✨Channel Orange
Channel Orange (viết cách điệu là channel ORANGE) là album phòng thu đầu tay của ca sĩ kiêm nhạc sĩ người Mỹ Frank Ocean, phát hành ngày 10 tháng 7 năm 2012 bởi Def Jam Recordings. Sau khi ra mắt mixtape năm 2011 Nostalgia, Ultra, Ocean bắt đầu bắt tay sáng tác album với người đồng sự Malay, người đã giúp anh sản xuất những bản thu của mixtape tại phòng thu EastWest Studio ở Hollywood. Ocean đã thoát khỏi sự phụ thuộc vào các đoạn nhạc mẫu như khi làm mixtape, và muốn tiếp cận những âm thanh và cấu trúc bài hát theo cách hoàn toàn khác khi thực hiện Channel Orange. Anh đã đặt tên album như một sự ám chỉ tới hiện tượng thần kinh cảm giác kèm tự vị và sắc màu mà anh cảm nhận vào mùa hè khi anh lần đầu biết yêu.
Là một album R&B và neo soul, Channel Orange có phong cách âm nhạc khá bất thường, với những bài hát lấy cảm hứng từ các cảnh lướt qua trong phim, và chịu ảnh hưởng từ các thể loại electro-funk, pop-soul, jazz-funk, và âm nhạc ảo giác. Các bài hát trong album có đặc trưng là những giai điệu khác thường, cách phối khí theo không gian, những tiếng phách tốc độ trung bình, và sử dụng những nhạc cụ như đàn organ điện tử, bộ gõ câm, và bộ tổng hợp chuyển thế. Các sáng tác của Ocean khai thác những chủ đề như tình yêu, sự tha hóa, giai cấp, và ma túy, với ca từ thể hiện sự cảm thông, những hình ảnh siêu thực, các câu nói đối thoại, và các câu chuyện mô tả những bản ngã đen tối của con người. Với chất giọng nam trung nhẹ và tinh tế, trong album anh thể hiện những đoạn hát tuôn ra một cách không cố định, đi cùng những khoảng giọng mái và nam cao xen kẽ.
Để ngăn chặn việc bị rò rỉ trên Internet, Ocean đã phát hành album dưới dạng kĩ thuật số một tuần trước ngày phát hành được thông báo chính thức. Anh đã quảng bá cho album bằng bốn đĩa đơn, trong đó có ca khúc giành được thứ hạng cao nhất của anh, "Thinkin Bout You", và một tour diễn vào tháng 7 năm 2012. Album ra mắt ở vị trí thứ 2 trên bảng xếp hạng Billboard 200, bán được 131.000 bản trong tuần đầu tiên, và bán được tổng cộng 443.000 bản vào cho đến cuối năm 2012. Channel Orange đã nhận được những đánh giá cực kỳ tích cực từ các nhà phê bình âm nhạc; họ khen ngợi phần sản xuất độc đáo, phạm vi âm nhạc, và những sáng tác của Ocean trong album, và album được ghi nhận là đĩa nhạc hay nhất trong năm trên nhiều tạp chí phê bình.
Bối cảnh
Do bức xúc với sự thiếu tích cực của hãng đĩa Def Jam Recordings với sự nghiệp thu âm của mình, Ocean đã ra mắt mixtape đầu tay Nostalgia, Ultra miễn phí trên mạng vào tháng 2 năm 2011. Album gồm cả những sáng tác mới từ Ocean lẫn những ca khúc từ các nghệ sĩ khác được thể hiện lại, mang những nhân tố âm nhạc và ca từ khá bất thường theo phong cách R&B. Dù không được quảng bá như thông thường, album mixtape cũng nhận được sự theo dõi của nhiều người nghe và sự khen ngợi của giới phê bình. Họ sau cùng đồng ý cho ra mắt một album kế tiếp dự kiến vào năm 2012. Những ca từ hướng đến đối tượng tình yêu là nam giới, và đi lệch khỏi góc độ dị tính trong các ca khúc trước đấy của anh. Được viết vào tháng 12 năm 2011, bức thư kể về tình cảm đơn phương của anh dành cho một người đàn ông khi anh 19 tuổi, mà được anh giải thích là mối tình đầu của mình. Sự tiết lộ của Ocean đã nhận được sự ủng hộ của Def Jam và sự ca ngợi của các nghệ sĩ thu âm cũng như những nhà bình luận văn hóa. Kể từ lúc bắt đầu viết nhạc cho các nghệ sĩ khác, anh đã chịu ảnh hưởng bởi "cuộc sống tình yêu đau đớn đầy rực rỡ" của anh khi sáng tác các ca khúc.
Thu âm
Khi các ca khúc đã được viết xong, Ocean sắp xếp chung theo thứ tự mà sau cùng trở thành danh sách bài hát của album, và bắt đầu ghi âm chúng theo đúng thứ tự đó. người đồng thời cũng chơi ghita, bass, organ, và các nhạc cụ đồng. Bản mix cuối cùng của bài hát cho album Ocean và Malay đã thêm vào phần dạo đầu sử dụng bộ dây. Ocean cũng muốn thử nghiệm về mặt âm thanh và tiếp cận cấu trúc bài hát theo cách khác biệt so với những gì anh làm trước đó. Để tạo cảm hứng, anh và Malay đã lắng nghe các bản thu âm xưa, để sử dụng như là sự tham khảo trong âm nhạc hoặc tạo một không khí ở phòng thu, với các nhạc phẩm của Stevie Wonder, Marvin Gaye, Sly and the Family Stone, Pink Floyd, và Jimi Hendrix. Ocean và Malay cũng đưa các ca khúc cho nhạc sĩ John Mayer xem, tạo cảm hứng cho phần chơi ghita của anh ở hai bài "Pyramids" và "White". Cuối cùng chỉ có mỗi André 3000 rap một mình và chơi ghita cho ca khúc. Album không có sự góp mặt của Kanye West, người đã hợp tác với Ocean qua album Watch the Throne (2011) của West và Jay-Z, dù theo Malay, sự đóng góp của West cho album còn nhiều hơn là chỉ ở "vị trí cố vấn" hay sự tham gia đơn thuần." Anh đã thảo luận về hiện tượng này với Pharrell, người cũng từng có kinh nghiệm và cũng từng ám chỉ về hiện tượng đó một cách tương tự khi đặt tên album năm 2008 của ban nhạc N.E.R.D của anh là Seeing Sounds. Tựa đề album cũng dành để chỉ mối tình đầu của Ocean, bởi nó diễn ra vào mùa hè và anh cảm nhận mọi thứ đều có màu da cam. Channel Orange có phong cách âm nhạc khác thường, chịu ảnh hưởng từ các thể loại âm nhạc ảo giác, pop-soul, jazz-funk, và electro-funk. Sobhi Youssef của Sputnikmusic nhận định rằng, dù phần sản xuất của album "xuất phát từ một chuỗi những ảnh hưởng từ âm nhạc đại chúng cổ điển và hiện đại", chúng được sử dụng "nằm trong những sự tiết chế của R&B mà không có bất kỳ thể loại đơn lẻ nào nắm quyền chiếm lĩnh." Những ca khúc trong album được đặc trưng bởi việc sử dụng organ điện tử, bộ gõ câm (muted percussion), phối khí theo không gian, những giai điệu bất thường, phần nhạc nền luôn biến đổi, bộ tổng hợp chuyển thế (shifting synthesizers), và Stevie Wonder, đặc biệt cách chơi keyboard và những thay đổi hợp âm như trong Innervisions (1973). Chris Richards của tờ The Washington Post viết rằng album "tái tưởng tượng sự nhạy cảm về giai điệu của Marvin Gaye và Stevie Wonder và cấu trúc bài hát lãng đãng bay hơi của D'Angelo, Maxwell và Erykah Badu". Melissa Locker của tạp chí Time cũng chỉ ra những yếu tố mang tính khoa trương của nhạc kịch như như "những giai điệu ám ảnh" mà tương tự như album năm 2007 của The-Dream Love Hate.
Channel Orange nhìn chung lỏng lẻo về cách thức, mang tính mơ màng, và phần âm nhạc tinh tế lại ít chú trọng đến tính giai điệu và bắt tai như Nostalgia, Ultra. đã hát đầy diễn cảm một cách không chủ đích, hát những quãng trầm thủ thỉ tựa như trò chuyện, đi cùng những khoảng falsetto (giọng mái) và tenor (nam cao) xen kẽ. Channel Orange có phần dạo giữa mang những âm thanh của organ, tiếng sóng, tiếng cassett, tiếng lướt kênh tivi, tiếng ồn trắng, Chúng được lấy cảm hứng từ điện ảnh, hoặc cảm giác hoài niệm thoáng qua, việc chịu cảm hứng từ hội chứng cảm giác kèm, gồm có "Thinkin Bout You", "Bad Religion", và "Forrest Gump". Ryan Dombal của Pitchfork Media viết rằng Ocean cho thấy "một triết lý vượt thời gian... một trong những điều khó khăn để chấp nhận và nhận biết, rằng tình yêu, tình dục và mất mát sẽ luôn luôn đem đến những huyền thoại về chúng." những dấu hiệu của sự bất bình đẳng giai cấp, Greg Kot cho rằng Ocean giới thiệu "một cuộc đối thoại của giữa dục vọng ích kỷ của anh ta và phần lương tâm vị tha hơn", cùng với "sự chuyển giai điệu mang phong cách psychedelic-gospel" giống Prince và việc chồng các lớp giọng của Ocean giống Marvin Gaye, đem đến một ấn tượng về giọng nói như đang trò chuyện với một người khác. Các bài hát cũng mô tả cảnh vật miền Nam California, Lời bài hát nói về quan hệ tình dục, sự mang thai, lần đầu làm cha mẹ, và những ước vọng trẻ thơ. Phần hát của Ocean diễn tả sự nối tiếp hợp âm giảm dần một cách nhanh chóng và được chồng lên giọng nói của chính anh. Ca khúc ngây ngất này chứa những tiếng lách tách điện tử tạo cảm giác mơ màng, Bài hát theo phong cách New Wave, "Lost" nói về một con nghiện bối rối, người hy vọng có một cuộc sống tốt hơn cho bản thân và cả cô bạn gái cũng nghiện ngập của anh. phần kết theo nhịp đơn giản, tiếng ghita gõ nhẹ, giọng hát buồn bã, và phần đuôi thì réo rắt vui tươi. Sau đó, bài hát nhẹ nhàng về sự thất tình "Golden Girl" bật lên, có những tiếng synth nhịp điệu nhanh, âm thanh giảm dần từ từ, và Tyler, The Creator đọc rap với chất giọng trầm, rùng rợn. Bài hát nói về một cô gái mà đã đem đến sự cứu rỗi và yên bình trong tâm hồn người kể chuyện, người đã so sánh cô với một hòn đảo. Vào 9 tháng 6, anh lần đầu xuất hiện trên truyền hình ở chương trình Late Night with Jimmy Fallon và biểu diễn "Bad Religion" với nhạc đệm từ ban nhạc của chương trình, The Roots, và một dàn nhạc dây. Ngày ra mắt và người bán thực tế của album được thông báo trong chương trình đó.
Phát hành bởi Def Jam và phân phối bởi Universal Music Group, Channel Orange được ra mắt vào 10 tháng 7 dưới dạng bản download kĩ thuật số độc quyền trên iTunes. Cửa hàng số này là nơi duy nhất bán album cho tới ngày 17 tháng 7, khi album được ra mắt ở các nhà bán lẻ kĩ thuật số khác. Ocean nói về chiến lược phát hành trong bài phỏng vấn với Zane Lowe vào 12 tháng 7, "Tôi đã chưa hề từng có một chiếc trong tay... Chúng được làm xong, nhưng khi chúng tôi gửi chúng đi, chúng đã được khóa tại nơi sản xuất. Chúng chưa từng rời đi. Chúng chưa hề lên xe tải [tới các cửa hàng] bởi vì đó là nơi chúng bị rò rỉ."
Dù việc phát hành rộng rãi bản đĩa thường được lên lịch là vào 17 tháng 7, hãng Universal khuyến khích các hãng bán lẻ ngay lập tức bán khi album được chuyển tới.
Tiếp nhận
Thương mại
Album lần đầu xuất hiện trên bảng xếp hạng tại Ai Len ở vị trí số 45 vào tuần kết thúc ngày 12 tháng 7; nó cuối cùng đạt vị trí cao nhất là số 14. Tại vương quốc Anh, Channel Orange ra mắt ở vị trí số 2 tại UK Albums Chart và tiêu thụ 13.000 bản trong tuần đầu tiên. Đây là album đầu tiên mà leo được vào tốp 20 tại Anh mà chỉ dựa trên doanh số bán trên mạng. Tại Canada, album ra mắt tuần đầu ở vị trí thứ 3 trên Canadian Albums Chart với doanh số 6.700 bản. Thành tích chung cuộc cao nhất trên bảng xếp hạng đối với album là ở Na Uy, khi album giành được vị trí quán quân.
Tại Hoa Kỳ, Channel Orange xuất hiện lần đầu tại vị trí thứ hai trên Billboard 200 và tiêu thụ 131.000 bản trong tuần đầu. Tuy nhiên, phiên bản kĩ thuật số bán với giá 2,99 USD ở Amazon.com đã bị loại bỏ khỏi dữ liệu bán đĩa của Nielsen SoundScan, do chính sách của bảng xếp hạng Billboard là không công nhận những album mà bán với giá ít hơn 3,49 USD vào bảng xếp hạng. Album đã bán 54.000 bản trong tuần thứ hai, loại trừ những bản không được tính mà bán ở trên Amazon.com, được Billboard ước lượng xấp xỉ 15.000 bản. Sau khi Ocean xuất hiện trên MTV Video Music Awards, album nhảy lên số 24 trên Billboard 200 và bán được 14.000 bản trong tuần vào 9 tháng 9. Vào ngày 9 tháng 1 năm 2013, Channel Orange đã bán được tổng cộng 458.300 bản, dựa theo thống kê của Nielsen SoundScan. Vào 30 tháng 1, album nhận được chứng nhân vàng bởi Hiệp hội Công nghiệp Ghi âm Hoa Kỳ (RIAA).
Năm đĩa đơn được ra mắt cho việc quảng bá album — "Thinkin Bout You" vào 17 tháng 4, "Pyramids" vào 8 tháng 6, "Sweet Life" vào 6 tháng 7, và "Super Rich Kids" vào 17 tháng 3 năm 2013. "Thinkin Bout You" là đĩa đơn đạt được thứ hạng cao nhất của Ocean tại Hoa Kỳ, đứng thứ 32 trên bảng xếp hạng Billboard Hot 100. Ocean đã biểu diễn ca khúc tại giải thưởng MTV Video Music Awards 2012 vào 6 tháng 9. Vào 15 tháng 9, anh là khách mời và biểu diễn "Thinkin Bout You" và "Pyramids" trên Saturday Night Live, được đệm đàn ghita bởi John Mayer.
Phê bình
Channel Orange đã được đón nhận vô cùng tích cực bởi các nhà phê bình âm nhạc đương đại. Trên Metacritic, trang web tổng hợp điểm đánh giá trung bình của các nhà phê bình với thang điểm 100, album đã nhận được điểm trung bình là 92, tương ứng với "hoàn toàn được khen ngợi", dựa trên 46 bài bình luận. Trên Allmusic, Andy Kellman viết rằng "lối kể chuyện diễn cảm và tinh tế [của Ocean] đã được đẩy lên một tầm cao mới" so với Nostalgia, Ultra và so sánh anh với Bilal trong vai trò một nhạc sĩ. Fintan Walsh trên tạp chí State cảm thấy album "thách thức bản chất hiện đại của nền văn hóa pop" với những dòng ca từ "gần gũi với thời tuổi trẻ hiện đại trong Pet Sounds của Brian Wilson năm 1966", và gọi đây là "một bộ sưu tập đầy xúc cảm, năng động và kiệt xuất của những đối thoại giữa bản ngã bên trong [Ocean] và người nghe." Ở trang Pitchfork Media, Ryan Dombal ca ngợi sự dũng cảm của Ocean, và rằng những bức thư của anh, cùng với Channel Orange đã "mang theo tinh thần tái định nghĩa [bản thân] cởi mở và tự tin; anh sống trong thế giới của chính anh, nhưng cũng thích thú với những gì xung quanh mình", và "dù cố ý hay không, ngôn ngữ của Channel Orange bao quát một cách đáng ngưỡng mộ -- và khéo léo." Evan Rytlewski trên The A.V. Club chỉ ra rằng đây là "[tác phẩm] mới nhất trong một chuỗi những album neo soul mặc khải thời kỳ sau, kết nối với âm thanh jazz xiên xẹo trong Airtight's Revenge của Bilal, sự mở rộng tinh quái của Erykah Badu với New Amerykah Part Two, và sự tao nhã ngây thơ của Maxwell - BLACKsummers'night trong một tác phẩm mà tất cả mọi thứ đều mang tính cá nhận một cách sắc sảo giống như ba tác phẩm trên." Sasha Frere-Jones trên The New Yorker bình luận rằng album "chưa bao giờ cảm thấy ngột ngạt, bởi thẩm mỹ của Ocean đã hỗ trợ phần ca từ của anh" và cho rằng, "Channel Orange phục hồi sinh lực cho R&B bằng cách xem thường những quy tắc của chính thể loại này." Trong danh sách 10 album cho tờ Los Angeles Times, Lawrence K. Ho gọi album là "đĩa nhạc lôi cuốn nhất trong năm" và viết rằng album "thấy giống như một tác phẩm mà khi thời gian qua đi sẽ chỉ lớn hơn về tầm vóc." Channel Orange cũng được mệnh danh "Album của năm" trong cuộc bình chọn Poll of Polls của HMV, một khảo sát thường niên của các nhà phê bình và nhạc sĩ Anh quốc từ các tạp chí in và trực tuyến quốc gia. Trên trang Metacritic, album được ghi nhận là album "xếp hạng cao nhất" và "nhận được phê bình tốt nhất" của năm 2012, cũng như "một trong những album được đánh giá cao nhất của thập niên vừa qua".
Channel Orange chiến thắng giải "Album của năm" tại Giải âm nhạc Soul Train 2012. Album cũng giúp Ocean giành được một số đề cử tại giải Grammy năm 2013, bao gồm Album của năm, Album Urban Contemporary xuất sắc nhất, Nghệ sĩ mới xuất sắc nhất, và Ghi âm của năm cho "Thinkin Bout You". Album đã giành giải Grammy cho Album Urban Contemporary xuất sắc nhất.
Lưu diễn
Ocean biểu diễn tại [[Lollapalooza vào 4 tháng 8 năm 2012]]
Ocean hỗ trợ cho việc quảng bá album bằng một chuyến lưu diễn dài 14 ngày tại Bắc Mỹ trong tháng 7 năm 2012. tour diễn đã bán hết vé vào 9 tháng 7. Trong một số đêm diễn, Ocean đã giải thích rằng anh muốn mang lại chất lượng hơn là số lượng và "đó không phải là về chuyện hãy làm một triệu thứ ngay bây giờ. Đó là chuyện hãy cố hết sức để làm những thứ tốt nhất ngay lúc này." giúp trình chiếu những hình ảnh luôn biến đổi.
Bên cạnh các bài hát trong Nostalgia, Ultra và Channel Orange, Ocean cũng biểu diễn "Made in America", hai ca khúc chưa được phát hành "Summer Remains" và "Voodoo", và thể hiện lại "When You Were Mine" của Prince (1980), "I Miss You" của Beyoncé Knowles (2011), và "By Your Side" của Sade (2000). Những nhà bình luận của chương trình nhận thấy sự xuất hiện giản dị của Ocean trên sân khấu và chứng kiến đám đông hò reo và hát theo các ca khúc. Sau màn trình diễn ở 9:30 Club ở Washington, D.C., Ocean viết trên tài khoản Twitter của mình về tour diễn, "Cuộc sống lưu diễn cần một số thứ phải làm quen. Tôi phải đi ra ngoài và trở thành ai đó anh hùng hay nhân vật tưởng tượng lệch lạc hoặc bất cứ cái gì và tuy nhiên một số thứ lại thay đổi vào mỗi đêm. Điều đó thật đặc biệt, và những phụ nữ vẫn còn hò hét ở hàng đầu tiên."
Sau tour diễn, Ocean được mời đến biểu diễn tại một số lễ hội âm nhạc, bao gồm Lollapalooza, nơi tên anh là tiêu đề cho ngày thứ hai của lễ hội. Tuy diên, trong lúc trình diễn ở Øyafestivalen tại Na Uy, Ocean mất giọng và kết thúc màn trình diễn sớm. Anh sau đó rút tên khỏi các buổi diễn tại châu Âu, trong đó có Mylo Xyloto Tour của ban nhạc rock Anh Coldplay, tour diễn mà đáng lẽ anh sẽ là nghệ sĩ biểu diễn mở đầu tại châu Âu trong tháng 8 và tháng 9. Dù không thông báo rõ lý do, Ocean đã gửi một thông báo tới những người tổ chức lễ hội Way Out West ở Thụy Điển, nói rằng "Hãy để tôi bắt đầu nói rằng tôi cảm thấy tôi lúc này như một tên khốn, nhưng một quyết định khó khăn đã được thực hiện liên quan tới lịch làm việc của tôi trong vài tháng nữa... Rất xin lỗi, tôi sẽ quay lại nếu các anh cần tôi."
Danh sách nhạc phẩm
;Ghi chú và bị loại bỏ khỏi bài hát số 17 trong phiên bản kĩ thuật số của iTunes.
Đội ngũ thực hiện
Đội ngũ tham gia sản xuất Channel Orange dựa trên phần bìa ghi chú.
-
André 3000 – ghita, rap
-
Wil Anspach – trợ lý kĩ thuật
-
Auntie Rosie – hát
-
Jeff Babko – keyboard
-
Calvin Bailif – kĩ thuật
-
Steve Bartels – tiếp thị
-
Stacy Barthe – hát
-
Matt Brownlie – trợ lý kĩ thuật
-
Juliet Buck – hát
-
Raymond Buck – hát
-
Chad Carlisle – trợ lý
-
Matt Chamberlain – trống, lập trình
-
Christian Clancy – quản lý
-
Kelly Clancy – quản lý
-
Andrew Coleman – kĩ thuật
-
Crimson Tide Cheerleaders – hát
-
Brendan Dekora – trợ lý kĩ thuật
-
Earl Sweatshirt – rap
-
Dave Eggar – bộ dây
-
Nabil Elderkin – chụp ảnh
-
Jeff Ellis – mix bổ sung, kĩ thuật
-
Everest – giám đốc sản xuất
-
Doug Fenske – kĩ thuật
-
Football Game Crowd – hát
-
Frank Ocean – keyboard, mix, sản xuất, hát
-
Matty Green – trợ lý mix
-
Adam Harr – trợ lý kĩ thuật
-
Lalah Hathaway – hát
-
Ghazi Hourani – trợ lý kĩ thuật
-
Charlie Hunter – bass, ghita
-
Dan Jensen – cố vấn pháp luật
-
Taylor Johnson – ghita
-
Michelle Jubelirer – cố vấn pháp luật
-
Om'mas Keith – hát, kĩ thuật, keyboard, sản xuất
-
Ryan Kennedy – trợ lý kĩ thuật
-
Karen Kwak – tiếp thị
-
Miguel Lara – trợ lý kĩ thuật
-
Peter Mack – trợ lý kĩ thuật
-
Malay – hát, lập trình, bass, bộ đồng, keyboard, ghita, mix, sản xuất
-
Scott Marcus – tiếp thị
-
Aaron Martinez – bìa album
-
Thomas Mastorakos – bìa album
-
John Mayer – ghita
-
Irvin Mayfield – bộ đồng
-
Vlado Meller – master
-
Paul Meyer – trợ lý kĩ thuật
-
Danielle Miranda-Simms – hát
-
Elizabeth Paige – hát
-
Chuck Palmer – bộ dây
-
Sara Parkins – bộ dây
-
Gabrielle Peluso – tiếp thị
-
Pharrell – lập trình, keyboard, sản xuất
-
Akinah Rahmaan – tiếp thị
-
Mark Santangelo – trợ lý tiếp thị
-
Phillip Scott III – kĩ thuật
-
Michael Seltzer – tiếp thị
-
Mark "Spike" Stent – mix
-
Shea Taylor – keyboard
-
Gabe Tesoriero – tiếp thị
-
Pat Thrall – kĩ thuật
-
Francisco Torres – bộ đồng
-
Phil Toselli – bìa album
-
Marcos Tovar – kĩ thuật
-
Tyler, The Creator – rap
-
Vic Wainstein – kĩ thuật
-
Barry Weiss – tiếp thị
-
Kristen Yiengst – tiếp thị