Kể từ khi Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa tham gia Công ước về Bảo vệ Di sản Văn hóa và Thiên nhiên Thế giới vào ngày 22 tháng 11 năm 1985 đến nay, Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa Liên Hợp Quốc (UNESCO) đã phê chuẩn đưa 57 di sản của Trung Quốc vào danh mục Di sản thế giới. Trong số 57 di sản thế giới tại Trung Quốc, có 15 di sản tự nhiên, 40 di sản văn hóa, và 4 di sản hỗn hợp. Số di sản thế giới của Trung Quốc hiện nhiều thứ hai thế giới chỉ sau Ý với 60 di sản. Thủ đô Bắc Kinh có tới 7 Di sản thế giới, là thành thị có số lượng di sản nhiều nhất thế giới.
Danh sách di sản dưới đây được sắp xếp theo thời điểm được liệt vào danh mục di sản thế giới. Trong danh sách, N thể hiện di sản tự nhiên, C thể hiện di sản văn hóa, còn NC thể hiện di sản hỗn hợp. Trong số các tỉnh, khu tự trị, trực hạt thị và khu hành chính đặc biệt của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, các địa phương Hắc Long Giang, Hải Nam, Thượng Hải và Hồng Kông không có di sản thế giới nào, (địa khu Đài Loan cũng không có di sản thế giới nào).
Bản đồ
Dưới đây là bản đồ phân bố di sản thế giới tại Trung Quốc
Danh sách
Danh sách dự kiến
Tính đến năm 2024, Trung Quốc hiện có 60 di sản dự kiến:
- Khu bảo tồn tự nhiên Đông Trại Cảng (1996)
- Khu bảo tồn tự nhiên Cá sấu Dương Tử (1996)
- Khu bảo tồn tự nhiên Hồ Bà Dương (1996)
- Khu thắng cảnh Quế Giang tại Quế Lâm (1996)
- Vịnh Nha Long, Tam Á (2001)
- Thắng cảnh Tam Hiệp (2001)
- Thắng cảnh Kim Phật sơn (2001)
- Thiên Khanh Địa Phùng và khu vực vành đai của nó (2001)
- Thắng cảnh Hoa Sơn (2001)
- Nhạn Đãng Sơn (2001)
- Sông Nam Khê (2001)
- Hang đá Mạch Tích Sơn (2001) (Đã là một phần của Di sản thế giới Con đường tơ lụa) (2001)
- Ngũ Đại Liên Trì (2001)
- Đảo Bình Đàm (2001)
- Thương Sơn ở Đại Lý và hồ Nhĩ Hải (2001)
- Các di chỉ nấu rượu của người Hoa (2008)
- Các khu định cư cổ ở Sơn Tây và Thiểm Tây (2008)
- Các thành lũy thời Minh và Thanh (2008)
- Hồ Tây Sấu và Đô thị lịch sử Dương Châu (2008)
- Hệ thống dẫn nước cổ của các thị trấn phía nam sông Trường Giang bao gồm: Chu Trang, Lộ Trực, Ô Trấn, Tây Đường (2008)
- Phượng Hoàng cổ trấn (2008)
- Các di chỉ khảo cổ Nhà nước Nam Việt (2008)
- Bạch Hạc Lương (2008)
- Các làng của người Miêu ở đông nam Quý Châu (2008)
- Karez Wells (2008)
- Các núi linh thiêng của Trung Quốc là một phần mở rộng của Thái Sơn (2008)
- Sa mạc Taklamakan – Các khu rừng Liễu (2010)
- Altay Trung Quốc (2010)
- Karakorum-Pamir (2010)
- Các công trình kiến trúc gỗ thời Nhà Liêu: Phật Cung Tự Thích Ca Tháp, Phụng Quốc tự ở Nghĩa huyện (2013)
- Các di chỉ Văn hóa Hồng Sơn: Ngưu Hà Lương, Hồng Sơn Hậu (2013)
- Các di chỉ lò nung sứ cổ tại Trung Quốc (2013)
- Trục Trung tâm của Bắc Kinh (bao gồm cả Bắc Hải) (2013)
- Tam Phường Thất Hạng (2013)
- Các đồn điền chè cổ trên dãy núi Vân Hải tại Phổ Nhĩ (2013)
- Lăng mộ Tây Hạ (2013)
- Các làng của người Động (2013)
- Kênh đào Linh Cừ (2013)
- Các làng và điêu lâu của người Tạng và Khương (2013)
- Các di chỉ khảo cổ Cổ Thục: Di chỉ Kim Sa, Di chỉ Tam Tinh Đỗi (2013)
- Vũ Lăng Sơn (2015)
- Địa mạo Nhãn Đan Tân Cương (2015)
- Nhãn Đan Đôn Hoàng (2015)
- Thiên Trụ Sơn (2015)
- Tỉnh Cương Sơn–Bắc Vũ Di Sơn (mở rộng của Khu thắng cảnh Vũ Di Sơn) (2015)
- Thục Đạo (2015)
- Khu vực lịch sử Cổ Cách (2015)
- Đoạn Con đường tơ lụa (2016)
- Quản Sầm Sơn–Lư Nha Sơn, Hãn Châu (2017)
- Nơi sinh và Cảnh quan của tộc người thiểu số Hulunbuir (2017)
- Hồ Thanh Hải (2017)
- Thắng cảnh và khu vực lịch sử của các núi và hồ thiêng (Núi Kailash, Gurla Mandhata, Hồ Manasarovar và Hồ Lhanag-tso) (2017)
- Thái Hành Sơn (2017)
- Cảnh quan rừng và núi lửa trên Dãy núi Trường Bạch (2017)
- Tàn tích cát và hồ Sa mạc Ba Đan Cát Lâm (2019)
- Các địa điểm hóa thạch kỷ Trias tại Quý Châu (2019)
- Thắng cảnh thác nước Hoàng Quả Thụ (2019)
- Rừng mưa nhiệt đới Hải Nam và nơi định cư truyền thống của người Lê (2022)
- Cửa sông sông Mân (Phúc Kiến): Âm sắc sinh thái giữa các vùng địa sinh học biển và trên cạn (2022)
- Địa điểm hóa thạch động vật có vú ở Hòa Chính, Cam Túc (2024)
👁️
1 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
Kể từ khi Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa tham gia Công ước về Bảo vệ Di sản Văn hóa và Thiên nhiên Thế giới vào ngày 22 tháng 11 năm 1985 đến nay, Tổ
Dưới đây là **Danh sách di sản thế giới tại Pháp** bao gồm các Di sản thế giới được UNESCO công nhận và di sản dự kiến của quốc gia này. Pháp đã đồng ý
Dưới đây là **Danh sách di sản thế giới tại Uzbekistan** được UNESCO công nhận. Tính đến hết năm 2021, Uzbekistan hiện đã có 5 địa điểm được công nhận. Ngoài ra, quốc gia này
Thắng cảnh [[Tam Cốc-Bích Động thuộc Quần thể danh thắng Tràng An, Di sản thế giới hỗn hợp của UNESCO duy nhất ở Đông Nam Á]] Những Di sản thế giới của Tổ chức Giáo
Di sản thế giới của Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa Liên Hợp Quốc (UNESCO) là những nơi có tầm quan trọng về văn hóa hoặc tự nhiên được mô tả trong
[[Tập tin:Flag of Portugal.svg|thumb|
Tập tin:Welterbe.svg Tập tin:UNESCO logo.svg ]] Di sản thế giới của UNESCO là những địa điểm có tầm quan trọng về văn hóa và thiên nhiên được mô tả trong CôngỦy ban Di sản thế giới là một cơ quan của Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa Liên Hợp Quốc (UNESCO), đây là tổ chức có tầm quan trọng đến việc bảo
Ủy ban Di sản thế giới của UNESCO là cơ quan có tầm quan trọng trong việc bảo tồn các di tích tự nhiên và văn hóa được mô tả trong Công ước Di sản
Di sản thế giới của Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa Liên Hợp Quốc (UNESCO) là những nơi có tầm quan trọng về văn hóa hoặc tự nhiên được mô tả theo
Hoa Kỳ đã phê chuẩn Công ước Di sản thế giới của UNESCO về bảo vệ các tài sản văn hóa và tự nhiên vào ngày 7 tháng 12 năm 1973. Tất cả các di
[[Tập tin:Flag of Belgium (civil).svg|thumb|
Tập tin:Welterbe.svg Tập tin:UNESCO logo.svg ]] Ủy ban Di sản thế giới của UNESCO là nơi có tầm quan trọng về bảo tồn các di sản văn hóa và tựỦy ban Di sản thế giới của UNESCO là nơi có tầm quan trọng trong việc bảo tồn các di sản văn hóa và thiên nhiên được mô tả trong Công ước Di sản thế
Ủy ban Di sản thế giới của UNESCO là nơi có tầm quan trọng trong việc bảo tồn các di sản văn hóa và thiên nhiên được mô tả trong Công ước Di sản thế
Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa Liên Hợp Quốc (UNESCO) xác định Di sản thế giới là những nơi có giá trị quan trọng về văn hóa và thiên nhiên được mô
thumb|right|Thành phố lịch sử thời Trung cổ [[Toruń được coi là một trong những thành phố đẹp và bảo tồn tốt nhất châu Âu. Đây là Di sản thế giới của UNESCO năm 1997.]] Di
Ủy ban Di sản thế giới của UNESCO là nơi có tầm quan trọng trong việc bảo tồn các di sản văn hóa và thiên nhiên của nhân loại được mô tả trong Công ước
[[Tập tin:Flag of Mexico.svg|thumb|
Tập tin:Welterbe.svg Tập tin:UNESCO logo.svg ]] Ủy ban Di sản thế giới là nơi có tầm quan trọng về bảo tồn các di sản văn hoá và tự nhiên được miêuUNESCO đã công nhận 4 di sản thế giới tại Malaysia. Các di sản đầu tiên tại Malaysia đều mang giá trị thiên nhiên là Vườn quốc gia Gunung Mulu và Công viên Kinabalu được
Dưới đây là Danh sách các Di sản thế giới tại Liên bang Nga (bao gồm cả phần thuộc châu Á và châu Âu). Tính đến hết năm 2023, Liên bang Nga đã có 31
thumb|Những thửa ruộng bậc thang tại [[Battir (Palestine) là một trong số những Di sản đang bị đe dọa.]] Công ước di sản thế giới theo quy định của Tổ chức Giáo dục, Khoa học
Dưới đây là danh sách các Di sản thế giới do UNESCO công nhận tại châu Âu. ## Albania (4) trái|nhỏ|Trung tâm lịch sử của [[Berat]] * Butrint (1992) * Trung tâm lịch sử của
Dưới đây là danh sách các Di sản thế giới do UNESCO công nhận tại châu Á và châu Đại Dương. ## Afghanistan (2) nhỏ|[[Minaret ở Jam|trái]] * Tháp giáo đường ở Jam và các
Dưới đây là danh sách các Di sản thế giới do UNESCO công nhận tại châu Mỹ. ## Antigua và Barbuda (1) trái|nhỏ|[[Xưởng đóng tàu Nelson|Xưởng tàu Hải quân Antigua.]] * Xưởng tàu Hải quân
Dưới đây là danh sách các Di sản thế giới do UNESCO công nhận tại châu Phi. ## Ai Cập (7) trái|nhỏ|[[Tu viện Thánh Catarina (Sinai)|Tu viện Saint Catherine]] * Abu Mena (1979) * Thebes
link=https://en.wikipedia.org/wiki/File:Flag_of_Iran.svg|thumb|200x200px|
[[Tập tin:Welterbe.svg|link=https://en.wikipedia.org/wiki/File:Welterbe.svg|55x55px link=https://en.wikipedia.org/wiki/File:UNESCO_logo.svg|70x70px]] Ủy ban Di sản thế giới của Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa Liên Hợp Quốc (UNESCO) được thành lập bởi [[Công ước về bảo vệ Di sản văn[[Tập tin:Flag of Spain.svg|thumb|
Tập tin:Welterbe.svg Tập tin:UNESCO logo.svg ]] Di sản thế giới UNESCO là các nơi quan trọng tới di sản văn hóa hay di sản tự nhiên được mô tả ở CôngỦy ban Di sản thế giới của UNESCO là nơi có tầm quan trọng trong việc bảo tồn các di sản văn hóa và tự nhiên của nhân loại được mô tả trong Công ước
Các di sản thế giới của Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa Liên Hợp Quốc (UNESCO) là những nơi có nghĩa quan trọng đối với di sản văn hóa hoặc tự nhiên
Ai Cập phê chuẩn Công ước Di sản thế giới của UNESCO vào ngày 7 tháng 2 năm 1974. Từ đó, các địa điểm văn hóa và tự nhiên của quốc gia này đủ điều
**Con đường tơ lụa: Mạng đường Trường An - Hành lang Thiên Sơn** là một phần của Con đường tơ lụa cổ và các di tích lịch sử dọc theo tuyến đường đã được UNESCO
thumb|[[Logo của Ủy ban Di sản thế giới của UNESCO.]] **Di sản thế giới** là một điểm mốc hay khu vực được lựa chọn bởi Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa Liên
Tổ chức Bia tượng thế giới công bố danh sách những Di sản văn hóa thế giới đang bị đe doạ trong năm 2010. Dưới đây là một số di sản tiêu biểu nằm trong
**Tuyền Châu: Trung tâm thương mại Thế giới thời Tống-Nguyên** là tên của Di sản thế giới nằm ở thành phố Tuyền Châu, tỉnh Phúc Kiến, Trung Quốc. Di sản này bao gồm 22 thành
**Trung Quốc Đan Hà** hay **Địa mạo Đan Hà của Trung Quốc** (tiếng Trung: 丹霞地貌; bính âm: _dānxiá dìmào_) là tên gọi chung đề cập đến các kiểu cảnh quan độc nhất vô nhị là
[[Quần thể danh thắng Tràng An hiện là di sản thế giới hỗn hợp duy nhất ở Việt Nam]] **Di sản thế giới hỗn hợp** (hay _di sản văn hóa và thiên nhiên thế giới_)
nhỏ|300x300px|Di sản thế giới theo quốc gia vào năm 2023 Tính đến tháng 7 năm 2016, thế giới có tất cả 1.052 **di sản** nằm ở 165 "quốc gia thành viên". Trong 1,052 di sản,
là một Di sản thế giới của UNESCO bao gồm 9 di chỉ nằm tại tỉnh Okinawa, Nhật Bản. Di sản văn hóa bao gồm hai khu rừng thiêng hay _utaki_, lăng Tamaudun, một khu
Tập tin:Yunnanshilin2.jpg **Karst Nam Trung Quốc** (Chữ Hán giản thể: 中国南方喀斯特; Chữ Hán phồn thể: 中国南方喀斯特; bính âm: _Zhōngguó Nanfang Kāsītè_) là một di sản thế giới UNESCO công nhận vào năm 2007. nằm trải
**Bắc Kinh trung trục tuyến** (), hay **Trung trục tuyến** () là cụm từ được dùng để chỉ tập hợp các công trình tạo thành trục chính của thủ đô Bắc Kinh, Trung Quốc. Trục
**Tam Thanh Sơn** () là một ngọn núi Đạo giáo linh thiêng với cảnh quan nổi bật nằm về phía Bắc huyện Ngọc Sơn, Thượng Nhiêu khoảng , thuộc tỉnh Giang Tây, Trung Quốc. Cái
**Núi Ngũ Đài** (), còn gọi là núi **Thanh Lương** (清凉山), nằm trong địa phận huyện Ngũ Đài, địa cấp thị Hãn Châu, tỉnh Sơn Tây, Trung Quốc, là một trong tứ đại Phật giáo
**Các tòa nhà Trung tâm Bahá'í Thế giới** là một loạt các tòa nhà như là một phần của Trung tâm Bahá'í Thế giới ở Israel. Các tòa nhà bao gồm cả thánh địa Bahá'í
**Hang đá Vân Cương** (chữ Hán: 云冈石窟 _yúngāng shíkū_, âm Hán Việt: _Vân Cương thạch quật_) trước đây là **Hang đá Vũ Châu Sơn** là một quần thể đền thờ hang động nằm ở ngoại
**Vườn quốc gia Pirin** () ban đầu có tên là **Vườn quốc gia Vihren** là vườn quốc gia trải rộng trên khu vực diện tích , bao gồm phần lớn dãy núi Pirin ở phía
**Vườn quốc gia Manas** hay **Khu bảo tồn động vật hoang dã Manas** (Phát âm:ˈmʌnəs) (, ) là một vườn quốc gia, một Di sản thế giới của UNESCO, khu bảo tồn dự án Hổ,
**Vườn quốc gia Trung Balkan** () nằm ở trung tâm của Bulgaria, nép mình trong các phần trung tâm và núi cao của dãy núi Balkan. Độ cao của nó thay đổi từ 550 mét
**Các địa danh của Vương quốc cổ Saba, Marib** () là một di sản thế giới được UNESCO công nhận bao gồm 7 địa điểm khảo cổ nối tiếp nhau ở tỉnh Marib, miền trung
**Thiên Sơn** (, ; _Tjansan_; Thổ Nhĩ Kỳ cổ: **𐰴𐰣 𐱅𐰭𐰼𐰃**, _Tenğri tağ_; ; , _Tenger uul_; , Тәңри тағ, _Tengri tagh_; , _Teñir-Too/Ala-Too_, تەڭىر-توو/الا-توو; , **', تأڭئرتاۋ; , _Тян-Шан, Тангритоғ_, تيەن-شەن) còn được gọi
nhỏ|ngọc [[bích thuộc văn hóa Lương Chử. Đồ tế lễ là biểu tượng cho sự giàu có và sức mạnh quân sự.]] **Văn hóa Lương Chử** () (3300 — 2300 TCN) là nền văn hóa
**Lưu viên** (; Phương ngữ Tô Châu: Leu yoe, ) là một khu vườn cổ điển nổi tiếng nằm tại 338 đường Lưu Viên, thành phố Tô Châu, tỉnh Giang Tô, Trung Quốc. Cùng với