia Liban. ### Lịch sử Liban từ buổi đầu tới khi độc lập năm 1943 Liban là quê hương của người Phoenicia, một dân tộc đã di cư tới đây bằng
**Nhà nước Đại Liban** ( __; ) là một nhà nước được thành lập vào tháng 9 năm 1920, tiền thân của nước Liban ngày nay. Nhà nước được tuyên bố nằm trong Ủy trị
**Quan hệ Liban – Tòa Thánh** là quan hệ ngoại giao giữa nước Cộng hòa Liban và Tòa Thánh. Hai nước thiết lập quan hệ ngoại giao năm 1947. Tòa Thánh có một đại sứ
**Tin Lành tại Liban** là một nhóm trong Cơ Đốc giáo trong Hồi giáo áp đảo (27% Shia và 27% Sunni) và Cơ Đốc giáo (22% Công giáo Maronite và 8% Chính thống giáo phương
**Chế độ nhất viện** là chế độ mà nghị viện của một nước chỉ xếp đặt một viện. Ở bên trong loại chế độ này, việc chế định luật pháp và thông qua dự thảo
Vào chiều ngày 4 tháng 8 năm 2020, hai vụ nổ xảy ra tại bến cảng của thành phố Beirut, thủ đô nước Cộng hòa Liban. Vụ nổ thứ hai rất mạnh đã khiến ít
**Mustapha Adib Abdul Wahed** hay **Moustapha**, **Mustafa** (tiếng Ả Rập: **مصطفى أديب عبد الواحد**, sinh ngày 30 tháng 8 năm 1972), là chính trị gia, luật gia, nhà ngoại giao, nghiên cứu, giáo dục người
**Petro Trad** (tiếng Ả Rập: **بيترو طراد**) (sinh ở Beirut, Liban năm 1876, qua đời cũng tại Beirut năm 1947) là một luật sư, chính trị gia người Liban, và là cựu tổng thống Liban
**Fuad Abdullah Chehab** (; cũng được phiên âm _Fouad Shihab_; 19 tháng 3 năm 1902 — 25 tháng 4 năm 1973) là tổng thống của Liban từ năm 1958 đến năm 1964. Chehab là một
**Nghị quyết 1701 của Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc** là một nghị quyết nhằm giải quyết cuộc xung đột Israel-Liban năm 2006. Nghị quyết này đã được Hội đồng Bảo an nhất trí
**Saad Hariri** (), tên đầy đủ là **Saadeddin Rafiq al-Hariri** (, _Saʿd ad-Dīn Rafīq al-Ḥarīrī_) là một chính khách người Liban. Ông trở thành chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Liban lần 2 vào tháng
Cuộc **xung đột Israel–Liban**, hay còn gọi là **xung đột Nam Liban**, đề cập đến một loạt các cuộc đụng độ quân sự liên quan đến Israel, Leban và Syria, Tổ chức Giải phóng Palestine,
nhỏ|phải|Lưc lượng Hezbollah Một đám khói bốc lên từ doanh trại Mỹ ở sân bay quốc tế Beirut, nơi bị Hezbollah tấn công làm hơn 200 thủy quân lục chiến Mỹ thiệt mạng **Hezbollah** phát
phải|nhỏ|Ségolène Royal (bên phải) tại một cuộc gặp ngày 6 tháng 2 năm 2007 với [[Dominique Strauss-Kahn (trái) và Bertrand Delanoë (giữa)]] **Marie-Ségolène Royal** (sinh ngày 22 tháng 9 năm 1953 tại Dakar, Senegal, Tây
**Charles Debbas** () (16 tháng 4 năm 1884 - 22 tháng 8 năm 1935) là một chính trị gia Liban theo đạo Chính thống giáo Đông phương. Ông là tổng thống đầu tiên của Liban
liên_kết=https://en.wikipedia.org/wiki/File:National_Assembly_of_Armenia_(aerial).jpg|nhỏ|300x300px|Tòa nhà Quốc hội Armenia nhìn từ trên không **Quốc hội Armenia** (, đơn giản là và thường được gọi là ) là cơ quan lập pháp của Armenia. ## Tổng quan Quốc hội được
thumb|alt=Refer to caption|Các bên tham gia Kyōto với các mục tiêu giới hạn phát thải khí nhà kính giai đoạn một (2008–12), và phần trăm thay đổi trong lượng phát thải cacbon dioxide từ đốt
**Nghị quyết 2758 của Đại hội đồng Liên Hợp Quốc** được thông qua vào ngày 25 tháng 10 năm 1971, về "_vấn đề khôi phục quyền lợi hợp pháp của nước Cộng hòa Nhân dân
**Nghị định thư Cartagena về an toàn sinh học đối với Công ước về đa dạng sinh học** là một thỏa thuận quốc tế về an toàn sinh học bổ sung cho Công ước về
**Nghị quyết 1973 của Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc** là một nghị quyết của Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc thông qua đối với chính quyền Libya. Nghị quyết này đã được
**Elie Ferzli** (sinh ngày 22 tháng 11 năm 1949 tại Zahle, Liban) là một chính trị gia theo đạo Chính thống giáo Đông phương người Liban. Ông từng là bộ trưởng thông tin và chủ
**Công ước Viên về quan hệ ngoại giao** năm 1961 là một hiệp ước quốc tế xác định khuôn khổ cho quan hệ ngoại giao giữa các nước độc lập. Nó chỉ định các đặc
**Công ước Vienna về bảo vệ tầng ôzôn** là một thỏa thuận môi trường đa phương được ký năm 1985, cung cấp khuôn khổ cho việc giảm thiểu sản xuất chlorofluorocarbon (CFC) do tác hại
nhỏ|Hội nghị thứ nhất năm 1955. nhỏ|Toà nhà năm 2007. Bây giờ là bảo tàng Hội nghị.**Hội nghị Á-Phi** hay còn gọi là **hội nghị Bandung** ( tiếng Indonesia: là cuộc gặp gỡ quy mô
**Công ước Viên về quan hệ lãnh sự** là một điều ước quốc tế quy định về quan hệ lãnh sự giữa các quốc gia có chủ quyền. Công ước hệ thống hóa những tập
**Nghị định thư Montréal** về các chất làm suy giảm tầng ôzôn (một nghị định thư của Công ước Vienna về bảo hộ của các tầng ôzôn) là một hiệp ước quốc tế được thiết
**Israel** ( , ), tên gọi chính thức là **Nhà nước Israel** ( ; ), là một quốc gia tại Trung Đông, nằm trên bờ đông nam của Địa Trung Hải và bờ bắc của
**Syria** ( hoặc ), quốc hiệu là **Cộng hoà Ả Rập Syria** () là một quốc gia ở Tây Á, giáp với Liban và Địa Trung Hải ở phía tây, Thổ Nhĩ Kỳ ở phía
**Muammar Abu Minyar al-Gaddafi** ( __; còn gọi là **Đại tá Gaddafi**; 7 tháng 6 năm 1942 - 20 tháng 10 năm 2011) đã là lãnh đạo _trên thực tế_ của Libya từ một cuộc
**Charles Helou** () (25 tháng 9 năm 1913 – 7 tháng 1 năm 2001) là tổng thống của Liban từ năm 1964 đến năm 1970. ## Tiểu sử Helou sinh ra tại Beirut, ngày 25
**Michel Suleiman** hoặc **Sleiman** ( , là tổng thống thứ 11 của nước Cộng hòa Liban từ năm 2008 đến năm 2014. Trước khi trở thành tổng thống, ông giữ cương vị Tổng Tư lệnh
**Ronald Wilson Reagan** ( ; 6 tháng 2 năm 19115 tháng 6 năm 2004) là một chính trị gia người Mỹ, tổng thống thứ 40 của Hoa Kỳ từ năm 1981 đến năm 1989. Là
**Síp** ( ; ), tên gọi chính thức là **Cộng hòa Síp**, là một đảo quốc nằm tại phần phía đông của biển Địa Trung Hải, đây là đảo có diện tích và dân số
**Hiệp ước Quốc gia** (, _al Mithaq al Watani_) là một thỏa thuận bất thành văn đặt nền móng một nhà nước đa tôn giáo cho Liban, sau khi độc lập cho đến nay. Bản
thumb|Sheikh Khalil El Khoury, cha của Sheikh Bechara El Khoury, trong một bức ảnh chụp vào thế kỷ 19 **Bechara El Khoury** (sinh 10 tháng 8 năm 1890 tại Rechmaya — mất 01 tháng 1
**Elias Youssef Sarkis** (20 tháng 7 năm 1924 – 27 tháng 6 năm 1985) () là luật sư và là tổng thống thứ sáu của Liban, tại nhiệm từ năm 1976 đến năm 1982. ##
**Jordan**, quốc hiệu là **Vương quốc Hashemite Jordan**, là một quốc gia Ả Rập tại Tây Á trải dài từ phần phía nam của sa mạc Syria tới vịnh Aqaba, giáp Syria ở phía bắc,
**John Sidney McCain III ** (29 tháng 8 năm 1936 – 25 tháng 8 năm 2018) là Thượng nghị sĩ thâm niên của Hoa Kỳ, người tiểu bang Arizona và là người được Đảng Cộng