✨Chuyến bay 11 của American Airlines

Chuyến bay 11 của American Airlines

Chuyến bay 11 của American Airlines là một chuyến bay hàng không nội địa từ sân bay quốc tế Logan, ở Boston, Massachusetts đến sân bay quốc tế Los Angeles, ở Los Angeles, California. Trong sự kiện 11 tháng 9, chiếc máy bay Boeing 767-200ER bị khống chế bởi năm tên không tặc Al-Qaeda đã đâm vào tòa tháp Bắc của Trung tâm Thương mại Thế giới ở New York, khiến toàn bộ 92 người trên máy bay thiệt mạng; hơn nữa, vụ va chạm còn gây ra cái chết của hơn một nghìn người ở trên 18 tầng cao nhất của tòa nhà và thêm nhiều người nữa ở phía dưới. Vụ chuyến bay 11 đâm vào Trung tâm Thương mại thế giới là vụ tấn công thảm khốc nhất trong số bốn vụ tấn công vào ngày 11 tháng 9, là hành động khủng bố khiến nhiều người thiệt mạng nhất lịch sử nhân loại, và là vụ va chạm máy bay thảm khốc nhất lịch sử.

Chuyến bay khởi hành vào lúc 07:59 sáng giờ EDT. Sau chưa đầy 15 phút trên không, không tặc đã tấn công làm hai tiếp viên hàng không bị thương, giết chết một hành khách và xâm nhập vào buồng lái, còn toàn bộ hành khách và phi hành đoàn bị đẩy xuống cuối máy bay. Các tên không tặc tấn công cả hai phi công để cho tên cầm đầu Mohamed Atta điều khiển máy bay. Đài kiểm soát không lưu nghi ngờ chuyến bay đã rơi vào tình trạng khẩn cấp vì phi hành đoàn không còn phản hồi lại tín hiệu liên lạc của họ; họ phát hiện ra chuyến bay đã bị không tặc khi Atta vô tình truyền thông điệp cho con tin qua hệ thống kiểm soát không lưu thay vì hệ thống loa phát thanh của máy bay. Hai tiếp viên trên chuyến bay liên lạc được với American Airlines và đã cung cấp thông tin về tình hình trên máy bay, bao gồm thông tin về thương vong trên máy bay vào thời điểm đó.

Atta lái chiếc máy bay đâm vào tòa tháp Bắc của Trung tâm Thương mại Thế giới ở vị trí giữa tầng 93 và 99 vào lúc 08:46. Nhiều người đang đi trên các đường phố của Thành phố New York và tiểu bang New Jersey lân cận đã chứng kiến chiếc máy bay đâm vào tòa nhà. Các hãng truyền thông cũng nhanh chóng đưa tin; hầu hết đều phỏng đoán rằng vụ va chạm chỉ là tai nạn. Chỉ 17 phút sau, lúc 09:03, chuyến bay 175 của United Airlines đâm vào tòa tháp Nam của Trung tâm Thương mại Thế giới và ngay lập tức xóa đi mọi đồn đoán rằng vụ va chạm đầu tiên chỉ là tai nạn.

Do bị thiệt hại quá nặng vì vụ va chạm và hỏa hoạn kéo dài sau đó, tòa tháp Bắc sụp đổ vào lúc 10:28, kéo theo đó là hàng trăm người nữa thiệt mạng. Mặc dù công tác tìm kiếm tại khu vực Trung tâm Thương mại Thế giới có dẫn đến việc tìm thấy và xác định được danh tính của các mảnh thi thể của các hành khách trên chuyến bay, đến nay vẫn có nhiều thi thể chưa được nhận dạng.

Chuyến bay

Chiếc máy bay bị không tặc là một chiếc Boeing 767-200ER với mã số đăng ký N334AA, được lắp ráp và giao cho American Airlines vào năm 1987. Máy bay có thể chở tối đa 158 hành khách (9 hành khách hạng nhất, 30 hành khách hạng thương gia, và 119 hành khách hạng phổ thông), nhưng chuyến bay vào ngày 11 tháng 9 chỉ chở 81 hành khách và 11 thành viên phi hành đoàn. Mặc dù chỉ có hệ suất sử dụng ghế là 58%, hệ suất sử dụng ghế vào ngày 11 tháng 9 cao hơn so với hệ suất sử dụng ghế bình quân vào các buổi sáng thứ Ba trước đó là 39%.

Toàn bộ 92 người trên máy bay đều thiệt mạng. Trong số những người thiệt mạng bao gồm người sáng lập và giám đốc sản xuất của loạt phim hài Frasier David Angell cùng vợ là Lynn Angell, diễn viên Berry Berenson (vợ của diễn viên Anthony Perkins), và nhà đồng sáng lập công ty Akamai Technologies Daniel Lewin.

Các không tặc lên máy bay

Portland, Maine

thumb|Atta (áo xanh nước biển) và Omari đi qua khu vưc kiểm tra an ninh tại sân bay [[Portland International Jetport vào buổi sáng ngày 11 tháng 9.]] Tên cầm đầu Mohamed Atta cùng với Abdulaziz al-Omari đến sân bay Portland International Jetport tại Maine vào lúc 05:41 giờ EDT vào ngày 11 tháng 9 năm 2001. Tại quầy vé tại sân bay Portland, Atta yêu cầu nhân viên quầy vé Mike Tuohey đưa cho hắn thẻ lên máy bay cho chuyến bay 11. Khi Tuohey báo cho Atta rằng hắn sẽ phải làm thủ tục thêm một lần nữa khi đến Logan, Atta có vẻ chuẩn bị nổi giận và nói với Tuohey rằng hắn đã được khuyên rằng mình sẽ chỉ cần làm "thủ tục một bước" (one-step check-in). Vì không muốn vô tình phân biệt chủng tộc, Tuohey khuyên Atta nên nhanh lên nếu không muốn lỡ chuyến bay mặc dù không thoải mái vì sự giận dữ của hắn. Mặc dù Atta trông có vẻ vẫn khó chịu, hắn và Omari cùng rời khỏi quầy vé và đến khu vực kiểm tra an ninh của sân bay Portland.

Hai tên không tặc lên chuyến bay 5930 của Colgan Air, cất cánh lúc 06:00 đến Boston. Cả hai đều mua vé hạng nhất và có nối chuyến đến Los Angeles; Atta ký gửi hai túi hành lý, bao gồm một túi Travel Gear màu xanh lá cây và một túi Travelpro màu đen, còn Omari không ký gửi hành lý. Hệ thống CAPPS yêu cầu kiểm tra hành lý của Atta nghiêm ngặt hơn khi làm thủ tục, nhưng Atta vẫn lên máy bay mà không gặp vấn đề gì.

Chuyến bay từ Portland cất cánh đúng giờ và đến Boston lúc 06:45; cùng lúc đó, ba tên không tặc còn lại là Waleed al-Shehri, Wail al-Shehri và Satam al-Suqami đến sân bay Logan, để lại chiếc xe ô tô mà ba tên này thuê ở tại bãi đỗ xe của sân bay. Lúc 06:52, Marwan al-Shehhi, tên không tặc lái chuyến bay 175 của United Airlines, gọi điện đến điện thoại di động của Atta từ bốt điện thoại trả phí của sân bay Logan, xác nhận rằng vụ tấn công đã sẵn sàng bắt đầu.

Boston, Massachusetts

Vì không được đưa thẻ lên máy bay cho chuyến bay 11 tại Portland, Atta và Omari một lần nữa làm thủ tục và đi qua khu kiểm tra an ninh tại Boston. Suqami, Wail al-Shehri và Waleed al-Sheri cũng làm thủ tục tại Boston. Wail al-Shehri và Suqami mỗi người ký gửi một túi hành lý, còn Waleed al-Sheri không ký gửi hành lý. Vì CAPPS chỉ yêu cầu kiểm tra hành lý, cả ba tên không tặc đều không bị kiểm tra nghiêm ngặt hơn tại khu kiểm tra an ninh hành khách.

Cơ phó Lynn Howland vừa từ San Francisco đến Boston sau khi làm nhiệm vụ trên chiếc máy bay về sau được dùng cho chuyến bay 11. Khi cô từ máy bay xuống và vào khu chờ của hành khách, Atta đến gần và hỏi rằng cô có chuẩn bị lái chiếc máy bay đó về phía bên kia đất nước không. Khi Howland nói rằng cô vừa bay đến trên chiếc máy bay đó, Atta quay lưng lại và rời đi. Khi lên máy bay, Atta hỏi nhân viên tại cổng rằng hai chiếc túi hắn ký gửi tại Portland đã được đưa lên máy bay chưa. Hai chiếc túi của Atta không được nhân viên tại sân bay đưa lên chuyến bay 11 do sơ suất trong quá trình làm thủ tục sau chuyến bay từ Portland.

Đến 07:40, cả năm không tặc đều đã ở trên máy bay; chuyến bay dự kiến cất cánh vào lúc 07:45. Atta ngồi ở ghế hạng thương gia số 8D, Omari ngồi ở ghế 8G và Suqami ngồi ở ghế 10B. Hai anh em nhà al-Shehri ngồi ở hai ghế hạng nhất số 2B và 2A. Vào lúc 07:46, muộn hơn một phút so với lịch trình, máy bay được cho phép lăn bánh ra khỏi cổng B32, và được phép lăn ra đường băng vào 07:50. Máy bay bắt đầu lăn bánh để khởi hành từ sân bay quốc tế Logan vào 07:59, từ đường băng 4R.

Máy bay bị khống chế

Ủy ban 9/11 ước lượng rằng vụ không tặc bắt đầu vào lúc 08:14 khi hai phi công không còn phản hồi lại yêu cầu của Trung tâm Kiểm soát Không lưu Boston (Boston Air Route Traffic Control Center - Boston ARTCC). Boston ARTCC cố liên lạc với chuyến bay 11 nhiều lần nhưng không có phản hồi. sáu phút kể từ khi bắt đầu hành động. Bộ phát đáp Mode-C của chuyến bay bị một người trong buồng lái tắt lúc 08:21.

Thông tin từ tiếp viên

Theo thông tin mà hai tiếp viên Amy Sweeny và Betty Ong truyền lại khi đang liên lạc với American Airlines trong lúc máy bay đang bị không tặc khống chế, các tên không tặc đã dùng dao đâm tiếp viên Karen Martin và Barbara Arestegui, đồng thời cứa cổ hành khách Daniel Lewin. Chưa rõ không tặc xâm nhập vào buồng lái như thế nào; quy định của FAA của thời điểm đó yêu cầu cửa buồng lái phải đóng và khóa chặt trong suốt chuyến bay. Ong nói rằng cô nghĩ rằng các không tặc đã "đẩy cửa mà vào." Thông tin cho rằng Ogonowski và McGuinness đều bị các tên không tặc giết chết hoặc tấn công làm mất khả năng chống cự. Sweeny nói rằng một trong những tên không tặc có cho cô xem một thiết bị có dây điện màu đỏ và vàng, nhìn giống một quả bom. Ong và Sweeny cùng nói rằng hành khách hạng phổ thông có vẻ không nhận ra sự nghiêm trọng của tình hình lúc đó; họ tưởng nhầm rằng ở phía trước máy bay đang có trường hợp khẩn cấp về y tế (có khả năng các hành khách ở khoang hạng nhất và hạng thương gia đã giả vờ như vậy để hành khách không hoảng loạn thêm, mặc dù họ tận mắt chứng kiến vụ tấn công) và các tiếp viên khác đang hỗ trợ hành khách và tìm vật tư y tế.

Có một khả năng là Suqami đã tấn công Lewin để các hành khách và thành viên phi hành đoàn vì sợ hãi mà tuân theo mệnh lệnh của các không tặc. Một khả năng khác là Lewin, một doanh nhân người Israel gốc Mỹ hiểu tiếng Ả Rập và từng có thời gian phục vụ trong lực lượng đặc công tinh nhuệ Sayeret Matkal của Lực lượng Phòng vệ Israel, đã cố chống trả và đối mặt với không tặc mà không biết Suqami ở ngay đằng sau mình. Trong cuộc gọi kéo dài 4 phút với trung tâm vận hành của American Airlines, Ong đã cung cấp thông tin về việc không liên lạc được với buồng lái, về việc không ai vào được buồng lái, và cô cũng nghĩ rằng đã có người xịt hơi cay Mace ở khoang hạng thương gia. Cô cũng thông báo lại số ghế của các tên không tặc; sau này thông tin này được sử dụng để truy ra danh tính của các tên không tặc. Vào 08:26, sau khi đi qua biên giới Massachusetts-New York, máy bay rẽ 100 độ về phía Nam, đi theo sông Hudson dẫn thẳng đến thành phố New York. Chỉ vài phút trước khi chính chuyến bay này cũng bị không tặc khống chế, vào 08:42, các phi công trên chuyến bay 175 báo với trung tâm New York rằng trước đó họ đã nghe thấy một đoạn truyền tin lạ trên radio khi họ đang khởi hành sân bay Logan 28 phút trước, khoảng cùng thời gian chuyến bay 11 bị không tặc khống chế. Các phi công báo rằng họ nghe thấy câu nói "Tất cả mọi người ngồi yên ở ghế", đồng nghĩa với việc họ đã nghe thấy đoạn truyền tin thứ ba.

Máy bay chiến đấu được điều động

Trung tâm Boston ARTCC đã bỏ qua quy trình chuẩn và liên hệ trực tiếp với Khu vực Phòng không Đông Bắc (Northeast Air Defense Sector - NEADS) của Bộ Chỉ huy Phòng không Bắc Mỹ (NORAD) tại Rome, New York. NEADS điều động hai máy bay chiến đấu F-15 tại Căn cứ Lực lượng Phòng không Quốc gia Otis ở Mashpee, Massachusetts đến để chặn đường chuyến bay 11. Các quan chức ở Otis mất vài phút để xin máy bay được quyền cất cánh.

Va chạm

330x330px|thumb|left|Tòa tháp Nam đang bốc cháy, vài phút sau khi chuyến bay 11 va chạm

Vào lúc 08:37, chuyến bay 11 hạ độ cao dữ dội khi tiến đến Thành phố New York - chiếc máy bay hạ 3,200 foot mỗi phút và dần dần chậm lại. Ba phút trước khi va chạm, Atta rẽ một lần cuối cùng về phía Manhattan và bay qua thành phố theo hướng Nam, nhằm thẳng hướng về phía Trung tâm Thương mại Thế giới. Hàng trăm người thiệt mạng ngay lập tức, trong đó bao gồm toàn bộ những người đang ở trên máy bay và nhiều nhân viên làm việc ở tòa tháp Bắc. Nhiều người ở ngoài đường bay của chiếc máy bay cũng bị thiêu chết khi nhiên liệu phát nổ. Chiếc máy bay Boeing 767 cắt đứt cả ba cầu thang này, khiến cho gần một nghìn người sống sót sau vụ va chạm bị mắc kẹt. Tất cả cầu thang bộ từ tầng 93 đến 99 đều hoặc bị chặn, hoặc bị phá hủy, còn thang máy thì bị cắt đứt từ tầng 50 trở lên. Tầng cao nhất có người sống sót là tầng 91; tất cả những người còn lại ở các tầng cao hơn đều bị thiêu sống, ngạt thở, bị ngộ độc vì hơi hóa chất cháy hoặc thiệt mạng khi tòa tháp sụp đổ. Khoảng 100-200 người chết vì rơi từ các tầng cao xuống; hầu hết đều nhảy để thoát khỏi khói lửa và nhiệt bốc lên từ những đám cháy.

Các tầng từ tầng trệt đến tầng 92 đều bị hư hại nhẹ hoặc vừa, trong đó bao gồm sập tường, các viên gạch lát trần bị rơi xuống, đứt dây điện và vỡ cửa sổ. Hệ thống vòi phun nước bị chiếc máy bay làm vỡ ống, khiến cho nhiều tầng ngập trong nước. Nhiên liệu phản lực bốc cháy cũng chảy ra khắp tòa nhà thông qua các hố thang máy và đường ống, làm bùng lên các đám cháy nhỏ ở nhiều tầng giữa tầng 77 và 91. Có ba đám cháy lớn ở thiên sảnh (skylobby) của tầng 44 và 78 và sảnh chính ở tầng trệt, khiến cho nhiều người ở gần 100 tầng phía dưới khu vực va chạm bị thiệt mạng vì bỏng. Cả hai tòa tháp đều cảm nhận được sóng xung kích của vụ nổ. và vụ nổ cũng làm vỡ một số cửa sổ ở tòa tháp Nam. Gió từ phía Tây Bắc khiến cho các tầng cao của tòa tháp Nam chìm trong lớp khói dày đặc từ tòa tháp Bắc; một số nhân viên ở vị trí này nói rằng khói và không khí nóng dữ dội từ tòa tháp Bắc bắt đầu tràn vào tầng mà họ đang ở.

alt=hình ảnh thiết bị hạ cánh của máy bay giữa đống đổ nát.|thumb|219x219px|Thiết bị hạ cánh của chuyến bay11 ở giữa phố West và Rector.

Rất nhiều người trong thành phố, toàn tiểu bang New York, và tiểu bang New Jersey lân cận đã chứng kiến chiếc máy bay đâm vào tòa tháp Bắc, và từ nhiều nơi ở tiểu bang Conneticut cũng có thể nhìn thấy được làn khói bay qua đường chân trời. Tuy vậy, chỉ có duy nhất bốn người ghi lại được khoảnh khắc máy bay đâm vào tòa nhà vào lúc 08:46. Thợ quay phim người Pháp Jules Naudet đi cùng với Tiểu đoàn 1 khi đang ghi hình cho phim tài liệu về FDNY để điều tra báo cáo tình nghi hở ga ở cống thoát nước tại điểm giao phố Church và Lispenard; ở chính địa điểm này, anh đã ghi lại được đoạn phim rõ nét duy nhất được biết đến ghi lại khoảnh khắc chiếc máy bay đâm vào tòa tháp. Một người nhập cư đến từ Cộng hòa Séc tên là Pavel Hlava đã vô tình quay lại được hình ảnh chiếc máy bay khi đang chuẩn bị đi vào đường hầm Brooklyn-Battery từ phía Brooklyn. Ở phía nam Trung tâm Thương mại Thế giới, đài truyền hình New York WNYW đang quay phim ở công viên City Hall gần đó khi chiếc máy bay đâm vào tòa tháp, ngoài tầm quay của máy quay. Phóng viên Dick Oliver sau đó đã hướng máy quay lên để quay lại cảnh tượng ngay sau vụ va chạm. Một chiếc webcam do Wolfgang Staehle đặt tại một triển lãm nghệ thuật ở Brooklyn để chụp lại hình ảnh Hạ Manhattan mỗi 4 giây một lần chụp lại được hình ảnh chuyến bay 11 bay thẳng về phía tòa tháp Bắc và vụ nổ sau va chạm.

Mặc dù vụ va chạm để lại một lỗ hổng rất to ở mặt tòa nhà, một số phóng viên cho rằng chiếc máy bay đâm vào tòa tháp Bắc chỉ là một chiếc "máy bay phản lực nhỏ có hai động cơ". Vào hồi 08:55, cố vấn tổng thống cấp cao Karl Rove đã truyền lại thông tin sai lệch này cho Tổng thống George W. Bush khi ông vừa đến trường tiểu học Emma E. Booker tại Sarasota, Florida; tổng thống phỏng đoán rằng vụ va chạm "chắc chắn là do lỗi của phi công." Ít lâu sau đó, khi đang nghe điện thoại trên sóng truyền hình, phó phòng tài chính CNN Sean Murtagh báo tin từ văn phòng CNN tại New York rằng một chiếc máy bay phản lực chở khách cỡ lớn đã đâm vào Trung tâm Thương mại Thế giới; chỉ trong vài phút tiếp theo, các đài truyền hình khác bắt đầu dừng các chương trình thường nhật để báo tin về vụ va chạm.

Hầu hết mọi người đều phỏng đoán rằng vụ va chạm của chuyến bay 11 chỉ là một vụ tai nạn thương tâm, tuy nhiên có một số hãng tin cho rằng đây là một vụ va chạm có chủ đích. Tuy rằng có nhiều người ở tòa tháp Nam đã sơ tán sau khi chứng kiến vụ va chạm ở tòa tháp Bắc, Cảng vụ New York và New Jersey lại quyết định không ngay lập tức sơ tán toàn bộ tòa tháp Nam ngay sau vụ va chạm đầu tiên do phỏng đoán rằng vụ va chạm này chỉ là tai nạn. 17 phút sau vụ va chạm đầu tiên, chuyến bay 175 đâm vào tòa tháp Nam và ngay lập tức xác nhận với thế giới rằng đây là một vụ tấn công có chủ đích.

Hậu quả

thumb|Tòa tháp Bắc sụp đổ vào lúc 10:28 sau khi cháy trong vòng 102 phút, 29 phút sau khi tòa tháp Nam sụp đổ.thumbnail|Mảnh vỡ của máy bay tại bảo tàng.

Tòa tháp Bắc cháy trong vòng 102 phút trước khi [[Sự sụp đổ của Trung tâm Thương mại Thế giới |sụp đổ]] vào lúc 10:28. Mặc dù vụ va chạm gây thiệt hại lớn về cấu trúc tòa nhà, những đám cháy dai dẳng do nhiên liệu của chiếc máy bay được cho là nguyên nhân chính khiến tòa nhà sụp đổ. Hàng trăm nhân viên cứu nạn cũng thiệt mạng cùng với những người trong máy bay và tòa tháp khi tòa tháp sụp đổ. Mặc dù tòa tháp Bắc bị đâm trước, tòa tháp này lại là tòa tháp sụp đổ sau cùng. Tòa tháp Bắc cũng trụ được gần gấp đôi thời gian so với tòa tháp Nam - tòa tháp Nam sụp đổ chỉ 56 phút sau khi bị đâm vào. Lý do tòa tháp Bắc trụ được lâu hơn là vì chuyến bay 11 đâm vào với tốc độ thấp hơn và ở vị trí cao hơn nhiều so với chuyến bay 175, khiến cho trọng lượng ở phía trên khu vực va chạm thấp hơn - tòa tháp Bắc có 11 tầng ở phía trên khu vực va chạm, còn tòa tháp Nam có gần gấp đôi số tầng. Cantor Fitzgerald L.P. - một ngân hàng đầu tư có văn phòng ở các tầng 101-105 của tòa tháp Bắc - mất 658 nhân viên, nhiều hơn đáng kể so với các công ty khác bị ảnh hưởng.

Các nhân viên cứu nạn ở khu vực Trung tâm Thương mại Thế giới bắt đầu tìm thấy các mảnh thi thể của các hành khách trên chuyến bay 11 vài ngày sau vụ va chạm. Một số nhân viên cứu nạn tìm thấy các thi thể đang bị buộc vào ghế và tìm thấy thi thể của một nữ tiếp viên đang bị trói tay, cho thấy rằng các tên không tặc có thể đã dùng còng tay bằng nhựa. Trong vòng một năm, các nhân viên giám định y tế đã xác định được danh tính thi thể của 33 nạn nhân trên chuyến bay 11. Vào năm 2006, hai thi thể nữa cũng được nhận diện, trong đó có thi thể của thu ngân Karen Martin; các mảnh thi thể khác cũng được phát hiện ở gần khu vực Ground Zero vào khoảng thời điểm đó. Vào tháng 4 năm 2007, công nghệ ADN đã được các nhân viên giám định sử dụng để nhận diện thêm một nạn nhân nữa trên chuyến bay 11. Thi thể của hai tên không tặc (có thể ở trên chuyến bay 11) cũng được nhận diện và đưa ra khỏi công viên tưởng niệm ở Manhattan. Thi thể của các tên không tặc còn lại vẫn chưa được nhận diện và được chôn cất cùng với các thi thể chưa được nhận diện khác tại công viên này.

Hộ chiếu của Suqami vẫn còn nguyên vẹn sau vụ va chạm và rơi xuống khu phố ở phía dưới. Một người qua đường đã nhặt được cuốn hộ chiếu vẫn còn thấm đẫm nhiên liệu và đưa lại cho một điều tra viên của Sở Cảnh sát New York ít lâu trước khi tòa tháp Nam sụp đổ. Các điều tra viên cũng tìm thấy các túi hành lý chưa được đưa lên máy bay của Atta. Trong túi có giấy tờ của Atta từ khi hắn còn đang học tập ở Đức và Ai Cập, giấy phép lái xe quốc tế và hộ chiếu của Alomari, băng casette hướng dẫn cho một chương trình giả lập máy bay Boeing 757, một chiếc dao gấp và bình xịt hơi cay. Đến ngày nay, bộ lưu chuyến bay (hộp đen) của cả hai chuyến bay 11 và 175 đều chưa được tìm thấy. thumb|left|Tên của các thành viên phi hành đoàn của chuyến bay 11 trên bảng số N-74 của bể phía Bắc của [[Đài tưởng niệm và Bảo tàng Quốc gia 11 tháng 9|Đài tưởng niệm Quốc gia 11 tháng 9. Tên của các hành khách cũng ở trên bảng này và bốn bảng lân cận khác.]]

Sau vụ tấn công, số hiệu của chuyến bay cùng đường bay và cùng thời gian cất cánh đã được đổi, và tính đến năm 2024, chuyến bay này được khai thác bằng máy bay Airbus A321 thay vì máy bay Boeing 767. Một lá quốc kỳ Hoa Kỳ được đặt ở đường ra máy bay tại cổng B32 - nơi chuyến bay 11 đã xuất phát từ sân bay Logan.

Vào năm 2002, Sweeny và Ong được truy tặng giải thưởng Madeline Amy Sweeny thường niên dành cho những hành động dũng cảm của những người dân thường, và là những người đầu tiên nhận giải thưởng này. Ogonowski cũng được truy tặng giải thưởng này. Cả ba người đều đến từ Massachusetts, và người thân của cả ba người đều thay mặt họ nhận giải.

Vào ngày 26 tháng 4 năm 2013, một mảnh cánh tà của máy bay Boeing 767 được phát hiện đang ghim ở giữa hai tòa nhà ở Park Place; trước đây ở vị trí này cũng có một số bộ phận của thiết bị hạ cánh được phát hiện. Chiếc máy khử rung tim trên chuyến bay 11 được tìm thấy vào năm 2014 khi khu vực đường gần phố Liberty đang được sửa chữa.

Tại Đài tưởng niệm Quốc gia 11 tháng 9, họ tên của 87 nạn nhân trên chuyến bay 11 được khắc ở bể phía Bắc, trên các bảng số N-1, N-2, N-74. N-75 và N-76.

👁️ 0 | 🔗 | 💖 | ✨ | 🌍 | ⌚
**Chuyến bay 11 của American Airlines** là một chuyến bay hàng không nội địa từ sân bay quốc tế Logan, ở Boston, Massachusetts đến sân bay quốc tế Los Angeles, ở Los Angeles, California. Trong
**Chuyến bay 320 của American Airlines** là chuyến bay thường lệ giữa sân bay quốc tế Chicago Midway và sân bay LaGuardia của Thành phố New York. Vào ngày 3 tháng 2 năm 1959, chiếc
**Chuyến bay 587 của American Airlines** là một chuyến bay quốc tế thường xuyên theo lịch trình từ sân bay quốc tế John F. Kennedy ở New York đến sân bay quốc tế Las Américas
**Chuyến bay 93 của United Airlines** là chuyến bay chở khách theo lịch trình nội địa đã bị 4 tên khủng bố al-Qaeda cướp máy bay trong khuôn khổ vụ tấn công ngày 11 tháng
**Chuyến bay 77 của American Airlines** là một chuyến bay chở khách nội địa theo lịch trình bị không tặc bởi năm người đàn ông có mối quan hệ với al-Qaeda vào ngày 11 tháng
**Chuyến bay 175 của United Airlines** là một chuyến bay hàng không nội địa từ sân bay quốc tế Logan, ở Boston, Massachusetts, đến sân bay quốc tế Los Angeles, ở Los Angeles, California. Trong
**Chuyến bay 191 của American Airlines** là một chuyến bay chở khách thường lệ của American Airlines từ Sân bay Quốc tế O'Hare ở Chicago, tiểu bang Illinois đến Sân bay Quốc tế Los Angeles,
**Chuyến bay 514 của American Airlines** là một chuyến bay huấn luyện từ sân bay Quốc tế Idlewild (nay là sân bay John F. Kennedy), đến sân bay Grumman Aircraft Corp. Vào 16:42 chiều ngày
**Chuyến bay 1502 của American Airlines** là chuyến bay huấn luyện đi và đến sân bay Idlewild (nay là sân bay quốc tế John F. Kennedy). Vào ngày 28 tháng 1 năm 1961, chiếc Boeing
**Chuyến bay 256 của Fly Jamaica Airways (OJ256/FJM256)** là một chuyến bay quốc tế từ sân bay quốc tế Cheddi Jagan ở Guyana đến sân bay quốc tế Toronto Pearson ở Canada đã gặp phải
**Charles Frank "Chic" Burlingame III** (12 tháng 9 năm 1949 - 11 tháng 9 năm 2001) là cơ trưởng của chuyến bay American 77, chiếc máy bay Boeing 757 đã bị 5 tên khủng bố
**Chuyến bay 610 của Lion Air (JT610/LNI610)** là chuyến bay chở khách nội địa thường lệ do Lion Air khai thác từ sân bay quốc tế Soekarno–Hatta ở Jakarta đến sân bay Depati Amir ở
**Chuyến bay 103 của Pan Am** là một chuyến bay theo lịch trình vượt Đại Tây Dương mỗi ngày thứ ba của Pan Am từ Sân bay London Heathrow tới Sân bay quốc tế John
**Chuyến bay 5022 của Spanair (JK5022/JKK5022)** là một chuyến bay bằng máy bay McDonnell DouglasMD-82, đăng ký là EC-HFP, đã rơi ngay sau khi cất cánh từ đường băng 36L của Sân bay Barajas vào
**Sự kiện 11 tháng 9**, còn được gọi là **vụ khủng bố ngày 11 tháng 9**, **cuộc tấn công ngày 11 tháng 9** hay đơn giản là **11/9** (; ở Hoa Kỳ thường được gọi
nhỏ|Những người ủng hộ phong trào đòi sự thật về vụ 11 tháng 9 tại một cuộc biểu tình ở [[Los Angeles, tháng 10 năm 2007]] nhỏ|Hai người giữ một biểu ngữ của kiến trúc
nhỏ|Tháp Nam sụp đổ, từ góc Tây Nam. Trung tâm Thương mại Thế giới ban đầu ở Lower Manhattan, Thành phố New York đã bị phá hủy trong Sự kiện 11 tháng 9, sau khi
**Các hệ thống kiểm soát bay** gồm các bề mặt điều khiển bay, các hệ thống trong buồng lái, các đường kết nối và các cơ cấu hoạt động cần thiết để điều khiển hướng
Đầu thế kỷ XXI, những đồng minh quan trọng nhất của Hoa Kỳ ở Tây Á là Thổ Nhĩ Kỳ (thành viên của NATO), Israel và Ai Cập. Các quốc gia này vẫn nhận viện
**Boeing 767** là loại máy bay chở khách phản lực thân rộng của Mỹ do Boeing Commercial Airplanes chế tạo. Nó là loại máy bay thân rộng hai động cơ đầu tiên của Boeing và
**American Airlines** (AA) là hãng hàng không lớn nhất thế giới về lượng khách-dặm vận chuyển và quy mô đội tàu bay, và lớn thứ hai thế giới (sau Air France-KLM) về doanh số hoạt
**Trung tâm Thương mại Thế giới** (tiếng Anh: _World Trade Center_, viết tắt **WTC**; cũng được gọi **Tòa tháp đôi**) là tên gọi ban đầu cho cả tổ hợp bảy tòa nhà trước đây nằm
**Betty Ann Ong** (Giản thể: 邓月薇, Phồn thể: 鄧月薇, bính âm: _Dèng Yuèwēi_; Hán Việt: **Đặng Nguyệt Vi**, 5 tháng 2 năm 1956 – 11 tháng 9 năm 2001) là một tiếp viên hàng không
**Edna Troche Cintrón** (14 tháng 10 năm 1954 – 11 tháng 9 năm 2001), còn được gọi là **Người phụ nữ vẫy tay** hay **Waving Women**, là trợ lý hành chính của công ty Marsh
nhỏ|Ground Zero vào ngày 17/9/2001.|246x246px **Ground Zero** (**the Pile**) là một khu vực được hình thành ngay sau Sự kiện 11 tháng 9 tại Hạ Manhattan. Khu vực này rộng khoảng 14,6 mẫu Anh (5,9
nhỏ|236x236px **_Impending Death_** (_Cái chết cận kề_) là một bức ảnh được chụp bởi nhiếp ảnh gia tự do Thomas Dallal trong Sự kiện 11 tháng 9. Bức ảnh mô tả Tháp Bắc (WTC 1)
**_8:46_** là một tựa game độc lập thực tế ảo dựa trên sự kiện ngày 11 tháng 9. Game lấy bối cảnh ở Trung tâm Thương mại Thế giới và trong vụ máy bay lao
**Mohamed Mohamed el-Amir Awad el-Sayed Atta** ( ; __  ; 1 tháng 9 năm 1968 – 11 tháng 9 năm 2001) là một không tặc người Ai Cập và là một trong những người đứng
**Airbus A300** là một mẫu máy bay thân rộng có tầm bay ngắn và trung bình. Được xuất xưởng năm 1972, đây là máy bay thân rộng, một tầng, 2 động cơ đầu tiên trên
Sân bay Haneda năm 1937 Ga Nội địa của sân bay Haneda **Sân bay quốc tế Tokyo** (tiếng Nhật: 東京国際空港, _Tōkyō Kokusai Kūkō_, _Đông Kinh quốc tế không cảng_), tên thông dụng là **Sân bay
**Sân bay LaGuardia** () là một sân bay nằm ở phía bắc quận Queens trên đảo Long Island phục vụ Thành phố New York, tiểu bang New York, Hoa Kỳ. Đây là một trong những
thumb|Một chiếc [[Boeing 737 MAX 8|thế=]] nhỏ|221x221px|PK-LQP, chiếc máy bay liên quan đến vụ tai nạn chuyến bay 610, chụp ngày 16 tháng 9 năm 2018 nhỏ|219x219px|ET-AVJ, chiếc máy bay liên quan đến vụ tai
**Marwan Yousef Mohamed Rashid Lekrab al-Shehhi** (, , cũng được phiên âm là **Alshehhi**; 9 tháng 5 năm 1978 – 11 tháng 9 năm 2001) là một kẻ khủng bố thuộc al-Qaeda người Tiểu vương
nhỏ|Marienstraße ở [[Hamburg, nơi Mohamed Atta sống từ 1998 đến 2001.]] **Phòng Hamburg** () hoặc **phòng khủng bố Hamburg** (), theo cơ quan tình báo Mỹ và Đức là một nhóm Hồi giáo cực đoan
nhỏ|242x242px|Biểu đồ kinh tế New York và Mỹ đến hết 2001. Quý 3 năm 2001, kinh tế New York sụt giảm nghiêm trọng. Sự kiện 11 tháng 9 đã khiến thị trường chứng khoán toàn
**Barbara Kay Olson** (27 tháng 12 năm 1955 – 11 tháng 9 năm 2001) là một luật sư người Mỹ và là nhà bình luận truyền hình bảo thủ từng làm việc cho CNN, Fox
**Timothy Joseph Maude** (18 tháng 11 năm 1947 – 11 tháng 9 năm 2001) là một trung tướng của Quân đội Hoa Kỳ đã thiệt mạng trong Sự kiện 11 tháng 9 tại Lầu Năm
**Sân bay quốc tế Tocontín** hay **Sân bay Teniente Coronel Hernán Acosta Mejía** (IATA: TGU, ICAO: MHTG) là một sân bay phục vụ Tegucigalpa, Honduras. Sân bay có cự ly 6 km so với trung tâm
**Pan American World Airways**, thường được biết đến với cái tên **Pan Am**, là hãng hàng không quốc tế chính của nước Mỹ từ thập niên 1930 cho tới khi Hãng chấm dứt hoạt động
**Boeing 747**, biệt danh **"Jumbo Jet"** hay nữ hoàng bầu trời **"Queens of the Skies**", là một trong những loại máy bay dễ nhận biết nhất trên toàn thế giới. Nó là máy bay thân
**ATR - 72** là máy bay chở khách cấp vùng sử dụng 2 động cơ turboprop hoạt động trên những tuyến đường ngắn, được phát triển và sản xuất tại Pháp và Ý bởi ATR
**Dòng máy bay Airbus A320** vận tải hành khách thương mại tầm ngắn đến tầm trung do hãng Airbus S.A.S. chế tạo. Các phiên bản của dòng máy bay này gồm có **A318**, **A319**, **A320**,
**Boeing 737 MAX** là một dòng máy bay phản lực thân hẹp một lối đi được phát triển bởi hãng Boeing Commercial Airplanes,là phiên bản thế hệ thứ tư của dòng 737 Next Generation series
**Washington, D.C.**, tên chính thức là **Đặc khu Columbia** (), còn được gọi là **Washington** hoặc **D.C.**, là thủ đô và là đặc khu liên bang duy nhất của Hoa Kỳ. Nó tọa lạc trên
**Boeing 777** là một dòng máy bay hai động cơ thân rộng của Hoa Kỳ được Công ty Commercial Airplanes Division thuộc hãng Boeing chế tạo. Máy bay này có thế chở từ 301 đến
Approach to Princess Juliana Airport **Sân bay quốc tế Princess Juliana** phục vụ đảo Sint Maarten (cũng được gọi là St Martin) ở Antilles Hà Lan. Sân bay này nổi tiếng do có đường băng
thumb|Biến báo cổng vào **Sân bay quốc tế Harry Reid** (, mã IATA: LAS, mã ICAO: KLAS, LID FAA: LAS), con gọi là tên 1968-2021 **Sân bay quốc tế McCarran** (), là sân bay thương
**Sân bay Manchester** là sân bay chính của Manchester, Anh. Sân bay này mở cửa cho vận chuyển hàng không tháng 6/1938. Ban đầu được gọi là **Sân bay Ringway** và trong đệ nhị thế
Đây là dòng thời gian các sự kiện chính vào tháng 2 năm 2020 của đại dịch COVID-19, gây ra bởi SARS-CoV-2, lần đầu tiên được phát hiện ở Vũ Hán, Trung Quốc. ## Thống
**_The Amazing Race 11_** (có thể gọi là **_The Amazing Race: All-Stars_**) là mùa thứ 11 của chương trình truyền hình thực tế The Amazing Race. 11 đội đã đua từ những mùa trước và